Nhìn theo bóng lưng rời khỏi của Chung Ly, Khang Nhược buồn bã vô cùng.
" Cầu tỷ tỷ bình an."
Chán nản đi lại một lát, nàng mới nhớ đến thân thiết hàng xóm, hắn đã bế quan được gần một năm.
" Không biết Trần Cảnh có đã xuất quan, hắn bị thương trở về chưa từng rời khỏi động phủ."
Luyện khí đệ tử bế quan thời gian không thể một lần quá lâu nhưng liên tiếp bế quan lại tương đối thường thấy.
Chạy chậm về Trần Cảnh động phủ, Khang Nhược xác định rằng sẽ như mọi khi chờ đợi một lát liền rời khỏi. Nhưng lần này nàng chỉ mới vươn ra đầu đã bắt vừa vặn bóng người xuất quan.
Trần Cảnh cũng trông thấy Khang Nhược liền bước nhanh đến. Đến khi cách nàng chỉ còn ba bước chân hắn liền chắp tay cúi người:
" Cảm tạ sư muội ơn cứu giúp."
" Sư huynh, cứu ngươi không phải ta, mà là Chung sư tỷ Minh Duyệt phong. Đó mới là người sư huynh nên cảm tạ."
" Sư muội khiêm tốn, nếu không có sư muội, Chung sư thúc sẽ không tiện tay vớt theo ta."
Khang Nhược hơi phồng má lắc đầu, còn chưa kịp nói chuyện đã bị lời tiếp theo của Trần Cảnh làm cho giật mình.
" Ta biết kẻ giết Vệ Ung là ai! Hắn chính là kẻ chiến đấu với ta tại Vạc Chân Khu, danh xưng chỉ một chữ: Hạt." Trần Cảnh không ra ngoài nhưng lại có truyền tin điểu, cho dù bế quan thì sóng gió trong tông môn hắn đều nắm rõ.
" Nhưng ta không có chứng cứ kẻ ra tay sát hại sau đó đổ oan cho Chung sư thúc là hắn. Xin lỗi, đến giờ mới nói cho ngươi."
Khang Nhược lắc đầu đáp:
" Không có chứng cứ quả thật không thể làm gì người này. Vệ Ung kia hoá ra cũng chỉ là một quân cờ, cái chết của hắn hẳn đã được định từ trước."
Trần Cảnh chỉ gật đầu không đáp, hai mắt sâu hun hút nhìn Khang Nhược. Cuối cùng hắn vẫn không kìm được đi đến xoa đầu nàng:
" Một phần lỗi cũng là ở ta..." Hắn quá ham chiến liền dễ dàng bị khiêu khích rời khỏi.
" Sư huynh đừng tự trách, có rắp tâm hãm hại người cho dù đề phòng như thế nào cũng là không đủ." Nhưng nàng thật tò mò vì sao hắn lại có thể biết được sư tỷ sẽ đi qua nơi đó? Thật sự không tin sự việc đơn giản chỉ là trùng hợp.
———
Chung Ly trở về trắc điện liền bị A Lân và Tử Đằng nhào vào lòng quấn quít.
' A Ly, mang chúng ta theo được không? Bí cảnh nguy hiểm như vậy ngươi sao có thể một mình chiến đấu.'
Tử Đằng bên cạnh cũng gật đầu tán thành A Lân lời nói.
Chung Ly vuốt ve đầu đồng bạn, cảm nhận liên kết vững chắc trước nay chưa từng có nàng lắc đầu.
" Không thể, lần này ta tiến vào cùng tông môn người, sẽ không có mấy đất cho các ngươi dựng võ. Ở lại Minh Duyệt phong tất sẽ hơn theo ta đi lại nhàm chán." Hơn hết sau lần chiến đấu ba năm về trước, nàng đã thực sự sợ mất đi A Lân và Tử Đằng.
Với thực lực hiện giờ của nàng vẫn chưa thể bảo vệ được hai tiểu đồng bạn. Hơn nữa bí cảnh người nhiều mắt tạp, không biết sẽ xảy ra điều gì khó đoán trước.
' A Ly, ngươi đừng lo lắng. Khế ước của chúng ta đã lập lại, sẽ không còn dễ dàng bị ngoại lực phá huỷ như lần đó.'
" Bí cảnh mở ra cho luyện khí kỳ, A Lân ngươi đã trúc cơ vốn không thể theo ta vào. Nghe lời đi, các ngươi không tin tưởng ta?"
Tử Đẳng nhìn nàng ánh mắt lấp lánh, lời sắp ra khỏi miệng lại nhìn về phía A Lân, cuối cùng vẫn buồn bã chấp nhận ở lại.
" Các ngươi đã càng trở lên thân thiết, chơi có bạn hẳn rất vui." A Lân nghe được chỉ lắc lư đầu sau đó ghét bỏ nàng kéo theo Tử Đằng rời khỏi.
Để lại Chung Ly phía sau ôm ngực thở dài, nàng ngoan ngoãn Tử Đằng đã bị thô lỗ kỳ lân đồng hoá.
Đang lúc ngẩn ngơ thì Ôn Đà đưa đến cho nàng danh sách đồ vật cần chuẩn bị. Hầu hết đều đã có trong sư phụ tư khố, nàng mỉm cười khép lại giấy sau đó biến thành một cơn lốc vụt đến chính điện.
Lúc sau trở ra trên môi tươi cười càng lớn, hầu bao cũng đã căng phồng không ít.
Nàng mấy năm nay tiêu sài tương đối phung phí, phù chú dùng đều là loại tốt nhất. Lần này may mắn vơ vét sư phụ tư khố không ít cho nên mua sắm cao cấp bảo mệnh phù nàng sẽ chần chừ.
Đang muốn tiến đến giao dịch trấn liền kề tông môn thì từ xa bỗng có một truyền tin hạc giấy bay đến.
Chung Ly đứng lại mở ra hạc, nhìn rõ bên trong từng câu từng chữ nàng liền suy tư.
" Hạt? Người này là ai? Có lẽ hắn chỉ là tay sai bởi vì kẻ đứng sau ắt sẽ không muốn lộ diện!"
" Nước đến thì đất ngăn, ta lại phải sợ điều gì!"
Nói xong Chung Ly tung ra hạc giấy rời khỏi tông môn.
Đáp xuống giao dịch trấn nàng liền đi thẳng đến phù chú cửa hàng.
Nữ trưởng quầy thấy nàng liền vội vàng tiến đến tiếp lời:
" Ai u, là Chung tiểu thư sao. Đã lâu không gặp ngài, lần này cửa hàng chúng ta nhập về không ít cao cấp phù, hẳn có thể đáp ứng yêu cầu của ngài."
Chung Ly gật đầu theo trưởng quầy tiến vào phòng tiếp khách độc lập. Như thường lệ, điểm tâm cũng trà đã được thị nữ nhanh nhẹn mang lên.
Trưởng quầy híp mắt cười báo nàng đợi một lát, cửa hàng người đang chuẩn bị cao cấp phù đem lên.
Chung Ly nhàn nhạt nhấp trà, cảm nhận hương vị bình thường xúc tiến đầu lưỡi, nàng mất hứng thú đặt lại chén xuống bàn.
Nữ trưởng quầy xem tiến trong mắt chỉ mỉm cười không nói chuyện.
Chung Ly dựa lưng vào ghế tựa, tay chống cằm nhìn một vòng phòng tiếp khách độc lập. Nơi này nàng đã nhiều lần tiến đến mua sắm nhưng lại chưa một lần phát hiện ra dòng chữ khắc trên tường.
" Châu Hoàn Hợp Phố."
Lẩm bẩm bốn chữ nàng liền nghĩ lại cửa hàng biển hiệu đề Hoán phù lâu. Này không phải rất quen thuộc sao, trên người nàng trùng hợp cũng có vật đề bốn chữ như trên.
Lôi ra đã phủ bụi từ lâu lệnh bài, bên trên có tộc huy cùng tộc danh sáng rực: Châu gia. Bên dưới lại đề bốn chữ: Châu Hoàn Hợp Phố. Đây chính là đồ vật do ca ca hờ của nàng Châu Vĩ Thành giao tặng nhưng đáng tiếc Chung Ly lại chưa một lần sử dụng.
Trưởng quầy để ý đến lệnh bài trong tay Chung Ly cử chỉ giật mình vội gọi người đến đổi đi trà bánh. Sau đó liền cung kính vái chào nàng:
" Chung tiểu thư liệu có thể cho ta xem một chút lệnh bài trong tay người?"
Chung Ly mỉm cười đưa cho nữ trưởng quầy lệnh bài sau đó ung dung nếm một ngụm trà mới được đổi lên.
Hương vị lần này đã tốt hơn nhiều, thứ tốt tất nhiên chỉ dành cho nội bộ người. Nếu nàng đoán không sai thì Hoán Phù lâu này chính là sản nghiệp của Châu gia.
Xem xong lệnh bài, trưởng quầy càng cung kính, cao cấp phù cũng lập tức được trình lên.
Chung Ly nhìn trong khay Tật phong phù, độn tốc phù, sấm sét phù, nặc tức phù,...còn có một loại tên sương mù phù đều là thượng giai tam phẩm phù. Chính là có thể đối phó với trúc cơ kỳ người. Nàng hiện giờ chỉ là luyện khí kỳ tu sĩ, dùng ra tam phẩm phù chú đã là giới hạn cao nhất.
Trong khay bày lại đều là thượng phẩm phù, tất nhiên giá trị sẽ không thấp.
" Trên đây đồ vật ta toàn lấy, ra giá đi." Nàng linh thạch hiện giờ còn khoảng hơn 30 vạn, để tiêu sài vẫn là dư dả.
" Sao có thể để tiểu thư tốn kém, Châu gia thân hữu người trước nay mua sắm trong gia tộc cửa hàng như nhau đều sẽ không tính phí."
Nói xong liền ra hiệu cho tạp dịch đệ tử đưa khay đến bên Chung Ly.
" Chung tiểu thư sở hữu lại là Châu gia thượng cấp lệnh bài, ắt hẳn quan hệ vô cùng gần gũi với gia tộc. Chút phù chú này tất nhiên Hoán Phù lâu sẽ cung kính dâng lên tiểu thư, xin ngài hãy nhận lấy."
Chung Ly chống cằm nhìn trưởng quầy điệu bộ khiêm nhường lại không có chút mảy may khó chịu. Rồi lại nhìn tạp dịch đệ tử đang cẩn thận giơ lên khay đựng nàng lắc đầu nói:
" Ta sẽ không nhận không thứ gì, ra giá đi, đến lúc đó các ngươi muốn giảm giá ưu đãi cho ta thế nào đều được." Nếu đã kết nhân quả với Châu Vĩ Thành, nàng sẽ không để cán cân chỉ nghiêng về một phía. Nhân quả tạo dựng nếu không thể chủ động nắm giữ nàng sẽ không để nó tạo thành tiền đề trong tay người khác.
" Chung tiểu thư, chúng ta..."
" Ta đã nói, cho ta một cái giá. Nếu không ta chỉ có thể đổi một nơi mua sắm."
...
Bước ra khỏi Hoán Phù lâu, Chung Ly khuôn mặt không biểu lộ tí ti cảm xúc. Đi đến phía ngoài trấn liền cưỡi lên hạc giấy quay về tông môn.
Cuối cùng trưởng quầy vẫn cho nàng một cái giá, từ năm vạn linh thạch giảm xuống còn một vạn, nàng dứt khoát thanh toán ba vạn sau đó cầm sấp phù chú rời khỏi.
" Lệnh bài sử dụng liên hệ phức tạp, lần sau ta cần cẩn trọng hơn." Châu gia phe phái không ít, cửa hàng này nằm trong thế lực của vị nào nàng lại không thể biết.
———
Đáp xuống Minh Duyệt phong, Chung Ly lại đi tìm Ôn Đà. Vị này lúc này đang xử lý một chút nội các công việc của phong thấy Chung Ly đi đến liền dừng lại công việc.
" Ôn Đà, ta cần ngươi giúp một việc."
" Thiếu phong chủ xin mời nói."
" Ngoại môn có một kẻ danh xưng " Hạt", ta muốn ngươi cử người nhìn chằm chằm kẻ này."
" Tốt, ta sẽ cử người theo dõi hắn. Ngài còn cần căn dặn điều gì khác?"
" Đừng rút dây động rừng, ta muốn tra ra người phía sau lưng hắn."
Thấy Ôn Đà gật đầu, nàng yên tâm rời khỏi.
Trở về sân điện, hai con truyền tin hạc đã lập tức có mặt.
Lần lượt mở ra hạc giấy, một bên là chữ viết cẩu thả của Ứng Nguyệt, bên còn lại là nét chữ cẩn thận của một vị lâu ngày nàng không gặp gỡ: Tần Xuyên.
Doãn Ứng Nguyệt hạc giấy và Tần Xuyên hạc giấy truyền lại một tin tức tương tự nhau. Đó là cái hẹn tụ hội tại Vân Vũ phong do Tần Xuyên làm chủ, nàng ấy muốn hẹn tông môn đệ tử có tên trong danh sách tham dự bí cảnh lần này gặp mặt nhận biết nhau.
" Như vậy cũng tốt, quen biết trước lúc sau cùng làm việc sẽ giảm bớt hệ số mâu thuẫn."
.....
" Tam Đản Phục bí cảnh lần này tông môn cử ra đều là thiên tài đệ tử, cả thảy có hai mươi mốt danh ngạch. Tần Xuyên hẹn mọi người đến đây là để cùng nhau nhận thức, tiến vào bí cảnh tiên tông chúng ta tất nhiên sẽ đoàn kết lại." Tần Xuyên nhìn gần đông đủ mọi người đứng lên trước tiên mở lời.
Nếu không phải sư phụ trước nay thích quảng giao nàng sẽ không muốn biến bản thân trở thành chim đầu đàn.
Xung quanh người im lặng đánh giá nhau, đến cuối cùng Tần Xuyên sắp không thể giữ nổi nét mặt tươi cười thì cũng có người cất tiếng:
" Các vị, tại hạ danh xưng Trúc Phong, lần đầu gặp gỡ hạnh ngộ hạnh ngộ."
Đã có người tiên phong, phía sau người cũng lần lượt giới thiệu.
Tham gia bí cảnh lần này hầu hết đều là luyện khí giai đoạn cuối nội môn đệ tử. Còn có vài vị kim đan thân truyền giống như Doãn Ứng Nguyệt. Ngoài ra, không thể thiếu chính là bốn vị nguyên anh thân truyền bao gồm: Tần Xuyên, Chung Ly, Tạ Ngọc và còn có một người khí chất sắc bén vô cùng Hoắc Kiến. Đến lượt vị này giới thiệu, hắn chỉ lạnh nhạt nhả ra hai chữ, chính là tên họ liền tiếp tục dựa lưng vào gốc cây nhìn vào một khoảng không đăm chiêu.
Đến Chung Ly giới thiệu, nàng liền mỉm cười đảo mắt quanh một vòng sau đó cất tiếng:
" Sư muội Chung Ly Minh Duyệt phong, lần đầu gặp gỡ mong mọi người chỉ giáo."
Tên nàng vừa xuất hiện liền có vài ba người hơi cau mày sau đó cảm nhận không khí không đúng liền buông xuôi từ bỏ tiếp tục để ý.
Chung Ly thấy vậy chỉ mỉm cười, xem một vòng các khuôn mặt nàng đã có thể xác định người thích hợp để hợp tác khi tiến vào bí cảnh. Danh tiếng xấu không phải không có lợi ích. Còn nữa nàng thực sự không biết liệu có kẻ nào trong đây liên quan đến vụ việc lan truyền thất thiệt kia?