Từ Mafia Đến Anh Hùng

Chà, đã rất lâu rồi tôi không đăng hai chương liên tiếp trong một ngày, nên mọi người nhớ kiểm tra xem có đọc sót không nhen. Luvusomuch uwu
2

.

Hội trường chật kín, nhưng nhờ bộ dạng "phắn ngay không ông đồ sát mày" của Bakugou, Nae đã nhanh chóng tìm thấy chỗ ngồi có đánh số báo danh của mình. Cậu bạn tỏ ra khá bực dọc vì vị trí đó khá xa với chỗ mình, và thân là người ngồi cạnh, Midoriya bi kịch.
2

Nae nhún vai, nhìn xuống sân khấu, bắt được tầm nhìn của Present Mic và nháy mắt với thầy. Người đàn ông đáp lại bằng cách toét miệng cười và giơ ngón cái lên. Họ quen biết nhau thông qua Aizawa, cô thậm chí khá là nể Mic vì đã làm bạn được với một người nhàm chán như thầy ta. Ừ thì, chắc đây gọi là quy luật bù trừ?

"Cậu quen giám khảo à?"

Cậu bạn với cái đầu chim lông lá ngồi bên phải Nae lên tiếng hỏi, và chưa kịp để cô trả lời, cậu tóc vàng với gương mặt làm người ta muốn đấm ngồi bên trái mở miệng cười đểu:

"Ối chà chà, hoá ra là dân có quan hệ."

Nae mỉm cười:

"Có hay không thì tôi cũng dư sức dần cậu ra bã nếu cậu còn thái độ với tôi như vậy."

Cậu bạn có vẻ hơi ngỡ ngàng vì câu đáp trả sặc mùi bạo lực như vậy, nhưng ngay lập tức, cậu ta nhướng mày, vẻ ngả ngớn:

"Mạnh miệng ghê ha? Vậy có dám cược không?"

"Cược gì?" Nae hứng thú hỏi.

"Cược xem ai sẽ đậu?" Thiếu niên vuốt tóc lên, kiêu ngạo ngút trời, "Tôi trước, tôi cược cậu đậu với điểm thấp hơn tôi."

"Vậy à, tôi cũng cược cậu đậu."

Nae liếc nhìn cái tên 'Monoma Neito' viết trên giấy dự thi của cậu ta, cười quỷ dị.

"Nhưng là vào lớp B."

Monoma nhíu mày khi nhớ ra lớp B khoa anh hùng thường bị đánh giá thấp hơn lớp A, tuy cậu biết thực lực mình đến đâu, nhưng vẫn có chút không cam lòng vì bị coi thường.

Thôi chả sao, cậu đã thử chạm vào con nhỏ này và biết được kosei điều khiển trọng lực cũng thường thường, nên Monoma khá là chắc kèo mình sẽ thắng. Cậu ta tự tin vươn tay ra:


"Nhớ lấy, tôi tên Monoma Neito. Ai thua làm chó."
4

Nụ cười trên môi Nae càng nở rộng, cô bắt lấy bàn tay cậu ta, cong cong mi mắt:

"Được, ai thua làm chó."

Tokoyami Fumikage ở một bên lẳng lặng quan sát toàn bộ cuộc đối thoại, hơi hoang mang vì diễn biến thần kì của nó. Cậu ta đánh giá thiếu nữ qua khoé mắt, đột nhiên thấy diện mạo xinh đẹp này có chút quen thuộc.

Nhưng chưa kịp để cậu nhớ ra điều gì, một âm vực chói tai tràn ngập khắp hội trường:

[HEY HEY HEYYYY CHÀO MỪNG MỌI NGƯỜI ĐẾN VỚI LIVESHOW CỦA TÔI!!!]
5

Dư âm vang tận sáu giây mới tan hết, chỉ để lại một khoảng lặng quê không thể tả cho Present Mic.

Monoma bày ra vẻ mặt "wtf?", Nae âm thầm đỡ trán, còn Tokoyami tạm thời chết lặng.

Nhưng rất nhanh, người đàn ông lấy lại nhiệt huyết và bắt đầu phổ biến thể lệ cuộc thi: Đấm nhau với tội phạm mô phỏng - robot. Nghe đến đây, Nae nhìn xuống tờ đơn thông tin, bỏ ngoài tai mọi tiếng ồn và bắt đầu vạch sẵn kế hoạch trong đầu.

Xem nào, mình di chuyển không được linh hoạt lắm khi ở trạng thái vô trọng lực trên không trung, mình cần một bệ đỡ thích hợp.

Một con robot 0 điểm khổng lồ là lựa chọn áp đảo và mang tính uy hiếp nhất, sẽ không ai dại mà đâm đầu vào nó, nhưng đó cũng là khuyết điểm, vì phạm vi tấn công rộng có thể ảnh hưởng đến cả thí sinh khác...

For The Tainted Sorrow của Nae có nhiều hạn chế so với anh trai mình. Mỗi lần sử dụng năng lực có thể khống chế vật nặng không quá 500kg, trong vòng 33 phút có thể phát động liên tục bao nhiêu lần cũng được. Sau thời gian đó, cô sẽ bị tê liệt cục bộ và mất một lúc lâu để hồi phục.

Có thể lấy ví dụ đơn giản như thế này, một con robot 500kg thì Nae có thể nâng được trong một lần kích hoạt kosei, nhưng nếu nó nặng 501kg, cô buộc phải tách rời bộ phận nặng 1kg bị thừa kia và phát động năng lực hai lần để có thể nâng được toàn bộ con robot. Nếu không giải trừ năng lực, vật vẫn giữ nguyên trạng thái và trở về bình thường sau 2 giờ 47 phút. Mọi số liệu đều có thể thay đổi nhờ luyện tập.

Được rồi, vậy thì...

.

Nae bị phân khác khu vực với Bakugou và Midoriya. Có vẻ như ban giám khảo không muốn những người quen biết hợp tác giúp đỡ lẫn nhau. Cô nhìn quanh một vòng, bắt gặp một khuôn mặt có nằm trong trí nhớ. Cậu ta đang tiến đến chỗ cô.

"Xin chào." Thiếu niên mở lời, vào thẳng vấn đề, "Tôi có biết cậu."

Nae ồ một tiếng, ngó lom lom vào bóng đen lấp lửng sau lưng cậu ta. Nó có một đôi mắt và phần nhòn nhọn như một cái mỏ chim, giúp cô ngay lập tức xác nhận được thân phận của nó: Dark Shadow.


"Tôi nhìn thấy cậu lên tivi. Có phải thần bóng tối đã phù hộ cậu không?"

Nae đang nghĩ cách để được chạm vào Dark Shadow nghe đến đây liền ngớ người. Cô lắp bắp kinh hãi nhìn lại, phát hiện đôi mắt của người đối diện sáng như đèn pha.

?!! Gì vậy trời??

Dark Shadow ngán ngẩm lắc đầu, sau đó vươn mình tới thân mật cọ đầu vào má cô mà làm nũng.
1

!!!???

"Dark Shadow rất thích cậu." Tokoyami nói, như giải thích cho lời thoại khó hiểu của mình, "Mà nó thường ngại người lạ."

Nae trầm ngâm. Tức là cả người cô toả ra một hào quang bóng tối mê người đến mức khiến một sinh vật cấu thành từ năng lượng fall in love với cô?

Ặc, sặc mùi teenfic.
5

[VÀ BẮT ĐẦUUUU!]

Giọng Present Mic vang lên, một lần nữa cứu vãn tình thế.

[Sao vậy, chiến trường thực sự không có đếm ngược đâu, CHẠY, CHẠY ĐI NÀO!!]

Đôi ưng mâu của Tokoyami trở nên sắc bén, cậu bỏ lại một câu "Gặp lại sau" rồi nhanh chóng lướt đi như một bóng ma, biến mất trong dòng người.

Nae chớp mi, đứng đợi một lúc rồi mới thong thả tiến vào thành phố. Con ngươi xanh biếc đảo tròn, xác định mục tiêu, nghiêng đầu bẻ cổ cái rắc.

Thời tới cản không kịp.

...

"Nhìn con nhỏ đó kìa!"

"Nó đang điều khiển con robot!"

Trong tiếng xôn xao lẫn lộn đủ loại cảm xúc của mọi người, Nae ung dung đứng trên đầu của một con robot hai điểm, bên cạnh là một con ba điểm khác. Từng cử động của nó thậm chí còn khiến bụi đất tốc lên cao.


Cô quét mắt một vòng, rốt cuộc phẩy tay một cái, con robot ba điểm chầm chậm bước đi, sau đó tăng tốc, đâm bổ vào một đám đồng loại của nó mà đánh nhau. Kì lạ rằng, những con robot kia không hề phản ứng lại, để mặc mình bị đấm toác đầu, linh kiện văng tứ tung.

Nỗi bàng hoàng như cơn lốc lớn quét ngang qua mọi thí sinh và các giáo viên đứng sau màn hình chấm điểm.

"Vcl thật luôn hả?!!"

"Khủng vãi?! Chả hiểu kiểu gì nhưng mà nhìn đỉnh ghê!"

"Ê nhìn nó quen quen?"

"Tao nhớ rồi! Cái nhỏ bem nhau với con villain bùn á!!"

"Chứ không phải kosei của nó là trọng lực hả? Làm sao nó làm được vậy?"

Cùng lúc đó, Power Loader - giáo viên phụ trách khoa Hỗ trợ, trầm ngâm quan sát cuộc tự huỷ của đám máy móc hình người, nói:

"Kĩ sư thiết kế đã không lường trước đến việc này. Robot được cài đặt để xác định mục tiêu duy nhất là con người chứ không phải đồng loại của chúng. Như vậy thì những con robot bị tiêu diệt trong trường hợp này vẫn tính là thành tích cá nhân."

Thầy quay sang Nezu, giọng kích động hẳn:

"Quá thông minh. Tôi muốn có con bé trong khoa Hỗ trợ."

"Không." Aizawa đứng ngay bên cạnh lập tức lạnh lùng bác bỏ, "Nae là của (lớp) tôi."

All Might cười cười, vuốt mồ hôi trên trán:

"... Thực ra tôi nghĩ con bé chỉ làm màu thôi. Em ấy biết mình không được tính điểm mà."

Nghe thế, vẻ mặt Aizawa có chút bất đắc dĩ, nhưng không thể không gật đầu hưởng ứng:

"Nae thừa sức tự thân vận động, nó khống chế luôn cả con hai điểm đó căn bản là vì lười đi bộ mà thôi."

"Tôi không biết rằng kosei điều khiển trọng lực lại có thể làm đến mức này đấy." Midnight trầm trồ.

Nezu nhấp một ngụm trà, tiếp lời:

"Hoặc có thể ngay từ đầu kosei của em ấy chẳng đơn giản là điều khiển trọng lực."

Không thể không thừa nhận, đúng là động vật IQ cao có khác, mở miệng câu nào là trúng y câu ấy. Thế là đủ mọi loại ánh mắt tìm tòi nghiên cứu tụ hết lên Aizawa, họ đều biết người đàn ông này làm giám hộ cho Nakahara Nae.

Nhưng thầy lờ đi, lùi vào một góc, và tiếp tục lẳng lặng nhìn màn hình.


"Thầy nhớ phải chú tâm vào, vì em, sẽ là người toả sáng nhất ở đó!"

Đúng là nói được làm được. Liếc thấy dáng vẻ đắc thắng của thiếu nữ, Aizawa kín đáo mỉm cười.

"Thôi, đến lúc để Boss cuối ra sân rồi nhỉ." Present Mic nhấn vào một cái nút màu đỏ trên bảng điều khiển, "Tiết mục kiểm tra dũng khí, bắt đầu."

.

Nae ngồi xuống ngay lập tức khi cơn rung chấn biểu trưng cho sự xuất hiện của con Gimmick khổng lồ lan đến chân "bệ đỡ" trị giá hai điểm của cô. Con robot nghiêng ngả, và Nae phải điều khiển một tay nó chống vào bức tường phía sau để giữ thăng bằng cho cả hai.

Đánh giá thân mình đồ sộ nhấp nhô phía xa, cô dám chắc rằng học viện đã phải chi gấp ba bốn lần so với những chủng loại người máy khác chỉ để tạo ra vài con vĩ đại như thế này. Thảo nào mà lương của thầy Aizawa không cao, lại còn mãi chẳng được tăng nữa chứ.
2

Nae quyết định sẽ hạ con Gimmick này. Mục đích của cô là đến làm màu mà, đã lỡ rồi phải chiến cho trót chứ!

Cô nhổm người dậy, nhìn xuống đám thí sinh hỗn loạn phân tán khắp nơi phía dưới mặt đất, lớn giọng gọi:

"Này, có ai muốn hợp tác không?!"

Sự chú ý của mọi người lập tức chuyển sang thiếu nữ trên đầu con robot, cô đọc thấy rất nhiều biểu cảm lướt qua trên gương mặt bọn họ, nhưng tuyệt nhiên không ai dám bước lên.

Phàm là người, ai cũng sợ chết.

"Tôi sẽ đảm bảo an toàn cho mọi người. Tỉnh táo lại đi. Rõ ràng con robot này to đến thế chỉ là để doạ chúng ta thôi, rụt cổ bỏ chạy như vịt thế kia chả khác nào làm vừa lòng giám khảo cả." Nae nhìn Gimmick dần tiếng gần bọn họ, cười lạnh một tiếng, "Nếu hạ được nó, là có thể huênh hoang bước ra trường thi và nói: 'UA cũng chỉ cùi bắp vậy thôi!"

Các giáo viên trong phòng giám sát cười phá lên.

"Như này thì quá kiêu ngạo rồi!!"

"Ha ha, tôi thích cô bé rồi đó!"

"Để xem con bé có cách gì, khiếu lãnh đạo tốt đấy."

"Ê Aizawa, nói thật đi, ở nhà có bị con bé đè đầu cưỡi cổ không thế?"
1

...

Lời vừa ra, bầu không khí như thể bị đốt cháy. Một vài thí sinh bỏ ngoài tai và bỏ chạy khi thấy Gimmick đã tiếp cận bọn họ. Một số khác thì đứng bồn chồn, có vẻ như đang đấu tranh tâm lí.

Cuối cùng, một cậu thiếu niên bước ra. Cậu ta chỉ xây xước nhẹ, trông mệt mỏi và rã rời, nhưng đôi mắt cậu tràn đầy sức sống. Cậu ngẩng đầu, vươn nắm đấm về phía Nae và nhe răng cười:

"Mình là Kaminari Denki. Nói về kế hoạch của cậu đi."
3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận