Tứ Đại Tài Phiệt: Đăng Ký Kết Hôn Trễ

'Đủ rồi đó, Quý Dương!'

Sầm Tử Tranh bực dọc nói: 'Anh có biết tối nay anh làm vậy thật quá đáng không? Đầu tiên là không cho em đi gặp Tĩnh Nghiên, sau đó lại không cho em gặp Thư Tử Hạo. Hôm nay Thư Tử Hạo chẳng qua chỉ là cùng em thảo luận chuyện triển lãm thời trang mà thôi, Tử Hạo muốn em đến giúp đỡ và góp thêm ý kiến, chỉ đơn giản như vậy thôi. Chẳng lẽ anh còn hoài nghi điều gì sao? Em cho anh biết, Tĩnh Nghiên em nhất định phải gặp, Thư Tử Hạo em cũng sẽ gặp. Em là vợ của anh chứ không phải tội phạm, tự do của em anh không được quyền can thiệp!'

Cô giận thật sự, vốn tưởng rằng chỉ cần cô tận lực nhỏ giọng giải thích thì mọi chuyện sẽ được bãi bình, nào ngờ thái độ của Cung Quý Dương lại xấu đến như thế.

Cung Quý Dương xoay lại nhìn cô, trên gương mặt anh tuấn chợt lộ vẻ âm trầm, bàn tay đang giữ chặt lấy hai vai cô bất giác dùng sức nhiều hơn ...

'Em là vợ của Cung Quý Dương anh, đến bây giờ em còn mơ tưởng đi gặp tình nhân cũ sao?'

'Cái gì mà tình nhân cũ? Quý Dương, anh nói chuyện thật khó nghe!'

Sầm Tử Tranh cũng cao giọng đáp lời, trong đôi mắt đẹp cũng không giấu được sự bực dọc.

Cung Quý Dương chợt cười lạnh một tiếng, trong nụ cười mang theo một tia hàn ý khiến người khác không rét mà run ...

'Em thật sự tưởng rằng anh không biết gì sao? Thư Tử Hạo lần này đến là vì buổi trình diễn thời trang của thương hiệu "Za", chắc là hắn cũng đã nói cho em biết ý nghĩa của cái tên này rồi đúng không? Sao hở? Em cảm động rồi chứ gì?'

Sầm Tử Tranh nghe hắn nói không khỏi kinh ngạc, cô nhìn chồng bằng ánh mắt khó tin, sửng sốt một hồi lâu mới nói: 'Thì ra anh đã sớm biết chuyện của Thư Tử Hạo!'

Cung Quý Dương dán sát mặt mình vào mặt cô, trong chớp mắt, mùi long diên hương đã quấn quýt trong hơi thở của Sầm Tử Tranh ...

'Em thật là xem thường khả năng của chồng mình. Những chuyện có liên quan đến giới thời trang có gì mà anh không biết. Anh không ngại nói cho em biết, anh có thể để cho thương hiệu Za tồn tại thì cũng có thể làm cho nó biến mất không chút dấu tích. Tranh Tranh, tốt nhất là em cách xa Thư Tử Hạo một chút cho anh bằng không một khi anh biết em làm gì có lỗi với anh, anh nhất định khiến cho hắn chết rất khó coi ...'

Chát!!

Lời của Cung Quý Dương vừa nói dứt thì Sầm Tử Tranh đã tức tối cho hắn một cái tát, cái tát này bao gồm tất cả sự giận dữ, uất ức và tổn thương của cô.

Đúng vậy, lời hắn nói khiến cô cảm thấy rất tổn thương!

'Cung Quý Dương, em với anh làm vợ chồng bấy nhiêu năm mà anh lại nói những lời như vậy với em sao?'

Bảy năm qua, hai người đều như keo với sơn, trước giờ chưa từng cáu gắt hay tranh cãi với nhau chứ đừng nói là như hôm nay gay gắt đến mức này. Hôm nay Cung Quý Dương khiến cô cảm thấy rất không thoải mái nhất là khi nghe hắn nói những lời này, lòng Sầm Tử Tranh đau như dao cắt. Một Cung Quý Dương như thế này khiến cô chợt nhớ lại rất nhiều năm trước. Nếu là như vậy, cô chẳng thà dùng cách này khiến cho hắn tỉnh táo lại!

Cung Quý Dương thế nào cũng không ngờ Sầm Tử Tranh lại có hành động này, cảm giác nóng rát trên mặt khiến hắn chau chặt mày lại, gương mặt cương nghị giờ mang theo một nét gì đó rất dọa người, lửa giận trong đáy mắt tưởng chừng có thể thiêu cô thành tro!

Cô, vợ hắn, lại vì Thư Tử Hạo cái tên kia mà đối xử với hắn như thế sao? Cô là vợ hắn, xem ra cô phải nhớ kỹ điều này!

'Tốt! Tốt!'

Hắn bấu chặt lấy cằm cô, khóe môi ngoài ý muốn lại câu lên một nụ cười lạnh, thân hình cao lớn áp xuống chừng như muốn đem cô vây phủ lấy ...

'Đây chính là lời giải thích của em sao?'

Trong đôi mắt đen lóe lên một tia sắc bén như đao!

Sầm Tử Tranh không kìm được rùng mình một cái. Hắn tức giận, điều này cô có thể thấy rõ ràng! Lần này là tức giận thật sự!

Cung Quý Dương chợt buông cô ra, chân đạp mạnh lên chân ga, chiếc xe phóng như một mũi tên về phía trước ...

***

Phanh!!!

Tiếng sập cửa thật mạnh phá tan màn đêm yên tĩnh. Đèn phòng khách của căn biệt thự lập tức được mở sáng choang soi rõ bóng một đôi nam nữ đang đứng nơi cửa.

Sầm Tử Tranh chỉ cảm thấy cổ tay truyền đến từng cơn đau, lực tay của Cung Quý Dương quá mạnh chừng như có thể làm gãy tay cô bất cứ lúc nào. Mặt hắn tái mét, một dấu hiệu của cơn giận sắp bùng nổ.

Nửa đêm nửa hôm tiếng động thật lớn làm kinh động đến những người làm, khi những người làm chạy đến phòng khách chính thì thấy thiếu gia nhà họ sắc mặt u ám đang kéo tay thiếu phu nhân, nhất thời ai nấy đều sợ đến giật mình bởi vì trong mắt họ, thiếu gia và thiếu phu nhân đúng là một đôi vợ chồng yêu thương nhau, trước giờ chưa từng cãi cọ.

Vừa định đi thông báo cho phu nhân sự tình thì đã bị tiếng quát của Cung Quý Dương chặn lại ...

'Ở đây không có chuyện của các người, lui xuống hết đi!'

Những người làm thấy dáng vẻ Cung Quý Dương thế này, ngay cả thở mạnh cũng không dám, đương nhiên cũng không dám đi thông báo cho phu nhân và lão gia, ai nấy đều lẳng lặng rút lui.

Phanh!!!!

Lại một tiếng động lớn nữa vang lên, cửa phòng ngủ cũng bị sập thật mạnh sau đó thân hình Sầm Tử Tranh như một cánh bướm xinh đẹp ngã xuống nơi chiếc giường lớn...

Cung Quý Dương lần này dùng sức khá mạnh khiến cho Sầm Tử Tranh có cảm giác ruột gan mình nhộn nhạo cả lên, cố gắng hít thở sâu điều hòa lại, vừa định lên tiếng thì đã thấy thân hình cao lớn của hắn áp xuống.

'Quý Dương, anh điên rồi sao? Em là vợ của anh, sao anh lại có thể làm như vậy được ...'

Nói chưa hết câu mắt Sầm Tử Tranh đã nhìn thấy sự âm trầm trong đôi mắt đen của Cung Quý Dương, cô thở rút một hơi, vội vàng đưa hai tay chống nơi ngực hắn.

'Không thể thế nào? Em còn biết anh là chồng em sao? Anh muốn em cũng là chuyện thường tình thôi mà!'

Giọng của Cung Quý Dương lạnh hơn cả băng, hắn mặc kệ sự giãy dụa của Sầm Tử Tranh, "Soạt" một tiếng, chiếc áo của cô đã chỉ còn là những mảnh vụn.

Sầm Tử Tranh biết cái tát vừa rồi đã làm cơn giận trong hắn bùng lên hoàn toàn, cái tát đó đả kích tôn nghiêm của hắn, nhưng giờ hối hận thì cũng đã muộn. Cung Quý Dương lúc này khiến cô chợt nhớ đến một lần, một lần duy nhất hắn thô lỗ với cô, lần đó ... cũng là bởi vì Thư Tử Hạo!

Đó là chuyện xảy ra trước khi hai người kết hôn, sự hiểu lầm nhiều năm trong lòng hắn không giải tỏa được, hắn suýt nữa đã cường bạo cô mà tối hôm đó, cảm giác khủng bố quen thuộc đã trở lại, nhất là khi nhìn vào đôi mắt như muốn ăn thịt người của hắn ...

'Buông em ra ...'

Cô tức giận quát lên, đúng vậy, cô là vợ hắn nhưng hắn làm như vậy có khác gì đang ép buộc cô đâu, đây cùng cưỡng bức có khác gì đâu.

Chỉ tiếc là sức cô làm sao có thể so với Cung Quý Dương chứ, khi vật cuối cùng che đậy trên người cô bị xé toạc, vùng ngực đầy đặn của cô dưới ánh đèn càng thêm mê người, cảnh xuân lọt vào mắt hắn không sót chút gì khiến đôi mắt đen càng thêm âm trầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui