Đầu trọc lóc, lóe sáng chói lóa!
Tống Thư Hàng đáp xuống thành công rồi à?
Lúc này, Bạch tôn giả đang muốn nói về chuyện ‘Điểm hóa Long Môn’ với hắn một phen. Nhưng Bạch Tôn Giả còn chưa kịp mở lời, Tống Thư Hàng đột nhiên hét lớn một tiếng:
- Bạch tiền bối, chúng ta quay phim đi!
-???
Trên mặt Bạch Tôn giả đầy vẻ nghi hoặc, Thư Hàng đang lên cơn đấy à? Chẳng lẽ hiệu quả của ‘Tống Thư Hàng dùng một lần bản 001’ ban nãy xuất chúng quá, nên khiến Tống Thư Hàng phát điên mất rồi sao?
Ngư Kiều Kiều trong lòng bàn tay Bạch Tôn giả chớp chớp mắt, bỗng nhiên cô đánh mạnh đầu lên lòng bàn tay tôn giả đứng lên - đừng có nói với cô, người tham gia ‘Điểm hóa Long Môn’ cùng với cô chính là cái tên dở hơi này nhé!
Nếu là cái người này thật, thì chắc là lần ‘Điểm hóa Long Môn’ đầu tiên của cô sẽ toi cơm mất!
Đừng là cái tên này mà, đừng phải là cái tên này mà!
- Khụ khụ, Bạch tiền bối! Ngài có thấy phim điện ảnh rất thú vị, rất tuyệt vời không?
Tống Thư Hàng nhảy xuống khỏi Phi kiếm dùng một lần, sau đó giang hai cánh tay ra rồi nói:
- Thế giới điện ảnh rất là bao la rộng lớn. Chỉ cần là những thứ mà con người có thể tưởng tượng ra thì đều có thể dùng hình thức phim ảnh để diễn tả lại điều đó. Đủ các lọa yếu tố như tình thân, tình yêu, khoa học viễn tưởng, huyền huyễn, võ hiệp, hành động, kinh dị, cổ đại, đều có thể nhét hết vào trong phim! Chỉ cần ngươi dám nghĩ, dám quay, thì không có thứ gì mà ngươi không thể quay lại được!
Bạch Tôn giả khẽ gật đầu, trước đây không lâu, hắn cũng đã từng xem khá nhiều bộ phim:
- Ừ, tuy rằng có vài phim rất ngu ngốc, nhưng cũng có những phim rất thú vị.
- Cho nên chúng ta hãy quay một bộ phim đi! - Tống Thư Hàng nắm chặt tay, nói:
- Lúc ta về nhà nghỉ hè đã có một ý tưởng - ta muốn quay một bộ phim thật hay trước tết năm nay! Bạch tiền bối, ngài có muốn quay một bộ phim cùng với ta không? Đây chính là là kinh nghiệm hiếm có của đời người đó nha!
Hai mắt của Bạch Tôn giả sáng lên:
- Có vẻ như rất thú vị đấy.
Ngư Kiều Kiều kinh ngạc nhìn Bạch Tôn giả, sau đó cô lại đụng đầu vào lòng bàn tay Bạch tiền bối mấy lần - Đến cả tiền bối cũng bắt đầu bị nhiễm rồi, cô thấy lần ‘Điểm hóa Long Môn’ đầu tiên này của mình toi cơm chắc luôn rồi.
Được rồi, cùng lắm thì xem như tích lũy kinh nghiệm vậy, cố gắng mà phấn đấu vì lần ‘Điểm hóa Long Môn’ thứ hai thôi. Ám ảnh trong lòng Ngư Kiều Kiều ngày càng lớn, tâm trạng của cô lúc này đặc biệt bi quan.
Bạch Tôn giả bị Tống Thư Hàng thành công khơi dậy hứng thú, bèn ném hết chuyện ‘Điểm hóa Long Môn’ sang một bên.
Hắn tò mò hỏi:
- Ngươi có đề tài định quay chưa?
- Ta đã có ý tưởng đại khái rồi. Nhưng… ta cần có một người viết câu chuyện này ra, sau đó sửa câu chuyện này thành kịch bản.- Tống Thư Hàng vò đầu - ừ, tuy cái gọi là ‘ý tưởng câu chuyện’ trong đầu hắn chính là cảnh hắn ăn mặc thành kiểu nhà giàu, dù là ở nơi đâu, đều có thể tiện tay ném một tờ giấy chứng nhận sở hữu xe hơi vào mặt người ta.
Bởi vì đây là ‘đạo cụ quan trọng’ đó nha, nó phải xuất hiện rất nhiều trong toàn bộ phim mới được.
- Chúng ta có thể tìm một tác giả tiểu thuyết viết ra câu chuyện của ngươi - Bạch Tôn giả nói.
- Nhưng biết phải tìm người phù hợp ở đâu bây giờ? - Tống Thư Hàng sờ cằm: - Đến lúc đó hỏi các tiền bối trong nhóm ‘Cửu Châu số 1’ vậy, nhờ họ chỉ cho ta mấy tác giả biết viết kịch bản khá khá một chút.
- Đâu cần phiền phức như thế làm gì! - Bạch Tôn giả phất tay nói:
- Trên mạng có cả một đống người viết tiểu thuyết. Chúng ta quay phim mình thích thì không cần phải cố sức tìm kịch bản. Chúng ta cứ tìm một tác giả phù hợp ở trên mạng, xem hắn đã viết được tiểu thuyết gì, phong cách thú vị hài hước là được rồi.
Tống Thư hàng im lặng gật đầu.
Lúc này… Ngư Kiều Kiều vốn mang vẻ mặt bi quan, đột nhiên lên tiếng:
- Nếu như cần tác giả có phong cách thú vị thì chỗ của ta có vài người này. Trước giờ ta vẫn đang theo dõi mấy bộ tiểu thuyết khá hay, ta còn biết địa chỉ của một trong số các tác giả đó!
Ngư Kiều Kiều cô nương tự nhiên cũng bị cuốn vào chủ đề kì quái này mất rồi! Phim ảnh không phải là gu của cô, nhưng tiểu thuyết lại chính là manh điểm trong lòng cô? Dụ dỗ cô chen vào nói ra suy nghĩ của mình.
- Ồ, con kỳ giông này biết nói chuyện á? - lúc này Tống Thư Hàng mới phát hiện có một con cá nhỏ dài màu hồng kì lạ nằm trong lòng bàn tay của Bạch Tôn giả.
- Ha ha, cô ấy là Ngư Kiều Kiều, con gái của một vị lão hữu của ta.- Bạch Tôn giả cười giải thích: - Hơn nữa, cô ấy không phải kỳ giông, mà là lai giữa giao long với ngư yêu.
Hậu duệ của giao long sao? Mẹ ơi, đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài! Tống Thư Hàng không khỏi nhìn con cá nhỏ màu hồng này thêm vài lần… Những sinh vật có liên quan với rồng đều làm người ta cảm thấy vĩ đại hơn hẳn.
- Hừ! - Ngư Kiều Kiều hừ lạnh một tiếng, sau đó lại nói tiếp đề tài hồi nãy:
- Khụ, vừa rồi nói đến đâu rồi nhỉ? À đúng rồi, đại khái ta biết địa chỉ của một tác giả viết truyện hài, chúng ta có thể tập trung vị trí của hắn, bắt hắn tới đây…
- Đợi đã, Ngư Kiều Kiều cô nương! - Tống Thư Hàng vội ngắt lời Ngư Kiều Kiều:
- Tại sao phải dùng cách ‘bắt’ thế?
- À, vì ta vốn đã muốn bắt hắn tới đây rồi. Tác giả này viết khá chậm, mỗi ngày chỉ viết được có 5000 đến 6000 chữ. Hơn nữa ngày nào cũng chỉ đăng vào buổi tối mà thôi. Chậc chậc, mấy ngày liền cũng không viết nổi chương nào được một vạn chữ, lười như thế thì làm sao mà lăn lộn trong giới viết tiểu thuyết mạng được cơ chứ? Cho nên, ta muốn nhân cơ hội này bắt hắn tới, nhốt vào phòng tối. Sau đó mỗi ngày bắt hắn viết ít nhất hai vạn chữ. Không viết được thì không cho ăn cơm.- Ngư Kiều Kiều cô nương đáp một cách thản nhiên.
Tống Thư Hàng nuốt một ngụm nước miếng, yên lặng cầu nguyện cho vị tác giả không biết tên bị Ngư Kiều Kiều cô nương nhớ mặt kia.
Sau đó, Thư hàng đáp:
- Được, chờ sau khi trở lại Hoa Hạ, trước tiên chúng ta sẽ lên mạng liên hệ với tác giả thú vị kia. Nhờ hắn viết viết giúp ta một cái kịch bản, tiền bạc không thành vấn đề. Sau đó, ta sẽ liên hệ với tiền bối của nhóm ‘Cửu Châu số 1’nhờ tìm giúp một đạo diễn. Sau đó mượn thêm một bộ thiết bị tới để quay thành phim.
Bạch tiền bối gật đầu bổ sung:
- Đúng lúc ta đang muốn mời rất nhiều bằng hữu đến tụ họp, chi bằng đến lúc đó mời họ cùng tham gia vào bộ phim này. Họ đều là những đạo hữu có kinh nghiệm sống phong phú, tới lúc đóng phim chắc chắn sẽ thú vị lắm.
- Được, vậy chúng ta quyết định thế nhé! - Tống Thư Hàng nói với vẻ mặt kích động - đồng thời trong lòng âm thầm nắm tay, yes, thành công chuyển dời hứng thú của Bạch tiền bối rồi.
Tiểu đạo hữu họ Tống… Lại có thể sống thêm ba tập nữa rồi!
- Tính cả ta nữa, tính ta ta nữa! Chờ ta ‘Điểm hóa Long Môn’ thành công, thì ta có thể hóa thân thành một nửa người cá, đến lúc đó ta cũng có thể đóng phim cùng các ngươi rồi! - Ngư Kiều Kiều hưng phấn giơ cái vây bé nhỏ của mình lên.
- Được rồi, tính thêm cả cô luôn.- Tống Thư Hàng nói với vẻ đặc biệt sảng khoái, đột nhiên, hắn khựng lại:
- Nửa người cá? Ngư Kiều Kiều cô có thể biến thân luôn á?
- Đương nhiên rồi, chỉ cần ‘Điểm hóa Long Môn’ xong thì ta có thể biến thành nửa người cá ngay lập tức! - Ngư Kiều Kiều đắc ý nói.
- Ồ, suýt nữa quên mất việc ‘Điểm hóa Long Môn’ này.- Bạch Tôn giả phủi tay, nói: