Quyền Trân xưa nay trầm ổn, không cùng cô giao thiệp đều sẽ cảm thấy cô ấy là một người kiệm lời, chơi với cô ấy nhiều rồi sẽ hiểu, lời cô ấy nói không nhiều nhưng ánh mắt sắc bén, với người với sự việc đều có cách nhìn của bản thân.
Lần này, cô ấy đột nhiên phán đoán kết luận như vậy, không khỏi khiến Úy Ương trợn mắt há mồm.
Cô nhìn bốn phía, dưới bóng râm trên đường mòn nhỏ, không có người khác, nếu bị người khác nghe thấy, thật sự là cười chết mất.
"Sao có thể chứ?"
Thật không biết cô ấy sao lại nhìn ra được vậy.
"Sao lại không có khả năng chứ? Cao trung năm nhất của chúng ta có 10 lớp, ban ba chúng ta có nhiều học sinh như thế, hắn lại đơn phương được sắp xếp ngồi sau bà, nếu hai người không quen biết, mình còn có thể cho rằng là trùng hợp, nhưng hai người vẫn là quen biết.."
Ách..
Cô nghĩ nghĩ, có thể là vì quan hệ cô với Bé Ngoan tốt nên Tư Tiểu Bắc mới có sắp xếp như thế đi!
"Hơn nữa, ánh mắt hắn nhìn bà rất khác đấy.."
Hả?
Không thể nào.
Cô lập tức hỏi: "Khác như thế nào?"
"Tóm lại là khác.
Bà bảo tôi nói nhất thời thật không nói rõ được."
"Khẳng định là suy nghĩ lung tung chứ gì.
Chị hai, hắn mới có mười bốn tuổi."
Úy Ương thật phục cô ấy.
"Mười bốn tuổi thì sao? Thiếu niên thiếu nữ là dễ ôm mơ mộng lắm.
Mình có thể nói thế này, Tư Tiểu Bắc vừa tới, địa vị hot boy của Liễu Hãn Sanh sợ là khó giữ rồi.
Người này, không những tướng mạo xinh đẹp, thân thủ lại được như thế, thành tích lại trâu bò, tuyệt đối là đối tượng yêu thầm của nữ sinh toàn trường.."
Ài, có lúc Quyền Trân cũng rất buôn chuyện.
Bất quá, cô gái nhỏ nhà người ta, có chút tâm tư mơ mộng cũng là bình thường, thiếu nữ thời kỳ hoa nở là mộng tưởng tình yêu nhất.
Một người bước vào giai đoạn này, họ sẽ hy vọng gặp được một nửa còn lại ưu tú toàn tâm toàn ý đối tốt với bản thân, một tình yêu thầm kín ám muội - Đợi tới khi lên đại học, liền có thể đường đường chính chính công khai, dưới ánh dương tự do tận hưởng tình yêu trào dâng của tuổi trẻ.
"Bà cũng yêu thầm hắn?"
"Không có cảm giác." Quyền Trân nhún vai, "Bà không có ý gì với hắn đúng chứ! Vì lớp trưởng à? Lúc trước cậu với lớp trưởng rất thân thiết, hắn rất bảo vệ bà, ài, hai người có phải là.."
Cô chỉ chỉ ngón tay.
"Đó chỉ là tình cảm bạn bè thuần túy thôi có được không hả!"
"He, Mình mới không thèm tin ấy! Lớp trưởng Liễu âm thần nhìn lén bà."
Quyền Trân cười xấu xa.
Cô vội vàng giơ tay: "Hắn nghĩ gì mình không biết, dù sao mình không có ý gì..
Dừng lại, chủ đề này dừng ở đây.."
"Ây zô, hai bà đang nói gì thế?"
Đúng lúc này, Hà Hoan từ đằng sau nhảy tới, cười hì hì hỏi.
"Hỏi xem có người trong lòng chưa.." Quyền Trân vỗ vỗ cô ấy, "Hoan Hoan, bà có người kiểu khiến bà đột nhiên rung động không?"
"Nào dám chứ, nội quy trường học nghiêm như thế."
Hà Hoan ôm vai, vẻ mặt sợ hãi, đây là một đứa trẻ ngoan ngoãn.
"Nến thích ai biết chứ?"
"Không có.
Bà có à?"
"Mình đối với nam sinh nhỏ không có hứng thú.
Quá non nớt, không cho mình cảm giác an toàn được."
Hà Hoan lập tức nhìn Úy Ương, muốn hỏi.
"Mình cũng thế." Úy Ương vội nói, "Ánh mắt mình rất cao, phải cao, nhan sắc đoan chính, thân thủ phải tốt, tuổi phải lớn hơn mình, năng lực mạnh hơn mình, phải tôn trọng mình, hiểu mình, chiều mình, bảo vệ mình, quen với mình không để mình chịu nửa điểm ủy khuất..
Việc gì cũng phải dựa mình mà làm.."
Một giỏ lớn yêu cầu.
"Loại đàn ông như thế, cậu đi cầu ở đâu ra?"
Hà Hoan với Quyền Trân hiếm khi cùng tiếng nói.
"Cho nên ấy à, trong trường học căn bản không có người có thể trở thành mục tiêu của mình." Úy Ương cười hì hì, khoác vai hai người bạn tốt của mình, nói: "Ài, các cậu nghe rõ đây, đàn ông ưu tú trên đời thật ra vẫn có.
Chúng ta thân làm nữ giới thời đại mới, tương lai muốn gả cho một người đàn ông ưu tú, vẫn là có cơ hội thôi.
Nhưng, phải có một tiền đề.."
"Tiền đề gì?"
Hai người bạn tốt lại lần nữa đồng thanh.
"Đó chính là: Phải tạo ra bản thân cực kỳ ưu tú.
Nếu bản thân bà bình thường, sao có thể khiến đàn ông tốt nhìn tới? Chỉ cần bà đủ tốt, mới có thể lọt vào mắt hắn, nắm được con người hắn, tóm được trái tim của hắn.."
Thanh xuân tuyệt mỹ, lại đầy mơ mộng, mỗi thiếu nữ mơ mơ màng màng, đều sẽ khát vọng có được một tình yêu đặc biệt, tìm được một người con trai đặc biệt, nhưng một cuộc tình tuyệt đẹp, bao gồm một đoạn thời thanh xuân không hối tiếc.
Đợi sau khi trải qua hôn nhân, mới hiểu, tình yêu rất dễ biến chất, hôn nhân cũng không đẹp như thế, bởi vì trái tim con người theo thời gian từng chút từng chút xoay chuyển, càng sẽ bị năm tháng bình thường mài mòn đi cái vẻ bóng nhoáng ban đầu của nó.
Một người con gái muốn bảo vệ bản thân, thì phải khiến bản thân trở nên thật lớn mạnh, cơ trí, có năng lực, có thể đem tình yêu với hôn nhân như thêu hoa trên gấm.
Ngàn vạn đừng cảm thấy tình yêu với hôn nhân chính là toàn bộ cuộc đời, giá trị của một người phụ nữ, không phải vì một người đàn ông sinh con trai con gái.
Nói trắng ra, sinh con cái, chỉ là một loại điểm thêm trong cuộc đời, khiến bản thân sống kiêu ngạo, không phải kiêng nể bất kỳ ai, đó mới là chiếc ô bảo vệ tốt nhất cho một người phụ nữ sống trên đời.
Mà muốn có chiếc ô bảo vệ này thì phải học hành cho tốt, dùng tri thức trang bị bản thân, để bản thân trở thành một người có năng lực.
Những cái này, bọn họ vẫn chưa hiểu được.
Cho nên, cô phải kéo bọn họ cải tạo cuộc đời cho tốt, hy vọng tương lai bọn họ đều có thể có một chốn đi về - có thể tìm được một người đàn ông hợp ý là tốt nhất, nếu không tìm được, hoặc là tìm sai người, phải dám bắt đầu lại từ đầu, làm một người phụ nữ kiêu ngạo nắm được vận mệnh của mình.
Quyền Trân nghe vậy, cảm thấy rất đúng.
Lúc trước cô cảm thấy Úy Ương là một kẻ ngốc vô dụng hèn nhát, điên điên dở dở, có khuôn mặt trắng trắng ngây ngô, bây giờ, cô càng ngày càng cảm thấy đây là một người con gái có tư tưởng phong phú, đầu óc cởi mở.
Cô ấy nói không sai, mặc kệ là trong tình yêu hay là trong hôn nhân, quan hệ hai phía nên bình đẳng, dù bạn ra khỏi lớp học, bạn cũng nên là tài nghệ xuất chúng, có như thế đi cùng nhau mới là cặp đôi tuyệt nhất.
Lúc trước, cô chỉ cảm thấy học hành là vì: Trong độ tuổi còn trẻ không thể làm việc gì khác ngoài học hành, hiện giờ, cô cuối cùng cũng ý thức được: Vì học mà đọc sách, đó là học vẹt, là vì làm bàn đạp tốt hơn trong tương lai, nâng cao bản thân đó mới là ý nghĩa tồn tại của việc học.
"Không sai, từ hôm nay trở đi, mình muốn trở thành học sinh giỏi nhất, xử hết môn xã hội còn yếu kém..
Úy Ương, chúng ta cùng nhau cố gắng, nhất định phải trở thành nữ nhân ưu tú khiến đám đàn ông đều vì thế mà lu mờ.
Ý trí chiến đấu của Quyền Trân đã bị kích động.
Hà Hoan trợn mắt, cười nói:" Nữ nhân dù có ưu tú, cũng phải lo toan gia đình, trên đời này cuối cùng là đàn ông có thể.
Cậu xem xem, bộ phận chính phủ, từ trên xuống dưới, có thể có mấy người phụ nữ chứ? Hàng ngàn năm nay, chốn về của người phụ nữ vẫn là ở hậu phương.
Phía trước là chiến trường của đàn ông.
Một gia đình, đàn ông bên ngoài, phụ nữ ở nhà, mới là hòa hợp.
Nếu phụ nữ với đàn ông lớn mạnh như nhau, không có người quản gia đình, nhà có còn là nhà sao? Một gia đình tóm lại vẫn phải có một bên hy sinh chăm sóc gia đình không phải sao? "
" Ài, dựa vào cái gì mà nhất định phụ nữ phải chăm sóc gia đình? Hoan Hoan, cậu không thể tăng khí thế của đàn ông mà tới hủy hoại uy phong của phụ nữ chúng mình..
"Quyền Trân cuộn ống tay áo," Tương lai, chúng ta phải làm một cỗ máy chiến đấu trong đám phụ nữ, trở thành nữ nhân điển hình trong thiên hạ..
Quản lý một loạt đàn ông..
"
Ngữ khí đó thực cứng rắn..
Hà Hoan che miệng cười," Đúng đúng đúng, cậu trâu bò nhất được chưa? "
Úy Ương cũng cười, đối với Hà Hoan nói:" Hoan Hoan, quan hệ gia đình điều hòa như nào là chuyện của tương lai.
Quan trọng là hai bên nam nữ đều phải đứng cùng một độ cao, như thế nhìn phong cảnh mới có thể giống nhau.
Đối với hiểu biết các loại vấn đề mới có thể đạt tới cùng nhận thức..
Tới đây, vì tương lai của chúng ta, chúng ta đi thư viện, luyện tập cho tốt..
"
Hà Hoan như hiểu như không, cuối cùng đáp:" Biết rồi, biết rồi.."
Ba người con gái, ríu rít đi tới thư viện.
Trên đường, Úy Ương âm thầm nghĩ, cảm thấy Hà Hoan không hề biết, tính cách của cô ấy có nhược điểm tồn tại, lại cho rằng dựa vào đàn ông là con đường người phụ nữ nên có, cái này có thể là nguyên nhân thất bại chủ yếu cuộc hôn nhân kiếp trước của cô ấy đi!
Lúc này, bọn họ không hề biết, bởi vì đặc điểm trong tính cách khác nhau, quyết định con đường đi tương lai không giống nhau của mỗi người.
.