Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu


Lên tàu, Chu Duệ nhanh chân chen vào một chỗ ngồi cạnh cửa sổ, ngồi xuống và nhìn ngó xung quanh với vẻ đầy tò mò.

Mẹ Chu đứng dưới nhìn con gái cứ đảo mắt khắp nơi nhưng không hề liếc nhìn mình, nước mắt lại rơi lã chã.

"Cha nó à, Duệ Duệ nhà mình, chắc là giận chúng ta rồi.

"
Cha Chu vốn đang tức giận vì thái độ của Chu Duệ, nghe vợ nói vậy, liền đáp:
"Giận thì chứng tỏ nó không biết điều.

"
Ông dù sao cũng là một cán bộ, bao nhiêu ánh mắt trong khu tập thể đang nhìn vào nhà ông, vậy mà con gái ông vì không muốn xuống nông thôn lại làm ầm lên để mọi người cười chê.

Quan trọng hơn, nó còn dám uy hiếp ông.

Nhìn Chu Duệ ngồi trên tàu, cơn giận trong lòng Chu Thủ Dân lại bùng lên.

Ông nghĩ mình thật hồ đồ mới bị con bé uy hiếp như vậy.

Dù Chu Duệ đã tự mình đến văn phòng thanh niên trí thức đăng ký nhưng kết quả này vẫn không khiến ông hài lòng, trong lòng ông đầy sự phẫn nộ.

Chu Duệ hoàn toàn để tâm những suy nghĩ của cha mẹ mình, cô đang quan sát cấu trúc bên trong của toa tàu.

Trong toa xe rất chật chội nhưng may mắn là cô đã chiếm được một chỗ cạnh cửa sổ.

Chu Duệ không ngừng nhìn ngó xung quanh mắt đầy vẻ tò mò.

Cô không phải là trường hợp hiếm hoi trong nhóm thanh niên trí thức.

Hầu hết bọn họ đều là những đứa trẻ mới tốt nghiệp cấp hai hoặc cấp ba, nhiều người lần đầu đi tàu, tất nhiên đều tràn đầy sự hiếu kỳ với phương tiện này.

"U-u-u-Kình khịch kình khịch kình khịch! "
Tiếng tàu bắt đầu chuyển động phát ra âm thanh ầm ầm.

Chu Duệ tập trung lắng nghe, cô chưa bao giờ đi tàu, mọi thứ ở đây đều làm cô rất hứng khởi.

Mẹ Chu nhìn về phía con gái, nước mắt không kìm được mà chảy ra.

“Cha nó à, Duệ Duệ lần này đi, không biết khi nào mới về.

"
Cha Chu khựng lại.

Ông không thể nói thẳng rằng ông không hề mong Chu Duệ trở về.

Thanh niên trí thức đi xuống nông thôn thì không thể quay về thành phố nhưng nếu đi nơi gần, có thể về nhà thăm dịp Tết.

Giờ Chu Duệ lại đi xa như vậy, rõ ràng đến Tết cũng không thể về được.

Chu Duệ vốn đang vui vẻ vì tàu khởi hành nhưng khi quay đầu lại, cô thấy nữ thanh niên trí thức ngồi đối diện mình, mắt đỏ hoe nhìn ra ngoài cửa sổ, vẫy tay và nói lớn: "Cha mẹ, con đi rồi, hai người nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.

"
Nói xong, cô ngồi xuống chỗ và che mặt khóc:
"Tôi muốn về nhà, từ nhỏ tới giờ tôi chưa bao giờ rời bố mẹ đi xa thế này.

"
Nghe cô gái nói, Chu Duệ quay đầu nhìn cha mẹ mình vẫn đứng trên sân ga.

Dù họ không cho tiền như cô muốn nhưng ít ra cũng đã cho, vì thế cô bám chặt cửa sổ, vẫy tay thật mạnh về phía cha mẹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui