Tại chỗ của bốn con hồ ly, nhỏ Như chạy sang tìm ba con kia, thì cả ba con đều run sợ và khóc lóc
-Anh Quân vì con nhỏ đó mà dám đánh tao_Nhỏ Ly
-Mày nghĩ anh Đăng không như vậy chắc, mày được lắm Thư, dám cua anh Đăng của tao_Nhỏ Nguyệt
-Bây giờ thì làm được gì, nhỡ tụi nó mà có chuyện gì chắc gia đình tao không yên ổn với nhỏ Thùy Anh cho xem_Nhỏ Hạnh (hối hận hơi muộn rồi chị)
-Chúng mày im hết coi, chết tiệt_Nhỏ Như nắm chặt bàn tay rít từng chữ
Quay lại chỗ tụi nó và bọn hắn
Sau khi hắn đưa nó, Thiên đưa Thùy Anh, Đăng đưa Thư và Quân đưa Trang đến bệnh viện thì tụi nó được đưa vào bốn phòng cấp cứu. Hắn chờ ở phòng nó, Thiên chờ ở phòng Thùy Anh, Đăng chờ ở phòng Thư và tất nhiên và Quân sẽ chờ ở phòng Trang rồi.
Tại phòng Trang
Cánh cửa bật mở, bác sĩ già bước ra, Quân chạy đến hỏi dồn dập làm bác sĩ không kịp trả lời
-Bác sĩ, cô ấy sao rồi_Quân
-Cô ấy không, cô ấy chỉ bị thương ở tay, đã được băng bó rồi, sẽ không để lại sẹo đâu, cậu đừng lo_Bác sĩ
-Tôi vào thăm cô ấy được chưa bác sĩ_Quân
-Chưa, hiện tại thuốc mê còn chưa tan hết, bao giờ cô ấy tỉnh cậu mới được vào thắm_Bác sĩ
-Dạ cảm ơn bác sĩ_Quân
Tại phòng Thư
Sau hai tiếng được đưa vào phòng cấp cứu, cánh cửa mở, bác sĩ đi ra
-Bác sĩ, cô ấy có sao không_Đăng
-Cô ấy không sao, chỉ có điều là................_Bác sĩ
-Sao bác sĩ_Đăng
-Vết thương của cô ấy quá sâu, khi lành tôi e rằng nó sẽ để lại sẹo_Bác sĩ
-Thế phải làm sao bác sĩ_Đăng
-Phải phẫu thuật ghép da để làm mất vết sẹo đó đi_Bác sĩ
-Làm gì cũng được, nhưng phải đảm bảo là hết sẹo cho tôi_Đăng
-Được, xin cậu đi theo tôi làm giấy phẫu thuật, chúng ta sẽ tiến hành vào hai tiếng nữa_Bác sĩ
-Vâng_Đăng đi theo ông bác sĩ