Tu La Khuynh Thành

Hoàng tộc, Hoàng Đế Trưởng Tôn Quyền người vốn dĩ sẽ cùng bọn họ liên minh nhưng lại âm thầm chỉ thị ám sát Tử Hân mẫu thân. Chính điều này làm Thiên Vũ có chút mong lung. Trong lúc suy nghỉ bàn tay ở "hạ bộ" được nới ra làm kẻ bị hại nhẹ nhổm thở phào.

- Sợ rồi à! Chính là Hoàng Đế đứng sau chuyện này! Chính ngài đã giao nhiệm vụ cho hội Ám Hoàng bọn ta! Các người còn bảo cái gì là Hoàng Đế cũng hỗ trợ các người! Á... đau... đau chết ta mất! -Dương dương tự đắc, hạ bộ bị chiếm tiện nghi đau đớn cho đời nam nhân.

Tên hắc y nhân được chút tiện nghi thì đưa mặt lên cao, nào ngờ hạ bộ nơi kia vẫn chưa thoát khỏi lòng bàn tay nâng niu hai hòn đá quý của kẻ thủ ác hộ Hoàng Kỳ kia. Tác hại của việc tự đắc là đau đớn nơi hạ bộ.

Lúc này Tử Nguyệt đã tiến đến khu vực của bọn họ. Thiên Vũ thở dàu rồi buông tay hắn ra, nhìn về phía con Khổng Tước của Tử Nguyệt vừa cười vừa chớp mắt liên hồ. Cậu bé khả ái đáng yêu bị hành động của Thiên Vũ làm cho nổi da gà.

•••••••••••••••••••••••••••• Kemdau094•••••••••••••••••••••••••••••

- Như thế nào! Có đúng là hình xăm đó không?? -Tử Nguyệt từ phía sau tiến đến.

- Đúng vậy! Đúng là có hình xăm! Là hội Ám Hoàng! -Thiên Vũ có chút nghiêm nghị.

- Kẻ đứng đằng sau! Là ai... không phải là Nam Cung lão già kia, Liêu Khánh Băng hay là...! -Tử Nguyệt trong đầu hiện tại xuất hiện những thứ vớ vẫn.

- Là lão cáo già Trưởng Tôn Quyền! -Thiên Vũ có chút câm phẫn.

- Là ông ta! Quả đúng như lời người kia nói! -Tử Nguyệt thất vọng.

- Nhưng ta cũng không thể tinh hắn hoàn toàn! -Thiên Vũ.

- Vậy thì đến lượt ta! -Tử Nguyệt tiến đến kẻ đang bị giam giữ bởi băng thuật.

Lúc này hắn vừa mệt vừa đau vừa sợ nhìn Tử Nguyệt đang đến gần. Mùi của nước tiểu cũng phản phát làm Nguyệt Nguyệt phải nhíu mắt. Trước mặt một tên nam nhân có chút nhan sắc nhưng vì tư thù dù là mỹ nam vạn người mê cũng là cứt giẻ trong mắt cậu.

- Nói!! Khai ra hết! Không thì chết! -Sát khí từ cậu bức người.

Trước sức ép tinh thân và năng lực sức mạnh của Tử Nguyệt, đã sớm làm cho hắn một lần nữa không tự chủ ở hạ bộ mà tè dầm lần hai. Gương mặt vừa sợ vừa hoảng hốt.

- Đại thần... đại thánh... đại, đại nhân! Thật sự... thật sư ta đã nói hết rồi. Là, là Quốc sư kia... hắn chỉ thị lần này. Kẻ đứng sau ta thật sự không rõ... nhưng thật sự, chính là hắn, tên Quốc sư! Ngài hãy tin tôi! - Hắn cuối đầu liên tục nước mắt nước mũi sớm cũng tuông trào.

- Ta phải ra tay! Ngươi mới chịu khai nhĩ!! -Tử Nguyệt trong tay hiện ta một thanh đoản đao từ trữ không nhẫn kề vào cổ hắn.

- Mẹ ơi! Mẹ ơi! Tiểu nhân đã nói rồi! Dù cậu có giết tôi! Tôi cũng chỉ có thể nói như thế! -Hắn chuyển sang mếu máo.

Không nói gì cậu từ từ hạ đao xuống, trên mặt của hắn cũng bớt sự kinh hãi, nhưng rồi ai biết được chữ ngờ. Tiểu Nguyệt một tay, hạ đao tướt bỏ quyền làm cha của hắn. Một tiếng kêu thãm thiết vang trời một kẻ thành thái giám, một bộ phận sinh sản lìa đời với đoản đao.

- Tha ngươi mạng sống, nhưng không nói ngươi sống như thế nào! -Tử Nguyệt nhấm mắt.

- Ngươi cũng độc ghê! Ta hứa với hắn không tổn hại hắn vậy mà...! -Thiên Vũ có chút lương tâm cắn cắn nhè nhẹ.

- Ta không liên quan, chẳng hứa gì! -Tử Nguyệt.

Tên hắn y nhân được Thiên Vũ chữa thương, vết thương cũng không đáng ngại nhưng vì sốc nên hắn ta đã ngất xỉu. Tử Nguyệt cũng không nói gì nên trực tiếp nhờ Tử Nguyệt bảo Tử Linh mang hắn đi cùng.

Đi đến một đoạn đường Tử Nguyệt dừng lại, mặt đất rung chuyển, được một lúc hai bóng dáng phóng ra khỏi lòng đất, tiếp đất nhẹ nhành.

- Chủ nhân! -Bạch Ngọc cung kính.

- Mẫu thân! -Tử Nguyệt như đứa trẻ chạy đến mặt tươi cười ôm lấy Tử Huân.

- Con trai của ta! Con vất vã rồi! -Tử Huân ôm von vào lòng ngưởi mùi hương trên tóc, xoa đầu vuốt ve.

- Mẫu thân không sao là tốt rồi!! -Cậu mỉm cười nhấm mắt nhẹ ôm lấy mẫu thân của mình.

- Ta không sao! Cảm ơn con! Còn đây là! -Nàng đang ôm con trai của mình vô tình ngước lên nhìn thấy hai người lạ.

- Con là Thiên Vũ! Bái kiến Tử Nguyệt mẫu thân! -Thiên Vũ trịnh trọng chấp tay cúi người.

- Ngoan! Con không cần hành đại lễ với ta đâu! Thiên Vũ, ta đã nghe Nguyệt nhi nói rất nhiều về con. Còn hai người kia là... -Tử Huân.

- Vâng! Đây là Tử Linh triệu hồi thú của Tử Nguyệt, trên tay hắn là người con cần phải điều tra! Người yên tâm hắn không có khả năng làm hại ai nữa đâu! -Tiểu nguyệt vui cười.

- Ừ! -Tử Huân.

Tiểu Nguyệt triệu hồi Khổng tước xuất hiện, tất cả cùng lên lưng nó cưỡi bay về Tử gia. Một von Tín Phong Khổng tước biến dị thần thú xuất hiện ở Thất Tinh thành làm nhiều cường giả phải e sợ. Tử Hiên dù đã chuẩn bị đầy đủ nhưng lại bị hoàn cảnh làm bất ngờ, mọi người trong Tử gia được lệnh không được ra khỏi phòng, không được quan tâm tiếng động lạ. Chỉ có người trong tộc được vài người máu mặt đoán tiếp bọn người Tử Nguyệt.

Gặp lại Tử Huân, cuộc đoàn tựu này tốn khá nhiều nước mắt và tình yêu của nhiều người, không náng lại lâu mọi người cùng vào căn phòng mà Tử Hiên đã sắp xếp.

Tử Huân bây giờ đã là ma thuật sư thuỷ hệ cấp 8 trung kì, nhờ có sự giúp đỡ từ Hoàng Nguyệt, cùng trợ giúp của Bạch Ngọc mà nàng có điều kiện thuật lợi thăng tiến.

Tất cả đã được suy tính rõ ràng, Tử Nguyệt trở về Đế đô, tiếp tục hành động tìm kiếm Hội Ám Hoàng. Quá nguy hiểm tất nhiên đã bị Tử Hiên Tử Huân không đồng ý nhưng cũng không thể ngang được việc cậu muốn làm.

Sắp xếp ổn thoả, Tử Huân sẽ cùng Tử Hiên ở lại Tử Gia Thất Tinh Thành, còn cậu cùng Thiên Vũ trở về Đế Đô mang theo tên hắc y nhân, hành động lần này phải trực tiếp nhanh gọn và chính sát đặc biển phải có thế lực bản thân, điều tra một lần nữa, kết nối kẻ thù của kẻ thù trực tiếp tấn công.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui