Tu La Vũ Thần

- Sư tổ, người có việc gì xin cứ phân phó, chỉ cần đệ tử có thể làm được thì cho dù là lên núi đao xuống biển lửa cũng không từ chối.

Thấy vậy, Sở Phong bắt đầu thề son sắt đảm bảo. Bởi vì theo như lời Đản Đản nói, nếu không phải trước đó ở Vạn Cốt Mộ Phần, hắn đã được Thanh Long Đạo Nhân trợ giúp thì hôm nay hắn cũng không thể nào ký khế ước với Đản Đản.

Nếu không có Đản Đản giúp đỡ thì hắn cũng không thể nào có thành tựu như ngày hôm nay, không có Đản Đản bảo vệ thì hắn cũng không biết mình đã chết bao nhiêu lần rồi nữa. Cho nên đối với vị sư tổ này, Sở Phong thật sự cảm thấy cảm kích từ tận sâu trong nội tâm.

- Sở Phong, ta muốn ngươi làm một chuyện, cũng không nghiêm trọng như ngươi nói vậy đâu. Ngoài ra ta chỉ là yêu cầu mà thôi chứ không phải là phân phó.

- Về phần đến tột cùng là chuyện gì thì... Thật ra ta chỉ hy vọng trước khi thần thức của ta biến mất, trước khi di thể ta thối rửa thì ngươi hãy giúp ta đem thần thức và di thể dung hòa lại.

Thanh Long Đạo Nhân cười nói.

- Dung hợp thần thức với thi thể sao?

Sở Phong khẽ nhíu mày, cảm thấy không hiểu, mặc dù hắn là một Giới Linh Sư nhưng lại hoàn toàn chưa từng nghe nói qua việc thần thức có thể dung hợp với thi thể.

- A... Nói thẳng ra chính là giúp cho bộ xương già này sống lại.

Nụ cười của Thanh Long Đạo Nhân càng thêm rực rỡ.


- Cái gì? Sống lại? Điều này....

Giờ khắc này, Sở Phong không cách nào giữ được bình tĩnh, nói đúng ra hiện tại Thanh Long Đạo Nhân đã là người chết, hơn nữa đã là người chết rất lâu rồi. Hôm nay, hắn lại muốn Sở Phong giúp hắn sống lại, việc này khiến cho Sở Phong cảm thấy bối rối không dứt, bởi vỉ Sở Phong thật sự không biết phải giúp thế nào.

- Trước tiên ngươi đừng kích động, thiên hạ này vô cùng to lớn, đương nhiên không thiếu những chuyện kỳ lạ, thần thức bất diệt; di thể sẽ không thối rửa, chỉ cần có đủ thủ đoạn cường đại, mượn báo vật giúp thần thể và di thể bất diệt, quả thực có thể khiến cho người chết sống lại.

- Hiện tại, di thể của ta chưa bị hủy, ngay cả thần thức cũng vẫn giống như trước đây, không có chút tổn thương nào, mà bảo châu kia có đủ lực lượng giúp ta bất diệt ngàn năm, đương nhiên có thể mượn nó giúp ta sống lại!

- Trước mắt, mọi việc đã được chuẩn bị sẵn sàng, việc thiếu sót duy nhất chính là thiếu một người có thể giúp ta phục sinh, người này phải là một Giới Linh Sư.

- Nhưng ngươi cũng biết, Giới Linh Sư vốn có khát vọng đối với bổn nguyên, đối với bảo vật lại càng ham muốn mãnh liệt hơn. Bất kể thi thể ta vẫn còn toàn vẹn không hề bị tổn hao gì, hay là bảo châu bất hủ, thậm chí là thần thức của ta đều là thứ mà Giới Linh Sư điên cuồng muốn có.

- Cho nên ta nhất định phải đảm bảo rằng Giới Linh Sư này không dòm ngó tất cả đồ vật của ta, cam tâm tình nguyện trợ giúp ta sống lại. Mà ngươi thật sự bằng lòng giúp ta sao?

Lúc này ánh mắt Thanh Long Đạo Nhân càng trở nên sâu sắc.

- Bằng lòng, đệ tử dĩ nhiên bằng lòng, nếu như sư tổ có thể sống lại vậy thì Thanh Long Tông ta nhất định có thể quật khởi, đệ tử cũng có thêm người che chở, sẽ không sợ có ai giải quyết hậu quả cho đệ tử nữa.


Suy nghĩ của Sở Phong giống như trống bỏi vậy, lời nói của hắn đều là lời thật lòng.

Từ sau khi Sở Phong gia nhập vào Thanh Long Tông, bất kể là những đệ tử khác đối với hắn thế nào, một số trưởng lão đối với hắn ra sao thì bên cạnh có vẫn có rất nhiều trưởng lão, bao gồm cả tông chủ đều đối với hắn rất tốt, đã cứu tính mạng của hắn rất nhiều lần, cho nên hiện tại tình cảm của Sở Phong đối với Thanh Long Tông rất sâu sắc. Nếu như hôm nay sư tổ có thể sống lại thì Sở Phong hiển nhiên sẽ sẵn lòng giúp đỡ.

- Ha ha, ta quả nhiên không nhìn lầm người, chỉ có điều Sở Phong à, nếu như ngươi muốn giúp ta thì cũng không thể chỉ nói ngoài miệng, ngươi phải cố gắng mới được. Nếu như ta không đoán sai thì hôm nay ngươi đã là một Hôi Bào Giới Linh Sư phải không?

Thanh Long Đạo Nhân mỉm cười hỏi.

- Dạ.

Sở Phong gật đầu một cái.

- Không tệ, bằng chừng ấy tuổi mà có thể làm được một Hôi Bào Giới Linh Sư, có thể thấy được thiên phú ở phương diện Giới Linh của ngươi cũng rất mạnh. Thế nhưng nếu như ngươi muốn giúp ta dung hợp thần thức và di thể thì ngươi phải có khả năng của một Tử Bào Giới Linh Sư mới được.

Thanh Long Đạo Nhân mỉm cười nói.


- Tử Bào Giới Linh Sư? Đó... đó.... đó

Sở Phong giương mắt đờ đẫn, nói không ra lời, rõ ràng hắn bị dọa không nhẹ, Tử Bào Giới Linh Sư? Cho dù là toàn bộ Cửu Châu Đại Lục này cũng chưa từng nghe nói đến.

- Không cần phải sợ, ta không có nói muốn ngươi lập tức trở thành Tử Bào Giới Linh Sư, ta còn có thể kiên trì ít nhất một trăm năm nữa. Ta tin rằng lấy thiên phú của ngươi, chỉ cần cho ngươi đủ thời gian thì ngươi nhất định có thể đạt đến tần thứ đó.

Thanh Long Đạo Nhân vỗ vỗ bờ vai của Sở Phong, sau đó đưa tay về phía quan tài bằng thủy tinh, một luồng ánh sáng liền chạy như bay ra, rơi vào trong bàn tay của Thanh Long Đạo Nhân, sau đó còn vỗ xuống sau ót của Sở Phong.

Giờ khắc này, Sở Phong vốn muốn né tránh, thế nhưng không biết phải làm thế nào, bởi vì tốc độ của đối phương thực sự quá nhanh. Lúc Sở Phong phản ứng kịp thì luồng ánh sáng kỳ dị đó đã tiến vào trong đầu Sở Phong.

- Ô oa............

Đầu đột nhiên dâng lên một trận đau nhức, khiến Sở Phong vươn hai tay lên ôm đầu, nhịn không được kêu rên. Thế nhưng loại đau đớn này chỉ kéo dài trong khoảnh khắc rồi biến mất, mà khi thần trí khôi phục lại bình thường thì Sở Phong kinh ngạc phát hiện, trong đầu hắn lại có thêm vài thứ, cuối cùng là phương pháp tu luyện một loại Huyền Công, hơn nữa còn là một quyển Huyền Công cao cấp.

Phải biết rằng, hiện tại thứ Sở Phong tu luyện chính là Huyền Công sơ cấp. Ở Thanh Châu này, Huyền Công trung cấp chỉ có nhất đẳng tông môn mới có, còn về Huyền Công cao cấp thì ở Thanh Châu này không ai có nó cả. Bảo Sở Phong làm sao có thể không kích động được chứ, tâm trạng của hắn hiện giờ chính là mừng rỡ như điên.

- Nếu như ta truyền thụ cho ngươi vũ kỹ quá mạnh mẽ chỉ sẽ khiến ngươi gặp họa sát thân mà thôi, nhưng mà Huyền Công thì hoàn toàn khác biệt, Huyền Công ẩn nấp bên trong, tuy rằng có thể nâng cao chiến lực của ngươi, nhưng mọi người chỉ có thể khâm phục thiên phú của ngươi, cũng sẽ có rất ít ngươi nghi ngờ rằng ngươi tu luyện một quyển Huyền Công cao cấp.

- Tuy nhiên chỉ cần ngươi có thể giúp ta dung hợp thần thức và thi thể, giúp ta sống lại thì khi đó ta sẽ không chỉ truyền thụ vũ kỹ cho ngươi mà còn có thể truyền thụ bí kỹ có một không hai cho ngươi.

Thanh Long Đạo Nhân nghiêm túc nói.


- Bí kỹ?

Nghe nói thế, trong lòng Sở Phong không khỏi căng thẳng, đúng như hắn suy nghĩ, năm đó Thanh Long Đạo Nhân thực sự thu được lợi ích to lớn ở chỗ này, hắn thực sự nắm giữ một loại bí kỹ.

Thế nhưng Sở Phong cũng thực sự hoài nghi, bí kỹ nấp trong cơ thể người, căn bản không thể nào đọc được. Trừ khi hắn cam tâm tình nguyện từ bỏ thủ đoạn mạnh mẽ như bí kỹ, truyền thụ nó cho mình. Thế nhưng có ai tình nguyện vứt bỏ thủ đoạn lợi hại như vậy truyền thụ cho người khác đâu chứ? Chẳng lẽ Thanh Long Đạo Nhân chịu làm như vậy?

Sau đó, Sở Phong lại ở chỗ này tiếp tục trò chuyện với vị sư tổ khai tông - Thanh Long Đạo Nhân này rất lâu. Biết được một mặt khác của người, trước kia Thanh Long Đạo Nhân chính là một vị Thiên Vũ Cảnh đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là có thể bước chân vào Võ Quân Cảnh, trở thành một vị nhất đại Vũ Quân.

Chỉ là không biết làm sao lấy tu vi như thế mà vẫn tán thân ở trong đế táng này, bởi vậy có thể thấy được trình độ hung hiểm của tòa đế táng này đáng sợ ra sao, đồng thời chủ nhân của tòa đế táng này cao cường thế nào.

Sau khi tán gẫu một phen, Sở Phong cũng không muốn tiếp tục quấy rầy Thanh Long Đạo Nhân nghỉ ngơi nữa, liền xin từ biệt. Lúc Sở Phong rời đi, Thanh Long Đạo Nhân nhắc nhở Sở Phong không được đem chuyện hắn ở chỗ này nói với bất kỳ ai.

Mà Sở Phong hiển nhiên sảng khoái đáp ứng, bởi vì loại chuyện này trừ khi bất đắc dĩ thì hắn tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết.

Sau một phen trắc trở thì rốt cuộc cũng thành công rời khỏi cổng vào đế táng. Lúc Sở Phong quay trở về Linh Dược Sơn, tâm tình của Sở Phong rất tốt,

- Sở Phong, vị tổ sư khai tông kia của ngươi thật sự không đáng tin!

Nhưng ngay lúc Sở Phong vui mừng khôn xiếc thì giọng nói mang theo sự rầu rĩ khác thường của Đản Đản đột nhiên vang lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận