Giáo hoàng khẽ cười: “Mọi người sinh ra đều có tội.
”
Khương Sở: “Vậy ngươi cũng có tội, ngươi xưng tội với ai?”
Giáo hoàng: “Đương nhiên là với Thiên Chúa.
”
“Ồ!” Thiếu niên ngân dài tiếng nói, giọng nói tràn đầy sự mỉa mai: “Ta không tin.
”
Đột nhiên một giọng nói xuất hiện trong đầu của anh.
[Dữ liệu đang được đọc, trò chơi đã được tải xuống.
]
[Nhiệm vụ: Tìm ra được ác quỷ đang ẩn náu trong đám người bọn họ.
]
[Gợi ý nhiệm vụ: Đảm bảo…đừng để bị bắt được.
]
Anh vừa mới nghe được hướng dẫn trò chơi xong, thì nghe thấy người bên trong cửa sổ dường như đang cười.
Giáo hoàng đang cười đến mức gần như không thở nổi, thậm chí còn hắng giọng hai cái, cho dù là đang cười nhạo anh thì giọng điệu cũng rất êm tai, chỉ là Khương Sở hoàn toàn bất động.
“Ta quả thật có tội.
” Giáo hoàng cười xong thì mới dịu dàng nói: “Bệ hạ, chúng ta làm một trao đổi, thế nào, ta xưng tội với ngài, ngài cũng xưng tội với ta.
”
Quốc vương hừ lạnh lùng một tiếng: “Tại sao ta phải nghe theo ngươi?”
Giáo hoàng cũng không khó chịu: “Ngài không muốn biết bí mật của ta sao?”
Sắc mặt của vị quốc vương trẻ thay đổi đi mấy độ, cuối cùng vẫn là sự tò mò lấn át đi sự chán ghét, từ từ duỗi tay phải của mình ra.
Khi một bàn tay lạnh khác nắm lấy tay anh, anh bị cái lạnh đó làm cho rùng mình.
Sao có thể có bàn tay lạnh như vậy chứ? Người này có thật sự là con người không?
Anh muốn lập tức rút tay lại, nhưng sức mạnh của bàn tay đó mạnh hơn rất nhiều với những gì anh nghĩ, giữ chặt lấy không cho anh cử động.
“Ta đã phạm một sai lầm rất lớn.
” Giáo hoàng hôn lên mu bàn tay của anh.
“Ta đã để một người bước vào trái tim của mình.
”
Khương Sở toàn thân run rẩy, xém chút nữa kêu em gái của anh vào xem trai thẳng.
Đội ngũ sản xuất trò chơi đã sưu tầm mấy câu tỏ tình sến sẩm này ở đâu vậy? Tiểu thuyết tổng tài hiện nay cũng không dám viết như vậy.
“Người ấy cao quý, kiêu ngạo, xinh đẹp, nhưng rất không nghe lời.
” Khương Sở có thể cảm nhận được người ở phía sau đang nhìn chằm anh, giống như đang nhìn con mồi: “Người ấy không bao giờ biết được, bóng tối và ánh sáng bao phủ xung quanh người ấy tuyệt đẹp đến nhường nào.
”
Khương Sở lật cổ tay, bàn tay giữ chặt lấy tay anh bỗng buông lỏng, anh liền rút tay lại.