Tu Chân Thế Giới

Xa xa từng tia sáng nhỏ bé diễm lệ lóe lên, rõ ràng là quang mang của phi kiếm.

Thỉnh thoảng lại có đốm lửa bùng lên rồi nổ mạnh, xen lẫn các loại quang mang đủ màu sắc của pháp quyết. Khung cảnh phía trước tác động sâu sắc đến Lương Vi, khiến vết sẹo hình con lươn trên khuôn mặt anh tuấn của hắn nhăm nhúm dữ tợn.

Hắn nín thở, trận chiến sắp đến khiến cho máu huyết toàn thân hắn sôi trào mãnh liệt miệng đắng lưỡi khô, lồng ngực nóng rực lên như bị lửa đốt.

Hắn cố tự kềm chế chiến ý trong lồng ngực, ánh mắt quật cường nhìn chằm chằm về phía quang mang muôn màu, chuyên chú mà cuồng nhiệt.

Nhưng rất nhanh Lương Vi liền nhăn mày.

Song phương vẫn chưa thực sự giáp chiến, mới chỉ ở giai đoạn thăm dò, nhưng trong mắt Lương Vi, hành động của các kiếm tu trên Hắc thuyền, quá tầm thường, uy lực của thế trận không rõ lai lịch kia lại không thể hiện ra chút nào. Trong lòng hắn không khỏi buồn bực, Dao Quang trận lại không phải là loại chiến trận xa lạ gì, tuy rằng Dao Quang trận của các kiếm tu Côn Luân có nhiều biến hóa, nhưng cũng không có thoát ly phạm trù của Dao Quang trận.

Biện pháp đối phó với Dao Quang chiến trận có rất nhiều loại, nhưng hầu như toàn bộ phương pháp đều tuân theo một nguyên tắc, đó là trung tâm khu vực phòng thủ. Trung tâm khu vực phòng thủ Dao Quang trận là khu vực có lực phòng ngự cực mạnh, nhưng nó cũng là đầu mối then chốt của cả trận, môt khí bị công phá, cả trận liền bị phá.

Dao Quang trận là một trong những trận pháp ưu tú mà tu giả sử dụng nhiều nhất. Nghe nói sáng chế trận pháp này là một kiếm tu chiến tướng, nhưng nó có thể trong không đến hai trăm năm, nhanh chóng thịnh hành, đủ thấy chỗ độc đáo của nó.

Chiến tướng của Hắc thuyền lại có vẻ như đối với Dao Quang trận mười phần xa lạ, thực lực biểu hiện ra lúc này cùng với việc chỉ huy kinh tài diễm tuyệt trước đó quả thực như hai người khác nhau.

Lương Vi trong lòng sinh ra cảm giác cổ quái.

*****

Công Tôn Sai thật sự không biết Dao Quang trận.

Nhưng mà hắn lại biết rất rõ, đừng xem song phương chỉ là thoáng giằng co, nhưng trận giằng co ngắn ngủn này, liền khiến cho Công Tôn Sai cảm thấy thế trận xa lạ này thực đáng gờm.

Dao Quang trận đúng là phi thường ưu tú, nó kỳ thật chỉ là một loại trận pháp kép, nó có đầy đủ không gian để chiến tướng tuỳ cơ ứng biến. Minh Liệt đối với Dao Quang trận nghiên cứu rất sâu, đây là chiến trận sở trường nhất của hắn, đủ để thấy hắn vô cùng kiêng kị Công Tôn Sai.

Bất quá tuy rằng thận trọng, Công Tôn Sai cũng không cảm thấy hoang mang, ngược lại mở to hai mắt, chiến trận trước mắt kích thích hứng thú của hắn.

Bảy tên kiếm tu một tổ đứng theo thế cài răng lược, tiến hành đủ loại Huyễn trận, không có chỗ nào không phải trải qua tỉ mỉ an bài. Mỗi người bọn hắn nắm chặt phi kiếm, dĩ dật đãi lao. Nhưng làm Công Tôn Sai cảm thấy giật mình, không phải là chiến trận đầy huyền cơ này, mà là pháp bảo trên thân đám gia hỏa này.


Cả chiến trận hầu như đều bao phủ bên trong quang mang của pháp bảo!

Khi thấy cảnh này, Công Tôn Sai ánh mắt liền đỏ!

Cùng người khác so sánh, bọn hắn quả thực giống như là ăn mày. Trên người mỗi kiếm tu đối phương, đều có một, hai kiện tứ phẩm pháp bảo, phi kiếm trong tay, thuần một sắc đều là tứ phẩm! Mà Kim Đan, trên người quả thực có thể nói phục trang đẹp đẽ để hình dung, nhìn vào khiến người ta hoa cả mắt! Khoa trương nhất chính là, cả chiến trận đối phương đều bao phủ bên trong một tầng thanh quang nhàn nhạt.

Đối phương ngay cả pháp bảo dùng cho chiến trận cỡ lớn cũng có!

Lại xem bọn hắn, pháp bảo trên người phần lớn đều là tam phẩm, còn tứ phẩm pháp bảo, có thể đếm được trên đầu ngón tay. Duy nhất làm cho người ta cảm thấy vui mừng là phi kiếm trong tay bọn họ, thuần một sắc kim lưu phi kiếm, là khi ở Kim Lưu sa hải, Tả Mạc đã chế tạo cho mọi người..

Chu Tước doanh có hơn hai nghìn người, Đại Nhật văn diễm của Tả Mạc tuy rằng lợi hại, nhưng một mình hắn luyện chế hơn hai nghìn thanh phi kiếm, là công việc gian khổ cỡ nào. Vì có thể tiết kiệm thời gian, hắn sáng chế một loại quần luyện phương pháp, một lần có thể luyện chế hai mươi thanh Kim Lưu phi kiếm.

Bất quá những thanh Kim Lưu phi kiếm luyện ra bằng cách đó, phẩm chất kém hơn mấy thanh phi kiếm hắn luyện lúc đầu rất nhiều, chỉ là ngũ phẩm hạ cấp, được khắc hai cái phù trận thông dụng, 《 Phong duệ 》 cùng 《 Lược không 》.

《 Phong duệ 》 có thể gia tăng độ sắc bén của phi kiếm, mà 《 Lược không 》 có thể gia tăng mạnh tốc độ phi kiếm. Hơn nữa tu giả Chu Tước doanh chủ yếu đều lĩnh ngộ kiếm ý, hai loại phù trận này khiến cho bọn họ có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.

Nhưng so với phi kiếm trong, pháp bảo trên người bọn họ thật sự quá nghèo nàn, cũng khó trách Công Tôn Sai một lần nhìn trên người kiếm tu đối phương lóe ra tứ phẩm pháp bảo quang hoa, liền lập tức đỏ mắt.

Tả Mạc tham lam hám tài, nhìn thấy pháp bảo trên người kẻ khác là khó chịu muốn cướp, tâm lý đó đã ảnh hưởng tới mọi người thật sâu.

Không cần gì động viên, cả Chu Tước doanh tựa như lũ gà chọi được đưa ra sân đấu, vẻ mặt mỗi người bừng bừng khí thế, xoa xoa tay, ánh mắt nóng rực quét tới quét lui trên người các kiếm tu đối phương.

- Đại nhân, để Thiên Phong khúc đi dò xét trước đã.

Lôi Bằng trừng to mắt, vẻ mặt vô tội ứng thanh nói.

Vẻ mặt uể oải của Ma Phàm lập tức biến mất, phì một tiếng phun rễ cỏ khỏi miệng, lặng yên nhìn Lôi Bằng, dựng thẳng ngón tay cái lên. Niêm Lục nghe vậy, nhanh chóng thực hiện một màn ảo thuật, trên tay hắn đột nhiên có thêm một cái gương nhỏ, nhìn gương sửa sang lại mái tóc của mình.

Các thành viên khác của Thiên Phong khúc, mỗi người đều ngẩng đầu ưỡn ngực, làm ra một bộ dáng thực ngạo nghễ, thực uy vũ.

Lại bị giành mất mồi ngon rồi!


Thành viên ở các bộ khác vô cùng thất vọng quay sang lườm Thiên Phong khúc, nhiều người toát ra vẻ chán nản, cái tên Lôi Hắc Tử kia nhìn qua rõ ràng là một tên đại ngốc, sao lại xuống tay nhanh như vậy chứ?

Công Tôn Sai suy nghĩ, rồi gật đầu nói:

- Chú ý an toàn.

Chiến trận trước mắt hắn lần đầu tiên nhìn thấy, để bọn Ma Phàm đi thử, hắn cũng sẽ thấy rõ hơn bộ dáng chiến trận này.

Đám người Ma Phàm mừng rỡ, bất kể nói thế nào, trận này công đầu đã bị bọn hắn cướp được rồi!

Liên Nhất kích động nhìn về phía đại bại hoại Ma Phàm, hắn gân cổ lên hét:

- Các huynh đệ, chúng ta cần phải khiến mấy thằng nhóc kia nhìn cho rõ sự lợi hại của Thiên Phong khúc chúng ta!"

Tất cả thành viên Thiên Phong khúc chiến ý cuồn cuộn!

Từ khi người lĩnh ngộ kiếm ý càng ngày càng nhiều, địa vị Thiên Phong khúc cũng càng ngày càng giảm, bọn hắn cũng cần một thắng lợi, một lần nữa vãn hồi địa vị tinh nhuệ của Thiên Phong khúc trong Chu Tước doanh!

Đội viên Thiên Phong khúc bước ra khỏi hàng, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người bọn họ.

*****

Lương Vi không nói gì, cảm giác cổ quái lại càng ngày càng đậm. Khi hắn nhìn thấy một tiểu đội kiếm tu Hắc thuyền đi ra, hắn rốt cục khẳng định, chiến tướng trên Hắc thuyền thật sự không biết Dao Quang chiến trận.

Một chiến tướng mà đến cả Dao Quang chiến trận cũng không nhận ra?

Kết luận hoang đường này khiến hắn không thể tin nổi, nhất là lần chỉ huy vô cùng đặc sắc trước đó vẫn còn hiển hiện trong đầu hắn, có điều cái cảm giác hoang đường này rất khó dũ bỏ.

- Không thể nào, ngay cả Dao Quang chiến trận cũng không nhận ra?


Một tên thủ hạ kinh hô lên.

- Có thể là họ đang sử dụng phương thức tác chiến đặc biệt nào đó?

Một người khác băn khoăn nói.

Lương Vi hơi ngẩn ra, cũng cảm thấy rất có thể như vậy. Chiến pháp không chính thống cũng được các chiến tướng sử dụng khá nhiều, trên thực tế, không phải yêu nào cũng có thể vào Yêu Thuật phủ, hơn nữa không phải Yêu Thuật phủ nào cũng có năng lực bồi dưỡng ra chiến tướng. Chỉ có Yêu Thuật phủ thực lực hùng hậu mới có năng lực đào tạo ra chiến tướng.

Quá trình học tập để trở thành chiến tướng là một quá trình vô cùng nhàm chán, không bằng tu luyện yêu thuật, mà học rồi ngoài cách nhập ngũ, rất khó tìm được công tác khác. Chính bởi vì như thế, những yêu theo học chiến tướng tuyệt đại đa số đều tương đối giàu có.

Theo Lương Vi biết, loại tình huống này không phải chỉ xuất hiện ở yêu tộc, mà là vấn đề chung xuất hiện với cả tu giả cùng Ma tộc.

Trong các chiến pháp dã chiến đó của chiến tướng thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một chiến pháp kinh diễm, có điều nếu so với chiến tướng chính quy, vô luận là ở phương diện lực khống chế, hay là ở tầm chiến lược, đều có chênh lệch không nhỏ.

Lúc trước hắn đoán trong thuyền là một vị yêu tộc chiến tướng, cách chiến đấu của đối phương rất có hương vị của yêu tộc. Nhưng hiện tại, hắn lại không xác định được.

Các chiến tướng không qua đào tạo chính quy này thường có phản ứng rất khác thường, bọn hắn có những cách thức tác chiến rất khác lạ, và rồi thất bại. Nhưng những phản ứng khác thường này, cũng khiến cho đối thủ của hắn đau đầu phi thường.

Không có ai nguyện ý đụng tới một vị đối thủ không theo như lẽ thường.

*****

Thiên Phong khúc tiến vào Dao Quang chiến trận.

Dao Quang chiến trận chính là Bắc Đẩu Thất Tinh trận, cả trận chia làm bảy khu vực lần lượt thay đổi. Bất quá những thế trận Bắc Đẩu Thất Tinh khác phần lớn lấy Thiên Xu tinh làm tâm trận, trong khi Dao Quang chiến trận lại lấy ngôi sao thứ bảy Dao Quang Tinh làm trận tâm.

Kiếm tu vận dụng Bắc Đẩu Thất Tinh trận đã từ rất lâu rất lâu về trước, lúc ban đầu là dùng trong kiếm quyết, về sau là Thất Nhân trận, sau nữa là Thủ Sơn trận, tiếp tục đến ngày nay là dùng cho chiến trận cỡ lớn. Bắc Đẩu Thất Tinh trận phát triển như xuyên suốt lịch sử phát triển của kiếm tu.

Kiếm tu yêu thích Thất Tinh trận, không phải là không có nguyên do, Thất Tinh trận ngưng tụ kiếm quang, kiếm ý rất mạnh, hơn nữa lại có đủ công thủ, phạm vi áp dụng lại cực lớn.

Bất quá, Ma Phàm không hổ từng là nòng cốt của cả đội, tầm nhìn cao minh hơn các kiếm tu khác không chỉ một hai lần. Hắn lựa chọn đột kích vào vị trí thập phần xảo diệu.

Bắc Đẩu Thất Tinh trận là thế trận có hình cái thìa, mà vị trí Ma Phàm dự định công kích chính là nơi nối liền phần chuôi thìa với phần thìa, chính là vị trí Thiên Quyền.

(Biên: Muốn hiểu rõ hơn, đề nghị đọc lại Anh hùng xạ điêu của Kim Dung, phần Đông Tà Hoàng Dược Sư đại phá Bắc Đẩu Thất Tinh trận của Toàn Chân giáo)


Vừa tiến vào phạm vi công kích trong chiến trận đối phương, mọi người chỉ cảm thấy chung quanh biến đổi.

Giống như đột nhiên tiến vào trong một vùng đất hoang sơ, dưới chân là thảo nguyên bao la bát ngát, cỏ non xanh mượt mà, trên thảo nguyên xuất hiện một con sông lớn, tựa như đai ngọc uốn lượn trên thảo nguyên, đang lặng lẽ chảy xuôi.

Gió nhẹ thổi qua, Ma Phàm yêu thích hít hà hương vị cỏ xanh thơm mát,

Không cần hắn ra lệnh, hai gã kiếm tu phía sau đồng thời khẽ quát một tiếng, trong tay bay ra hai đạo kim mang, chui xuống dưới đất!

Thảo nguyên huyễn tượng lập tức bị phá!

Kiếm tu phần lớn không am hiểu Huyễn trận, Huyễn trận này đều là do pháp bảo mang theo trên người bọn họ phóng thích, làm sao chịu được ngũ phẩm phi kiếm công kích?

Huyễn tượng bị phá, bốn phía một lần nữa khôi phục nguyên trạng, bảy đạo kiếm quang đã bay đến trước mặt bọn họ!

Đối phương cũng không tính toán Huyễn trận có thể vây khốn bọn hắn, ngay lập tức hướng tới công kích mới chính là sát chiêu!

- Theo sát ta!

Ma Phàm cao giọng nhắc nhở, động tác cực nhanh, phi kiếm nhẹ lướt, một luồng kiếm quang trong suốt rất trái lẽ thường xuất hiện, tựa như sóng nước cuồn cuộn dồn lên, hướng kiếm quang trước mặt đánh tới!

Đây là chiêu kiếm mới do hắn dung nhập 《Diệt huyễn Vô Ảnh Kiếm 》 với 《 Minh Tiêu kiếm quyết 》 tạo ra.

Mà uy lực khi hắn đạt tới cảnh giới kiếm tu tầng thứ ba rốt cục bạo phát ra!

Đội viên khác theo thật sát phía sau hắn, phi kiếm trong tay bất động, giống như không nhìn thấy vô số kiếm quang đang bay tới.

Sóng nước cùng các loại kiếm quang tiếp xúc với nhau, ầm ầm tan vỡ!

Kiếm quang đánh vào sóng nước, tựa như một loạt hòn đá nhỏ rơi xuống nước, làm nổi lên rất nhiều bọt sóng.

Thủy ba cùng kiếm quang cùng vỡ thành hàng loạt bọt khí, đồng thời biến mất.

Những kiếm tu đối diện sắc mặt khẽ biến, đồng tử co rụt lại!

Quân tinh nhuệ a! G! ~!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận