Từ Đầu Đã Không Nhận Sai Em

Mạc Dã lúc này ngược lại rất trấn định mà ôm cô, cử chỉ nhẹ như đang ôm một bịch bông gòn hôn lên trán cô nói: “Chúng ta bình thường cũng có thiếu lần không dùng bao đâu. Cộng thêm biểu hiện của em hôm nay, anh nghĩ chắc là không sai rồi.”

Bên trong giọng nói của anh vẫn còn ẩn nhẫn kiềm nén chút hưng phấn. Nếu không phải cái mặt của anh rất bình tĩnh thì người ta đã nghe ra rồi.

Nhưng cũng không ngại Diana bị lý luận của anh làm cho ngây ngẩn, sau đó hồi hợp lên. Bởi vì cô cũng kích động a.

Đó là con của họ mà.

“Anh thích không?”

Cô bỗng nhiên lí nhí hỏi.

Mạc Dã mãi vài giây sau mới phản ứng lại. Đợi anh hiểu ý cô là gì liền siết chặt vòng tay đang ôm cô, thấp giọng nói: “Sao không thích cho được…”

Mặc dù nó đến hơn sớm hơn so với dự định của anh, nhưng mà sao anh có thể không thích.

Diana nghe được câu nói khiến mình thỏa mãn rồi liền vùi đầu vào ngực anh, áp tai lên tim anh, nghe nó đập cùng một nhịp với mình, im lặng đợi kết quả.

Họ không phải đợi lâu đã bị bác sĩ trực ban gọi vào.

“Chúc mừng…”

Chỉ mới hai chữ thôi mà hai con người sắp làm cha mẹ đã kích động ôm lấy nhau.

Bác sĩ cũng không trách họ. Họ ôm kệ họ, ông nói kệ ông: “Được một tháng hai mươi ngày rồi. Đứa trẻ khỏe mạnh, nhưng hai vị cũng tiết chế trong việc phòng the chút đi.”

Diana đỏ cả mặt không dám nhìn bác sĩ.

Mới hôm trước họ còn làm kịch liệt…

Đứa nhỏ có thể chịu đến hôm nay bị kích thích không thể không lộ ra cũng xem như nó rất khỏe mạnh.

Sau khi bác sĩ dặn dò một đống lớn những thứ cần chú ý thì hai người mới rời khỏi bệnh viện. Có lẽ bác sĩ đang rảnh cho nên không ngại nhiều lời với họ một chút, đặc biệt tận tình khi người nghe cũng tận tâm.

Vì chuyện này mà hai người cũng không có thoải mái đi chơi nữa, hôm sau liền cuốn gói trở về.

Vừa về Mạc Dã liền đề nghị với nhà họ Mạc chuyện kết hôn của họ luôn.

“Hả?”

Người một nhà ngáo ngơ nhìn họ.

Thật ra họ không có phản đối gì, chỉ là tốc độ của hai người quá nhanh rồi, không sợ hành vi của mình quá mức kích động hối hận ngàn đời à.

Nhưng cái chuyện yêu đương này khó mà nói được chính xác lắm. Quen nhau bảy năm, kết hôn một tháng còn có thể ly hôn được mà.

“Sao tự nhiên lại muốn kết hôn sớm như vậy? Mà còn phải làm cho nhanh nữa.”

Mẹ Mạc khuất mắc là ở chỗ anh đòi phải làm đám cưới càng nhanh càng tốt, không được vượt quá một tháng. Kết hôn đâu phải chuyện đùa, rất nhiều thứ cần phải làm. Nhà họ thuộc hàng danh gia, công việc sẽ càng nhiều hơn nữa. Tuy nói có thể xử lý được nhưng vẫn phải cho bà biết lý do đã.

Hai người bị họ chú mục, người nọ ngượng ngùng nhìn người kia cười ngọt ngào, sau đó do Mạc Dã đứng ra công đạo: “Em ấy có thai rồi.”

“Nếu không cưới sớm thì sẽ không mặc váy cưới đẹp được.”

“Khoan đã!”

Anh nói thì nhanh lắm, người trong phòng nghe lại thấy mình theo không kịp, lỗ tai lùng bùng, mặc dù nó chỉ có mấy chữ thôi.

Mẹ Mạc trực tiếp giơ tay ngăn anh lại, cẩn thận gặng hỏi: “Con vừa nói gì?”

Hai người Mạc Dã nhìn nhau, sau đó do Diana rụt rè đưa tờ giấy khám thai ra.

Mẹ Mạc nhìn nụ cười ngượng ngùng e thẹn của con dâu, lại nhìn kết quả khám thai trên giấy mà đứng hình mấy giây.

Sau đó cũng do ông nội Mạc phản ứng lại trước tiên: “Đúng là nên cưới sớm. Không thể để cháu dâu ta oan ức sinh con cho nhà ta rồi mới vào cửa được.”

“Hai đứa đã nói với sui gia bên kia chưa?”

Diana gật đầu, lí nhí nói: “Con đã nói với mẹ con rồi ạ.”

Lúc nghe cô nói mẹ Thẩm cũng mãi một lúc mới phản ứng lại. Nhưng cô cách một cái điện thoại cũng có thể cảm nhận được sự bất lực của bà vì con gái một khi yêu chính là không biết giữ mình như thế. Cô chỉ biết cười gượng mà thôi. Chuyện kết hôn sớm cũng là do bà đề nghị, vì tranh thủ cho con gái mình thứ tốt nhất.

Chuyện sau đó thì dễ dàng rồi.

Mẹ Mạc nhìn như bàng hoàng nhiều nhất, nhưng sau khi tỉnh táo lại thì thành người có hiệu xuất nhất. Bà trước tiên đứng ra hẹn mẹ Thẩm đến Hoa quốc cùng nhau bàn chuyện đám cưới. Nếu không phải mẹ Thẩm ngăn cản thì bà đã tự mình bay đi Scotland để gặp thông gia rồi.

Sau đó là xem ngày xem ngày. Lại lên kế hoạch mời khách, tổ chức ở đâu, cần phải làm cái gì. Dưới bàn tay của hai người phụ nữ mà còn hơn thiên quân vạn mã nữa.

Hôn lễ cũng được định ra vào hai mươi ngày sau, vừa hay nằm trong khoảng thời gian Mạc Dã đưa ra.

Mà nhiệm vụ của đôi tân nhân chuẩn bị kết hôn là chụp ảnh cưới, mua nhẫn cưới, chọn váy cưới.

Mặc dù bởi vì Diana mang thai mà họ đã giảm lược rất nhiều nhưng thứ gì nên có đều có đủ. Hai người cũng bôn ba một phen mới lo liệu được.

Mà trong lúc họ đang âm thầm bên ngoài, rầm rộ bên trong chuẩn bị hôn lễ thì có người đang buồn bực nhiều lắm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui