Dưới “Điểm hóa Long Môn”, Tống Thư Hàng làm người đứng xem căng thẳng cực kì. Theo kinh nghiệm của hắn thì thời điểm sắp sửa thành công thường là thời điểm gian nan và nguy hiểm nhất. Trong phim đều thế còn gì, bất kể là tiểu thuyết, TV, phim ảnh hay trò chơi thì lúc nào bước cuối cũng là bước gian nguy nhất.
Nói không chừng khi Ngư Kiều Kiều sắp bước vào Long Môn thì hai con thần long hóa thành Long Môn kia sẽ đột ngột ra tay với cô ấy. Thậm chí có thể là trong Long Môn sẽ xuất hiện thiên kiếp đáng sợ gì đó đột nhiên tấn công, đánh bay Ngư Kiều Kiều từ cửa về thẳng điểm xuất phát cũng nên.
- Cố gắng lên, nhất định phải cố gắng lên đấy! - Tống Thư Hàng căng thẳng vô cùng mà lại không dám lên tiếng, chỉ sợ quấy rầy tới Ngư Kiều Kiều. Vạn nhất Ngư Kiều Kiều bị đánh về điểm xuất phát thì phải làm lại từ đầu đấy. Nếu thế thì lúc trước hắn cộng hưởng cảm quan chịu bao nhiêu là đau khổ chẳng phải là uổng công hết hay sao?
Dưới Long Môn, Ngư Kiều Kiều lại phát ra tiếng rồng ngâm, sau đó cô vung vuốt phải, hung hăng vồ tới cánh cửa! Đồng thời, tia sức mạnh cuối cùng của cô trào ra khỏi thân thể, thúc giục cơ thể khổng lồ lao vào Long Môn như một mũi tên rời cung!
Sóng văng tung tóe.
Thành công? Ngư Kiều Kiều vượt Long Môn thành công!
Tống Thư Hàng bên dưới trừng to mắt nhìn về phía Long Môn, vẫn không dám hó hé mảy may.
Khoảng ba giây sau, thác nước phun ta từ Long Môn bỗng dừng lại! Ngay sau đó tiếng rèn rẹt của dòng điện vang lên, trên người hai con thần long bên Long Môn bùng nổ ánh điện lóa mắt.
Một lát sau, thân mình chúng nó từ đầu trở xuống bắt đầu biến thành nham thạch như trúng pháp thuật hóa đá. Trong quá trình hóa đá ấy, toàn bộ năng nguyên trên người chúng rót cả vào trong cánh cửa, đổ vào cơ thể Ngư Kiều Kiều ở một phía khác bên trong Long Môn.
Rốt cuộc Tống Thư Hàng cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra “Điểm hóa Long Môn” đã thành công rồi!
Trong hư không, Bạch Tôn Giả mỉm cười, sau đó hắn vươn tay vỗ nhẹ lên Long Môn hóa đá. Long Môn hóa thành mảnh nhỏ rơi xuống từ không trung.
Thế nhưng đằng sau Long Môn, lại không thấy Ngư Kiều Kiều đâu cả.
- Ủa? Bạch tiền bối, Ngư Kiều Kiều đâu mất rồi? - Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
- Đừng nóng ruột.- Bạch Tôn Giả dứt lời bèn búng ngón tay kêu vang.
Sau đó, lấy tôn giả làm trung tâm, một phiến sa mạc mênh môn trải dài, bao phủ cả Tống Thư Hàng vào bên trong nó.
Là năng lực Ảo ảnh chân thực!
…
…
Sau khi tiến vào sa mạc quen thuộc, Tống Thư Hàng đưa mắt nhìn quanh bốn phía để tìm kiếm bóng dáng của Ngư Kiều Kiều.
- Ở đó kìa, thấy chưa? - Bạch Tôn Giả chỉ về một hướng bên trong sa mạc.
Tống Thư Hàng lập tức quay đầu nhìn về phía ấy.
Sau đó hắn thấy một bóng hình duyên dáng.
Bóng hình ấy có một đôi chân ngọc trắng nõn nà, tuy rằng không dài bằng chân của Vũ Nhu Tử, thế nhưng đôi chân trắng như ngọc trai này lại hoàn mỹ theo một cách khác. Nhìn lên trên nữa, hắn thấy một chiếc váy ngắn do vảy cá tạo thành, che kín tất cả những nơi cần che trên cơ thể cô.
Nhìn đến đây, Tống Thư Hàng đã hơi hơi không nỡ đưa mắt lên nữa.
Sau khi ngư yêu vượt qua “Điểm hóa Long Môn” thì sẽ biến hóa thành hình thái nửa người nửa cá. Mỗi khi nhắc đến hình thái nửa người nửa cá, thì mọi người sẽ nghĩ ngay đến những nàng tiên cá xinh đẹp trong truyền thuyết đúng không? Chính là mấy cô nàng xinh đẹp tuyệt trần mà có đuôi cá đủ màu sắc ấy…
Thế nhưng hôm nay Ngư Kiều Kiều lại biến hóa ra đôi chân ngọc ngà mĩ miều thế này… nửa người trên của cô nàng hóa thành cái gì thì không cần đoán cũng đã biết rồi.
Ánh mắt Tống Thư Hàng dời lên trên thêm một tí nữa, quả nhiên, nửa người trên của Ngư Kiều Kiều là thân cá màu hồng phấn mà khi thu nhỏ trông rõ là đáng yêu.
Hai bên thân cá còn mọc ra một cặp móng vuốt sắc bén.
Nếu chỉ quan sát nửa phần dưới của Ngư Kiều Kiều bây giờ, thì đúng là rất đẹp. Nửa người trên cũng khá đáng yêu, nhưng nếu kết hợp cả hai cùng một chỗ thì... đúng là hình hài có khả năng gây hiệu ứng kích thích thị giác cực mạnh.
Thì ra... chưa chắc hình thái nửa người nửa cá thì giống với Mỹ Nhân Ngư, mà rất có thể là Mỹ Ngư Nhân đó. Thậm chí nếu dựa vào tỷ lệ cơ thể thế này, phỏng chừng sẽ xuất hiện hình dạng nửa trái là cá, nửa phải là người luôn chăng?
Tống Thư Hàng nhìn Ngư Kiều Kiều với vẻ đầy lo âu, sau khi tiến hóa, hình thái của Ngư Kiều Kiều không giống với tưởng tượng của cô, liệu cô có bị thất vọng không nhỉ?
…
…
Dường như Ngư Kiều Kiều bị đả kích một chút, lúc này cô đang duỗi móng vuốt, nhìn nhìn, sau đó cô nỗ lực khom người, lại nhìn về phía hai chân của mình:
-...
Không đúng, hình dạng này khác hoàn toàn với những gì cô đã tưởng tượng về Bán Ngư Nhân.
Trong lúc suy nghĩ, cô nghe thấy tiếng bước chân sau lưng mình, vừa xoay người thì thấy thân ảnh của Bạch tôn giả và Tống Thư Hàng.
- Bạch tiền bối, ta đã Điểm Hóa Long Môn thành công chưa? Hay là thất bại rồi?
Ngư Kiều Kiều hỏi bằng giọng ngờ vực.
- Ngươi đã thành công rồi, hình dạng bây giờ của ngươi chính là hình thái nửa người nửa cá không thể sai được.
Bạch tôn giả khẳng định:
- Nếu như hình thái này không giống với hình thái trong tưởng tượng của ngươi thì cũng không cần lo lắng. Chỉ cần ngươi tấn thăng lên tới ngũ phẩm, ngưng tụ Yêu Đan thì có thể hóa hình nguyên vẹn rồi.
- Ồ, thì ra ta đã thành công rồi à? Hắc hắc, làm ta sợ hết hồn!
Ngư Kiều Kiều cười hặc hặc, tâm trạng cũng thoải mái hơn.
Tiếp đó, cô thử dùng hai chân đi hai bước trong sa mạc. Kiểu dùng hai chân di chuyển, không phải di chuyển bằng bốn móng vuốt này khiến cô cực kỳ sung sướng.
Sau khi đi được hai bước, Ngư Kiều Kiều vui vẻ vẫy vẫy tay với Tống Thư Hàng:
- Tống Thư Hàng, tới đây mau. Không phải ngươi đã nói sẽ chụp một tấm hình với ta à? Chi bằng chúng ta chụp một bức ảnh trong sa mạc này đi!
Thấy bộ dạng Ngư Kiều Kiều không hề bị đả kích vì ngoại hình của mình, Tống Thư Hàng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng đúng... dù sao thì Ngư Kiều Kiều cũng không phải nhân loại, có lẽ thẩm mỹ quan của cô ấy khác với con người. Có khi theo như cô ấy thấy thì bộ dạng của cô ấy bây giờ là xinh đẹp như hoa thì sao?
- Được!
Tống Thư Hàng móc điện thoại di động của mình ra, mặc dù không có tín hiệu nhưng không ảnh hưởng đến việc chụp ảnh - hắn cũng thấy may mắn khi bản thân biết cái tiểu pháp thuật Sung Điện Thuật.
Nhờ loại tiểu pháp thuật này, điện thoại di động của hắn mới có thể duy trì hoạt động trong vài ngày không bị sập nguồn.
Thế nhưng, lúc Tống Thư Hàng cầm điện thoại tiến về phía trước hai bước thì bỗng dưng cứng đờ người. Bởi vì trong quá trình chạy trốn, đột nhiên hắn phát hiện lực khí huyết trong năm khiếu huyệt Tâm Khiếu, Nhãn Khiếu, Tị Khiếu, Nhĩ Khiếu, Khẩu Khiếu đang vận chuyển như điên, cuối cùng lao mạnh xuống phần bụng dưới.
Thậm chí Linh Quỷ trong cơ thể hắn cũng đang không ngừng vận chuyển hết lượng lực khí huyết dự trữ vào trong Tâm Khiếu của Thư Hàng, sau đó đi vào bụng dưới thông qua Tâm Khiếu.
Loại cảm giác này giống như trong mùa đông vừa lạnh vừa khát, lại được uống một phần canh nóng, ấm ấp lan đến tận trong lòng.
Tống Thư Hàng duy trì tư thế cứng ngắc, không nhúc nhích, hắn nhìn qua Bạch tiền bối, kêu lên:
- Bạch tiền bối, ta cảm giác trạng thái hiện tại của mình khá kỳ lạ.
- Yên tâm đi, không có gì kỳ lạ hết.
Bạch tôn giả xoay người, cười nói: