Không ngờ lại có chuyện như vậy, chẳng lẽ lần này các ngươi đến đây không phải vì đại hội thông gia, mà là vì bảo vật trên Vạn Yêu Sơn?”
Cuối cùng Sở Phong cũng đã hiểu vì sao Chí Tôn sơn trang lại trở thành bá chủ Cửu Châu. Hoá ra mọi người đổ về đây không phải vì đại hội thông gia, cũng không phải là vì muốn liên kết lại, mà là vì bảo vật trên Vạn Yêu Sơn.
Tuy nói thế, nhưng thực chất sự tình không đơn giản như vậy, Chí Tôn sơn trang muốn mượn sức bọn họ diệt trừ cái đinh trong mắt là Vạn Yêu Sơn, nhưng lại không muốn ai đụng vào chỗ kho báu ấy.
“Cho nên bọn họ mới bày ra đại hội thông gia, nói cách khác chỉ có người của Chí Tôn sơn trang mới được tiến vào Vạn Yêu Sơn.” Cố Bác giải thích.
“Thật phiền phức, theo ta thấy cho dù là thiên tài cũng không đủ sức đối phó với đám yêu thú trên Vạn Yêu Sơn, tại sao Chí Tôn sơn trang không liên kết với các thế lực khác, nếu như vậy đại hội thông gia lần này có thể điều động đủ các cường giả mạnh yếu, cùng nhau đối phó Vạn Yêu Sơn.” Sở Phong cảm thấy khó hiểu.
“Vậy là ngươi vẫn chưa hiểu, những thế lực đứng đầu Cửu Châu đều thù địch nhau, bọn chúng đều muốn tranh chiếc ghế bá chủ Cửu Châu, nếu không bất đắc dĩ thì bọn chúng sẽ không liên kết với nhau, cùng lắm là liên kết tạm thời, nhưng vẫn đề phòng lẫn nhau. Hơn nữa, nếu bọn chúng thật sự liên kết lại, sẽ làm cho Khương thị hoàng triều cảm thấy bất mãn, cho rằng chúng muốn tạo phản, đến lúc đó thì tất cả đều không có lợi.”
“Đại hội thông gia lần này không chỉ đơn giản tập hợp và liên kết các thế lực lớn, mà còn là sự cải cách đối với Cửu Châu, chỉ cần có thực lực thì đều có thể đến đây, thậm chí không hạn chế về vấn đề tuổi tác.”
“Đây là một tin tốt, những cao thủ ở ẩn không gia nhập môn phái nào, hoặc là những nhóm các cao thủ có thực lực cao cường khác cũng có thể đến đây kiếm chút ít.
“Dù là thiên tài, nếu xảy ra sự cố ngoài ý muốn trên Vạn Yêu Sơn, thì người chịu trách nhiệm sẽ không phải là Chí Tôn sơn trang mà là đám yêu thú kia, nếu sau việc này có vị nào đó bị phế võ công thì thế lực phía sau kia chắc chắn sẽ không để yên cho lũ yêu thú ấy.”
“Nói một cách đơn giản, Chí Tôn sơn trang không đủ sức đối phó với Vạn Yêu Sơn, bắt buộc phải liên thủ với các thế lực khác, nhưng Vô Cự Phách của Khương thị hoàng triều bên cạnh gây cản trở.”
“Huống chi, tạm thời liên thủ với các thế lực thù địch giống như một thanh gươm hai lưỡi, nếu không xử lý tốt sẽ dẫn đến cảnh tiền mất tật mang. Nhưng thông qua đại hội thông gia lần này, Chí Tôn sơn trang có thể giảm bớt rất nhiều tổn hại, nếu thật sự có chuyện bọn họ chỉ cần phủi tay sạch sẽ rũ bỏ hết trách nhiệm.” Cố Bác giải thích.
“Thì ra lại như vậy.” Sau khi nghe Cố Bác giải thích, Sở Phong mới thật sự hiểu được mục đích cụ thể của đại hội thông gia này. Có thể nói ở phương diện tin tức thì Cố Bác của Giới Linh công hội tinh thông hơn Sở Phong gấp bội.
“Lại nói có những thế lực rất mạnh nhưng lại ngại ra mặt thì bọn họ sẽ phái tiểu bối đến tham gia đại hội lần này, cũng không thể đánh giá chính xác được thực lực của đám tiểu bối ấy. Sở Phong ngươi có biết lần này Chí Tôn sơn trang đã phát tám lá thư mời hay không?” Cố Bác tiếp tục nói.
“Thư mời của Chí Tôn sơn trang? Là cái gì?” Sở Phong thật sự không biết.
Cố Bác cũng không chê cười Sở Phong biết ít mà trực tiếp giải thích luôn: “Ngươi nghĩ đi, Giáo Linh công hội bọn ta cũng được mời đến, bao gồm ngươi và lớp hậu bối của công hội bọn ta đều phải tham gia một cuộc sát hạch nhỏ, phải trổ hết tài năng mới đủ tư cách vào Vạn Yêu Sơn. Nhưng những kẻ nhận được thư mời thì khác, bọn họ không cần phải thông qua bất cứ kì kiểm tra nào, có thể nói nó giống như một biểu tượng tượng trưng cho thực lực hoặc thế lực nào đó. Thư mời của Chí Tôn sơn trang thật ra cũng không có gì là bí mật, ta cũng có thể nói cho ngươi hay ai đã nhận được những lá thư mời ấy.” Cố Bác nói.
“Rốt cuộc là những ai?” Sở Phong cảm thấy tò mò.
“Những người này có thể nói là những gương mặt nổi bật trong lớp hậu bối hiện nay ở Cửu Châu: Đệ tử đầu tiên của Nguyên Cương tông Đường Nhất Tu thuộc Đường Châu, đệ tử đầu tiên của Hỏa Thần môn Tống Thanh Phong thuộc Tống Châu, đệ tử đầu tiên của Tiêu Dao cốc Lưu Tiêu Dao thuộc Minh Châu, đệ tử đầu tiên của Bạch Tàng giáo Bạch Vân Phi thuộc Nguyên Châu, đệ tử đầu tiên của Kiếm Thần cốc Mộ Dung Vũ thuộc Tùy Châu, tộc trưởng tương lai của Giới thị tộc nhân, anh trai của Giới Bất Phàm, Giới Thanh Minh, cuối cùng chính là người đứng đầu lớp hậu bối của Giới Linh công hội bọn ta Từ Trọng Vũ. Những người này đều rất lợi hại, một số đã đạt đến Thiên Võ cảnh, cho dù vẫn chưa đạt được Thiên Võ cảnh thì cũng đều là Huyền Võ đỉnh phong, bọn họ đều sở hữu những chiêu thức cực kì độc đáo, một số còn có thể cầm binh, đến những nhân vật máu mặt cũng không dễ dàng đụng được bọn họ.”
“Sở Phong, trong tất cả bọn họ, ngươi nhất định phải cẩn thận với một người, đó chính là Giới Thanh Minh đã đại đến Thiên Võ cảnh, y chẳng những là kì binh của Giới thị tộc nhân mà còn là một Lam bào giới linh sư, tu linh của hắn thật sự quá cao, vượt hẳn những người cùng thế hệ. Quan trọng nhất, y cực kì yêu quý em trai Giới Bất Phàm, lần trước ở Tu La tháp quỷ ngươi đã xuống tay với em trai của y, e là lần này Giới Thanh Minh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi.”
“Nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, dù sao ngươi cũng là người của Giới Linh công hội, nếu lần này ngươi đủ tư cách tham dự đại hội thông gia thành công tiến vào Vạn Yêu Sơn thì chỉ cần theo sát bọn ta là được. Bởi vì đại ca Từ Trọng Vũ của bọn ta cách đây không lâu cũng đã đạt được Thiên Võ cảnh và cũng là Lam bào giới linh sư, nếu Giới Thanh Minh muốn động đến ngươi thì cũng phải năm lần bảy lượt cân nhắc.” Cố Bác nhắc nhở.
“Ừ.” Sở Phong gật nhẹ, biết bản thân đã vô tình đắc tội với một đại nhân vật, Thiên Võ cảnh, Sở Phong biết rất rõ người đã đạt đến tu vi này có bao nhiêu đáng sợ.
Hắn nghĩ đến Yên Dương Thiên và Mạc Y Ly đã có thể ép hắn vào thế cục này, đừng nói đến Giới Thanh Minh, tay cầm kì binh, thiên tài mạnh nhất của Giới thị tộc nhân.
“À Cố Bác, có gì đó không đúng, vừa nãy ngươi đã nói có đến tám lá thư mời của Chí Tôn sơn trang, vừa nãy ngươi chỉ đề cập đến bảy người, người thứ tám kia là ai?” Đột nhiên Sở Phong thắc mắc.
“Sở Phong huynh đệ, người cuối cùng này ngươi cũng có thể đoán được.” Cố Bác nói.
“Ta có thể đoán được sao?” Cố Phong cảm thấy mịt mù.
“Đúng vậy, ngươi thử nghĩ kĩ xem, Cửu Châu đại lục có tổng cộng chín châu, trong đó Hán Châu đã bị Khương thị hoàng triều chiếm lĩnh, Cự Vô Phách sẽ không liên thủ với những thế lực khác, vì trong thâm tâm bọn họ luôn xem thường chúng ta. Về phần đệ tử đầu tiên của Chí Tôn sơn trang Liễu Chí Tôn, mặc dù rất mạnh nhưng vì trở ngại đại hội thông gia lần này nên gã không thể nào là người thứ tám.”
“Ngươi nghĩ thử xem, ngoại trừ các tiểu bối mạnh nhất thuộc Cửu Châu, vẫn còn châu nào chưa được đề cập đến?”
“Ý ngươi nói là Thanh châu bọn ta?”
“Chính xác, lá thư mời cuối cùng chính là người đại diện cho lớp tiểu bối thuộc Thanh châu ngươi.”