Tu La Vũ Thần

Giữa biển người đông nghịt kia, lại có một con đường rộng lớn được mở ra.

Một đoàn nhân mã dọc theo con đường đấy tiến về phía trước, dẫn đầu là hai gã trung niên cưỡi chiến mã màu vàng, hai gã này khí chất bất phàm, đều là những cường giả Huyền Võ đỉnh phong, bọn họ chính là người của Chí Tôn sơn trang.

Người của Chí Tôn sơn trang tuy mạnh, nhưng những cường giả Huyền Võ đỉnh phong này tuyệt đối là những nhân vật tầm cỡ trong Chí Tôn sơn trang, nên họ xuất hiện thì không một ai dám bước ra cản đường. 

Về việc hai người của Chí Tôn sơn trang tại sao lại xuất hiện ở nơi này, chính là vì bọn họ đang mở đường cho thế lực phía sau, thế lực này thật không đơn giản, đây là một trong những vị chúa tể của Giới châu, người của Giới Linh công hội.

Lần này, người của Giới Linh công hội đến đây cũng không quá nhiều, không đến hai trăm người, toàn bộ đều là nam giới, người lớn tuổi nhất chưa đến ba mươi, phần lớn đều là những người trẻ tuổi.

Sở Phong đắc chí không phải vì nhìn thấy người của Giới Linh công hội, mà bởi vì hắn nhìn thấy một người quen, người đó xấp xỉ tuổi hắn, là tiểu bối của Giáo Linh công hội, nhân tài Cố Bác. 


“Cố Bác.” Sở Phong phất tay định tiến lên.

“Đứng lại.” Nhưng Sở Phong vẫn chưa kịp lại gần, đã bị hai người của Chí Tôn sơn trang mang vẻ mặt bất thiện chặn đứng.

“Sở Phong?” Cố Bác vô cùng bất ngờ, vội vàng tiến lên phía trước đánh tiếng với hai vị Chí Tôn sơn trang: “Hai vị trưởng lão, đây là bằng hữu của ta, cũng là người của Giới Linh công hội.” 

“Ồ!” Sau khi nghe Cố Bác nói, hai vị trưởng lão này cũng không vội thả người, mà nhìn về phía Cố Bác, những người trẻ tuổi có thể đạt đến tu vi Huyền Võ đỉnh phong này chính là gương mặt đại diện cho công hội.

“Cố Bác, ngươi quen hắn à, sao ta chưa từng thấy hắn bao giờ nhỉ?” Một gã có gương mặt trắng nõn hỏi Cố Bác.


“Vương đại ca, hắn chính là Sở Phong, người hôm nọ đã leo lên đỉnh Phong của Tu La tháp quỷ.” Cố Bác vội giải thích. 

“Cái gì? Người này chính là Sở Phong?!” Vừa dứt lời, mọi ánh mắt trong công hội đều hướng về phía Sở Phong.

Đối với người bình thường dường như tháp Tu La Quỷ không có gì đặc biệt, nhưng những người thuộc Giới Linh công hội đều biết sức mạnh thật sự của Tu La tháp quỷ, việc Sở Phong trèo lên tháp đã sớm được truyền khắp hội, ai cũng muốn tận mắt nhìn thấy Sở Phong một lần, xem đây rốt cuộc là nhân vật nào.

“Hai vị trưởng lão, hắn thật sự là người của công hội, xin hãy cho hắn qua.” Sau một hồi dò xét Sở Phong, tên mặt trắng lên tiếng. 

“Ai, chỉ là kiểm tra một chút thôi, đừng khách khí như thế.” Tên mặt trắng kia thật sự rất có mặt mũi, hắn vừa lên tiếng, hai vị trưởng lão của Chí Tôn sơn trang vội vàng thả Sở Phong ra, để cho hắn vào hàng ngũ công hội.


Sau đó, Sở Phong theo bước Giới Linh công hội, trực tiếp gia nhập Chí Tôn sơn trang mà không cần phải xếp hàng, cũng không cần qua xét duyệt, khiến cho nhiều kẻ đỏ mắt ganh tị.

Sau khi tiến vào Chí Tôn sơn trang, bọn người Cố Bác đích thân sắp xếp cho hắn một cung điện xa hoa, những tỳ nữ xinh đẹp, có thể nói đây chính là sự đãi ngộ thượng đẳng dành cho khách quý. 

“Sở Phong, chúng ta thật là có duyên, không thể tin được ngươi lại đến đây, là vì sắp có đại hội thông gia sao?” Tại cung điện của Sở Phong, Cố Bác hưng phấn hỏi.

“Ta chỉ trùng hợp đi ngang qua nơi này mà thôi, nghe tin Chí Tôn sơn trang sắp tổ chức đại hội thông gia gì đó, nhất thời tò mò nên định đến góp vui. Ta thật không biết rằng, lời kêu gọi của Chí Tôn sơn trang lại có sức hút lớn như vậy, đã có rất nhiều người đổ về đây, dường như tất cả các thế lực của cửu châu đều đến đây, ta cũng thật không ngờ trong đó có ngươi.” Sở Phong cảm thán.

“Sở Phong, ngươi có biết mục đích của đại hội lần này không?” Cố Bác hỏi. 

“Mục đích? Không phải là tìm một cô vợ xinh đẹp cho gã nào đó sao? Còn có mục đích gì khác à?” Sở Phong tiếp tục giả ngốc.

Thấy thế, Cố Bác liền cho các hầu nữ trong cung lui ra, rồi lại giăng một tầng kết giới cách âm, lúc này y mới đến gần Sở Phong, thấp giọng nói: “Sở Phong, ngươi hãy nghĩ kĩ xem, nếu quả thật chỉ là một đại hội thông gia đơn giản sao lại có thể thu hút được nhiều thế lực đến như vậy? Không lẽ những chỗ khác đều không có mỹ nhân? Vả lại có thể đến được đây, chẳng lẽ không thể tìm được cô gái nào à?”


“Nghe ngươi nói, vậy rốt cuộc mục đích thật sự của đại hội này là gì? Ngươi đừng thừa nước đục thả câu.” Sở Phong truy vấn. 

“Không giấu gì ngươi, Tần Châu nơi này có một kho báu vật chính là Vạn Yêu Sơn. Tương truyền, nhiều năm trước trong Vạn Yêu Sơn có Yêu Vương rất mạnh, hắn có thể hô phong hoán vũ, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể khiến núi non sụp đổ, đại địa hoang tàn. Lại nói, người có năng lực càng cao thì dã tâm sẽ càng lớn, yêu vật cũng không phải ngoại lệ. Yêu Vương kia muốn làm bá chủ nơi đây, điều này khiến Khương thị hoàng triều hết sức bất mãn, khó tránh khỏi xảy ra xung đột. Có thể nói trận chiến ấy làm cho trời đất kinh động, ma quỷ khóc sầu.”

“Lại nghe nói, Vạn Yêu Sơn khi ấy rất rộng lớn, không giống như bây giờ đã bị thu hẹp đi rất nhiều, nguyên nhân chính là do trận chiến giữa Yêu Vương và Khương thị hoàng triều gây nên. Tuy cuối cùng, tiên đế Khương thị giành được phần thắng, chém chết Yêu Vương, đàn áp yêu thú phản loạn nhưng cũng bị trọng thương rất nặng, không lâu sau liền tạ thế. Trước lúc lâm chung, y đã căn dặn hậu bối nhữn thế lực khác của cửu châu đại lục có thể cướp đoạt kho báu trên Vạn Yêu Sơn, nhưng riêng Khương thị hoàng triều thì tuyệt đối không được phép tiến vào Vạn Yêu Sơn nửa bước, không thể cướp đoạt châu báu trên Vạn Yêu Sơn, cũng không được phép gây chiến.”

“Còn về việc vì sao tiên đế Khương thị hoàng triều lại hạ chiếu như vậy thì lại đồn thổi thành tam sao thất bản, có người nói đó là vì tiên đế ngưỡng mộ thực lực của Yêu Vương, dù cảm thấy hắn mang đầy dã tâm nhưng suy cho cùng cũng là một cao thủ, mặc dù chính tiên đế ra tay giết chết Yêu Vương, nhưng y lại không muốn hậu thế phá hoại sự yên bình của Vạn Yêu Sơn. Cũng có người cho rằng, tiên đế đã phát hiện ra bí mật của Vạn Yêu Sơn, chính là nơi đó rất xui xẻo nên không cho phép hậu thế tiến vào. Mặc kệ nguyên nhân thế nào, quả thật về sau Khương thị hoàng triều chưa từng động vào Vạn Yêu Sơn, cũng không tiến vào nửa bước.” 

“Nhưng đây cũng chưa phải là nguyên nhân chính, nguyên nhân chủ yếu chính là năm đó vị Yêu Vương kia đã diệt vô số tông môn, cướp đoạt không ít bảo vật đem về cất giấu ở Vạn Yêu Sơn. Hơn nữa, nghe nói sở dĩ Yêu Vương đó có thể mạnh như vậy là do trên Vạn Yêu Sơn có một tòa di tích dùng để tu luyện, sau khi vào đó hắn may mắn gặp được cơ duyên tốt, lại còn nhặt được một quyển binh pháp thần kì.”

“Mặc dù hiện tại Yêu Vương đó đã chết, nhưng quyển binh pháp thần kì ấy và vô số kì trân dị bảo vẫn còn nguyên trên Vạn Yêu Sơn, thậm chí tòa di tích kia vẫn còn tồn tại.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận