Tu Chân Thế Giới

Trong lòng Thủy Nguyệt vô cùng khẩn trương.

Tuy rằng từ nhỏ hắn đã sống bằng nghề săn thú và đã sớm rèn luyện được tâm trí kiên định như thép, thế nhưng lúc này tim hắn không nhịn được mà đập thình thịch nhanh hẳn lên.

Thực lực của hắn đã mạnh mẽ hơn trước đây không biết bao nhiêu lần, nhưng chỉ như thế cũng chưa đủ để mang lại cho hắn cảm giác an toàn, bởi vì thứ hắn cần phải đối diện lại vô hình vô ảnh và có quyền lực quá to lớn!

"Ngươi là ai? Tên thủ vệ liền cảnh giác nhìn hắn, còn một tên khác thì xòe hẳn năm ngón tay ra, chỉ cần Thủy Nguyệt hơi lộ ra chút địch ý, hắn sẽ không chút do dự giết chết ngay lập tức.

Thủy Nguyệt vốn là người đặc biệt bình tĩnh nên lúc này phát huy tối đa bản tính của hắn, cho dù nhịp tim có bị đập mạnh liên tục nhưng hắn cũng từ từ thả lỏng trở lại, lúc này biểu tình hắn đã trấn định bình tĩnh rồi chìa bàn tay ra: "Ta đến từ Ngân Thu động, đây là tín vật cảm phiền truyền báo giúp ta một tiếng"

Thủ vệ quan sát kỷ càng Thủy Nguyệt từ đầu đến chân với ánh mắt hoài nghi, do thấy khuôn mặt Thủy Nguyệt khá thong dong đầy văn nhã, nên thủ vệ cảm giác không có gì gian trá liền tiếp nhận tín vật, sau một lúc kiểm tra hắn thấy không có bất kỳ nguy hiểm nào mới gật đầu ra hiệu cho Thủy Nguyệt và nói: "Ngươi chờ ở đây đi"

Dứt lời, hắn xoay người bước vào đại điện.

Trong lòng Thủy Nguyệt hết sức khẩn trương, vì hắn biết rõ ràng thứ được gọi là tín vật đó chẳng qua chỉ là vật giả tạo được làm từ Ngân Ti mộc mà thôi. Tuy kế hoạch của đại nhân nhịp nhàng ăn khớp, nhưng còn quá nhiều chỗ làm cho hắn khó tưởng tượng nổi.

Đương nhiên Thủy Nguyệt cũng không hoài nghi gì, trong Huyết triệu đã nói rõ mọi việc, có điều bản thân hắn cũng chưa chắc đã tưởng tượng ra nổi một chuyện, chính là trong người hắn bỗng dưng bắt đầu dâng trào lực lượng và một loạt tri thức khổng lồ. Những thông tin tri trức này hết sức lộn xộn và đủ loại, bao quát rất nhiều bí mật viễn cổ, nhiều nhất lại chính là những mánh khóe tiếp xúc với người khác.

Cái này là gia tài mà các tiền bối lưu lại từ xa xưa.

Chỉ thị của Huyết triệu là một kế hoạch hết sức phi thường, kế hoạch khổng lồ này không ngờ ngày càng trở nên to lớn hơn, buộc hắn phải tốn nhiều tâm huyết mới lý giải được.

Khi hắn chăm chú xem qua một lần từ đầu đến cuối, thì lập tức hắn đã bị kế hoạch lớn mật này chinh phục một cách ly kỳ.

Tuy trong đầu hắn được nhét vào rất nhiều loại âm ưu, nhưng nếu so với kế hoạch trước mắt này, thật sự những âm mưu đó không đáng nhắc tới, lại càng khiến cho hắn vô cùng tán thưởng không thôi.

Quả là Âm mưu đại sư!

Tuyệt đối đây là thủ bút của một vị Âm mưu đại sư vậy!

Kế hoạch khổng lồ này cũng bộc lộ dã tâm của vị đại nhân đứng sau lưng, bỗng nhiên hắn nhớ tới lúc trước thời gia gia còn sống thường hay nhắc hoài tới đại loại như "Thời xưa gia tộc rất vinh quang", có lẽ tâm nguyện của gia gia thực sự có khả năng thực hiện được.

Ý niệm như thế cứ lóe lên trong đầu hắn rồi lại biến mất.

Với tính cách lãnh tĩnh đó, Thủy Nguyệt bắt đầu nhiền ngẫm kế hoạch ấy ngày càng tỉ mỉ hơn. Càng nghiền ngẫm hắn càng phát giác ra được vị Âm mưu đại sư đứng phía sau quả thật thâm sâu khôn lường. Bởi vì hắn phát hiện ra, trong kế hoạch đó bao gồm rất nhiều thành phần khác nhau, hiển nhiên vị Âm mưu đại sư kia đã cân nhắc rất kỹ càng.


Hắn cứ suy tư để thấu đáo từng chi tiết một, vì vậy toàn bộ kế hoạch hắn đều thuộc nằm lòng, hơn nữa hắn còn suy diễn ra thêm cách ứng phó với những trường hợp bất ngờ nữa.

Thủy Nguyệt nhắm hờ mắt lại rồi cố gắng vứt bỏ đi mối khẩn trương trong lòng, hắn tự nhủ cho dù có biến cố gì đi nữa thì với thực lực của hắn cũng có thể đủ mở được một đường máu bỏ chạy.

Sau khi hắn mở mắt ra, rõ ràng sâu trong mắt hắn là một khoảng lặng hết sức bình tĩnh.

Một lúc sau, thủ vệ bước nhanh một mạch ra đến đồng thời thần sắc tăng thêm vài phần cung kính: "Mời ngài vào, đại nhân đang ở chính điện chờ ngài!"

Chính điện, đồng nghĩa với một nghi thức đón tiếp cực kỳ long trọng.

Thủy Nguyệt thủ lễ gật đầu tỏ vẻ hiểu ý rồi bước theo thủ vệ tiến vào chính điện.

Vừa nhìn rõ ràng đã nhận ra vị Ma tướng này quả nhiên có mối quan hệ với Ngân Thu động, nếu không thì cũng đâu cần khẩn trương đến thế. Thật ra Ngân Thu động là một nơi truyền thừa có từ thời xa xưa, rồi dần bị mai một theo thời gian nên hiếm có người biết rõ.

Thủy Nguyệt cũng đã từng âm thầm điều tra qua vị Ma tướng này, thế nhưng tư liệu về gã hết sức mơ hồ. Ngược lại bên trong bản kế hoạch, cho dù là ma công hay phương thức tu luyện Ma tướng, thậm chí là những thói quen hằng ngày trong sinh hoạt đều chỉ dẫn vô cùng tỉ mỉ.

Càng lúc Thủy Nguyệt càng phát giác ra vị đại nhân đứng phía sau có thế lực quá mức to lớn, nếu không có thế lực khổng lồ đến thế thì làm sao có khả năng nắm được hết thảy cớ sự thế này?

*

* *

"Dò xét tên này đi" Đang vùi đầu tập trung vào chuyện gì đó, bỗng nhiên Vệ thảy cho Bồ yêu tên của một người.

Tuy Bồ yêu có vẻ khác thường nhưng cũng không lên tiếng, rồi nhìn lướt qua xong liền xoay người lẻn vào Thập Chỉ Ngục.

Đương nhiên Bồ yêu đã quá quen thuộc với việc tiến vào Thập Chỉ Ngục, chỉ cần lướt qua vài lượt hắn đã lập tức tiến thẳng vào ngục thứ mười rồi, nơi này chính là trọng điểm của Thập Chỉ Ngục, Trưởng lão cấm địa!

Chỗ này chỉ dành riêng cho Trưởng lão hội, bình thường mỗi vị trưởng lão đều phân tán tại các đại yêu giới, đến hẹn họ lại gặp mặt tại đây để thương nghị các vấn đề. Những mệnh lệnh quan trọng quyết định cho số phận của toàn thể yêu tộc thông thường đều được đề ra tại đây, cứ thế mà tuyên bố đến các đại yêu giới khác nhau.

Trên đường, Bồ yêu bắt gặp những loại cấm chế nhưng hắn tựa như không thấy gì, mà hóa thành một đám yêu vụ thổi bay vào.

Rất nhanh hắn đã tiến nhập đến một chỗ cấm địa đen tối.


Bên ngoài vùng cấm địa đen tuyền kia dày đặc những cấm chế cực kỳ kinh khủng, chúng vây kín xung quanh vô cùng chặt chẽ.

Nơi đây là địa điểm của bộ phận mật thám Ám Các trực thuộc Trưởng lão hội, trong này chứa đầy rẫy nhiều loại tình báo với số lượng lớn kinh người. Mỗi ngày các thành viên mật thám Ám Các ở khắp nơi đều đem những tình báo quan trọng lưu tại đây, những nguồn tin này sẽ được phân loại, sàng lọc và lưu giữ lại.

Bồ yêu lửng thững bước trên sân vắng tựa như đang đi dạo tại hậu hoa viên nhà mình vậy.

Sau đó rất nhanh chóng hắn lẻn vào nơi chuyên môn lưu trữ, rồi lướt qua vài lần hắn đã tìm thấy nhanh chóng những tin tức cần biết.

Quả thật thủ đoạn của Ám Các hết sức thông thiên, những tin tức được lưu tại đây không những có tình hình chi tiết của Yêu giới, mà còn có cả Ma giới và Tu Chân giới.Trên thực tế, chỉ cần người nào có chút danh tiếng trong tam giới đều được lưu sẳn tại đây.

Bồ yêu không cần tốn quá nhiều công sức, liền tìm ra được những tin tức cần thiết, sau đó lập tức biến mất.

Vừa trở lại thức hải hắn báo ngay tin tức đã thu hoạch được cho Vệ.

Sau đó giữa hai người đã diễn ra một trận tranh luận kịch liệt.

"Như vậy quá mạo hiểm..."

"Nhưng … nếu như thành công, mức lãi sẽ vượt quá sức tưởng tượng..."

...

Hầu như Thủy Nguyệt đã suy đoán tương đối chính xác, nhưng điều hắn đoán sai duy nhất chính là người đã lập ra kế hoạch kinh người này không phải chỉ có một vị Âm mưu đại sư, mà có tới hai vị lận.

*

* *

Phí Lôi trèo non lội suối khiến cho trên mặt hắn hằn lên vẻ phong sương, bên cạnh hắn còn có thêm hơn trăm tên thanh niên bận trang phục cũ nát đi theo.

So với Thủy Nguyệt thì nhiệm vụ của hắn ngược lại tương đối đơn giản hơn nhiều, hắn vốn nhận được một tờ danh sách trên đó ghi lại tin tức địa phận sinh hoạt của vài bộ tộc.


Nhiệm vụ Huyết triệu yêu cầu hết sức đơn giản, chỉ cần tìm đến những … bộ tộc này rồi chiêu mộ bọn họ để tổ chức thành một chi chiến bộ, và tên của chi chiến bộ này được gọi là Vương Chi Hào Giác!

Dựa theo tên của chiến bộ này khiến cho Phí Lôi cảm thấy vô cùng sợ hãi, không lẽ vị đại nhân tuyên bố Huyết triệu lại là một vị cấp Vương sao?

Chi chiến bộ này mang ý nghĩa là Còi hiệu triệu của vị cấp Vương a!

Tuy rằng Phí Lôi không được cơ trí như Thủy Nguyệt nhưng tính cách rất trầm ổn và làm việc chắc chắn, truyền thừa mà hắn nhận được chính là Chiến tướng và ma công, đồng thời bản thân hắn cũng có kinh nghiệm huấn luyện chiến bộ nữa, vì vậy Bồ yêu và Vệ đã giao cho hắn nhiệm vụ này.

Hắn dựa theo danh sách có sẳn mà đi đến từng nơi một, nhưng rõ ràng càng ngày hắn càng kinh ngạc không thôi.

Hắn không rõ tại sao vị đại nhân đứng sau lưng này lại tìm đến những bộ tộc nọ, thật sự tình trạng sinh tồn của những bộ tộc đó đa phần đã bị lụi tàn, thậm chí có vài bộ tộc chỉ còn sót lại chừng hai ba mươi người mà thôi. Tuy nhiên sau khi hắn tiếp xúc với những bộ tộc này, càng khiến cho hắn thêm kinh ngạc hơn nữa chính là bộ tộc nào cũng đã từng có một lịch sử lâu đời, cũng như từng có một thời gian phát triển cực thịnh.

Phí Lôi nhìn qua đã biết rõ chuyện này có ý nghĩa gì.

Đó là huyết mạch cực kỳ cao quý!

Tuy rằng những bộ tộc này hầu hết do bị thất lạc đi Ma công truyền thừa nên mới suy thoái như thế này, nhưng rõ ràng huyết mạch trên thân thể bọn họ lại không hề bị cải biến, và bọn họ sẽ có thêm cơ hội lần nữa được bước trên con đường chinh phục thế giới.

Mới vừa nghĩ tới đây thôi mà trong lòng của Phí Lôi không khỏi bị chấn động kịch liệt, bởi vì trong Huyết triệu còn đưa cho hắn vô số ma công nữa!

Vương Chi Hào Giác!

Ánh mắt Phí Lôi bất chợt ngó sang đám thanh niên ăn mặc đủ loại trang phục có màu sắc khác nhau, tuy trông như một đám ăn mày nhưng trong lòng Phí Lôi bỗng nhiên tràn đầy vẻ mong đợi.

Khi nào huyết mạch cao quý đang bị vẻ bề ngoài nhếch nhác và dơ bẩn che đậy này được thức tỉnh thì...

Chiến bộ Vương Chi Hào Giác sẽ thổi bay đi lớp bụi thời gian đã phủ đầy tự bao giờ, mà chắc chắn sẽ tái hiện lại những vinh quang một thời bay cao!

*

* *

"Cái gì? Ngươi điên à!" Khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng đầy vẻ cứng đầu của Vưu Cầm Liệt tràn ngập phẫn nộ, gã chỉ thẳng vào mũi Bồ yêu mà chửi ầm lên: "Tiểu gia đây mới trốn khỏi ngục giam ra đây, bây giờ ngươi lại muốn ta chui vào lại à? Ngươi nghe đây, tiểu gia dứt khoát không làm!"

Vưu Cầm Liệt vừa dứt lời thì thân thể gã bỗng nhiên bị cứng đơ ra mà không thể động đậy gì được.

Gã cố gắng rướng cổ họng tiếp tục chửi ầm lên: "Ngươi có bản lĩnh cứ giết tiểu gia đi! Muốn ta quay về trại giam à, ngươi đừng hòng!"

"Giết ngươi?" Cặp huyết đồng (*) của Bồ yêu hiện lên một đạo ánh sáng yêu dị, vành môi mỏng như ánh đao hơi cong lên: "Làm sao tiện nghi cho ngươi đến thế? Ngươi phải biết rằng ta có rất nhiều biện pháp khiến ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng chẳng xong"


Ngữ khí của Vưu Cầm Liệt liền cứng lại.

Thật sự gã biết rất rõ.

Truyền thừa của gã chính là ẩn nấp tiềm hành, các loại xảo thuật hắc ám dùng để giết người, và các loại yêu thuật quỷ dị. Vì thế trong những yêu thuật này gã biết có rất nhiều xảo thuật khiến cho gã muốn sống cũng không được.

Từ trên cao Bồ yêu nhìn xuống với vẻ mặt lạnh lùng nói ra: "Tính cách của ngươi quả thật không thích hợp hành tẩu trong bóng tối, chỉ tiếc là trong yêu tộc hiện tại chỉ còn lại mỗi một mình ngươi có truyền thừa đó thôi, quả thật quá tiện nghi cho ngươi rồi. Ta không quan tâm tới ngươi có được những chỗ tốt thế nào, nhưng nếu ngươi phá hỏng chuyện của ta, tới lúc đó chẳng những ta không đưa lợi ích đó cho ngươi mà còn sẽ giữ lại một vài thứ gọi là lợi tức đấy".

Giọng Bồ yêu hết sức lạnh lùng khiến cho Vưu Cầm Liệt phải câm như hết, gã thừa biết lợi tức đó là thứ gì, chắc chắn không nằm ngoài cái mạng nhỏ của gã.

Do thu được truyền thừa nên hắn thấu hiểu những người hành tẩu trong bóng đêm như thế này tàn nhẫn vô tình đến bậc nào.

"Cái chỗ trại giam đó có gì tốt chứ?" Vưu Cầm Liệt cảm thấy cổ họng phát khô, quả nhiên gã đã lùi bước.

"Ngươi phải thay đổi cái ý nghĩ này" Cặp huyết đồng của Bồ yêu nhìn thấy thâm thúy tực như không thấy đáy, giọng nói mang theo vài phần trào phúng: "Đối với một vị Thống suất hắc ám thì nơi ngục giam chính là chỗ tập trung nhiều nhân tài nhất, nơi đó có đủ hạng ác ôn, nhiều tay mưu mô xảo quyệt, lại có cả đồ tể, đao phủ và dân lừa đảo cũng có, quả nhiên nhân tài đông đúc a!"

"Những người đó.. toàn là người xấu đấy!" Vưu Cầm Liệt nhịn không được mà thốt ra.

"Không lẽ ngươi là người tốt sao? Không phải ngươi cũng đã từng ở trong ngục giam đấy sao. Chuyện xấu hay không xấu chẳng có gì quan trọng cả, chủ yếu ở chỗ bọn họ đều chính là địch nhân của Trưởng lão hội" Bồ yêu lạnh như băng: "Ngươi nên sớm quen thuộc với quy tắc của hắc ám, cái ta cần chính là một tên Thống suất hắc ám, nếu ngươi làm không được thì ta sẽ đổi ngay người khác. Thật đáng tiếc, ta không đủ kiên nhẫn chờ đợi nữa đâu"

"Ngươi muốn ta chiêu mộ những người này? " Vưu Cầm Liệt cũng không quá ngốc nên phản ứng rất nhanh.

"Chiêu mộ à? Ha ha ha!" Dường như Bồ yêu nghe được chuyện gì đó rất ư buồn cười nên tùy tiện cất tiếng cười thật to.

"Có gì đáng cười chứ?" Vưu Cầm Liệt thẹn quá hóa giận.

"Đám … người nọ cũng không hẳn là phải chiêu mộ" Cặp huyết đồng của Bồ yêu nheo tít lại mà nhìn Vưu Cầm Liệt với một ý vị sâu xa rồi nói tiếp: "Chuyện này chỉ là khảo nghiệm đối với ngươi mà thôi, chúc ngươi may mắn!"

Vừa dứt lời Vưu cầm Liệt cảm thấy trước mắt chợt tối sầm lại, sau đó bị ép buộc rời khỏi Thập Chỉ Ngục.

Gã chưa kịp mắng chửi thì bỗng nhiên cánh cửa bị ai đó đá văng ra, kế tiếp một đám người phá cửa tràn vào, lập tức đem hắn trói gô lại trên mặt đất.

"Yên phận chút đi! Ngươi đã bị bắt!"

Từ bên trong thức hải của Tả Mạc, vẻ mặt Bồ yêu lộ nét khó chịu mà lẩm bẩm: "Ở trước mặt ta mà dám tự xưng là tiểu gia, thật chán sống quá mà!"

Trong vô thức hắn lại nghĩ tới cái tên gia hỏa đó, không hiểu sao mà hết lần này tới lần khác đều gây cho hắn hết sức khó chịu, nên hắn lập tức quyết định phải tăng thêm nhiệm vụ thật nặng cho gã Vưu Cầm Liệt này mới được.

(*) Huyết đồng: con mắt giăng đầy tơ máu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận