Tu Chân Liêu Thiên Quần

Trông vị nữ thủ vệ mặc áo giáp màu bạc sáng bóng này lạnh lùng khó gần thế thôi, chứ thật ra ngây thơ dễ bị lừa lắm. Có thể là do cô chôn mình dưới lòng đất quá lâu rồi...

Nếu đã qua mặt được nữ thủ vệ, vậy thì nhân cơ hội này nói lời từ biệt rồi rời khỏi Dao Trì luôn. Tránh cho nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng suy nghĩ một hồi lại nghĩ không thông, sau đó nổi điên lên nữa.

Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng chắp tay lại, định mở miệng nói tạm biệt với nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng.

Nhưng ngay lúc này, Tống Thư Hàng đột nhiên cảm giác từ sau lưng mình truyền đến sự ấm áp, giống như có ai đó ôm lấy hắn từ phía sau vậy. Tống Thư Hàng vốn đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, nhưng giờ lại cứng người tại chỗ, không cách nào đứng dậy được.

Chừng một hô hấp sau, cảm giác ấm áp giống như được ôm kia dần biến mất, thay vào đó là loại ảo giác có thứ gì đó chui ra từ phần lưng của hắn.

Nhưng phần lưng không hề đau, ngược lại có cảm giác tê dại. Đồng thời thân thể hắn vẫn không cách nào nhúc nhích, giống như trúng định thân thuật vậy.

- Chuyện gì thế này?

Tống Thư Hàng thử cử động hai tay, ngón tay vẫn có thể hoạt động nhưng cánh tay lại không nhấc lên nổi, cả người nặng như chì.

- Ngươi sao thế? Sao sắc mặt lại tái nhợt thế kia?

Nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng đứng phía dưới hỏi.

- Thân thể ta không động đậy được.

Tống Thư Hàng nhíu mày đáp.

- Để ta nhìn xem... Ồ, toàn bộ chân khí trong cơ thể ngươi đều đang hội tụ ra sau lưng. Ngươi có tu luyện loại công pháp nào thuộc dạng phá kén trọng sinh hay lột xác không? Ví dụ như Thiên Tàm Cửu Biến, Thanh Trùng Hóa Điệp Đại Pháp, Ngọc Xà Tam Sinh chẳng hạn?

Thủ vệ màu bạc sáng bóng lên tiếng hỏi.

Tống Thư Hàng:

- Không có, từ trước tới nay ta không hề tu luyện qua loại công pháp quái lạ như vậy.

Nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng suy nghĩ một lát, sau đó nói:

- Vậy thì vấn đề nghiêm trọng rồi đây... Ngươi sắp chết rồi. Có một thứ gì đó đang chui ra ngoài từ phần lưng của ngươi, kiểu như muốn phá xác mà ra ấy. Hơn nữa, chân khí trong cơ thể người đều đang hội tụ về phía sau lưng, hẳn là bị thứ đó coi là dinh dưỡng không ngừng hấp thu. Lúc nó phá thể ra ngoài cũng chính là lúc ngươi phải chết.

Tống Thư Hàng:


-...

Mụ nội nó, chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Tại sao lại có thứ gì từ trong cơ thể hắn chui ra ngoài chứ?

Biến thân giống như trong phim sao?

Chẳng lẽ sau khi tiến vào mảnh vỡ Thiên Đình này, hắn đã bị thứ gì đó ký sinh lên người lúc nào không hay? Không đúng, nếu như hắn bị thứ gì đó ký sinh lên người thì Bạch Tôn Giả nhất định có thể cảm ứng được.

Vậy thì có khả năng là sau khi tách khỏi Bạch Tôn Giả, hắn bị thứ gì đó ám toán sao?

Tống Thư Hàng lập tức nhớ đến Đế châu vỡ nát trong tay nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng.

Đế châu đột nhiên bể thành phấn, lúc đó hắn cũng cảm thấy rất cổ quái. Bây giờ nghĩ lại, có khi nào Đế châu này chính là thủ đoạn dùng để sống lại mà Thiên Đế lưu lại không? Một khi tìm được thân thể thích hợp thì Đế châu sẽ bể nát tiến hành đoạt xác trọng sinh ấy?

Mà bất hạnh thay, hắn lại chính là đối tượng đoạt xác của Thiên đế, sau đó Thiên Đế hấp thu dinh dưỡng của hắn, từ trong cơ thể hắn chui ra ngoài?

Càng nghĩ càng thấy chuẩn bài!

Gần đây hắn xúi quẩy lắm, thảm hết đường nói.

Hơn nữa hắn đã xem qua vô số tiểu thuyết, phim ảnh, truyện tranh... Bầu không khí này, điều kiện tiên quyết này, tất cả đều phù hợp với tình tiết đoạt xác trọng sinh.

Nếu dựa theo mô típ thường thấy thì lúc Thiên Đế phá xác mà ra, nói không chừng còn hấp thu tất cả tri thức kinh nghiệm của hắn, hóa thành dung mạo của hắn.

Đến lúc đó, Thiên Đế sẽ tạm thời dùng thân phận Tống Thư Hàng để tồn tại. Cuối cùng cũng có một ngày Thiên Đế tập hợp tất cả mảnh vỡ Thiên Đình, xây lại cửu trọng thiên cung, đồng thời càng trở nên hùng mạnh hơn.

Càng tưởng tưởng lại càng thấy không ổn.

- Không biết tiên tử có cách gì giải quyết vấn đề này không? Ta còn cứu được không?

Tống Thư Hàng hỏi nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng.

Đồng thời hắn lại kích hoạt phù bảo thiên lý truyền âm, giục Bạch tiền bối và A Thập Lục nhanh chóng tới đây, xem thử có cách nào cứu được hắn không. Ngoài ra hắn cũng thả tinh thần lực của mình vào trong túi thu nhỏ một tấc, tiến hành câu thông với lá măng. Lỡ may hắn bị Thiên Đế phá xác ra thật thì không chừng còn có thể dựa vào lá măng để sống lại. Chuyện liên quan đến tính mạng, chuẩn bị nhiều một chút cũng không có hại gì.

- Xin lỗi, ta cũng không giúp được ngươi.

Nữ thủ vệ màu bạc sáng bóng ngượng ngùng nói:


- Tỷ muội bọn ta chỉ biết cách giết người chứ không biết cách cứu người. Hay là vầy đi, nếu thứ chui ra từ trong thân thể ngươi không quá mạnh thì có lẽ tỷ muội bọn ta có thể giết chết nó, báo thù cho ngươi.

Tống Thư Hàng:

-...

Lúc này, trong phù bảo thiên lý truyền âm truyền ra tiếng của Bạch Tôn Giả:

- Thư Hàng, lại sao thế?

- Bạch tiền bối, ngươi vẫn chưa về sao? Chỗ ta lại xảy ra chuyện rồi.

Tống Thư Hàng cười khổ nói.

- Lập tức tới ngay, chờ ta một chút. Cút đi~~

Ngay sau đó, bên phía Bạch Tôn Giả truyền đến thanh âm chiến đấu. Xem ra Bạch Tôn Giả đang bị thứ gì đó quấn lấy, chẳng trách đã lâu vậy rồi mà còn chưa trở lại.

- Ta cũng trở lại ngay đây.

Tô Thị A Thập Lục trả lời. Cũng giống như Bạch tiền bối, bên phía A Thập Lục cũng truyền ra thanh âm giao chiến.

Hai đại cứu tinh đều bị người quấn lấy.

Đúng là xui tận mạng!

Tống Thư Hàng thở dài, ngay lúc hắn định miêu tả trạng thái hiện tại của mình cho Bạch Tôn Giả biết thì cảm giác tê dại sau lưng hắn đột nhiên càng nghiêm trọng hơn.

- Ra rồi, sắp chui ra rồi!

Tống Thư Hàng không nhịn được mà hô lên.

Thật ra thì quá trình phá xác mà ra này không hề đau tí nào, ngược lại còn có chút thoải mái.

Bạch Tôn Giả hỏi:


- Thứ gì sắp chui ra thế?

Thế nhưng Tống Thư Hàng không có cách nào trả lời Bạch tiền bối. Hắn phát ra một tiếng thở dốc kéo dài, cuối cùng thân thể vô lực mềm nhũn, ngã nhào bên bờ Dao Trì.

Rốt cuộc thứ muốn phá xác mà ra ở sau lưng hắn cũng đã chui ra!

Xong rồi xong rồi, xong đời rồi.

...

Một lát sau.

“Ủa? Ta không chết à!”

Tống Thư Hàng cảm thấy trạng thái thân thể không sao hết, chỉ là chân khí và thể lực tiêu hao quá lớn cho nên toàn thân mềm nhũn, không nhúc nhích gì được.

Lúc này, gần như toàn bộ chân khí trong tám đại đan điền trong cơ thể đều bị hấp thu không còn gì, chỉ có bản nguyên đan điền là còn giữ lại một tia chân khí. Mà thể lực cũng tiêu hao hết sạch, bây giờ ngay cả nhúc nhích ngón tay cũng phải dùng khí lực toàn thân mới làm được.

Nhưng dù sao thì hắn không chết, cái thứ phá xác mà ra kia không lấy đi mạng nhỏ của hắn, Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm.

- Thư Hàng!

Lúc này, một thanh âm mềm mại vang lên bên tai hắn.

Sau đó hắn cảm nhận được có ai đó nhẹ nhàng ôm lấy hắn từ phía sau, một cái ôm rất ấm áp, trong không khí có hương thơm thoang thoảng bay vào mũi Tống Thư Hàng.

Giọng nói này... thật quen tai.

Tống Thư Hàng cố gắng xoay đầu lại, nhìn ra sau lưng, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện trong mắt hắn.

Đó là một thiếu nữ rất xinh đẹp, mái tóc dài màu nâu được tết tỉ mỉ thành bím, tóc mái khá dài mơ hồ che lại ánh mắt cô.

Hốc mắt cô đỏ bừng, khóe mắt còn vướn lệ, hình như cô mới vừa khóc xong.

- Thư Hàng, ngươi không sao chứ?

Thiếu nữ ôn nhu nói, hơi thở mang theo mùi thơm thoảng thoảng như hương hoa lan.

Thân hình thiếu nữ cực kỳ nhỏ nhắn, còn thân hình Tống Thư Hàng lúc này lại khổng lồ như siêu anh hùng Hulk. Thiếu nữ ôm lấy hắn từ phía sau, nhìn qua giống như một bé gái nhỏ đang treo trên tấm lưng dày rộng của cha vậy.

Tống Thư Hàng thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười ấm áp:

- Diệp Tư sư tỷ, hóa ra là ngươi à!


Hù chết ta!

Trên đời này, chuyện dọa người nhất chính là tự mình hù dọa mình!

Đúng vậy... Thứ mới vừa chui ra từ sau lưng hắn không phải là Thiên Đế phá xác mà ra gì hết, mà chính là Diệp Tư sư tỷ, người đã đột nhiên biến mất sau khi hoàn thành khế ước với Tống Thư Hàng. Cuối cùng Diệp Tư cũng đã tỉnh lại rồi!

Cho nên nói, trí tưởng tượng bay cao và bay xa mới là thứ dọa người nhất.

- Ngươi có sao không? Sao nhìn yếu ớt thế này?

Diệp Tư sư tỷ ấn hai tay lên tấm lưng dày rộng của Tống Thư Hàng, thi triển trị liệu thuật cho Tống Thư Hàng.

- Không sao, chỉ là thoát lực nhất thời mà thôi.

Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói:

- Lúc Diệp Tư ngươi đi ra đã hấp thu tất cả chân khí cùng thể lực của ta. Nhưng không sao, nghỉ ngơi một hồi là có thể khôi phục lại thôi. Đúng rồi, trong túi thu nhỏ một tấc của ta có đan dược bổ sung chân khí cùng thể lực, Diệp Tư lấy ra giúp ta đi.

Diệp Tư sư tỷ đã khôi phục, đồng nghĩa với việc tool hack linh quỷ của Tống Thư Hàng đã đổi mới cải tiến. Hệ thống linh quỷ hoàn toàn mới ra sân, nhiều công năng mới đang chờ Tống Thư Hàng đi khám phá.

Ngay lúc Diệp Tư sư tỷ chui ra khỏi thân thể, Tống Thư Hàng cảm giác cơ thể tràn trề sức mạnh đã lâu chưa có. Đó là cảm giác tràn đầy sức mạnh do năng lượng cộng hưởng giữa linh quỷ và chủ nhân mang đến.

Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm giác có một luồng linh lực từ trong cơ thể Diệp Tư phản hồi lại, chảy vào trong cơ thể khô cạn của hắn.

Toàn bộ Tam Thập Tam Thú tiên thiên chân khí trong cơ thể tống Thư Hàng đều bị hút sạch, mà lúc này linh lực từ trong cơ thể Diệp Tư phản hồi, bắt đầu bổ sung lấp đầy tám đại đan điền.

Loại cảm giác này cực kỳ thoải mái sảng khoái. Giống như đang trong mùa hè nóng bức, môi khô miệng khát sắp chết đến nơi thì đột nhiên có một dòng nước suối mát lạnh chảy vào trong miệng, chui xuống dưới bụng.

Ngoài ra, Diệp Tư sư tỷ là linh hoàng ngũ phẩm hàng thật giá thật! Tuy không biết tại sao lại ký kết khế ước với Tống Thư Hàng, nhưng cảnh giới của cô cũng sẽ không vì khế ước mà giảm xuống. Thậm chí còn ngược lại, vốn dĩ cảnh giới của cô bấy lâu nay không hề tăng lên, nhưng sau khi ký kết khế ước với Tống Thư Hàng lại tăng lên một bước nho nhỏ!

Nói tóm lại năng lượng từ chỗ Diệp Tư sư tỷ phản hồi đến trong cơ thể Tống Thư Hàng không phải là chân khí hóa dịch tam phẩm, cũng không phải tiên thiên chân nguyên tứ phẩm, mà là linh lực của linh hoàng ngũ phẩm.

Hơn nữa, bởi vì bây giờ Diệp Tư là linh quỷ của Tống Thư Hàng, vậy nên lúc linh lực của cô tiến vào trong kinh mạch của Tống Thư Hàng thì sẽ không để lại bất kỳ di chứng gì.

Việc này cũng tương tự như truyền công, sau khi linh lực tiến vào trong cơ thể Tống Thư Hàng, qua một thời gian dài sẽ tự động bị thân thể của Tống Thư Hàng chuyển hóa thành chân khí hóa dịch của cảnh giới tam phẩm.

Nhưng quá trình chuyển hóa này cần một đoạn thời gian.

Trước khi chưa chuyển hóa, những linh lực cấp bậc ngũ phẩm này sẽ đi theo lộ tuyến của Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí Công, vận chuyển trong cơ thể Tống Thư Hàng.

Vì vậy, sau khi linh lực của Diệp Tư tiến vào trong cơ thể Thư Hàng đã bắt đầu đả thông bốn đại kỳ mạch trong cơ thể hắn.

Hôm trước, lúc Tống Thư Hàng phá kén ra đã đả thông mạch Tinh Huy trong bốn đại kỳ mạch. Mà lúc này, linh lực mạnh mẽ từ trong cơ thể Diệp Tư phản hồi tới bắt đầu mang Tống Thư Hàng bay lên ~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận