Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Một bên khác.

Vị tướng quân thần bí nọ đã quỳ rồi, quỳ cái một luôn.

ban đầu tướng quân vô cùng chắc ăn, dùng bí pháp đại hư không áo nghĩa đưa vị Bạch Tôn Giả kia vào trong nửa thế giới hư không của hắn ta, còn bốc phét với tu sĩ áo tím rằng có thể xử lý Bạch Tôn Giả trong vòng năm hơi thở.

Qủa thật hắn có vốn liếng để tự tin, hư không bán thế giới mà hắn dùng bí pháp tạo thành có thể nói là một lĩnh vực. Ở trong lĩnh vực này thì hắn chính là chúa tể. Chỉ cần ở đây thì xử lý một tôn giả trong vòng năm giây chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay!

Vậy nên tướng quân cũng hiện ra nguyên hình trong lĩnh vực của mình. Đó là một con tinh tinh tinh tinh vô cùng khổng lồ, trên người mặc chiến giáp màu vàng, tay cầm một thanh trường đao đồng xanh vô cùng cổ kính.

Đối diện với hắn, Bạch tiền bối lơ lửng trong lĩnh vực này, nhưng không hề kinh hoảng, chỉ tò mò đánh giá con tinh tinh này như có điều suy nghĩ.

- Bạch Tôn Giả, có thể chết trong bán thế giới hư không của ta thì cũng là vinh hạnh của ngươi.

Tướng quân tinh tinh trầm giọng nói.

Vừa dứt lời thì trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một hư ảnh hơn trăm con vượn viễn cổ khổng lồ, mỗi con vượn viễn cổ khổng lồ ấy đều đại biểu cho một phần thần lực thông thiên.

Hơn một trăm hư ảnh vượn khổng lồ tụ chung một chỗ có khí thế vô cùng khổng lồ!

- Ta nội tu bí pháp đại hư không áo nghĩa, ngoại tu thần công Thánh Viên Long Lực, hôm nay số lượng thánh viên viễn cổ trên đầu ta đã có hơn một trăm lẻ bảy con, chỉ cần chờ ta ngưng tụ ra được hư ảnh của một con thánh viên viễn cổ nữa thôi thì có thể đạt đủ số 108. Đến lúc đó ta có thể ngưng tụ những hư ảnh thánh viên viễn cổ này thành chân ảnh thần vượn viễn cổ. Đến lúc đó cũng là khi ta chính thức tấn chức kiếp tiên cửu phẩm! Tôn giả nhân loại nho nhỏ kia, bây giờ ngươi đã sợ chưa??

Tướng quân tinh tinh trầm giọng hỏi.

Khác với tu sĩ áo tím với quan niệm nói ít làm nhiều, tướng quân tinh tinh này lại thích nói lắm. Nhưng hắn đây cũng không phải kẻ lắm mồm không thôi, đây cũng là một kiểu phong cách chiến đấu của hắn.

Thật ra đây toàn là tướng quân tinh tinh dùng để tự khích lệ bản thân mình. Không rõ tại sao, khi đối mặt với vị tôn giả nhân loại này, trong lòng hắn lại thấy kinh sợ.

Rõ ràng bản thân hắn là huyền thánh, theo lý mà nói thì thực lực vượt xa vị tôn giả nhân loại này, nhưng trong lòng hắn vẫn thấy sợ. Loại sợ hãi này rất khó giải thích, sợ hãi đến mức khiến hắn khôn biết phải làm sao.

- À, thần công Thánh Viên Long Lực, thì ra là vậy, ngươi là thú tu của thú giới! Chẳng trách ta cứ cảm thấy khí tức trên người ngươi là lạ!

Bạch tiền bối đột nhiên bật cười.

Tại sao tên tôn giả nhân loại này vẫn có thể cười được chứ? Sắc mặt của tướng quân tinh tinh sa sầm lại, khí thế trên người ngày càng nặng nề hơn. Khí thế cường đại như thực chất cũng ập xuống người Bạch tiền bối. Đồng thời, một số hư ảnh thánh vượn trên đỉnh đầu của hắn gào to, sát khí đằng đằng.

Nhưng đối mặt với khí thế nặng nề và sát khí âm trầm kia, Bạch Tôn Giả vẫn không hề bị chút ảnh hưởng nào.

- Đúng rồi, ngươi mới nói khi đủ 108 thì có thể biến hư ảnh tôn giả nhân loại thành chân ảnh thần viên viễn cổ ư? Ngươi dọa ta đấy à, tưởn ta không biết về thần công Thánh Viên Long Lực này ư?

Bạch Tôn Giả cười ha hả.

Khí tức trên người tướng quân tinh tinh lập tức ngưng tụ lại:

- Ngươi biết thần công Thánh Viên Long Lực ư? Không thể nào, đây là bí mật bất truyền của thú giới bọn ta mà!

- Ta không chỉ biết rõ về loại công pháp này, mà còn học được nó nữa kia.

Bạch tiền bối nói xong thì hai tây run lên.

Ngay sau đó, từng hư ảnh thánh viên viễn cổ liên tục xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn.

Khác với những hư ảnh thần viên viễn cổ lộn xộn nhét chung một chỗ với tướng quân tinh tinh kia, hư ảnh thần viên viễn cổ trên đỉnh đầu Bạch tiền bối như một đội quân vậy, từng đạo xuất hiện và xếp ngay ngắn lại.

Chừng năm sáu trăm hư ảnh thần viên viễn cổ xuất hiện ngay ngắn chỉnh tề, lơ lửng trên đỉnh đầu của Bạch tiền bối. Mỗi hư ảnh thần viên viễn cổ đều có thể tích khổng lồ, năm sáu con lơ lửng trên hư không giống hệt như một đội quân quái vật vậy.

Tướng quân tinh tinh mở to hai mắ ra nhìn. Không sai, đây dúng là khí tức của thần công Thánh Viên Long Lực, thần viên viễn cổ không phải ảo giác, là thần công Thánh Viên Long Lực thật sự!

Từ nhỏ hắn đã tu luyện loại công pháp kia, không thể nào nhận lầm được.

Tiếp theo, tướng quân tinh tinh lại đếm thật kỹ số lượng hư ảnh trên đầu của Bạch tiền bối.

587 con!

- 587 con, sao có thể như thế chứ, một nhân loại thì làm sao có thể tu luyện ra 587 hư ảnh thần viên viễn cổ được.

Tướng quân tinh tinh kêu to.

Đây cũng không phải 58 con, mà là 587 con đấy. Đối mặt với gần 600 hư ảnh thần viên viễn cổ của vị Bạch Tôn Giả này, một kẻ chỉ mới tu luyện ra được 107 hư ảnh thần viên viễn cổ như hắn thật sự quỳ luôn.

Đồng thời tướng quân tinh tinh cũng hiểu rõ tại sao bỗng nhiên mình lại thấy sợ như thế. Thần công Thánh Viên Long Lực với 587 hư ảnh thánh viên, cho dù nhân loại này chỉ là một tôn giả thất phẩm đi nữa, nhưng dựa vào mức độ cường hãn của thân thể thì cũng có thể vượt cấp khiêu chiến. Chỉ riêng số lượng thánh viên mà tính thôi thì cường độ thân thể của đối phương phải gấp năm lần của hắn!

- Ha ha ha, công pháp này cũng dễ thôi ấy mà, sau khi ta lấy được thì có luyện đại một chút, thế là luyện được 587 con thánh viên luôn. Đúng rồi, số lương 587 con thánh viên nghe nó ngốc ngốc nhỉ, đây chẳng phải đang nói "ta ngu ngốc" sao? Phi!! (wu ba qi phát âm gần giống wo bai chi)

Bạch tiền bối bất mãn nói.

Trong lòng tướng quân tinh tinh nhỏ máu, số lượng 587 mà còn bị ghét bỏ á? Nếu như ngươi không cần thì hãy cho ta đi! Đáng chết, ta chỉ có 107 con thôi này!

Dường như nghe thấy tiếng lòng gào thét của tướng quân tinh tinh nên Bạch tiền bối đột nhiên nói:

- Vầy đi, ta cảm giác mới gặp ngươi thì như đã quen từ lâu. Ngươi khá giống với một con vật ta từng nuôi, nhưng thú cưng của ta mất hơi sớm. Thế này đi, ta chia cho ngươi một ít hư ảnh thần viên viễn cổ để coi như quà gặp mặt nhé?

- Hả???

Đầu óc tướng quân tinh tinh đã không theo kịp tình huống rồi.- Chia cho ngươi 143 hư ảnh thánh viên, để ngươi đủ số 250 con, đồ ngốc rất hợp với ngươi! (250 là đồ ngốc)

Bạch tiền bối nói.

Nói xong, Bạch tiền bối giơ tay chỉ vào hư ảnh thần viên viễn cổ của mình, đếm ra 143 con.

Sau đó dưới sự khống chế của Bạch tiền bối, 143 hư ảnh thánh viên này bước đều như một đội quân, đi tới trên đỉnh đầu của tướng quân tinh tinh.

Tiếp theo, trong ánh mắt không dám tin của tướng quân tinh tinh, 143 hư ảnh thánh viên kia thật sự lại kết hợp với hắn.

Ngay sau đó, tướng quân có thể cảm giác được cường độ thân thể của mình đang tăng lên liên tục. Cơ thể phồng lên một vòng, mỗi một khối cơ bắp đều tràn đầy sức mạnh hủy diệt.

Cường độ thân thể của hắn đã tăng lên hơn gấp đôi!

Sức mạnh, sức mạnh đang bùng lên liên tục.

Đây chính là quán đỉnh truyền công ư?

Nhưng chỉ mới nghe nói chân khí, linh lực hay huyền năng gì đó mới có thể thông qua quán đỉnh truyền công để truyền cho tu sĩ khác, từ khi nào mà ngoại công cũng có thể truyền thế này?

Tướng quân tinh tinh cảm thấy thế giới quan của mình bắt đầu vỡ ra.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

- Được rồi, nếu quà gặp mặt cũng đưa cho ngươi rồi thì từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thú cưng số 3 của ta! Ngoài ra, thú cưng số 2 là một con chuột Hamster đáng yêu lắm, lần tới có cơ hội thì ta sẽ đưa ngươi đi gặp nó. Số 1 thì đang ngủ đông.

Bạch tiền bối vui vẻ nói.

Gì? Thú cưng á?

Nói đùa cái gì thế!

- Ta chính là chinh tây đại tướng quân, thánh viên đại tinh tinh của thú giới, sao ta có thể trở thành thú cưng của ngươi được chứ!!

Tướng quân tinh tinh tức giận hét lên.

Chuyện mất hết tôn nghiêm như làm thú cưng này thì sao hắn có thể tiếp nhận được chứ? Hắn cũng đâu phải thứ mắc bệnh M của nhân loại đâu.

Cảm giác tôn nghiêm của mình bị sỉ nhục nên tướng quân tinh tinh tức giận gầm lên.

Trong cơn phẫn nộ, chút cảm giác sợ hãi kỳ lạ trong lòng nó cũng tan biến.

Nhân lúc trạng thái đang tốt, tướng quân tinh tinh vận chuyển đại hư không áo nghĩa, trường đao trong tay cũng đâm xuyên qua không gian, nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh Bạch tiền bối, gác lên cổ của hắn.

Chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh của tôn giả nhân loại này đang ở trước mắt, chỉ cần đao của hắn quẹt nhẹ một cái thôi là có thể giết chết được nhân loại này.

Tuy rằng cảm giác nhân loại này đặc biệt tuấn mỹ, giết đi thì tiếc quá. Nhưng hắn không thể nhịn được chuyện bắt hắn làm thú cưng được.

Cho nên tôn giả nhân loại này nhất định phải chết.

Hơn nữa mình hoàn toàn không cần phải sợ, trước kia hắn bị gần 600 hư ảnh thánh viên viễn cổ và thủ đoạn của đối phương dọa hết hồn, nhưng đối phương là tôn giả, thua hắn cả một đại cảnh giới mà.

- Chết đi, Bạch Tôn Giả!

Tướng quân tinh tinh quát to một tiếng.

Đao phong chém xuống một cái.

Lúc này Bạch tiền bối đột nhiên quay đầu lại, nhìn tướng quân tinh tinh:

- Chậc, thân là một con thú cưng, nếu như dám cắn chủ nhân thì sẽ bị nấu lẩu đấy.

Bị Bạch Tôn Giả nhìn một cái, trong lòng tướng quân tinh tinh đột nhiên trào dâng cảm giác sợ hãi.

Tựa như khi mình vẫn còn là một con tinh tinh nho nhỏ bị thiên địch nhìn chằm chằm vậy. Bạo long lưng bạc cũng là một chủng tộc trong thú giới, thân có một phần huyết mạch thần long, chúng nó cho rằng nhai thịt thánh viên tinh tinh rất ngon, đặc biệt là tinh tinh con, ăn ngon hết biết.

Đối với tinh tinh con mà nói thì bị một con bạo long lưng bạc nhìn trúng đúng là một việc vô cùng tàn nhẫn.

Nhưng cảm giác hoảng sợ trong lòng tướng quân tinh tinh chỉ lóe lên thì đã bị hắn dằn xuống.

Thân là chinh tây đại tướng quân của thú giới, nếu như chỉ chút sợ hãi đó mà cũng không vượt qua được thì hắn đã trở thành thức ăn trong miệng của những con thú kahcs rồi.

- Mẹ nó, ai là thú cưng của ngươi hả!

Tướng quân tinh tinh tức giận, vũ khí trong tay đột nhiên chém xuống.

Keng!

Trường đao sắc bén vô cùng chém lên chiếc cổ trắng nõn của Bạch Tôn Giả.

Nhưng cảnh tượng đầu của Bạch tiền bối bay lên lại không hề xuất hiện, chiếc cổ của Bạch Tôn Giả vẫn trắng nõn không chút tì vết, ngay cả dấu ngấn cũng không có.

Nhưng thanh trường đao pháp khí bản mệnh trong tay tướng quân tinh tinh lại nứt vỡ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui