Tu Chân Thế Giới

Tả Mạc đứng trên không trung của Quy đảo, nhìn xuống đại trận dưới trân, dòng dâng lên hào hùng vạn trượng.

Bỗng nhiên, hắn vươn cánh tay ra, linh lực toàn thân phát động.

Ba ba ba!

Một tăm linh tám thanh Tử Ngọ Thanh Cương phá đất bắn lên, bỗng dưng lơ lửng xung quanh Tả Mạc.

Sắc mặt Tả mạc căng thẳng hơn hẳn, hắn lấy Lưu Ly Tịnh Quang bình ra khỏi giới chỉ, khẽ rút nắp lọ ra, chỉ thấy một áng Thanh Cương cuồn cuộn không ngừng tuôn ra khỏi miệng bình, Thanh Cương này mỹ lệ phi phàm, nó như khói mà chẳng phải khói, như mây mà chẳng phải mây, nó có một màu xanh phẳng lặng như thanh tẩy. Sau khi chúng tuôn ra cũng không tản mát mất mà yên lặng lơ lửng giữa không trung, từ từ bay lượn.

Mười ngón tay của Tả Mạc nhanh chóng uốn lượn, từng luồng sáng bạc của linh lực lúc sinh lúc diệt trên đầu ngón tay hắn. Ánh sáng lưu chuyển, huyền ảo vô cùng!

Chỉ thấy trong mắt Tả mạc đột hiên lóe lên một luồng sáng, miệng quát khẽ: "Lên!"

Một luồng sáng rời tay bắn ra, đánh thẳng vào Thanh Cương.

Thanh Cương đột nhiên cứng lại rồi lập tức nổ tung, hóa thành một trăm lẻ tám luồng khói xanh, như mũi têm chìm vào trong Tử Ngọ Thanh Cương đinh. Thần sắc Tả Mạc càng thêm căng thẳng, tay phải khẽ quơ vào hư không, một thanh Tử Ngọ Thanh Cương đinh bay đến trước mặt hắn.

Không thấy Tả Mạc có động tác gì, một luồng Đại Nhật Văn Diễm lặng lẽ xuất hiện trước mặt hắn, nuốt trọn mũi Tử Ngọ Thanh Cươngd dinh kia. Thanh Cương trong Tử Ngọ Thanh Cương đinh như bị kích thích, không ngừng lóe lên ánh sáng xay, ngay cả Đại Nhật Văn Diễm cũng nhuốm chút màu xanh.

Khoảng nửa canh giờ sau, màu xanh trên Đại Nhật Văn Diễm mới rút đi, một lần trở lại thành hoa văn vàng kim nông sâu khác nhau.

Còn Tử Ngọ Thanh Cương đinh cũng lại trở lại tay Tả Mạc, thân đinh nhiều thêm một thanh cương phù hẹp dài, ánh sáng lưu chuyển, nhẹ nhàng tỏa ra uy năng.


Khuôn mặt Tả Mạc lộ vẻ thỏa mãn, tay lại giơ vào không trung, một mũi Tử Ngọ Thanh Cương đinh lại bay tới, bắt đầu luyện chế tiếp.

Hắn tiếp tục tế luyện từng mũi từng mũi một, mệt mỏi thì nhập định nghỉ ngơi, linh lực khôi phục rồi lại tiếp tục tế luyện. Theo việc tế luyện không ngừng, thủ pháp của hắn cũng càng lúc càng thuần thục, lý giải đối với Thanh Cương phù cũng từ từ trở nên sâu sắc, tốc độ tế luyện cũng càng lúc càng nhanh.

Thời gian tròn ba ngày, một trăm lẻ tám mũi Tử Ngọ Thanh Cương đinh đều đã được tế luyện xong.

Tử Ngọ Thanh Cương Đinh được tế luyện xong lơ lửng xung quanh hắn như trời sao vây quanh mặt trăng, Tả Mạc mơ hồ cam nhận được nhịp hô ứng đặc biệt trong chúng, sáu loại Thanh Cương phù khác nhau, mỗi thứ lại có uy năng diệu pháp khác nhau, tất cả đều như dòng nước qua khe, lướt qua lòng Tả mạc.

Hắn chợt có sở ngộ.

Gần như vô thức, hai tay hắn giơ lên.

Phảng phất như có một sọi dây vô hình, một trăm linh tám mũi Tử Ngọ Thanh Cương đinh đồng loạt giương về phía trước, phảng phất như bị kéo về phía trước vài thước.

Thanh Cương phù trên thân mũi Tử Ngọ Thanh Cương đinh từng cái từng cái một sáng lên, tựa như đèn kéo quân. Khi Thanh Cương phù trên mũi Tử Ngọ Thanh Cương đinh cuối cùng sáng lên, một luồng uy năng vô hình đột nhiên bao phủ lấy Tả mạc, thân thể hắn cũng khẽ chấn động!

Giống như ao nước đã đầy, phải tràn ra ngoài.

Tả Mạc cũng chẳng buồn nghĩ, hai tay đột nhiên ấn nhẹ xuống dưới, miệng quát lớn một tiếng: "Nhập!"

Một trăm lẻ tám mũi Tử Ngọ Thanh Cương đinh bên cạnh hắn như mũi tên rời cung, hóa thành một trăm lẻ tám luồng sáng xanh, chìm vào các ngóc ngách trên Quy đảo.


Một cái lồng màu xanh thật lớn như cái chén lộn ngược bao phủ toàn bộ đảo.

Không ít tu giả bị kinh động, liên tục bay lên bầu trời. Tất cả sự chú ý của bọn họ đều bị quầng sáng mỏng manh này thu hút.

Tả Mạc thở phào một hơi như trút được gánh nặng, hắn ngẩng đầu nhìn lên lồng ánh sáng màu xanh trên đỉnh đầu, lớp ánh sáng đó cực mỏng, trông như vỏ trứng vừa đụng đã vỡ, song Tả Mạc biết rõ, trừ phi tu giả nguyên anh kỳ tới đây, bằng không tu giả kim đa tuyệt đối không cách nào công phá. Cho dù là tu nguyên anh tới, muốn phá lớp ánh sáng mỏng manh đó cũng chẳng phải dễ dàng.

Lực phòng ngự của Tử Ngọ Thanh Cương trận cực mạnh, nếu có thể tìm được tài liệu tốt hơn, Thanh Cương tốt hơn, uy lực của đại trận sẽ càng thêm lợi hại, thậm chí ngay cả tu giả nguyên anh kỳ cũng chẳng cách nào công phá.

Tả Mạc nhanh chóng đem suy nghĩ phi thực tế để lại phía sau, luyện chế một bộ Tử Ngọ Thanh Cương đinh như vậy, toàn bộ gia sản của mình hiện giờ gộp lại cũng chẳng đủ.

Lồng ánh sáng dần dần ảm đạm trở lại, thẳng tới khi biến mất không thấy đâu. Bầu trời lại như quay trở lại lúc bình thường, song Tả Mạc biết rõ, lực phòng gự của đại trận hiện giờ còn mạnh hơn trước đây gấp đôi.

Sào huyệt của bản thân, Tả Mạc hận không thể biến nó thành thành đồng vách sắt.

Tả Mạc đang cân nhắc xem có cần xây thêm vài lầu canh phù chiến không, song lập tức bỏ ngay suy nghĩ này, uy lực của lầu canh phù chiến đối với Quy đảo hiện tại có phần vô dụng. Trước đây là vì trình độ của mọi người không cao, hơn nữa thực lực của kẻ địch cũng không mạnh.

Nhưng hiện giờ, tu giả kim đan kỳ, Tả Mạc cũng chẳng nhớ nổi đã gặp được bao nhiêu rồi, một khi xảy ra xung đột, uy lực của lầu canh phù chiến cũng không đủ nhìn. Hơn nữa thực lực của họn hiện tại cũng hơn xa lúc xưa, trải qua chiến trườg phong Tuyệt, lại có Hắc Luyện Bồ Đoan tương trợ, xăm trổ phù văn thoát thai từ ma văn, linh đan linh thực các thứ, chỉ cần có, Tả Mạc tuyệt đối không keo kiệt, không ít tu giả Chu Tước doanh cũng tới ngưng mạch tam trọng thiên. Ngay cả Kim Ô doanh, tu vi đạt tới tam trọng thiên cũng có không ít.

Thành kim đan mới là chính đạo, một tu giả kim đa bình thường cũng tương đươg với hơn trăm tu giả ngưng mạch kỳ.

Có điều đối với việc kết đan Tả Mạc lại chẳng có cách nào tốt. Có điều giờ hắn tam lực hợp nhất, cái vòng luẩn quẩn linh lực tăng trưởng chậm chạp lúc trước cũng đã bị đánh vỡ.


Đương nhiên có được thì cũng có mất, vòng luẩn quẩn chậm chạp của linh lực mất đi rồi, ma thể của hắn lại đình trệ lại. Tả Mạc dù tu luyện ma thể song tăng trưởng lại là linh lực với thần thức. Tả Mạc rất nghi ngờ, liệu có phải ma thể đang đợi linh lực và thân thức tăng trưởng tới một mức nào đó rồi mới chịu tiếp tục tiến bộ không.

Vì nguyên nhân linh lực đình trệ lúc trước, linh lực của Tả Mạc hiện tại là thấp nhất trong toàn bộ các doanh, ngoại trừ hoa yêu ra, điều này cũng khiến hắn rất phiền muộn.

Tả Mạc cũng từng hỏi Bồ yêu với Vệ xem có cách nào để kết đan hay không, có điều cả hai đều không rõ, dẫu sao họ cũng chẳng phải tu giả.

Tả Mạc dự định sau này sẽ hỏi Từ Chính Uy hay Liêu Kỳ Xương một chút, nếu có thể tăng thêm vài kim đan vậy thực lực của doanh trại có thể nói là tăng thêm tới vài bậc.

Trước mắt Tả mạc còn rất nhiều chuyện phải làm.

Địa Linh Tái Vật thạch được hắn sắp xếp đặt ở chính giữa đảo, món kỳ bảo này quả nhiên thần diệu dị thường, linh khí khắp đảo lập tức nồng đậm thêm vài phần. Còn ảnh hưởng lớn nhất lại là linh điền, phẩm giai của toàn bộ linh điền trên đảo hầu hết đều tăng lên ở những mức khác nhau.

Linh điền phẩm cấp càng cao thì càng có khả năng trồng ra linh thực với phẩm chất càng tốt.

Vài cọng linh chu cao cấp tìm thấy ở chỗ Điền gia cũng được Tả Mạc dời đến gần Địa Linh Tái Vật thạch, trong đó có một gốc Nộ Phong cấp năm, lá của nó đỏ bừng như lửa, thân cây đỏ sậm, khi tới gần có thể cảm thấy một luồng sóng nhiệt ùa thẳng vào mặt.

Nó làlinh thực tính hỏa hiếm thấy, mỗi phiến lá phong tạo thành đều có giá trên trời, trái cây nó kết thành có tên là Hỏa Nhãn thực, có thể luyện chế pháp bảo hành hỏa.

Cây còn lại là Thiên Chỉ Quan Âm lan, đóa hoa này cũng là cấp năm, hình dạng đúng như ngón tay Quan Âm, hơn nữa một khi hoa nở, số lượng hoa nhất định hơn một ngàn, vì vậy mà có cái tên này. Loại hoa này rất được thiền tu yêu thích, nó có hiệu quả tăng ích khi thiền tu nhập định. Đồng thời, nó cũng là nguyên liệu cho rất nhiều loại linh dược. Thiên Chỉ Quan Âm lan mỗi mười năm mới nở hoa một lần, cực kỳ hiếm có.

Điền gia không ngờ lại có hai loại linh thực hiếm có đến vậy, thực khiến Tả Mạc kinh hỉ vô cùng. So sánh với hai cây linh thực này, Lôi Âm Hạch Đào chẳng tính là gì.

Lão gia tử của Điền gia lấy linh thực lập nghiệp, trong nhà đương nhiên cất giấu không chỉ hai cây lih thực này mà còn rất nhiều linh thực cấp bốn quý hiếm khác, có điều giờ tất cả chúng đều rơi vào túi Tả Mạc. Hắn đem toàn bộ linh thực viên đều dời đến Quyd dảo, cả những kho bảo vật ẩn sâu dưới ba thước đất, cũng nhờ Tiểu Hắc chỉ dẫn, từng cái từng cái một bị đào lên.

Về phần Hạo Quang Bảo Kính, Tả Mạc đưa cho CÔng Tôn sư đệ, pháp bảo này quả thực thích hợp cho chiến tướng sử dụng. Có Hạo Quang Bảo Kính này, mẹ trẻ như hổ thêm cánh.


Thu hoạch lần này phong phú vượt xa hắn tưởng tượng, song cũng không phải không có tổn thất.

Vi Thắng sư huynh và Tông Như đều đang dưỡng thương. Vết thương của Tông Như còn đỡ, không quá nghiêm trọng, nhưng đại sư huynh tới giờ vẫn hôn mê bất tỉnh khiển Tả Mạc vô cùng lo lắng.

Trữ Nhất hung ác ngang ngược, giờ nghĩ lại cũng khiến người ta tâm thần dao động.

Lão gia tử của Điền gia so với Trữ Nhất thật chẳng cùng một cấp độ. Lúc trước Tả Mạc luôn không coi trọng pháp bảo, trận đánh này mới khiến hắn thực sự tỉnh táo lại. Nếu không nhờ biểu hiện ngoài ý muốn của Hắc Kim Phù Binh với thanh kiếm đen trong tay đại sư huynh, sợ rằng giò họ đều đã hồn phi phách tán.

Pháp baor lợi hại có thể phát huy ra uy lực cực kỳ đáng sợ.

Tới giờ hắn mới thực sự hiểu ra vì sao nhiều tu giả điên cuồng truy cầu pháp bảo đến vậy!

Bình thường có thể không cảm thấy, chỉ có lúc gặp phải cao thủ chân chính mới biết được cái gì gọi là một bước cũng khó đi, bó tay không cách nào đối phó! Mà tạo thành tất cả những thứ đó, ngoại trừ tu vi cao thâm của đối phương ra, quan trọng nhất là pháp bảo trong tay bọn hắn!

Một món pháp bỏa cũng đủ để quyết định sinh tử rồi!

Pháp bảo họ luyện chế không ít, nhưng chưa từng có pháp bảo nào có uy lực khủng bố như Huyết Sát Tu La tán, Tả Mạc cảm thấy, bọn họ bỏ quá ít công sức vào chuyện pháp bảo rồi.

Pháp bảo chân chính gần như đều do tu giả tự mình luyện thành. Pháp bảo như vậy cơ bản không ai lấy ra bán, có thể mua được trên thị trường đa số đều là pháp bảo như Lam Phách Hàn Quang giáp, dẫu có xuất sắc nhưng không tính là pháp bảo đứng đầu.

Tả Mạc hạ quyết tâm, nhất định phải luyện chế một món pháp bảo thật lợi hại.

Bằng không nguy hiểm như lần trước có thể sẽ lại xảy ra.

Hắn nghĩ tới một người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận