Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Thiếu nữ cảm giác cả thân thể lan tràn một dòng điện tê dại. Thân thể nàng trở nên mềm nhũn không có chút sức lực nào. Cái lưỡi của tên thiếu niên xấu xí đáng ghét kia lúc này tọt vào trong miệng của nàng mà bắt đầu trở nên càn quấy. Nó mút lấy chiếc lưỡi của nàng bắt đầu quấn quanh, nó lúc thì nhẹ nhàng mơn trỡn chiếc lưỡi lúc thì mạnh mẽ cuốn lấy. Từng dòng điện từ miệng cùng với lưỡi của nàng làn tỏa toàn thân khiến thiếu nữ cảm giác mê man, toàn thân run rẩy trở nên vô lực.

Đặc biệt chiếc miệng to, thô dầy xấu xí của hắn tham láp áp vào miệng của nàng mút lấy mút để như đưa bị bỏ đói ở sa mạc mười ngày, Hắn tham lam hút lấy nước miếng của nàng về phía hắn. Thiếu nữ run lên, cảm giác này quả thật rất tuyệt nhưng đây không phải là lúc hưởng thụ bởi vì hắn đã động vào nàng, hơn nữa còn hôn nàng rất sâu.

Thiếu nữ dùng toàn bộ khí lực của mình nhanh chóng đẩy hắn ra, thiếu niên hơi ngẩn người một chút khi thấy hành động này của mình. Thiếu nữ hai má trở nên đỏ hồng, hơi thở gấp gáp thở ra hơi nóng nhè nhẹ. Thiếu niên liếm liếm mép cười dâm đãng nói: “Thế nào tiểu thê tử nụ hôn của ta rất tuyệt đi!?”

Thiếu nữ bị hắn ôm lấy trong lòng chặt chẽ không buông ra thì hoảng sợ dãy dụa nói: “Mau buông tar a!” Thiếu nữ điên cuồng dãy dụa.

Thiếu niên xấu xí dẫm đãng cười cực kỳ dâm đãng, hắn cười khà khà nói: “Tiểu ny tử nàng cùng biết sợ sao!?” Đột nhiên thân thể của hắn trở nên thô trọng, khuôn mặt trở nên đen ngòm, hắn phun ra một ngụm máu màu đen. Hắn đột nhiên làm một những động tác vô cùng kỳ lạ, hai tay đánh ra những thủ ấn kỳ lạ, sau đó hắn ngồi ở đó bất động không nói gì cả hai mắt nhắm nghiền lại.

Tiểu Y Tiên lúc này thấy khuôn mặt của hắn trở nên màu đen giống như người bị trúng độc rất nặng. Thiếu nữ vội vàng lục loại đồ đạc của mình như muốn tìm ra thứ gì đó. Tiểu Y Tiên thanh âm có chút đứt quảng nức nở, hai mắt phiếm hồng, nước mắt từ đó không ngừng chảy ra: “Ô… ô… là tại ta mà! Vừa rồi không khắc chế được...Ta thật là đáng chết mà. Nếu không hắn cũng không bị! ô… ô…”

“Phụt!” Từ miệng của Tiêu Sơn phun ra một ngụm máu đèn vẩy lên sàn nhà, Cả sàn nhà bị dính máu đen bắt đầu bốc ra xèo xèo thanh âm. Tiêu Sơn mở ra hai mắt, khuôn mặt lúc này của hắn tái nhợt nhưng màu đen đã phai nhạt kha khá bắt đầu xuất hiện màu trắng. Nhưng sắc mặt của hắn vẫn tái nhợt.

Miệng của hắn thì thào nói: “Ta, ta trúng độc sao!?” Thiếu niên xấu xí nhìn về phía thiếu nữ, hắn thở ra hôn hển, ánh mắt phức tạp nhìn về phía nàng.

Tiểu Y Tiên thấy vậy thì ngẩn người nhưng ngay sau đó lấy ra mấy viên thuốc cùng với mấy chiếc lá dược thảo vội vàng hô lên: “Ngươi, ngươi mau uống mấy thứ này vào!?”

Tiêu Sơn lắc đầu thở dài, hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Nàng ghét ta sao!? Ách, Hà… Nếu như thế lần sau ta không động vào nàng nữa là được!?” Khuôn mặt của hắn nhợt nhạt hổn hển nói: “nếu lần sau ta hôn nàng ta sẽ xin phép được chứ!? Như vậy ta ít ra cũng không bị trúng độc như vậy!?”

Tiểu Y Tiên tức giận, hai má ửng hồng, bộ ngực cao vút trước ngực nàng phập phùng vì tức giận, nàng giọng quát to lo lắng: “Ngươi còn không nhanh uống mấy thứ này! Hỗn đản, ngươi đây là muốn chết sao!?”

Tiêu Sơn cầm lấy mấy thứ này thì lắc lắc đầu nói: “Độc dược hầu như đã bị ta đẩy ra ngoài hiện giờ chẳng qua chỉ còn chút độc dược thôi không đáng lo đến tính mạng!” Hăn nhìn về phía Tiểu Y Tiên với ánh mắt tràn đây yêu thương cùng với lưu luyến hỏi: “Tiên Nhi vừa rồi chuyện gì xảy ra vậy!?”

Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy thân thể run lên, nhưng nàng không đáp lại run run chỉ quay mặt đi sau một lúc lâu mới thở dài nói: “Ta không có việc gì, chỉ là lúc phối chế dược xảy ra chút vấn đề.”

Tiêu Sơn buồn bã, hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Tiên nhi có thật như thế sao? Đến lúc này nàng vẫn lừa ta!?”

Nghe nói thế, Tiểu Y Tiên đầu tiên sửng sốt, ngay sau đó thân thể mềm mại chợt căng cứng, mặt cười khó coi nhìn chằm chằm Tiêu Sơn: “Ngươi... Ngươi biết cái gì?”

Tiêu Sơn thấy vậy buồn bã cười nói: “Ta đã xem qua Ách nan độc thể cũng biết ngươi ăn độc thể. Biết được Ách nan độc thể một khi đã ăn độc dược…” Tiêu Sơn lắc đầu nhìn về phía bụng của Tiểu Y Tiên. Ách nan độc thể một khi mở ra nàng sẽ giống như kẻ nghiện ma túy mà không dừng được việc ăn độc dược.

Tiểu Y Tiên lúc này mới thấy được bụng của nàng bị xé rách ra một mảnh lớn. Nàng vội vàng hét lớn sau đó nhanh chóng chui tọt vào trong chăn. Đồng thời nàng dùng chăn nhanh chóng che kín lấy thân thể của nàng. Tiểu Y Tiên hốt hoảng nhìn về phía hắn, thi thoảng ló cái đầu lên sau đó lại rụt vào trong chăn với giọng run run nói: “Vậy ngươi cũng sợ hãi ta chứ?”

Tiêu Sơn lắc đầu kéo chăn nàng ra, hắn thấy được khuôn mặt đang khóc của Tiểu Y Tiên. Con mắt nhìn chằm chằm giọt nước mắt đang chảy trên gò má mềm mại của Tiểu Y Tiên, hắn dùng ngón tay nhỏ của mình búng về phía đầu của nàng nói: “Nói linh tinh cái gì vậy!? Nếu như sợ ngươi ta còn dám động vào ngươi sao?”

Nghe vậy, Tiểu Y Tiên nước mắt dừng chảy trên đôi mắt sáng, miệng há hốc nhìn Tiêu Sơn: “Ngươi thật không sợ ta sao? Vậy ngươi sau này còn dám ăn thức ăn do ta nấu không?”

Tiêu Sơn mỉm cười đáp lại nói: “Ta vẫn sẽ ăn dù cho ngươi bỏ độc dược vào trong đó! Hơn nữa ta đã quyết định rồi!” Hắn hít một hơi nhìn chằm chằm vào Tiểu Y Tiên nói: “Tiểu Y Tiên, ta yêu nàng. Tiểu Y Tiên ta yêu nàng, ta thực sự yêu nàng. Nàng là ngươi ta yêu nhất!” Nói xong thân thể hắn run lên. Hắn chưa bao giờ nói những lời thật lòng hiển nhiên mình lúc này nói ra những lời thật lòng quả thực buồn nôn vô cùng.

Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên run lên, đôi mắt lấp lánh những giọt nước nhìn về phía khuôn mặt của thiếu niên vô cùng xấu xí kia nói: “Ngươi thật sự yêu thích ta!?” Thiếu nữ mím mím đôi môi nhìn chăm chú về phía hắn.

Khuôn mặt nhợt nhạt của thiếu niên nhè nhẹ gật đầu hắn nói: “Ta biết ngươi đã mở ra ách nan độc thể hơn nữa…” Tiêu Sơn thở ra một hơi nhè nhẹ, hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên với con mắt chứa đầy yêu thương nói: “không phải chính ngươi đã nói sau này không có ai dám ăn đồ ăn của ngươi, không có ai dám ôm một thê tử như ngươi sao? Ta dám ôm ngươi, ta không những dám ôm ngươi còn dám hôn ngươi nữa cơ!”

Nghe thấy thế Tiểu Y Tiên giật mình, cả thân thể của nàng run lên, đôi mắt đen nhanh của nàng lấp lánh nước mắt, nàng tránh đi ánh mắt của hắn nói: “Nhưng ta là Ách nan độc thể chính ta cũng không nắm rõ khi nào mình độc phát, đến lúc đó cơ thể của ta sẽ tràn ngập ra khi độc, ngươi chẳng lẽ không sợ lúc đó hay sao?”

Tiêu Sơn lắc đầu nói: “Không sao? Lúc đó dù thế nào đi nữa ta vẫn sẽ ôm ngươi, vẫn sẽ hôn ngươi dù cho ta có chết đi nữa!”

Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy ngẩn người, đôi mắt đỏ lên, hai hàng nước mắt không tự chủ mà từ từ chảy xuống phía dưới. Trên hai má trắng béo mập của Tiểu Y Tiên, hai hàng nước mắt chảy vệt xuống phía dưới Tiêu Sơn nhẹ nhàng lau đi khuôn mặt của nàng thì bị Tiểu Y Tiên xoay mặt đi không muốn cho hắn chạm vào làm cho Tiêu Sơn ngây ngẩn không biết tại sao. Tiểu Y Tiên nói: “Ta là ách nan độc thể chỉ định ngày sau nhất định sẽ trở thành một tên độc sư. Cả đời này ta sẽ gắn với cái mác độc sư bị người ghê sợ bị người khinh bỉ. Nếu ta ở cùng ngươi sau này ngươi cũng sẽ bị người đời khinh bỉ. Ta không muốn ảnh hưởng đến ngươi sau này ngươi…”

Thiếu niên xấu xí tức giận mắng, mũi hắn như muốn phụn ra lửa: “Vì vậy nàng muốn xa ta. Vì vậy mà nàng muốn tránh mặt ta sao?” Khuôn mặt của hắn đỏ bừng vì tức giận, hắn tiếp tục nói: “Nàng có nghĩ hay không đến cảm nhận của ta! Dù cho chống lại tất cả mọi người trên thế giới này ta cũng không ngại nhưng nếu như không có nàng, nàng biết ta đau khổ đến mức nào không hả!? Phụt…” Từ miệng của Tiêu Sơn phun ra một ngụm máu đó, khuôn mặt của hắn bắt đầu trở nên đen hơn, độc lại tiếp tục phát tác.

Tiểu Y Tiên lo lắng vội vàng nói: “Onii-chan ngươi làm sao vậy!?” Nói xong nàng đưa tay lên muốn bắt lấy cánh tay áp của hắn.

Tiêu Sơn phất tay của nàng ra, hắn dùng bàn tay cầm lên một chiếc khăn màu trắng lau đi khóe miệng của mình hắn nhợt nhạt nhìn về phía nàng sau đó nói: “Nếu như nàng không cần ta thì thôi đi! Để ta độc phát bỏ mình chết đi như vậy là xong!”

Tiêu Y Tiên ngồi ở đó, hai hàng nước mắt không tự chủ được bắt đầu rơi xuống nói: “Ngươi, tại sao ngươi lại vô lý như vậy!? Ô… ô… tại sao ngươi lại bá đạo như vậy cơ chứ!? Ngươi chẳng lẽ không để ý đến cảm xúc của ta sao!?” Tiểu Y Tiên bắt đầu thút thít, nàng cắn cắn đôi môi sau đó nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn để một ách nan độc thể bên người sao? Ngươi chẳng lẽ không sợ!”

Tiêu Sơn lắc đầu nói: “Chẳng lẽ ngươi vẫn chưa hiểu ta sao? Ta muốn ngươi ở bên cạnh ta. Ta muốn chăm sóc ngươi, muốn cả đời khinh bạc ngươi, muốn cả đời yêu thương ngươi, muốn ngày ngày được nhìn thấy nụ cười của ngươi!”

Thiếu nữ thút thít khóc nói: “Nhưng là…”

Thiếu niên ngắt lời nói: “Nhưng là ngươi là ác nan độc thể sao? Ta không quan tâm!” Thiếu niên ngồi xuống bên cạnh nàng, hắn dùng một chiếc khăn tay màu trắng lau đi khóe mắt của nàng. Sau đó hắn lên tiếng nói: “Hứa với ta ở bên cạnh ta được không? Hứa với ta sau này không phục dụng độc dược nữa được không!?”

Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên hơi ngẩn người, độc dược bây giờ đã là thức ăn không thể thiếu với nàng. Tiểu Y Tiên không biết đáp lại với hắn như thế nào, nàng nhìn thấy đôi mắt kia đang nhìn về phía nàng tràn ây yêu thương, tràn đây quan tâm, nàng cắn răng nhè nhàng gật đầu: “Ân!”

Nghe thấy vậy khuôn mặt của thiếu niên thay đổi 360 độ, khuôn mặt bắt đầu trở nên hồng hào. Khuôn mặt hắn bắt đầu thay đổi, làn da trắng nõn, đôi môi đỏ hồng lúc nào cũng ướt át, cái trán rô kiêu ngạo bướng bỉnh, sống mũi cao thắng, mũi thon nhỏ, mắt tinh anh. Mày như mày kiếm. Tiểu Y Tiên ngây ngẩn nhìn về phía thiếu niên. Thiếu niên chớp mắt cười nhìn về phía Tiểu Y Tiên cười, một nụ cười cực kỳ mê người đối với các thiếu nữ, hắn nói: “Đây là khuôn mặt thật của ta! Phu nhân sau này nhớ cho kỹ nhé!”

Tiểu Y Tiên ngây ngẩn nhìn về phía hắn đột nhiên lúc này hắn nhảy vụt người nàng lên đè nghiến nàng xuống phía dưới, Ánh mắt của hắn vô cùng dâm ta nhìn về phía nàng. Cả thân thể thon nhỏ mà rắn chắc đè nàng xuống phía dưới, hai cánh tay của nàng bị hắn đè xuông phía dưới ép chặt xuống phía sàn nhà. Tiểu Y Tiên hốt hoảng vội vàng nói: “Mau buông ta ra nếu không ngươi sẽ…”

Thiếu niên tuấn mĩ cười vô cùng dâm đãng nói: “Tiểu ny tử này nàng đang lo cho ta hay sao? Cái thứ tí tẹo độc dược ấy mà muốn độc chết lão công của nàng sao? Hắc hắc, Tiên Nhi của ta nàng nói xem!?”

Thiếu nữ thấy vậy ngẩn người. Nàng biết từ này đến giờ hóa ra hắn đều thử lòng của nàng. Thiếu nữ thầm mắng trong lòng: “Đáng chết!” Lúc này hắn nhanh chóng lột đi y phục của mình, một thân thể hoàn mỹ của nam nhân xuất hiện trước mặt nàng. Hai má của thiếu nữ xuất hiện một rặng mây hồng, nàng ngoảnh mặt đi không dãm đối mặt với hắn. Nàng biết ngày hôm nay thể nào cũng khó thoạt được sẽ bị hắn chiếm đoạt thân thể. Nàng thực sự cũng yêu hắn nếu như hắn muốn nàng có thể cho hắn. Thiếu nữ ngẫm nghĩ: “Vậy thì cho hắn đi như vậy ta mới có thể rời xa hắn!” Thiếu nữ quyết định sẽ nhớ mãi ngày của hôm nay.

Thiếu niên tuấn mĩ ngay sau đó lột ra toàn bộ y phục của mình, cây đại bổng của hắn ngạo nghễ đứng thắng, lần này nó quả thực vô cùng to lớn và hùng vĩ, Tiêu Sơn cười dâm đãng khi nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Hắn đè ép lên cơ thể của nàng. Tiểu Y Tiên cũng thấy được vật gì đó vô cùng to lớn và rắn chắc áp vào bụng của nàng. Thiếu niên nói: “Tiểu ny tử đừng hy vọng sau ngày hôm nay nàng sẽ rời xa ta nhé!?” Nghe thấy vậy thiếu nữ run lên nhìn về phía hắn, Tiêu Sơn cười khanh khách nói: “Tiên nhi a, xem ra ta đoán đúng tâm tư của nàng!”

Ba, ba, ba…

Vài âm thanh vang ròn vang lên. Thiếu niên lật người thiếu nữ ra mà vỗ vài cái lên cặp mông sắc chắc của nàng. Thiếu niên rõ ràng cảm nhận được từng cảm xúc từ chiếc mông nhỏ nhắn săn chắc mà đàn hôi kia. Thiếu nữ cảm giác được khi mông của mình bị bàn tay vô lại đó vỗ lên vài cái nàng có cảm giác tê dại, một cỗ khoái cảm từ trong cơ thể của nàng bắt đầu lan tỏa. Nơi tư mật của nàng bắt đầu rỉ ra một chút nước khiến cho nàng ngứa ngáy. Thiếu nữ hai má ửng hồng thở ra nhe nhẹ đồng thời run lên: “Ư…” Một âm thanh làm cho nàng vô cùng xấu hổ phát ra từ miệng của nàng.

Thiếu niên xoay người lại trực tiếp một lần nữ đè trên thân thể của nàng, hắn cười dâm đãng nói: “Ta không biết nàng có ý định gì! Nhưng bất kể thế nào cho dù nàng có bỏ đi thì ta có tiến đến chân trời góc biển ta cũng nhất định phải tìm được nàng. Trừ khi nàng không còn yêu ta, nếu không vĩnh viễn nàng đừng mong thoát khỏi tay ta!?”

Nói xong hắn trực tiếp hôn lên đôi môi đỏ mọng của thiếu nữ. Thiếu nữ chỉ rên lên một tiếng: “Ứ…” Bàn tay của hắn lúc này chộp lên cặp ngực của nàng. Thiếu nữ cảm giác được từ bộ ngực của nàng một trận điên giật bắt đầu lan truyền toàn thân của mình. Thiếu nữ hai má ửng đỏ như ứ huyết, từ mũi của nàng bắt đầu phun ra một dòng khí nóng thơm tho.

Thiếu niên lúc này dùng khủy tay chống xuống phía dưới đất, hắn chỉ dùng một khủy tay hoàn toàn chống lên thân thể của mình mà không cần hai tay hơn nữa hắn còn có thể đảm bảo thân thể của mình thăng bằng không quá đè ép lên thân thể của Tiểu Y Tiên. Cả hai của hắn đè ép lên cặp núi đôi cao ngất mà săn chắc kia. Bàn tay của hắn bắt đầu nhào nặn hai cặp núi đôi này.

Bộ ngực của Tiểu Y Tiên không to như Nhã Phi. Nhã Phi khá to cả bàn tay của hắn cũng không cầm hết, hơn nữa vừa mềm lại cao ngất và săn chắc làm cho người ta bóp vô cùng sướng. Tiểu Y Tiên thì khác, nàng nhỏ hơn nhưng cao ngất dù không săn chắc như Nhã Phi nhưng lại mềm mại vô cùng. Tiêu Sơn cầm hon nữa lại vừa tay không quá lớn thế nên hắn có thể nhào nặn mọi hình dãng một cách vừa vặn không giống như của Nhã Phi to vượt khỏi tay hắn làm cho hắn muốn định hình cũng khó.

Tiểu Y Tiên thân thể run lên, nàng chưa bao giờ cảm nhân khoái cảm mãnh liệt như vậy từ trước đến nay. Tiểu Y Tiên run sau đó từ miệng của nàng bắt đầu rên rỉ nhưng giọng rất nhỏ chỉ phát ra tiếng: “u, ư…” Bởi vì miệng của nàng lúc này đang bị thứ khác chèn vào. Một đôi môi chứa đầy ma lực đang áp lên đôi môi của nàng, Chiếc lưỡi của nàng bị chiếc lưỡi vô cùng bá đạo mạnh mẽ của hắn cuốn lấy mà hút nắn. Chiếc lưỡi của nàng cũng không tự chủ được mà bắt đầu đáp lại hắn. Chiếc lưỡi của nàng có phần luống cuống nhưng chiếc lưỡi của hắn vẫn nhẹ nhàng mà vê nắn chiếc lưỡi của nàng, nó cuốn lấy, hai con du long chứa đầy nước nhớp nháp cuốn vào nhau.

Hai người tách ra, hơi thở hồng hộc, Phía miệng của Tiểu Y Tiên lúc này xuất hiện một tia nước keo nhớp màu trong suốt, đôi mắt nhấp nháy đầy nước, hơi thở đứt quãng đầy hơi nóng, đôi mắt mê ly nhìn về phía tuấn mỹ thiếu niên. Thiếu niên lúc này hắn giống như con dã thũ muốn lột sạch từng món đồ của nàng ra. Thiếu nữ có chút xấu hổ nhưng dưới bàn tay mạnh mẽ kia, nàng cũng đánh thuận theo hắn mà trút bỏ từng món đồ ra.

Một bộ y quần lót màu trắng tinh khiết xuất hiện trước mặt của Tiêu Sơn. Ánh mắt tham lam của Tiêu Sơn giống như một con dâm thú đang quét về phía Tiểu Y Tiên. Bị ánh mắt của Tiêu Sơn xâm pháp, thiếu nữ run lên cực độ xấu hổ vội vàng dùng tay che đi phần trước cùng với hạ thể nàng.

Vừa rồi Tiêu Sơn nhìn thấy hạ thể của nàng sâu về phía bên trong nơi tư mật nhất rõ ràng thông qua lớp quần lót trắng mỏng có thể thấy được một chút lông đen, hơn nữa qua lớp quần lót của Tiêu Y Tiên một lớp nước đã làm cho nó trở nên có thể nhìn được xuyên qua. Chỗ lớp nước chính là nơi khe của nàng tiết ra. Tiểu Y Tiên có thể nhìn được một cái khe đang ở đó. Hắn cảm giác miệng khô nóng phải nuốt lấy một ngụm nước miếng.

Tiêu Sơn biết rõ đây là lần đầu của Tiểu Y Tiên hắn tuyệt đối không thể nóng vội. Tiêu Sơn hít một hơi khí lạnh cố nén lại dục hỏa, muốn dùng vật đó lên người nàng thì khởi động trong thời gian đầu tuyệt đối là cần thiết. Tiểu Y Tiên thấy ánh mắt tham lam của hắn thì hai chân vội vàng khép lại, nàng cùng lấy tay bịt vào nơi tư mật nhất của mình tránh ánh mắt soi mói của hắn. Bị hắn nhìn như vậy nàng xấu hổ vô cùng kèm theo một cảm giác gì đó vô cùng kích thích.

Tiêu Sơn nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Tiên nhi nàng thật đẹp. Nàng là người con gái đẹp nhất trong mắt của ta!” Nói xong hắn cúi xuống nhẹ nhàng tách hai chân trắng nõn thon nhỏ của Tiểu Y Tiên ra. Khi hắn nhìn về phía cặp chân trắng nõn của Tiểu Y Tiên hắn không nhịn được dùng bàn tay miết lên chiếc đùi thon, trắng nõn kia. Một cảm giác mềm mại nhẹ nhàng truyền vào tay của hắn làm cho hắn vô cùng kích động.

Tiểu Y Tiên cảm giác được đùi mình bị nam nhân vô lại kia chạm qua làm cho nàng bắt đầu kích động, đùi nàng truyền ra một chút cảm giác nhột nhột một chút cảm giác kích thích. Hai má của Tiểu Y Tiên trở nên đỏ hơn, cảm giác tê dại từ chân truyền đến, nàng khe khẽ run lên: “Ư…”

Tiêu Sơn nhẹ nhàng kéo tay của nàng, bành rộng hai đùi ra, hắn nhìn thấy được một chiếc quần lót xinh xắn trắng tinh đang bị ướt một chút dưới dưới nơi nó đang che chắn khe hẹp. Tiêu Sơn dùng hai bàn tay săn chắc, to nhưng mềm mại như nữ nhân của hắn nhẹ nhàng lột chiếc quần lót của Tiểu Y Tiên ra. Tiểu Y Tiên thấy đôi mắt hau háu như dê già của hắn nhìn về phía nơi tư mật nhất của nàng thì nàng cực độ xấu hổ vội vàng dùng tay muốn bịt nơi đó lại không cho hắn nhìn.

Tiêu Y Tiên đưa tay ra muốn bịt nơi đó thì bị một cánh tay khác tum lấy. Cánh tay này không ai khác là của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn híp mắt nhìn về phía nơi tư mật của nàng. Một đám lông thưa thới không rậm rạp như của Nhã Phi, nhưng thông qua lớp lông thưa thớt như vậy có thể thấy được làn da trắng nõn của Tiểu Y Tiên giống như đánh lên một lớp hồng nhẹ. Một hại nho nhỏ cứng đang nổi lên phía trên, hai cánh hoa ép chặt lại với nhau khiến cho khe hẹp xít lại. Mu của nàng hơi cao hơn nữa cái cánh hoa xít sao đến nỗi chúng không có chút thịt thừa hoặc bị nhão chút nào.

Tiêu Sơn nhìn về phái khe hẹp hắn thấy tiểu huyệt động của nàng nhỏ nhắn hơi đỏ hồng quả thực là cực phẩm trong cực phẩm. Hơn nữa ở khe hẹp có thể thấy được lăn tăn những giọt nước nhỏ nhắn làm cho Tiêu Sơn nuốt nước bọt ừng ực. Thân thể của Tiểu Y Tiên lúc này đang run lên. Nàng nhìn thấy hắn lúc này đưa mặt của hắn về phía nơi tư mật của nàng. Cái mũi của hắn hơi hích hích lên giống như chó ngửi c*t ấy, sau đó hắn nói ra một câu cực kỳ vô lại: “Thật là thơm a!” Cả thân thể thiếu nữ run lên bần bật nàng, nàng cực độ xấu hổ.

Nhưng không để cho nàng kịp phán ửng thì cơ thể của nàng giống như điện giật. Nàng cảm giác được có thứ gì đó đang đặt trên hột cứng của nàng mà vân vê nhè nhẹ, dòng điện từ đó làn truyền đánh thẳng vào phía đầu của nàng làm cho nàng mê đi, miệng không tự chủ mà rên lên hừ hư… Hơn nữa không chỉ có những thứ này, nàng còn cảm giác nơi tư mật của nàng đang bị xâm phạm. Nàng ban đầu chỉ cảm thấy bị một thứ gì đó ầm ướt lướt qua từ gần tiểu cúc hoa của nàng sau đó tiến sát lên tận hột cứng của nàng. Đó là một thứ hơi thở nóng mang theo thứ mềm mại mà ướt át quét qua nơi tư mật của nàng. Nó giống như muốn thăm dò từng tấc da thịt nơi tư mật của nàng.

Thiếu nữ run lên bần bật. Sau đó miệng của nàng rên lên có chút to: “A, hư… ư…” Nàng cảm nhận được hai cánh hoa của mình bị hai ngón tay tách ra sau đó có thứ mềm mại mà ướt át tiến vào phía bên trong liên tục khuất động. Tiểu huyệt động của nàng cũng phản ứng theo đó mà bắt đầu co bóp, dịch lòng nơi tư mật bắt đầu tiết ra khiến cho hàng động của nàng trở nên ẩm ướt và có cảm giác ngứa ngáy. Thân thể của thiếu nữ bắt đầu vặn vẹo giống như một con rắn.

Tiêu Sơn khi nhìn thấy được tiểu huyệt động nhỏ xinh, trắng tròn của Tiểu Y Tiên thì hắn không nhịn được, hắn bắt đầu cúi xuống mà hít mà ngửi cực kỳ dâm đãng. Hắn dùng chiếc lưỡi của mình liếm từ phía dưới đầu miệng khe đến tận trên hột cứng. Ngón tay của hắn thì bắt đầu vân vê cái hột cứng nhỏ trên miệng của tiểu huyệt động. Hắn cảm nhận được một vị mặn nhẹ tanh hơn nữa còn kèm theo vị thảo dược nhè nhẹ vô cùng kích thích.

Có vẻ như nhưng thứ này không có thỏa mãn được đối với hắn. Hắn nhanh chóng uốn lưỡi của mình cho nó trở nên hẹp cà cứng hơn. Sau đó một bàn tay của hắn vận dụng trên hột cứng kia, một tay thì nhẹ nhẹ tách ra hai cánh hoa của nàng sau đó hắn thấy được một chiếc lỗ nho nhỏ ở đó, hồng hào, ở trong liên tục co bóp, dịch lỏng màu trắng keo từ đó hơi rỉ ra. Tiêu Sơn đặt chiếc lưỡi của mình ở đây bắt đầu ấn nó vào phía bên trong.

Khi chiếc lười của hắn tiến vào phía bên trong, hắn cảm nhận được nơi đây là một nơi ướt át, ấm nóng hơn nữa vị truyền về từ lưới đó chính là mềm, ẩm, hơi vị tanh mặn cùng kèm theo là vị ngọt nhè nhẹ cùng với vị thơm của thảo dược. Hắn nhưng không có nhiều thời gian như thế. Cái đầu của hắn liên tục thụt ra thụt vào để cho cái lưỡi liên tục di chuyển trong đó.

Thiếu nữ rên lên: “A, ư…” hai má của nàng ửng đỏ như ứ huyết. Hai bàn tay của nàng túm lấy đầu của hắn. Hai chân của nàng kẹp lại thân thể bắt đầu vặn vẹo. Cái cảm giác nơi tư mật của nàng bị hắn xâm phạm truyền lại cho nàng từng đợt khoái cảm như thủy triều khiến cho nàng không tự chủ được rên lên sương khoái.

Một tay vân vê hột cứng, chiếc lưỡi thì tha hồ mà thụt ra thụt vào xâm phạm nơi riêng tư của Tiểu Y Tiên. Bàn tay kia thì cũng không rảnh rỗi sau khi tách hai cánh hoa tìm động nhỏ ra. Nó lúc này thò lên người của nàng mà liên tục vuốt vuốt eo thon nhỏ của Tiểu Y Tiên. Một vòng eo thon nhược tiểu làm cho Tiêu Sơn hứng dục càng ngày càng cao. Tốc độ của hắn ngày một mãnh liệt hơn, Tiểu Y Tiên cũng run lên ngày một mãnh liệt. Miệng thì luôn rên lên những âm thanh ngày một dâm đãng: “Ư, ư, ha, ha…Onii-chan, onii-chan..” Không hiểu tại sao nàng lại bắt đầu gọi cái tên của hắn.

Tiêu Sơn lúc này thấy nơi tư mật bắt đầu phun ra vô cùng nhiều nước thì hắn biết là mình có thể sắp đút cái thứ đó vào nơi này được rồi. Hắn híp mắt vào cười cực kỳ dâm đãng, hơi thở của hắn nóng hổi phả vào nơi tư mật của Tiểu Y Tiên. Hắn lúc này trở dậy áp thẳng vào người của Tiểu Y Tiên.

Thấy Tiểu Y Tiên với đôi mắt ướt át khêu gợi nhìn về phía hắn, Tiêu Sơn cười nói: “Lát nữa sẽ hơi đau một chút nàng cố chịu đựng nhé!?” Tiểu Y Tiên khe khẽ gật đầu đáp lại. Hắn cũng không rảnh rỗi, một tay dùng khủy tay chống xuống, tay kia lại chộp lên bộ ngực cao của nàng bắt đầu vân vê. Miệng của hắn cũng không ngừng nghỉ bắt đầu hôn lên vàng tai của nàng mà bắt đầu liếm láp nó.

Tiểu Y Tiên chưa từng bao giờ gặp phải cảnh thân mật giữa nam nữ như thế nào. Cảm giác này khiến cho nàng có cảm giác sướng, vô cùng thích nhưng cũng cực độ xấu hổ. Hắn có chút vô lại, nàng biết nàng vốn xinh đẹp nên có không ít nam nhân thích nàng nhưng vô lại cùng háo sắc như hắn thì nàng thấy đầu tiên, hoàn toàn trắng trợn bộc lộ trước mặt của mọi người nhưng nàng không hiểu sao lại thích hắn cơ chứ!?

Tiểu Y Tiên cảm nhận đươc ngực của mình bắt đầu căng phồng cùng với cương cứng lên. Từ tai truyển ra một cảm giác nhồn nhột nhưng vô cùng kích thích, dòng điện đánh vào đầu của nàng làm cho nàng bắt đầu đê mê, một cảm giác khô nóng truyền về phía nơi tư mật khiến nó vọt ra một ít chất dịch lỏng trắng trắng khiến cho nàng có cảm giác nơi đó rất ươt, ngứa lại trống giống hy vọng có thứ đút vào đó cho nàng.

Tiểu Y Tiên biết được cái đại bổng của hắn to bằng cả cổ tay của người thì nàng run sợ. Hắn muốn dùng cái thứ đó đút vào trong người của nàng nhưng liệu nàng có chịu được hay không. Nếu bị hắn đút thứ đó vào người còn không bị hắn chọc chết hay sao? Thứ đó vừa to vừa dài đút vào trong người nàng nàng sợ tiểu động của nàng không chứa nối mà rách ra…

Tiểu Y Tiên bất chấp xấu hổ lo lắng hỏi hắn: “Onii-chan, cái đó của ngươi to như vậy liệu có thể hay không!?” Hai má của Tiểu Y Tiên đỏ ửng lắp bắp nói những lời này ra.

Tiêu Sơn nghe thấy thế phá lên cười nói: “Tiên nhi đừng quá lo lắng! Ổn thồi mà!” Hắn biết nơi tư mật của nữ nhân vô cùng co dãn dù nàng là lần đầu cũng hoàn toàn có thể đút vừa cây đại bổng to lớn của hắn. Chỉ là vấn đề dài ngắn thì có nữ tử nơi đó sâu hoắm có nữ tử lại nông hơn nhiều. Giống như của Nhã Phi vô cùng sâu hoàn toàn vừa khít ngoạm lấy cây đại bổng của hắn còn Tiểu Y Tiên hắn chưa đút vào nên không thể biết thế nào.

Bàn tay của hắn khe khẽ vuốt mái tóc của Tiểu Y Tiên, hắn dùng một tay chống lại thân thể của mình, hắn mỉm cười nói: “Tiên nhi ngoan, cố chịu đựng một chút nhé!” Nói xong, hắn bắt đầu áp một lên đôi môi của nàng mà hôn. Nhưng đồng thời tay kia cũng kiếm lấy cây đại bổng áp vào nơi tư mật của nàng. Bàn tay hắn cầm lấy cây đại bổng nhè nhẹ vân vê trước tiểu huyệt động để cho nó cuốn lên một chút dịch trong, Tiêu Sơn ngẫm nghĩ dùng bàn tay bắt đầu tìm tòi những dịch lỏng nơi tư mật của Tiểu Y Tiên mà bôi lên cây đại bổng to lớn kia. Sau đó hắn tách hai cánh hoa ra sau đó nhè nhàng đi vào.

Tiểu Y Tiên trong lúc bị hắn hôn nhưng nơi tư mật của nàng vẫn hiển nhiên cho nàng biết có chuyện gì xảy ra. Ban đầu nơi tư mật của nàng có thứ gì đó chọc vào vân vê mấy cái cánh hoa hơi tách trúng ra. Sau đó cái thứ cứng cứng đó không có ý định trọng vào, nhưng có một bàn tay mò vào trong đó, hắn vân vê cánh hoa, dùng ngón tay khe khẽ đưa vào nơi huyệt động nho nhỏ của nàng mà móc ra mấy thứ chất dịch nhầy. Tiểu Y Tiên run lên, thân thể vặn vẹo như con rắn, miệng thì lên lên hừ hừ.

Tiểu Y Tiên cảm được vật to lớn mà cứng rắn kia lại một lần nữa vân vê, lần này hắn đặt vào khe của nàng mà lên lên xuống xuống. Sau đó nó tách hai cánh hoa ra, cái đầu thon tròn dài của nó tiến vào trong tiểu huyệt động của nàng. Thiếu nữ rên lên, đồng thời cảm giác cực độ lo lắng. Nó tách hai cánh hoa ra sau đó tiến vào. Một cảm giác thoải mái làm cho nàng rên lên. Nhưng kích thước của cây đại bổng khá lớn, hai cánh hoa phải tách ra hết cỡ mới để cho nó đi được vào bên trong. Tiểu Y Tiên cảm giác đau đớn, dù chưa đi màng trinh nhưng với thể tích quá khổ của cây đại bổng cũng làm cho nàng bắt đầu đau đơn. Thân thể nhỏ yêu của nàng vặn vẹo.

Tiểu Y Tiên rên lên, co người lại giống như con mèo con nói: “A… Đau quá!” Thân thể của nàng nhưng bị Tiêu Sơn ôm chặt lấy.

Tiêu Sơn lo lắng nhìn về phía Tiểu Y Tiên. Cây đại bổng của hắn đã đi được một chút vào bên trong ở bên trong ấm áp, ẩm ướt mềm mại đang thít chặt lấy đầu của cây đại bổng. Tiêu Sơn cũng rên lên nhưng đồng thời hắn ôm lấy Tiểu Y Tiên, nhìn vẻ mặt đau đớn của Tiểu Y Tiên hắn vội vàng nói: “Tiên Nhi sẽ không sao đâu!” Nói song hắn bất chấp ôm chặt lấy Tiểu Y Tiên. Sau đó thân mình mãnh mẽ đẩy tới để cho cây đại bổng đâm thật mạnh về phía trước. Đó là cảm giác thế nào Tiêu Sơn bỉ biết nó gặp phải một lớp mạng sau đó cây đại bổng bị thít chặt giống như bị mọt chiếc máy nghiền thịt ép lấy. Nhưng nó vẫn hùng dùng đâm sâu vào phía bên trong. Chỉ là gần ngập hết thì hắn đã chạm lấy nơi cuối cùng. Cây đại bổng không đi vào được sâu thêm.

Tiểu Y Tiên hét ro lên một tiếng: “Aaaaaa…” Tiếng kêu thét kéo dài khắp nơi.

Hắn cảm nhận được cợn thít chặt của Tiểu Y Tiên vì đau đớn, một chút nước muối nóng vẩy lên cây đại bổng của hắn. Tiêu Sơn cảm nhận được màu từ nơi tư mật của nàng đang dọc theo cây đại bổng của hắn chảy ra phía ngoài rơi xuống nền chăn nệm.

Tiểu Y Tiên bị Tiêu Sơn ôm chặt lấy, khi chiếc mông của hắn đẩy mạnh muốn áp sát mông của nàng thì nàng cảm nhận thấy được cây đại bổng của hắn đâm mạnh thọt hỏn vào bên trong. Khi nó chạm vào một tầng màng đàn hồi thì nó vẫn cứ đâm mạnh về phía trước. Khi nó phá tan lớp màng kia làm cho nàng có cảm nhận được đau đớn vô cùng. Hai bàn tay của nàng thiết chặt lên bả vai săn chắc của hắn. Hai dòng nước mắt không nhịn được bắt đầu chảy ra. Miệng nàng kêu lên một tiếng đau đớn. Nhưng khi những giọt nước mắt ấy rơi ra thì một đôi môi ấm áp hôn lên những dòng nước mắt ấy.

Tiểu Y Tiên đau đớn nhìn về phía thiếu niên tuấn mĩ lúc này thấy hắn mỉm cười nói: “Không sao rồi! Không sao rồi!” Nói xong hắn bắt đầu an ủi nàng. Hắn cũng để yên cây đại bổng ở đó. Tiểu Y Tiên cũng cảm nhận được cây đại bổng đã chạm được đến nơi cuối cùng của nàng, hơn nữa nó vẫn nằm im không có tiếp tục chuyển động.

Tiêu Sơn hiển nhiên cũng không rảnh rỗi, hắn dùng song tu bắt đầu vận chuyển. Thiên hà bắt đầu điên cuồng quay nhanh với tốc độ chóng mặt. Một nguồn thiên hà nguyên lực vọt về phía cây đại bổng sau đó tiến vào nơi giao hoan của hai người. Một thái cực đồ hình âm dương được hình thành do tinh nguyên nam nhân cùng với xử nữ nguyên âm bắt đầu hình thành. Thiên hà nguyên lực vọt vào nơi này sau đó tiến vào trong cơ thể của Tiểu Y Tiên chỉ là lúc này Tiểu Y Tiên cùng với Tiêu Sơn cũng không quá rõ.

Thiên hà nguyên lực vọt vào cơ thể của Tiểu Y Tiên sau đó nó không ngờ lại có thể hòa hợp được với độc khí. Độc khí dưới sự dẫn dắt của thiên hà nguyên lực bắt đầu vọt vào đan điền. Trong đan điền bắt đầu hình thành một vòng xoáy tròn nhỏ. Từ vòng xoáy tròn nhỏ thiên hà nguyên lực cũng bắt đầu tiến vào nơi đó sau đó lại quay lại một lần tiến vào thái cực đồ. Thiên hà nguyên lực sau đó trở lại thân thể của Tiêu Sơn. Tiêu Sơn cũng không rõ nhưng hắn chỉ biết một điều hiện giờ hắn không muốn tăng lên thực lực lên đem toàn bộ chỗ tốt của mình cho Tiểu Y Tiên.

Thiếu niên vuốt ve khuôn mặt của thiếu nữ nói: “Tiên nhi nàng thật đẹp…” Ngay sau đó hắn bắt đầu hôn lên đôi môi của nàng, bàn tay của hắn cũng vì thế mà trên ngực của nàng vuốt ve. Hắn cũng không đòi hỏi được chuyển động mà ra vào nơi tư mật của nàng. Hắn không hôn hít thì cũng là vuốt ve nàng. Hắn tìm đến rất nhiều nơi mẫn cảm kích thích thân thể của nàng.

Vì song tu lên thân thể của Tiêu Y Tiên rõ ràng giảm đi đau đớn, một cảm giác vừa sướng lại thư thái truyền lại cho nàng. Nơi tư mật của nàng bắt đầu co bóp, chúng cũng bắt đầu tiết ra dịch thể trong suốt keo kéo kia hơn nữa, nơi tư mật lại ngày một co bóp hơn, nàng bắt đầu cảm giác đau đơn giảm dần hơn nữa bắt đầu ngứa ngứa. Hắn vẫn tiếp tục làm như thế đến không biết bao lâu Tiểu Y Tiên thở ngày một gấp sau đó đôi mắt của nàng đầy nước nhìn về phía hắn nói: “Haa… ha… Phu quân, nơi đó của ta ngày một ngứa hơn thì phải!?”

Tiêu Sơn nghe thấy vậy nhẹ nhàng hôn lên trán của nàng một cái, sau đó hắn nói: “Lát nữa ta sẽ bắt đầu chuyển động sẽ hơi đau một chút. Nàng vẫn cố nhìn nhé!?” Nói xong hắn nhẹ nhàng di chuyển cây đại bổng. Cây đại bổng bị hai cánh hoa ngoạm lấy, hai cánh hoa lúc này cong lên tạo ra một hình tròn hơi méo mó.

Tiểu Y Tiên cảm giác được cái vật thô to ấy luôn di chuyển ra vào, vào ra. Một cảm giác đê mê truyền vào thân thể của nàng. Cảm giác này vừa sướng nhưng lại rất đau. Thiếu phụ bắt đầu thở gấp gáp nói: “ư.. ư…Phu quân, nhẹ… nhàng nhẹ nhàng một chút!”

Tiêu Sơn thấy vậy hắn cũng nhẹ nhàng hơn một chút. Dù sao thiếu nữ phá thân hắn cũng cần nhẹ nhàng nếu như hắn chỉ để cảm nhận một phía thì hắn có khác gì cầm thú cơ chứ. Hắn bắt đầu di chuyển rất nhẹ nhàng. Nhưng do nơi tư mật của Tiểu Y Tiên tiết ra nhiều nước nên dù di chuyển nhẹ nhàng cũng phát ra những tiếng ì oạp như lội nước. Hơn nữa mỗi lần hắn di chuyển ra vào tư khe nhỏ nhơ mà cây đại bổng tiếp xúc với huyệt động sẽ vẩy ra một chút dịch lỏng cùng với màu đỏ như cánh hoa mai.

Tiểu Y Tiên bắt đầu rên lên: “A, ư… hư… ha…” Hai bàn tay của nàng bắt đầu bám lấy cổ của Tiêu Sơn để cho hắn nhẹ nhàng trùng kích.

Sau nửa ngày, tốc độ của thiếu niên càng ngày càng nhanh trong khí thiếu nữ à không là thiếu phụ cũng rên rỉ càng lớn. Tiếng va chạm của hai cặp mông bắt đầu phát ra tiếng ba ba ba. Tốc độ ngày một gấp rút, tiểu thiếu phụ không nhịn được mà thân thể bắt đầu run lên bần bật, nơi tư mật điên cuồng co bóp, cả thân thể trắng nõn của nàng phủ lên một lớp hồng. Nàng rên lên một tiếng vô cùng to lớn: “Aaaaa…” Sau đó từ nơi tư mật của nàng phụt mạnh ra một lượng lớn dịch thể keo.

Tiểu Y Tiên cả người sụi lơ, linh hồn nàng như bay lên chín tầng mây. Hai má của thiếu nữ đỏ hồng.

Tiêu Sơn lúc này cũng nhận thấy được tiểu huyệt động của Tiểu Y Tiên điên cuồng co bóp thít chặt lấy cây đại bổng của hắn. Một cảm giác vô cùng thư thái truyền lên đầu của Tiêu Sơn. Hắn không nhịn được bắt đầu ra tốc. Khi đạt đến cuối cùng của đỉnh cao, hắn toàn lực ấn chặt cây đại bổng vào nơi sâu nhất. Cây đại bổng run lên phút ra một thứ chất lỏng màu trắng đục keo keo.

Tiểu Y Tiên cũng cảm nhận được cái thứ to lớn trong người của nàng bắt đầu run rẩy. Ngay sau đó có thứ gì đó nóng, keo nhớp nháp bắn sâu vào trong người nàng. Đùng ngay lúc nàng đạt đến cực sướng. Tiểu Y Tiên thân thể run lên hét lên một tiếng cao vút. Đồng thời hai hàng nước mắt của nàng tự động chảy ra, nàng bắt đầu ô, ô… khóc không hiểu được tại sao nàng lại khóc.

Tiêu Sơn sụi lơ ôm thiếu nữ vào lòng nhưng khi thiếu nữ đột nhiên khóc hắn không nhịn được yêu thương mà hỏi: “Tiên nhi, nàng khóc sao? Là do ta làm quá mạnh mẽ khiến cho nàng đau sao!?”

Tiêu Y Tiên lắc đầu thở ra hổn hển, hai mắt đẫm lệ nói: “Không, ta không biết! Vừa rồi thật là sướng a, phu quân. Chỉ là ta không hiểu tại sao ta lại khóc mà thôi!” Tiêu Sơn hơi ngẩn người. Hắn nhớ ở đời trước có nhắc đến một số nữ nhân khi đạt được cực sướng sẽ tự nhiên chảy ra nước mắt giống như khóc vậy. Giống như Nhã Phi là toàn thân ửng đỏ run lên bần bật sau khi đạt được cực sướng còn Tiểu Y Tiên không ngờ lại là thân thể hồng hào, thân thể run lên bần bật kèm theo nước mắt.

Tiêu Sơn mỉm cười vuốt ve mái tóc của nàng. Ánh mắt chứa theo sự ân cần, ôn nhu. Hắn thở ra một hơi nói: “Vừa rồi ta cứ nghĩ là ta làm quá mạnh khiến ngươi đau đớn hoặc là giả sử vì ngươi thất thân với ta kia…”

Tiêu Sơn lúc này nhẹ nhàng đặt lên tiểu phúc của nàng. Thiên hà nguyên lực vọt vào trong đó điều tra. Lúc này hắn thấy được ở trong đan điền của nàng hình thành một viên đan cô đọng nho nhỏ. Tiểu Y Tiên thấy hắn đưa tay sờ lên tiểu phúc của nàng thì Tiểu Y Tiên đỏ mặt sau đó nói: “Phu quân người rút nó ra được không? Ngươi để nó ở người ta có chút khó chịu!” Tiêu Sơn nghe thấy vậy giật mình vội vàng nhẹ nhàng rút tay ra nhưng Tiểu Y Tiên nói: “Phu quân không phải thứ đó!” Nói xong nàng đỏ mặt.

Tiêu Sơn ngẩn người, sau đó hắn nhìn về phía dưới của mình thì thấy cây đại bổng của hắn vẫn cắm ở người Tiểu Y Tiên chưa rút ra. Tiêu Sơn cười khổ hắn nhẹ nhàng rút ra. Tiểu Y Tiên hơi rên lên nho nhỏ: “Ưm…” Cây đại bổng bị dính lên keo cùng với máu rút ra khỏi đó. Hai cánh hoa khép lại nhưng do bị tàn phá mà nơi tư mật của Tiểu Y Tiên sưng lên ửng đỏ hơn nữa cánh hoa còn không có khép lại được hoàn toàn, từ trong cái lỗ nhỏ chảy ra một chút dịch lỏng màu trắng vô cùng dâm mỹ hơn nữa có một mùi hương ngái ngái.

Tiêu Sơn thấy vậy cười khổ. Hai người lúc này mồ hôi đã nhễ nhại. Tiểu Y Tiên xấu hổ kéo cái chắt muốn đắp lên người ai dè bị hắn đè lấy, cây đại bổng áp lên bụng của nàng. Tiểu Y Tiên không ngờ nó vẫn còn co cứng như vậy hơn nữa còn nhơm nhớp. Tiểu Y Tiên xấu hổ nói: “Phu quần ta không được!”

Tiêu Sơn cười nói: “Tiên Nhi nói gì đấy! Ta chẳng qua muốn nói một chút tin vui cho nàng mà thôi! Xem một chút đan điền của nàng đi!”

Tiểu Y Tiên cảm giác có chút xấu hổ, nàng cứ nghĩ hắn muốn làm với nàng thêm một lần nữa. Bởi vì cây đại bổng của hắn vẫn to lớn như thế hiển nhiên hắn chưa có thảo mãn. Tiêu Y Tiên vội vàng chìm vào trong đan điền của nàng. Đột nhiên nàng giật mình vì phát hiện ở đó đã hình thành một viên đan độc màu xanh đậm. Tiểu Y Tiên khuôn mặt trở nên mừng rỡ hốt hoảng hô: “Là độc đan, ta hình thành độc đan!”

Độc đan nói cụ thể ra khi ách nan độc thể hình thành độc đan đến lúc đó ách nan độc thể hoàn toàn có thể không chế độc trong cơ thể của nàng. Độc đan là tập hợp toàn bộ độc đấu khí hình thành lên một viên đan. Ách nan độc thể sau khi hình thành độc đan sẽ không lo bị độc phát mà chết cũng không lo bị độc phát ảnh hưởng đến xung quanh. Cơ thể của nàng lúc này hoàn toàn có thể sống như một người bình thường.

Hai mắt của Tiểu Y Tiên đang buồn ngủ vì sau khi hoạt động quá mạnh mẽ, nàng nhìn về phía Tiêu Sơn cười nói: “Phu quân, ta đã hình thành độc đan sau này ta sẽ không lo sợ ảnh hưởng với ngươi rồi!”

Tiêu Sơn cười với vẻ mặt dâm đãng đến tận xương tủy nói: “Như vậy a! Không ngờ dùng thứ đó chọc vào người nàng một lần lại có ích đến như vậy!” Hắn cười híp mắt nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “hay là chúng ta đến thêm một lần nữa a!”

Tiểu Y Tiên xấu hổ nói: “Phu quân, ta không được…”

“Ngạch” Tiêu Sơn hởi ngẩn ra sau đó lật người Tiểu Y Tiên lại từ phía sau ôm lấy nàng. Tiểu Y Tiên sợ hắn làm thêm nữa vội vàng dùng tay bịt nơi cửa động của nàng. Tiêu Sơn thấy vậy cười khổ nói: “Tiên nhi ta chỉ muốn ôm nàng thôi không có làm gì khác!?”

Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy ngờ vực hỏi: “Thật không!?”

Tiêu Sơn gật đầu nói: “Ta lớn bằng tuổi này mà còn lừa nàng sao!?”

Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên không cho là đúng, nàng nói: “Phu quân ngươi hình như so với ta nhỏ hơn một tuổi mới đúng!?”

“Ách” Tiêu Sơn bị nói giống như mắc xương ở cổ. Hắn vỗ vỗ vào mông của Tiểu Y Tiên sau đó kéo sát nàng vào người mắng: “Tiên Nhi đang trêu trọc phu quân đúng không!?” Bị vài cái tát vào mông làm cho Tiểu Y Tiên rên lên vì đau đớn, nơi tư mật của nàng vẫn bị sưng a. Tiêu Sơn thấy vậy cười khổ nói: “Xin lỗi a, Tiên Nhi, ta không nghĩ đến nơi đó của ngươi…”

Tiểu Y Tiên thấy vậy liếc mặt trợn trừng nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn cười khổ nói: “Để ta giúp nàng một chút đi!” Nói xong hắn nhẹ nhàng áp tay lên cánh tay đang bịt nơi tư mật của nàng. Bàn tay của hắn truyền ra một chút thiên hà nguyên lực, đồng thời cánh tay của hắn nắm qua kẽ tay của nàng. Mấy ngón tay tiếp xúc nơi tư mật, thiên hà nguyên lực truyền qua tiến vào nơi sưng đỏ của Tiểu Y Tiên.

Tiểu Y Tiên cảm nhận được một dòng khí ấm áp truyền lên khiến cho nàng giống như đang ngâm trong suối nước nóng. Cảm giác thư dãn và thoải mái. Thiên hà nguyên lực khiến cho nơi tư mật của nàng dẫn dần hết sức chỉ là nó vẫn còn hơi chút không thoải mái mà thôi.

Tiêu Sơn ôm lấy nàng vào lòng, hắn dùng một tay vuốt ve thiếu nữ, thiếu nữ nhẹ nhàng hưởng thụ những khoái cảm này. Tiêu Sơn hít một hơi nhìn về phía thiếu nữ nói: “Tiên Nhi ta có chuyện muốn nói với muội nhưng sau khi nói ra nàng không được giận ta đấy nhé!?”

Tiểu Y Tiên nhu thuận gật đầu nói: “Phu quân, ngươi nói đi!?”

Tiêu Sơn hít một hơi sau đó ôm chặt lấy nàng, hắn nói: “Ta đã có thể tử!”

Nghe thấy những lời này Tiểu Y Tiên giống như bị một tiếng sét đánh ngang tai, nàng run run giọng nói: “Ngươi, ngươi đã có thể tử!” Tiêu Sơn gật đầu xác nhận, Tiểu Y Tiên hai dòng nước mắt chảy ra hỏi: “ngươi yêu nàng sao!?”

Tiêu Sơn lại gật đầu xác nhận. Tiểu Y Tiên ô, ô khóc: “Vậy ngươi với ta!?”

Tiêu Sơn đáp lại: “Ta không muốn lừa dối nàng. Ta thực sự yêu nàng!” Hắn ôm thiếu nữ hôn lên tai của nàng. Hắn tiếp tục nói: “Ta có lẽ thật là vô sỉ khi cùng nàng ân ái xong mới nói nhưng điều này. Nhưng ngươi biết không Tiên Nhi? Ta sợ! Ta thực sự rất sơ!? Ta sợ sau khi nói ra nhưng điều này ngươi sẽ rời xa ta. Ta rất sợ chỉ có sau khi chiếm được thân thể của ngươi ta mới dám nói ra…”

“Ta đã có một thê tử, cô ấy rất xinh đẹp, ta thực sự yêu thương cô ấy. Cô ấy so với ngươi xinh đẹp hơn nhiều!” Nghe thấy vậy Tiểu Y Tiên trở nên trầm trọng. Ý thức của nàng bắt đầu trở nên loạn. Tiêu Sơn cười nhợt nhạt nói: “Nhưng không hiểu sao ta lại yêu ngươi. Yêu ngươi so với cô ấy nhiều hơn rất nhiều. Yêu ngươi đến phát điên…”

Nói đến đây hắn bắt đầu vuốt ve má của Tiểu Y Tiên cười nói: “Ngay từ khi gặp ngươi lần đầu ta đã yêu ngươi rồi! Lúc đó ta chỉ muốn làm một điều mà thôi ngươi biết hay không!?”

Tiểu Y Tiên khi nghe đến việc hắn yêu nàng điên cuồng thì tinh thần của nàng như bị thứ gì đó oanh vào, nàng lâm vào hạnh phúc. Thấy hắn hỏi đến thứ này thì lắp bắp nói: “ta không… không biết!”

Tiêu Sơn cười khổ nói: “Là muốn cưỡng hiếp ngươi. Lúc đó không hiểu sao ta lại có ý nghĩ này. Lúc đó toàn thân ta tràn ngập dục vọng hận không thể đè người xuống dưới đất mà yêu thương!” Hắn thở dài nói: “Có lẽ ta rất ti bỉ đi. Khi nghe thấy ngươi không có ai để ý, hay là người như ngươi nam nhân sợ sẽ không để ý đến ta thật sự rất mừng, rất cao hứng!”

Tiêu Sơn cười, nụ cười của hắn tràn ngập hạnh phúc: “Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của ta. Ngươi đã trở thành nữ nhân của ta.” Hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Ta muốn cả đời này được khinh bạc ngươi, cả đời này được yêu thương ngươi, cả đời này nói những câu buồn nôn với ngươi, cả đời này cùng với ngươi gây gổ với nhau. Tiên nhi ngươi nguyện ý ở bên cạnh ta cả đời hay sao?”

Tiểu Y Tiên không nhịn được mà bắt đầu khóc lên ô ô: “Ta nguyện ý! Ta nguyện ý!”

Tiêu Sơn nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nàng. Hai người quan hệ bắt đầu trở lên thân thiết hơn nhiều. Sau đó hai người bắt đầu ôm nhau mà ngủ.

Ánh nằng nhè nhẹ chiếu lên sơn cốc. Không ngờ hôm nay là mùa đông lại cũng có một ngày có ánh sáng chiếu xuống.

Trong một căn nhà tranh nho nhỏ, thiếu nữ với khuôn mặt hạnh phúc đang ngồi lên đùi của một thiếu niên bắt thiếu niên kể những chuyện xưa. Thiếu niên cười khổ, hắn nhưng bị nàng bắt kể về cái vị tỷ tỷ còn ở nhà cộng đồng nhất phu với nàng. Nàng cũng biết được hắn tên thật là Tiêu Sơn. Nhưng hắn yêu cầu cũng rất vô lý với nàng, gặp người khác thì nàng có thể gọi hắn là phu quân hoặc lão công nhưng khi không có hai người thì nàng phải gọi hắn là onii-chan. Nàng hỏi tại sao thì hắn nói đây là tên thân mật…

Thiếu niên ôm lấy thiếu nữ từ phía sau, đồng thời thiếu nữ cầm một miếng quả nhỏ đút vào miệng cho hắn. Thiếu niên đột nhiên lên tiếng hỏi: “Tiên nhi, ngươi thực sự muốn trở thành một luyện dược sư hay sao!?”

Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy buồn bã đáp: “Ân, phu… onii-chan, ta rất muốn trở thành luyện dược sư. Nhưng ngươi biết thân thể của ta là ách nan độc thể cả đời này ta cũng đừng hy vọng trở thành một luyện dược sư!?” Đôi mắt của Tiểu Y Tiên phớt hồng.

Tiêu Sơn hít một hơi sau đó lên tiếng nói: “Tiên Nhi nếu như ta có giúp ngươi trở thành luyện dược sư ngươi nghĩ sao!?”

Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy thì mừng rỡ nhưng sau đó nàng nói: “Chuyện này làm sao có thể cơ chứ!? Thể chất của ta…” Nói đến đây nàng thở dài. Tiểu Y Tiên thực sự không tin nàng có thể trở thành một luyện dược sự. Tiểu Y Tiên đột nhiên bị hắn tập ngực, bàn tay của hắn bắt đầu bóp ngực của nàng mà nhào lặn. Tiểu Y Tiên giật mình khẽ kêu: “A…”

Tiêu Sơn mắng: “Tiểu ny tử, còn không tin tưởng phu quân sao?”

Tiểu Y Tiên đỏ mắt hắng giọng nói: “Phu quân…”

Tiêu Sơn hít một hơi sau đó hắn ôm lấy vòng eo của Tiểu Y Tiên. Hắn nói: “Ta có cách để nàng trở thành một luyện dược sư nhưng chỉ là...”

Tiểu Y Tiên nghe thấy vậy ngẩn người hỏi: “Thật sự ta có thể trở thành luyện dược sư”

Hắn trầm ngâm gật đầu tiếp tục nói: “Nếu nàng trở thành luyện dược sư không những phải tu luyện lại từ đầu hơn nữa ta không dám đảm bảo chuyện gì sẽ xảy ra. Có lẽ ách nan độc thể biến mất cũng có thể không? Mà độc đan biến mất cũng có thể không!?”

Hắn nhìn về phía Tiểu Y Tiên sau đó cắn răng nói: “Tiên Nhi, ta thực sự yêu nàng! Nhưng ta không biết chuyện gì xảy ra nếu như nàng lựa chọn trở thành luyện dược sư. Nếu lựa chọn này ta cũng không dám đảm bảo có chuyện gì với thể chất của nàng. Nhưng ta yêu nàng nên ta sẽ tôn trọng lựa chọn của nàng…” Hắn nhắm mắt lại, khuôn măt của hắn trở nên đau đớn.

Tiêu Y Tiên thấy vậy khuôn mặt cúi xuống suy tư, sau đó nàng nói: “Nếu là như vậy… Ta muốn trở thành một luyện dược sư. Ta không biết onii-chan muốn nói gì!? Nhưng dù nguy hiểm đến đâu Tiên Nhi cũng chấp nhận. Dù sao ước mơ trở thành luyện dược sư đều là ước mơ cả đời của ta…”

Tiêu Sơn nghe thấy vậy hắn hít một hơi. Từ trong nhân trữ vật giới chỉ màu đen cố kính kia lấy ra một chiếc nhẫn màu xanh lá cây tràn ngập sức sống. Hắn đưa ngón tay của Tiểu Y Tiên đeo vào ngón áp út cho nàng. Đó chính là nơi đeo lên nhẫn đính hôn. Tiểu Y Tiên đỏ mặt bởi vì nàng nghĩ hắn muốn tặng quà cho nàng. Nàng có chút thích, chiếc nhẫn này cổ phác nhưng rất đẹp.

Bất chợt từ chiếc nhẫn hiện lên mấy dòng chữ: “Thánh y thần thù quyết vô thượng thần công pháp quyết cấp bậc nghịch thiên. Dùng y nhập đạo, công pháp bao gồm luyện khí thiên, luyện đan thiên, yêu thú thiên… Muốn tu luyện thần công tự phế tu vi làm giá trao đổi!?”

Tiểu Y Tiên thấy mấy dòng chữ này xuất hiện thì giật mình. Tiểu Y Tiên có cảm giác được mình có chút liên lạc với chiếc nhẫn này. Tiểu Y Tiên nói: “Như vậy ta phải tự phế tu vi sao!?” Tiểu Y Tiên nhìn về phía Tiêu Sơn thấy ánh mắt lo lắng của hắn. Thiếu nữ trong lòng có chút lo lắng thất thần sau đó nàng cắn răng lẩm bẩm một tiếng rất nhỏ: “Tự phế tu vi sao, ta… ta chấp nhận!”

Khi nói mấy chữ này ra thì chiếc nhẫn lóe lên cánh sáng. Sau đó nó dính chặt lấy ngón tay của nàng. Bất chợt một lức hút điên cuồng từ nhân bắt đầu phát ra. Nó hút thiên địa linh khí chung quanh ư? Không mà nó bắt đầu điên cuồng hút lấy năng lượng trong cơ thể của nàng đặc biệt là nó hướng về đan điền nơi tập trung đan độc và cái thất thải ấn ký kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui