Tu Chân Liêu Thiên Quần

Mấy vị đạo hữu của nhóm Cửu Châu số 1 xoa xoa cằm, đưa mắt nhìn sang Bạch Tôn Giả đang hóa kén.

Tư thế của Bạch tiền bối lúc hóa kén không chỉ là đẹp, tốc độ hóa kén cũng nhanh hơn Tống Thư Hàng nhiều lắm. Thời gian trôi qua ngắn ngủi đủ nói mấy câu thì giá đỡ kén của Bạch tiền bối đã kết xong.

Thấy Bạch tiền bối tràn đầy phấn khởi, trong lòng các vị đạo hữu của nhóm Cửu Châu số 1 bắt đầu ngứa ngáy.

Thứ gọi là phong trào này rất thú vị, có một số chuyện, nếu chỉ có một người làm thì sẽ là “khác loài, ngược xu hướng”. Nhưng nếu có nhiều người làm thì sẽ trở thành trào lưu và “thời thượng”.

Đã có Bạch Tôn Giả mở đường, những vị đạo hữu động tâm khác cũng nhao nhao hành động.

Diệt Phượng Công Tử đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, sau khi công tử ngài và Thông Huyền Đại Sư, Cổ Hồ Quan Chân Quân vừa treo Đồng Quái Tiên Sư lên đánh xong bèn hài lòng trở về. Công tử vừa trở về thì vội chạy tới thưởng thức toàn bộ quá trình hóa kén củaTống Thư Hàng tiểu hữu.

- Thư Hàng tiểu hữu này, ngươi còn muốn giao dịch Long Ma dược tề không?

Diệt Phượng Công Tử hưng phấn hỏi.

“Giao dịch ư? Giao dịch với Diệt Phượng Công Tử sao?” Trong lòng Tống Thư Hàng tung tăng như chim sẻ, đương nhiên giao dịch rồi, ngu gì mà không làm!

- Giao dịch, đương nhiên là giao dịch!

Tống Thư Hàng nói.

Đến tận hai mươi bình Long Ma dược tề, hắn không thể dùng hết được.

Tuy nói là Long Ma dược tề cũng có tác dụng với chân quân lục phẩm. Nhưng nó cũng không thể tăng thể chất tu sĩ một cách vô hạn, mỗi người có thể chất khác nhau, khi dùng “Long Ma dược tề” tới mức độ nhất định sẽ sinh ra kháng tính. Sau này dù có dùng thế nào đi chăng nữa thì thể chất cũng sẽ không tăng được bao nhiêu.

- Tống Thư Hàng tiểu hữu có gì muốn đổi hay không?

Diệt Phượng Công Tử hào sảng hỏi, mặc dù hắn vừa mới thăng cấp lên linh hoàng ngũ phẩm nhưngtài sản của hắn cũng không hề kém cạnh so với chân quân lục phẩm bình thường.

- Ta chỉ cần một thứ thôi, mong Diệt Phượng tiền bối cho ta mượn CPU để dùng!

Tống Thư Hàng nói thật nhanh:

- Ngoài cái đó ra, những vật khác ta đều không cần.

Diệt Phượng công tử:

-...

Sau một hồi suy nghĩ, Diệt Phượng Công Tử cắn răng nói:

- Ta cho mượn!


- Tốt quá, mượn CPU hai mươi lăm lần đổi một bình dược tề, mong được chiếu cố!

Tống Thư Hàng dương dương đắc ý nói.

- Hai mươi lăm lần ư? Sao ngươi không đi chết đi?

Diệt Phượng Công Tử xù lông lên, tên Hàng này nghĩ CPU của Diệt Phượng hắn là máy tính công cộng à? Muốn mượn là mượn hay sao? Hừ! CPU cái rắm, đây là thiên phú đặc thù của hắn, chả có quan hệ gì tới CPU của hắn cả.

- Thật đáng tiếc, xem ra cuộc giao dịch này của chúng ta phải thất bại rồi nhỉ.

Tống Thư Hàng nhún vai, mặc dù hơi hèn thật, thế nhưng nếu bây giờ không nắm chắc cơ hội để dùng “CPU” nhiều thêm vài lần thì lần sau, chả biết phải tới ngày tháng năm nào mới tìm thấy thứ mà Diệt Phượng Công Tử thích đây.

Bây giờ những bình “Long Ma dược tề” biến dị này cũng chỉ có hai người là hắn và Hiến Công tiền bối có. Mà khả năng giao dịch “Long Ma dược tề” của Hiến Công tiền bối là rất thấp.

Còn nếu muốn chế tạo ra “Long Ma dược tề” có thể khiến người ta nhả tơ hóa kén thì trừ phi là trên thế giới này xuất hiện thêm một con “Long Ma biến dị” nữa.

- Năm lần, nhiều nhất là năm lần.

Sau khi Diệt Phượng Công Tử suy tư rất lâu mớicắn răng nói.

- Diệt Phượng tiền bối ngươi đúng là độc ác, người khác là không tính số lẻ, còn ngươi là trực tiếp nuốt hết để lại số lẻ à? Năm lần thì miễn đi! Ít nhất phải hai mươi lần.

Tống Thư Hàng cò kè mặc cả.

- Hai mươi lần à... Tốt thôi. Như vậy đi, ta chỉ cần một phần tư dược tề, dùng năm lần cơ hội để đổi.

Diệt Phượng Công Tử đẩy mắt kính, trên mặt lóe lên ánh sáng trí tuệ.

Hắn mới thăng cấp lên cảnh giới ngũ phẩm, một lần dùng một phần tư “Long Ma dược tề” cũng không chênh lệch bao nhiêu, lấy một bình thì cũng chỉ lãng phí mà thôi.

Tống Thư Hàng:

-...

- Cứ vậy đi, đưa cho ta một phần tư bình “Long Ma dược tề”, ta giao dịch với ngươi năm lần.

Ánh sáng không ngừng lóe lên trên mắt kính của Diệt Phượng Công Tử.

Thật loá mắt.

Tống Thư Hàng:


- Cơ hội hiếm có lắm đó tiền bối, người thật sự không cân nhắc đổi lấy nguyên một bình sao?

- Không cần, ta chỉ muốn hóa kén để chơi mà thôi, cũng không định hóa kén bốn năm lần. Đừng nói nhảm nữa, ngươi có phải là đàn ông không thế? Không đổi thì ta bấm nút ngay, sau này ngươi vĩnh viễn đừng hòng đụng được vào CPU của ta.

Diệt Phượng Công Tử phũ thẳng.

Tống Thư Hàng:

-...

Được thôi, năm lần thì năm lần, năm lần cũng đủ để hắn dùng một khoảng thời gian rồi. Còn chuyện sau này thì để sau này nói đi. Lỡ như sau này hắn lại tìm được thứ có thể khiến cho Diệt Phượng Công Tử cảm thấy hứng thú thì sao?

- Ok!

Tống Thư Hàng cắn răng nói.

Sau đó, Diệt Phượng Công Tử hài lòng cầm cái chén nhỏ chứa một phần tư bình “Long Ma dược tề”, nốc cạn sạch.

Theo đó hai chân Diệt Phượng Công Tử cũng đạp vào hư không, bắt đầu nhả tơ hóa kén ở một góc trần nhà đối diện Bạch Tôn Giả.

- Thú vị, thì ra là vậy, thú vị lắm.

Diệt Phượng Công Tử vừa nhả tơ hóa kén, thỉnh thoảng còn đẩymắt kính, dường như là đang nghiên cứu nguyên lý của “nhả tơ hóa kén” thì phải?

Học bá Phượng đây ư?

...

Diệt Phượng Công Tử vừa giao dịch xong với Tống Thư Hàng, sau một lát, lại có một bóng người nhanh chóng vọt tới trước mặtTống Thư Hàng.

Là Bạch Hạc Chân Quân trạng thái thiên về nữ, trong trạng thái này dáng người “cô” nhỏ nhắn xinh xắn, trông rất đáng yêu, chẳng qua tính tình nóng như lửa ấy.

Bạch Hạc Chân Quân nói:

- Thư Hàng tiểu hữu, cho ta một phần Long Ma dược tề nữa nào!

Khi đang nói chuyện, ánh mắt của “cô” thỉnh thoảng liếc về phía Bạch Tôn Giả đang hóa kén, chuyện mà Bạch Tôn Giả đang làm thì sao cô có thể bỏ lỡ đây?

- Bạch Hạc tiền bối cũng muốn thử hóa kén sao?

Tống Thư Hàng tò mò hỏi, Bạch Hạc tiền bối hẳn là phải sinh ra từ trong trứng chứ nhỉ? Cảm giác trong kén hẳn là “cô” đã có kinh nghiệm rồi mới đúng.


- Bớt nói nhảm đi, trong tay của ta có vài thứ tốt đây.

Bạch Hạc Chân Quân trạng thái thiên về nữ ghét nhất là nói nhảm. “Cô” lấy tay lục lọi trong túi, móc ra ba gốc cỏ non ánh lên ánh sáng kim loại bóng láng, trên những cây cỏ nhỏ này không ngờ lại ngưng tụ ra “đao ý” yếu ớt, mỗi một gốc cỏ non đều giống như là một thanh bảo đao khai thiên lập địa.

- Bảo vật này tên là “Đao Ý Thông Huyền”, là một loại bảo vật sinh trưởng trong “di tích trường sinh giả” vốn lấy đao nhập đạo, nếu trực tiếp ăn vào sẽ có cơ hội thể nghiệm, lĩnh ngộ “đao ý”. Thiên phú đao pháp của Thư Hàng tiểu hữu ngươi là tuyệt đỉnh. Nhất là một chiêu “Hỏa Diễm đao” kia, mơ hồ đã chạm đến biên giới của “Đao Ý” rồi. Có ba gốc “Đao Ý Thông Huyền” này, nói không chừng ngươi có thể lĩnh ngộ ra đao ý thuộc về bản thân từ trong đó. Một khi đao ý hình thành, uy lực đao pháp của ngươi sẽ có thể tăng lên nhiều.

Bạch Hạc Chân Quân nhanh chóng giải thích:

- Ta dùng ba gốc”Đao Ý Thông Huyền”này để đổi nửa bình “Long Ma dược tề” của ngươi.

Bạch Hạc Chân Quân đã lên tới cấp bậc chân quân, nhưng “cô” thân là thần thú, thể chất vốn đã vô cùng cường đại. Hiệu quả tăng lên thể chất của bình “Long Ma dược tề” này đối với “cô” mà nói cũng chả được bao nhiêu.

“Cô” vốn không hề nghĩ đến việc nhờ “Long Ma dược tề” để tăng lên thể chất, cô chỉ muốn ở bên người Bạch Tôn Giả, nhả tơ kết lưới, cùng nhau hóa kén với Bạch Tôn Giả.

Trong lòng Tống Thư Hàng sáng lên, “Hỏa Diễm đao” của hắn quả thực là đang thử tìm tòi “đao ý” của bản thân, ai mà chẳng muốn tiến bộ, hắn không thể cứ mãi dựa vào việc “Minh tưởng, bắt chước” đao ý của Xích Tiêu Tử tiền bối để thi triển “Phần Thiên Hỏa Diễm Đao”. Bảo vật này của Bạch Hạc Chân Quân quả thực chính là thứ mà hắn cần!

- Thành giao!

Tống Thư Hàng sảng khoái nói.

Lấy nửa bình “Long Ma dược tề” đổi ba gốc “Đao Ý Thông Huyền” của Bạch Hạc Chân Quân.

Bạch Hạc Chân Quân lấy được nửa bình “Long Ma dược tề” thì lập tức há miệng, uống một hơi cạn sạch.

Theo đó, Bạch Hạc Chân Quân cũng chân đạp hư không, mặt dạn mày dày lách đến chỗ cách Bạch Tôn Giả không xa, bắt đầu nhả tơ hóa kén.

Cùng nhả tơ hóa kén với Bạch tiền bối đấy, lãng mạn làm sao.

Tiếc là tự nhiên từ đâu mọc ra tên Diệt Phượng Công Tử dư thừa này cơ chứ.

...

- Thư Hàng tiểu hữu, chuyện thú vị như vậy sao có thể thiếu Tuyết Lang Động Chủ ta cơ chứ?

Tuyết Lang Động Chủ mang theo nụ cười cởi mở xuất hiện trước mặt Tống Thư Hàng.

Tuyết Lang giờ vừa xuất hiện, lập tức làm cho người ta cảm thấy sang lóng lánh. Làn da trắng mịn bóng láng, lóng lánh và lóng lánh, nhìn ở mỗi một góc độ đều có cảm giác sáng lóng lánh.

Tống Thư Hàng lễ phép chào hỏi:

- Xin chào Tuyết Lang tiền bối!

- Tống Thư Hàng tiểu hữu ngươi hẳn là đã thăng cấp lên tam phẩm cảnh giới rồi nhỉ? Như vậy ngươi nhất định sẽ cần thứ này, “Tật Phong đao” (*), sai rồi, là “Tật Phong* đao” (**). Đây là đao pháp cấp bậc tam phẩm, mặc dù cũng không được liệt vào hàng đỉnh cấp, nhưng trong tam phẩm cũng được coi là hàng trung thượng. Đây là đao phápvừa nhanh vừa mãnh liệt, đao mà ra thì nhất định sẽ thấy máu. Không chỉ có tốc độ bạo phát mạnh, sức bền cũng tốt. Mười đao đầu của “Tật Phong đao”, đao sau mạnh hơn đao trước, đao trước nhanh đao sau càng nhanh hơn! Lúc còn trẻ ta đạt được cái tên “Cuồng Đao” hiển hách như thế cũng là nhờ có bộ đao pháp này.

Nói xong, Tuyết Lang Động Chủ đưa bộ “Tật Phong đao” này cho Tống Thư Hàng:

- Ta đổi một phần tư dược tề giống như Diệt Phượng là được!


Tống Thư Hàng suy nghĩ, đao pháp hắn nắm giữ bây giờ có “Hỏa Diễm đao” và “Nghịch Lân Đao Pháp”. Trong đó Hỏa Diễm Đao mặc dù là đao pháp thiên hạ vô song, nhưng Tống Thư Hàng muốn phát huy hết uy lực của nó thì còn kém xa lắm. Mà “Nghịch Lân Đao Pháp” lại là đao pháp phòng thủ.

Hắn bây giờ lại nắm giữ thêm một loạiđao pháp tấncông nữa thì dường như cũng không tệ. Thậm chí nói không chừng lại có thể suy luận khiến cho lĩnh ngộ đối với “Hỏa Diễm đao” của mình ngày cang sâu thì sao?

- Thành giao!

Tống Thư Hàng nói.

Lại là một phần tư dược tề, đổi một quyển “Tật Phong* đao” đao pháp của Tuyết Lang tiền bối, à không, là “Tật Phong* đao” đao pháp.

Cứ như vậy, cả một bình “Long Ma dược tề” đã giao dịch hết.

Sau khi Tuyết Lang đạt được “Long Ma dược tề” bèn nhanh chóng uống sạch sành sanh.

Sau đó chân hắn đạp vào hư không, đi tới chính giữa trần nhà, bên cạnh đèn treo.

Theo đó miệng Tuyết Lang Động Chủ bắt đầu nhả tơ... Hắn cũng không giống những đạo hữu khác, trước tiên kéo“lưới kén” làm giá đỡ.

Hắn trước tiên là dính một sợi tơ thật dài trên trần nhà, thả đầu kia xuống.

Sau đó, Tuyết Lang Động Chủ lấy đầu tơ này làm điểm tựa, kết hợp với đèn treo bên trên, bắt đầu đan dệt cái lưới thuộc về hắn.

Nếu là Tuyết Langcó thể kết thành công cái kén này, đến lúc đó, cái kén này sẽ là một cái kén lớn treo trên trần nhà.

Lãng chịu chơi.

Tống Thư Hàng:

-...

Ngư Kiều Kiều bên cạnh quay lại toàn cảnh Bạch Tôn giả, Bạch Hạc Chân Quân, Diệt Phượng Công Tử, Tuyết Lang Động Chủ hóa kén trên trần nhà, lại làm thành một video nhỏ sau đó quăng lên trên nhóm Cửu Châu số 1.

Tiên Ngư Sứ:

- Từ hôm nay trở đi, nhóm Cửu Châu số 1 chúng ta có thể gọi là “Nhóm Cửu Châu Kết Kén” rồi!

Bắc Hà Tán Nhân xuất hiện đầu tiên:

- Like, hay cho cái tên Nhóm Cửu Châu Kết Kén.

Điền Thiên Đảo Chủ:

- Nhóm Cửu Châu Kết Kén +1.

***

(*) Phong: Phong ở đây là “điên”.

(**) Phong: Phong ở đây là “gió”, gọi là “phong*” để dễ phân biệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận