Tu Chân Liêu Thiên Quần

Gương mặt của Lý Âm Trúc càng lúc càng hồng hào hơn, có lẽ ăn ‘Hỏa Diễm Đao’ có lợi cho hàn bệnh của cô ấy chăng?

Vậy thì, trước khi hàn bệnh của cô ấy được chữa khỏi, có phải mình nên thường xuyên cho cô ấy ăn mấy nhát Hỏa Diễm Đao không? - Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong bụng.

- Í chết.- Sau khi ăn Hỏa Diễm Đao xong, Lý Âm Trúc mới phát hiện dường như mình đã làm sai rồi. Cố ấy xấu hổ ‘vèo’ một cái lùi lại sau lưng Tống Thư Hàng, kéo góc áo của hắn, đầu cũng không dám ngẩng lên.

Nếu như có người mê lolita ở đây, nhìn thấy bộ dạng này của cô ấy, bảo đảm dù có phải trả giá như thế nào cũng phải ôm cô ấy về nhà nuôi cho bằng được.

- Thôi vậy, dù không dùng ‘Hỏa Diễm Đao’ ta vẫn có thể phá được tầng nham thạch này.- Tống Thư Hàng lại nhấc bảo đao Bá Toái lên, lần này hắn không sử dụng Hỏa Diễm Đao mà lại dùng ‘tam thập tam thú tiên thiên nhất khí công’.

Chân khí được rót vào trong Bá Toái đao, lại sử dụng kỹ năng dùng đao của đao pháp căn bản. Dựa vào sự sắc bén của bảo đao Bá Toái, thân đao chém vào tầng nham thạch, dễ dàng chém vỡ tầng nham thạch như cắt đậu phụ vậy.

Sau khi chém năm đao, một mảng tầng nham thạch bị long ra.

Vị trí của con rối gỗ trong kí ức ‘nhập mộng’ nhanh chóng xuất hiện trước mắt của mấy người Tống Thư Hàng.

Giống hệt như kí ức lúc Tống Thư Hàng nhập mộng vậy, có một con rối gỗ sống động như thật nằm trong tầng nham thạch.

Ở trên vai Tống Thư Hàng, Ngư Kiều Kiều lên tiếng: - Không có linh lực, cũng không có dao động của bất cứ nguồn năng lượng nào cả.

Tựa như con rối gỗ trước mặt họ chỉ là một con rối đồ chơi bình thường vậy, trên người nó cũng không có bất cứ một phù văn đạo pháp hay cơ quan ám khí nào cả.

- Chăng lẽ là ta nghĩ quá nhiều rồi ư? - Tống Thư Hàng thầm nói.

Nhưng mà, lúc ‘nhập mộng’, trước khi tên Xá Lam của Thiên Thủ Môn hồi phục ý thức thì hắn đứng ở chỗ này, nhìn con rối gỗ đó bị tầng nham thạch chôn vùi.

Nếu nói đây chỉ là một con rối bình thường, thì ai tin chứ?

Tống Thư Hàng đoán: - Liệu có phải đằng sau con rối gỗ này có cất giấu thứ gì đó, chỉ cần kéo con rồi ra thì sẽ kích hoạt một cơ quan đáng sợ nào đó chăng?

Ngư kiều kiều nói: - Rất có khă năng này. Chúng ta tránh xa một chút, ta sẽ dùng khả năng khống chế nước, túm lấy con rối đó từ xa rồi kéo nó ra.

Thế là ba người Tống Thư Hàng tránh xa khỏi vị trí tầng nham thạch.

Ngư Kiều Kiều giơ tay lên kết thành một đạo ấn, trước mặt cô ấy xuất hiện một dòng nước trong.

Dưới sự khống chế của Ngư Kiều Kiều, dòng nước trong kia hóa thành một chiếc roi nước, quấn quanh người của con rối.


Ngư Kiều Kiều nói: - Chuẩn bị tốt nhé, lát nữa có gì không bình thường thì lập tức chạy ngay!

Tống Thư Hàng và Lý Âm Trúc đồng thời gật đầu.

Móng của Ngư Kiều Kiều động một cái, roi nước kéo ra, con rối gỗ được giấu trong tầng nham thạch bị kéo ra ngoài - Không có cơ quan ám khí nào bị khởi động cả, con rối gỗ đó cứ thế, dễ dàng bị kéo ra như thế, nó rơi xuống bên người Tống Thư Hàng.

Do tác dụng của lực quán tính nên cơ thể của con rối gỗ bị rung lên vài cái rồi lại nằm im.

Ngư Kiều Kiều: …

Tống Thư Hàng: …

Một lát sau, Tống Thư Hàng tiến lên một bước, dùng bảo đao Bá Toái gạt con rối trên mặt đất.

Không có tí phản ứng nào cả, con rối gỗ cũng không đột nhiên phát nổ làm bị thương người khác.

Thế nên, Tống Thư Hàng mở túi thu nhỏ một thốn ra, kề sát con rối gỗ đó… Túi thu nhỏ một thốn chỉ có thể thu nhỏ được vật không phải ‘vật sống’ thôi. Cũng tức là, nếu như con rối gỗ này giống như Xá Lam, là một người bị cải tạo toàn thân thành con rối thì không thể nào thu nhỏ lại được.

Túi thu nhỏ một thốn đến gần nó, con rối gỗ đó sẽ dễ dàng bị thu nhỏ lại.

Thật sự chỉ là một ‘công cụ’ bình thường.

Tống Thư Hàng cũng lập nhét tức nó vào trong túi thu nhỏ một thốn.

Ngư Kiều Kiều: - Có thế thôi á?

Tống Thư Hàng gật đầu: - Xem tình hình này thì chỉ có thế thôi.

Trở về thử vào nhóm chat hỏi xem, có vị tiền bối nào am hiểu về ‘Mặc Môn Khôi Lỗi Pháp’ không, sau đó xem xem con rối gỗ này có vấn đề gì hay không.

- Cảm thấy có hơi thất vọng một chút.- Ngư Kiều Kiều nói.

Tống Thư Hàng: - Ta cũng vậy… Thôi bỏ đi, dù sao con rối này cũng nằm trong tay chúng ta rồi. Tiếp theo, chúng ta về nhà thôi.

Ba Tống và mẹ Tống chắc hẳn là ở nhà đợi đến sốt ruột rồi.- Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.


******************

Lúc này, trên nhóm Cửu Châu số 1.

Có vài vị đạo hữu đang ngoi lên tập thể..

Lạc Trần Chân Quân: …

Tuyết Lang Động Chủ: …

Thông Huyền Đại Sư chỉ gửi tới một dấu chấm: ‘. ’

Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử: - Ha ha ha ha.

Bắc Hà Tán Nhân: Ơ? Không phải mấy người các ngươi đã đi thám hiểm di tích thượng cổ cùng Bạch Tôn Giả rồi sao? Sao lại ngoi lên tập thể thế này? Chẳng lẽ ở bên trong di tích thượng cổ kia cũng có tín hiệu gì ư?

Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử: - Ha ha ha ha, Bắc Hà tiền bối, chúng ta bị diệt đoàn rồi.

Bắc Hà Tán Nhân: - Cái gì cơ?

Diệt đoàn á? Có Bạch Tôn Giả dẫn đường, lại có cả Linh Điệp Tôn Giả tự mình trợ trận nữa, làm sao lại bị diệt đoàn cơ chứ?

Lạc Trần Chân Quân: - Ừm, mấy người chúng ta đều vừa tỉnh lại sau cơn hôn mê, hơn nữa trên người đều bị thương. Chúng ta tạm thời đã dời khỏi di tích thượng cổ, hiện tất cả đều đang dưỡng thương đây. Ha ha ha.

Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu: - Có hai đại tôn giả ở đó mà các ngươi cư nhiên còn bị hôn mê, rút khỏi di tích á? Cái di tích thượng cổ đó đáng sợ thế sao? Chúc mừng các ngươi nhóe!

Di tích càng đáng sợ thì đồng nghĩa với việc thu hoạch ở bên trong càng lớn.

Lệ Chi Tiên Tử: - Xin chào Túy Dương Cư Sĩ… Thực ra ta càng muốn biết, đoàn thám hiểm bị diệt đoàn kiểu gì vậy?

Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu: - Túy Nguyệt, là Túy Nguyệt đó! Nếu như thật sự không nhớ được thì nhìn nick ‘Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu’ của ta đây này, chữ ‘Nguyệt’ trong Minh Nguyệt đó!

Lệ Chi Tiên Tử: - Xin lỗi… lần sau nhất định ta sẽ nhớ. Minh Nguyệt, Minh Nguyệt!


- Khụ khụ, nguyên nhân bị diệt đoàn, nói ra thì dài lắm.- Tuyết Lang Động Chủ gửi một meme thật u sầu, đồng thời gửi lên luôn một cái meme ‘Bạch tiền bối mỉm cười’.

Lúc này rồi mà Tuyết Lang Động Chủ còn dám gửi meme Bạch tiền bối lên thế, chán sống rồi à?

Lạc Trần Chân Quân: - Mọi chuyện là như vậy, sau khi Bạch tiền bối dẫn chúng ta vào di tích không lâu thì bắt đầu vừa thăm dò di tích vừa nghiên cứu phù văn đạo pháp thượng cổ ở xung quanh.

Thông Huyền đại sư: ‘. ’

Tuyết Lang Động Chủ tiếp tục nói: - Sau đó không biết làm sao, Bạch tiền bối tiến vào ‘trạng thái nghiên cứu’ tự nhiên thất thần.

“Hệ thống thông báo: Hoan nghênh ‘Giao Bá muốn sinh đủ một đội bóng đá nam’ gia nhập ‘nhóm Cửu Châu số 1’.

Giao Bá muốn sinh đủ một đội bóng đá nam: - Cảm ơn Hoàng Sơn Chân Quân, vào được nhóm rồi. Chào mọi người, ta là Giao Bá!

- Nick chat của Giao Bá Chân Quân rất có cá tính.- Bắc Hà Tán Nhân cười ha ha, nói: - Còn nữa, chủ đề chưa đứt, tiếp tục nào.

- Tiếp theo để ta nói: - Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử đánh chữ nhanh như bay: - Bạch tiền bối thất thần rồi… Nhưng chúng ta lại đi sau lưng hắn, lúc bắt đầu không ai biết hắn đã thất thần. Sau đó cứ đi hoài đi mãi, Bạch tiền bối tự nhiên ngã xuống.

Bắc Hà Tán Nhân: ‘meme che mặt’

Lệ Chi Tiên Tử: - Nén bi thương!

Minh Nguyệt Kỉ Thời Hữu: - Nén bi thương + 1

Đông Phương Tĩnh Tuyết: - Nén bi thương + 2

Phá Dương Kích Quách Đại: ‘meme đầu cún đáng yêu’

Phá Dương Kích Quách Đại: ‘meme phẫn nộ chà đầu cún lầu trên. ’

Phá Dương Kích Quách Đại: - Tự dìm hoàn tất. Nén bi thương + 3.

Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền: - Quách đại đạo hữu đừng phá đội hình như thế chứ, nén bi thương + 4.

Điền Thiên Đảo Chủ: - Lầu trên cũng tự phá đội hình rồi. Đậu má, Bạch tiền bối bị ngã, vậy có phải ‘khởi động kỹ năng ngã lún đất luôn rồi không? Chẳng trách các ngươi bị diệt đoàn như thế.

Điền Điềm Phó Đảo Chủ: - Ôi ca ca ngốc, đừng quên còn có Linh Điệp Tôn Giả cùng đi vào di tích thượng cổ mà. Tuy rằng kỹ năng ngã lún đất của Bạch Tôn Giả đáng sợ thật, nhưng Linh Điệp Tôn Giả tuyệt đối có thể bảo vệ mọi người an toàn ngay lập tức.

Phủ Chủ Thất Sinh Phù: - Thế nên, sao mọi người lại bị diệt đoàn thế?

Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử tiếp tục giải thích: - Bởi vì chúng ta ở trong di tích thượng cổ mà, bên trong di tích thượng cổ chỗ nào cũng ẩn giấu cạm bẫy và cơ quan. Bạch tiền bối vừa ngã xuống thì tất cả các cạm bẫy và cơ quan trùng trùng điệp điệp đều khởi động ngay lập tức.


Các đạo hữu trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ tưởng tượng ra khung cảnh đó… Đáng sợ, đáng sợ quá.

- Nhưng mà chúng ta rất vui mừng vì cú ngã đó của Bạch đạo hữu.- Giao Bá muốn sinh đủ một đội bóng đá nam bổ sung: - Các cơ quan trong di tích thượng cổ được ẩn giấu rất khéo léo, có vài cơ quan kín kẽ đến mức cả hai vị tôn giả cũng không phát giác được. Lúc đó, chúng ta không cẩn thận tiến vào phạm vi của vài cơ quan vô cùng đáng sợ. Cũng may có cú ngã đó của Bạch Tôn Giả, làm cho mấy cái cơ quan, cạm bẫy đó khởi động trước, khiến cho chúng nổ tung luôn. Nếu như không có cú ngã đó của Bạch Tôn Giả, mấy cơ quan mật được thuận lợi khởi động thì có lẽ tiểu đội thám hiểm của chúng ta sẽ càng thảm hơn.

- Ừm, cha của ta cũng nói như thế. Lúc đó thật sự là may mắn. May mà có chiêu ngã lún đất của Bạch Tôn Giả.- Linh Điệp Đảo Vũ Nhu Tử bổ sung.

Nói cách khác, một chiêu Ngã lún đất của Bạch Tôn Giả cũng giống như thần lai chi bút, cứu cả tiểu đội thám hiểm ư?

Bắc Hà Tán Nhân: - Bạch tiền bối may mắn thật đấy.

Nói xong, Bắc Hà Tán Nhân chọn ra meme ‘Bạch tiền bối chúc phúc ‘ từ trong ‘gói meme Bạch tiền bối’, cái meme này trước tiên cứ lưu lại đã.

Chờ hắn đột phá cảnh giới linh hoàng ngũ phẩm, tiến đến gần lục phẩm, phải mang cái meme này theo bên người mới được

Trong nhóm chat lại bắt đầu spam ‘Bạch tiền bối may mắn’



Một lát sau, Lưu Huỳnh Tiên Tử xuất hiện: "@ Bạch Kình Đao Khách, Tống Thư Hàng tiểu hữu, ngươi vẫn chưa về nhà à? Ta đã ở nhà ngươi nửa ngày trời rồi, sắp không chịu nổi nữa rồi á á á.

******************

Mà lúc này, Tống Thư Hàng nằm bò trên lưng con rối ngân long, gương mặt trắng bệch.

Bởi vì chứng sợ độ cao của hắn ngày càng phát tác thường xuyên hơn, đối với việc khống chế con rối ngân long, hắn có chút lực bất tòng tâm rồi, vì thế hắn quyết đoán tạm thời giao quyền khống chế con rối ngân long lại cho Ngư Kiều Kiều.

Dù sao thì trong số những người ở đây, tiểu hòa thượng còn nhỏ, trạng thái của Lý Âm Trúc thì không được ổn lắm, cũng chỉ còn có Ngư Kiều Kiều có thể khống chế con rối ngân long thôi.

Nhưng, rất nhanh… Tống Thư Hàng liền hối hận.

Đây chính là cái gọi là hổ phụ vô khuyển tử… à nhầm, Giao mạnh không có con gái yếu sao?

Tóm lại chính là ý này.

Thân là con gái của ‘Quán quân cuộc thi máy kéo tay cầm lần thứ nhất của giới tu chân’ Giao Bá Chân Quân, trên hai hạng mục ‘khống chế phương tiện giao thông’ và ‘đua xe’, cô ấy cũng có thiên phú và nhiệt tình hơn người…

Trong khoảng khắc móng của cô ấy nắm lấy dây cương của con rối ngân long, trạng thái toàn thân của cô ấy đều thay đổi.

Ánh mắt của cô ấy trở nên sắc bén, hơn nữa còn chứa cả sát khí nữa.

Khí thế của cô ấy biến thành thẳng tiến không lùi, gặp thần hốt thần, gặp ma xử ma!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận