- Tới rùi đó! - Thiên đâu ngờ tụi hắn lại ngu đến mức đó chứ.
- Đâu???- cái mặt ngơ ngơ như cây cơ (ủa ai đọc câu này ik bik cây cơ là cây gì lun ha.)
- trời ơi, ngươi ăn cơm hay ăn cái j để sống thế? -Thiên bây giờ mới ngước mặt lên
- Hỏi thừa, tất nhiên là ăn cơm rùi. - hắn vẫn ngu ngu trả lời
- Vậy tôi cũng ăn cơm. - Thiên nói nhẹ tâng
Tụi nó đứng xem "kịch" mà muốn phì cười...
- Uk, thì cậu ăn cơm mới sống đc chứ. - hắn nói lại
- Thì cậu ăn cơm, tôi cũng ăn cơm, mà sao....cậu ngu quá trời quá đất z?- Thiên hỏi 1 cách châm chọc cố nén sự tức giận
- ukm.
- TRỜI ĐẤT QUỶ THẦN ƠI! Trưởng ban tụi tui tới thừ 7 đời rùi ak.- Thiên bực mik ôm đầu hết y chang thằng tâm thần mới xuất viện trông ngố làm mất hình tượng dễ sợ
- Where? - sao toàn hắn hỏi ko nhỉ
- Là họ sao? - bây giờ thì Duy lên tiếng kèm theo chỉ tay về phía tụi nó cùng 1 chút ngỡ ngàng
- Ưk.- Thiên bây giờ mới trở lại điềm đạm và trả lời
- WHAT??? - giờ thì cả 4 tụi hắn đồng thanh cùng vs 2 con mắt thì lồi ra y chang quả trứng gà và cái mồm thì há to đến nỗi ném cả tấn rác vào cũng được ấy chứ.
Nó chỉ nhếch môi ngoáy lỗ tai rùi tiến lại chỗ tụi hắn
- Giao đấu thế nào? - nó lên tiếng
- Trời, giao đấu giành địa bàn đó cô nương... - Mai chỉ bik bó tay vs con bạn đãng trí của mik
- À quên...rồi đấu đi- nó cũng hơi quê nhưng vẫn phải điềm tĩnh trả lời.