Tử Dương

Dịch: phuongkta1

Biên: argetlam7420

(Đô thống: tên gọi tắt của chức quan võ cao nhất)

Mắt thấy cấm vệ Thiên Cung lên đường, Mạc Vấn âm thầm giữ vững tinh thần, quân giữ cửa Nam Thiên Môn giống với sĩ tốt trông coi cổng thành dưới trần gian, không thể sánh nổi cấm vệ trông giữ hoàng cung.

Lúc này Lôi Công Điện Mẫu đã xuống đến thế gian, Mạc Vấn ngắm nhìn bốn phía, lúc này binh tướng canh gác Nam Thiên Môn đều đã ngã xuống đất, nếu như không cởi bỏ huyệt đạo cho bọn chúng, chờ những cấm vệ kia đi tới thì mặt mũi của bọn chúng sẽ mất hết.

Sau một lúc trầm ngâm ngắn ngủi, Mạc Vấn nhanh chóng ra tay, cởi bỏ huyệt đạo cho toàn bộ những Thiên Binh Thiên Tướng này, đám Thiên Binh một lần nữa có được tự do, vừa tức vừa giận, buồn vui lẫn lộn, tức giận vì bị Mạc Vấn nhẹ nhàng chế ngự, chỉ có thể đứng bất động, đau buồn vì đường đường là Thần Binh Thiên Tướng của Nam Thiên Môn vậy mà đánh không lại một phàm nhân dưới hạ giới, vui mừng vì Mạc Vấn đã cởi bỏ huyệt đạo cho bọn chúng trước khi đại quân đến đây, không để cho bọn chúng càng thêm mất mặt trước những Tiên gia.

Dưới loại tâm lý phức tạp và mâu thuẫn này thúc đẩy, sau khi những binh tướng này có được tự do cũng không ngoan cố tiến lên nữa, mà rút lui về phía sau cửa, cách một trăm bước giận dữ nhìn Mạc Vấn.

Số lượng cấm vệ từ Thiên Cung chạy tới rất đông, có tới mấy trăm người, những cấm vệ này mặc thường phục quân ngũ, cũng không mặc khôi giáp nặng nề, đến ngoài cung đám người bắt đầu xếp thành năm đội cùng tiến, quần áo của những cấm vệ này chia làm năm màu trắng xanh đen đỏ vàng, ngầm thuận theo Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.

Từ lúc Lôi Công phát ra sấm sét đến khi cấm vệ xuất hiện chỉ trong nháy mắt, nếu như trước đó không phát hiện cũng như tiến hành chuẩn bị, cấm vệ chắc chắn sẽ không thể phản ứng nhanh chóng như thế, nói cách khác những cấm vệ này đã biết Nam Thiên Môn xảy ra biến cố từ trước, sở dĩ hành động chậm chạp cũng chỉ có hai khả năng, một là bọn họ đang chờ đợi người quyền cao chức trọng nào đó ra lệnh, còn có một khả năng đó chính là bọn họ đang chờ đợi người nào đó có thể đối phó lại hắn đi tới.

Lúc Mạc Vấn đang âm thầm cân nhắc, thì năm đội ngũ cấm vệ kia nhanh chóng đi tới, đã cách Nam Thiên chưa tới trăm dặm, bởi vì không biết đối phương tu vi thế nào, Mạc Vấn bắt đầu vận chuyển linh khí âm thầm đề phòng.


Theo cấm vệ nhanh chóng tới gần, Mạc Vấn phát hiện phía trước năm đội ngũ binh mã đều có một người thủ lĩnh, năm người này mặc thường phục khác nhau của triều đình, tuổi tác cũng không giống nhau, bốn nam một nữ, sử dụng binh khí gần giống nhau, mặc dù có dài có ngắn, nhưng đều là một lưỡi đao sắc.

Người thống lĩnh cấm vệ giáp trắng kia là một lão già hơn bảy mươi tuổi, thân hình cao lớn, râu tóc bạc trắng, dùng một thanh đao lớn chuôi sắt dài chừng bảy thước, trên mặt uy nghiêm, thần sắc căng thẳng.

Thống lĩnh cấm vệ giáp xanh là một Thiên Tướng trung niên, thân hình thấp bé, mặt có vẻ giận dữ, người này cầm một cây Trảm Mã đao, thân đao dài đến tám thước.

Trẻ tuổi nhất chính là thống lĩnh cấm vệ áo giáp màu đen, nhìn dung mạo người này không quá ba mươi tuổi, rất là gầy, mặt không biểu tình, binh khí của người này còn chưa ra khỏi vỏ, nhưng căn cứ vỏ đao không khó nhìn ra binh khí người này dùng chính là một lưỡi đao sắc bén tầm trung, chẳng qua thân đao kia còn mỏng hơn rất nhiều so với đơn đao.

Nữ thống lĩnh duy nhất trong năm người này chính là cấm vệ mặc áo giáp màu đỏ, người này cũng chỉ tầm ba mươi tuổi, dùng binh khí là một cây đao ngắn có hình dạng giống dao găm, cấm vệ đi theo đều là nữ binh lính, mặc dù là nữ tử, sát khí trên mặt người này lại cực kỳ dày đặc, khuôn mặt vốn rất xinh đẹp vào lúc này lộ ra cực kỳ âm tàn.

Phía bên phải là thống lĩnh giáp vàng, là một gã nam tử trên dưới năm mươi tuổi, bộ dáng người này không có gì khác biệt, binh khí sử dụng cũng rất thông thường, chính là một thành đơn đao cực kỳ bình thường, thần sắc trên mặt cực kỳ bình tĩnh.

Tiên Nhân có thể thay đổi dung mạo tùy ý đấy, vì vậy dùng tướng mạo phán đoán tuổi của bọn họ sẽ là không chính xác, chẳng qua có thể thông qua thần thái của bọn họ để phán đoán đại khái ra tính cách của bọn họ, Mạc Vấn trong thời gian ngắn đã làm ra phán đoán với năm người này, ổn định, nôn nóng, kiêu ngạo, tàn nhẫn, thâm trầm.

Lúc này quân đi đầu đã xuyên qua cửa đi tới bên ngoài Nam Thiên Môn, bốn vị Thiên Tướng của Nam Thiên Môn dẫn bộ hạ hành lễ với lão già kia, "Bái kiến Đô thống. "

Lão già kia khẽ gật đầu với đám người, dẫn dắt cấp dưới mình ra khỏi thành trước tiên, bốn đội ngũ khác tấp nập ra khỏi cửa, phân thành hàng ngoài cửa từ nam tới bắc, từ đông tới tây. Sai khi đám người đã xếp hàng ngay ngắn, Đô thống quân vàng đầu đầy tóc trắng xách đao tiến lên, đứng lại ở chỗ đối diện cách Mạc Vấn mười trượng.


"Phúc Sinh Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo... "

"Chúng ta không quan tâm ngươi là người phương nào, cũng không hỏi vì sao ngươi lại đến đây, chúng ta chỉ nhận lệnh đến đây bắt ngươi." Lão tướng tóc trắng chống chuôi đao xuống đất, râu bạc trắng bay bổng, không giận mà uy.

"Lần này bần đạo đến đây chính là vì..."

"Nhường ngươi đánh trước." Lão tướng tóc trắng dùng chân phải đá ngược chuôi đao, dùng tay trái bắt lấy điểm cuối chuôi đao, vung đao ngang tay, khom bước đứng trung bình tấn.

Mạc Vấn cũng không ra tay trước tiên, năm người này đều có tu vi Kim Tiên, mặc dù hắn lúc này vẫn chưa thụ phong, không thể nào sử dụng Tiên pháp, nhưng tu vi linh khí vẫn không hề thua Kim Tiên, dưới tình huống mà tu vi của đối thủ không hề kém mình, một ít pháp thuật thô thiển đã không còn tác dụng đối với hai bên nữa, cả hai lại trở về việc so đấu kỹ pháp.(kỹ pháp: kỹ xảo và phương pháp)

"Bẩm Thượng tiên, bần đạo thực sự bị oan... "

"Xem chiêu!" Đối phương thấy Mạc Vấn vẫn muốn kể lể, liền không cho hắn nói xong, khom người nhanh chóng xông lên, chớp mắt đã đến bên người Mạc Vấn, trường đao hất ngược lại, đâm thẳng vai trái Mạc Vấn.

Mạc Vấn cũng không né tránh, trận đấu này không chỉ là so đấu thực lực đơn thuần mà còn là đọ sức cả trí lực, hắn biết rõ lão tướng tóc trắng này sẽ không nghe hắn nói xong, bởi vì đối phương không có quyền quyết định, lần này tới chỉ vì muốn bắt hắn, sở dĩ hắn nói nhiều như vậy chính là vì muốn dẫn lão tướng tóc trắng này chủ động ra chiêu, đặc điểm của người này là ổn định, chắc chắn hiểu rõ phòng thủ, ra chiêu trước sẽ lộ rõ thực lực, chỉ cần hiểu rõ đại khái thực lực của đối phương thì sẽ có thể đưa ra đối sách thích hợp.

Mạc Vấn mắt thấy đối phương đi tới, vội vàng ngưng tụ Tam Muội chân hỏa trên bàn tay trái, dùng tay không trực tiếp nghênh đón lưỡi đao của đối phương. Có được Tam Muội chân hỏa bảo vệ cơ thể, Mạc Vấn giơ cao trường đao của đối phương trên không, cùng lúc đó nghiêng người đưa tay, năm ngón tay liên tục chuyển động, nhanh chóng niêm phong bốn huyệt Thừa Mãn, Lương Môn, Quan Môn, Thái Ất của đối phương, chỉ trong một hiệp đã chế ngự lão tướng tóc trắng kia ở nguyên chỗ.


Một kích thành công, Mạc Vấn lập tức lui về phía sau nửa bước, kê tay hành lễ với lão tướng tóc trắng kia, chậm rãi nói, "Bẩm Thượng tiên, hai năm trước đứa con của bần đạo chưa kịp sinh ra đã bị Thải Y đạo cô của Thiên Uy cung sát hại, lần này bần đạo tùy tiện lên trời chính là vì muốn giải oan cho nó."

Mạc Vấn nói xong, cất bước tiến lên cởi bỏ huyệt đạo cho đối phương, sở dĩ sau khi chế ngự được đối phương hắn mới nói ra lời này là có hai cái dụng ý, một là nói cho đối phương biết mục đích lần này hắn đến, hai là lợi dụng khoảng thời gian này để cho đối phương thử nghiệm tụ khí xông huyệt, chỉ khi đối phương không thể nào giải khai huyệt đạo, mới có thể để cho hắn chủ động giải huyệt.

Lão tướng tóc trắng kia không trả lời, chỉ ngạc nhiên nhìn Mạc Vấn, lúc trước hắn nói chuyện cực kỳ chậm chạp, trong lúc đó lão cố hết sức thử nghiệm giải huyệt đạo, nhưng mỗi một lần linh khí đến huyệt đạo bị phong ấn đều cảm thấy ngũ tạng như thiêu đốt. Mới đầu lão hoài nghi thứ Mạc Vấn sử dụng chính là yêu pháp của tà ma ngoại đạo, nhưng sau khi cẩn thận phân biệt lại phát hiện khí tức nóng bỏng mà Mạc Vấn lưu lại bên trong trong huyệt đạo lại mang chính khí tinh khiết thuần dương.

"Lão hủ không phải là đối thủ của ngươi, đa tạ ngươi cởi bỏ huyệt đạo cho lão hủ." Lão tướng tóc trắng phục hồi tinh thần lại làm lễ của võ giả đối với Mạc Vấn, nói xong, kéo đao trở về.

Lúc lão tướng tóc trắng kia nói chuyện thanh âm khá cao, mọi người ở đây đều nghe được lời nói của lão, vị lão tướng tóc trắng này chính là Đô thống của Kim bộ, vậy mà bị thua dưới một chiêu của Mạc Vấn.

Mọi người trong cuộc ngoài kinh ngạc vì tu vi của Mạc Vấn cực cao, cũng ngầm cảm phục đức hạnh của lão tướng tóc trắng này, thắng bại thong dong, chính trực thẳng thắn.

Ngoài khâm phục, trong lòng những binh tướng giữ cửa kia hoặc nhiều hoặc ít có chút vui mừng, đây cũng không phải bỉ ổi vì cười lên nỗi đau của người khác, mà là một loại thoải mái vì chính mình cũng thua cuộc, ngay cả Đô thống Kim bộ của Thiên Đình đều đánh không lại Mạc Vấn, trước đó bọn chúng bị chế ngự như vậy cũng không quá mất mặt.

Lúc lão tướng kia trở lại, Mạc Vấn đang nhìn vẻ mặt của bốn gã thống lĩnh còn lại, thông qua biểu lộ của bốn người lúc này có thể đoán được đại khái định lực của bọn họ như thế nào, Đô thống Mộc bộ tức giận trợn mắt, không chờ lão tướng trở lại đã xông lên xuất chiến, ý định nóng lòng đánh một trận đã cực kỳ rõ ràng, người này vũ dũng có thừa, nhưng quá vội vàng, không thể dọa được người khác.

Trên mặt Đô thống Thủy bộ trẻ tuổi vẫn không có chút thay đổi, nhưng mặt gã không thay đổi không có nghĩa là trong lòng không rung động, mà vì ép buộc áp chế tâm tình của mình xuống, điều này nói rõ trong lòng người này nhìn như yên tĩnh thực ra lại đang nổi sóng.

Nữ tử thống lĩnh Hỏa bộ ngoài âm tàn bên trong còn có nhiều thêm vài phần nghi hoặc và căng thẳng, điều này nói rõ người này mặc dù tàn nhẫn nhưng có thể bình tĩnh lại được, tiếp theo người này sẽ cố gắng theo dõi lai lịch của hắn.


Người khiến Mạc Vấn kiêng kị nhất chính là Đô thống Thổ bộ kia, biểu lộ trên mặt người này biểu tình là do trong lòng khâm phục, cũng không biết y khâm phục lão tướng Kim bộ kia thẳng thắn vô tư, hay là khâm phục tu vi của hắn.

Thống lĩnh Mộc bộ kia bước nhanh đến phía trước, tới bên ngoài mười trượng lớn tiếng hô, "Vạn Trung Cốc tới đây chiến ngươi!" Nói xong, không chờ Mạc Vấn trả lời, đao Trảm Mã vòng quanh người nhanh chóng quay ngược trở lại, mạnh mẽ đánh thẳng tới Mạc Vấn.

Người này mặc dù dùng binh khí dài, nhưng lại phòng thủ bản thân cực kỳ nghiêm mật, trong lúc xoay múa bảo vệ chỗ hiểm cực kỳ chặt chẽ, dưới loại tình huống này muốn chủ động tiến công chỉ có thể tìm kiếm kẽ hở từ phía trên và phía dưới, người này cực kỳ thấp bé, sau khi Trảm Mã đao múa lên thì hầu như không thể tìm ra khe hở bên dưới, bên trên cũng có rất nhiều chỗ không thể bảo vệ tới.

Mạc Vấn không lui về phía sau né tránh, mà chọn cách đánh xuống phía dưới, chờ lưỡi đao của đối phương sát người, hắn vội vàng xoay người nằm xuống tại chỗ, rồi nhanh chóng luồn tay bên dưới lưỡi đao bắt được hai chân đối phương, vội vàng thúc dục linh khí tuôn ra, từ hai huyệt Thương Khâu, Đại Chung của đối phương vọt ngược xông thẳng vào Khí Hải.

Khí Hải chẳng những là gốc rễ của người tu hành, cũng là chỗ quyết định tính mạng của Tiên Nhân, Khí Hải bị chấn động, Vạn Trung Cốc ngay lập tức co quắp ngã xuống đất.

Mạc Vấn ngầm nhẹ nhàng thở ra, đứng lên xoay ngược người trở về, khom người muốn kéo đối phương dậy, nhưng Vạn Trung Cốc cũng không thèm chịu nể mặt mũi, gạt đi tay phải Mạc Vấn đưa đến, dùng đao chống đất, lắc lư trở về đội hình. Có cấp dưới thấy gã đứng không vững muốn tiến tới nâng đỡ, lại bị gã đưa tay đẩy ra.

Mạc Vấn đánh bại Đô thống Mộc bộ, một lần nữa nhìn về phía ba người còn lại, ba người kia vẫn là biểu lộ như lúc trước, nhưng trình độ đã có chỗ tăng thêm. Thông qua cuộc chiến trước đó hắn phát hiện một vấn đề, đó chính là ở Thiên Đình thì những Tiên gia này sẽ không tùy ý thi triển pháp thuật có tính phá hoại lớn, điều này với hắn mà nói là có lợi, đây cũng không phải là hắn có chút kiêng kị với Tiên pháp của đối phương, mà vì hắn không muốn để lộ thực lực của mình quá sớm.

Đô thống Thủy bộ trẻ tuổi chờ Đô thống Mộc bộ về tới mới chậm rãi đi ra, sắc mặt hắn lúc này so với lúc trước đã có nhiều thay đổi, mặc dù gã vẫn cố hết sức che giấu, nhưng trên trán lại toát ra một chút nhẹ nhõm.

Nhìn vẻ nhẹ nhõm trên khuôn mặt chữ điền của đối phương, Mạc Vấn bắt đầu nhanh chóng suy nghĩ, trước khi đối phương đi đến đối diện hắn phải biết được vì sao đối phương lại cảm thấy nhẹ nhõm, sau khi ý nghĩ chợt lóe lên hắn đã hiểu rõ nguyên nhân trong đó, sở dĩ vị Đô thống trẻ tuổi có loại vẻ mặt này, cũng không phải người này đã nghĩ ra phương pháp khắc chế hắn, mà đã có hai gã Đô thống thất bại trước, cho dù gã có thất bại cũng sẽ không bị người ta chế nhạo.

Sau khi hiểu rõ nguyên nhân trong đó, Mạc Vấn bắt đầu tập trung suy nghĩ đề phòng, lúc này đối phương đã không còn áp lực, điều này sẽ làm đối phương ra chiêu càng thêm thong dong mà khó đoán.

Ngay lúc Mạc Vấn âm thầm đề phòng, trên mặt Đô thống Thủy bộ trẻ tuổi hiện ra một chút hưng phấn. Mạc Vấn thấy thế lại yên tâm, người này biểu hiện ra hưng phấn chính là bởi trong lòng gã tồn tại cơ may chiến thắng, chỉ cần trong lòng đối phương tồn tại ý niệm này, thì gã cũng không còn đáng sợ nữa rồi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận