Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu


Khi biết rằng nơi này không xuất hiện thây ma, lòng cô bỗng chùng xuống và rồi sự cảnh giác cũng dần biến mất.
Chính nhờ sự thoải mái đó mà cô cảm thấy rất mệt mỏi, nằm trên giường bốn, năm ngày mới dần hồi phục.
Cách cô đối phó với tình huống này lập tức khiến bà cụ trong nhà không hài lòng, ngày nào bà cũng đến đây lải nhải vài ba câu.
Chu Duệ trong trạng thái lơ mơ, chưa hiểu rõ tình hình, thấy bà cụ không động tay động chân thì cứ để bà nói chán gì thôi.
Cảm giác này thật mới mẻ, một cảm giác chưa từng có trong tận thế.
Trong những lời chửi rủa của bà cụ, Chu Duệ cũng biết được một vài chuyện chẳng hạn như nguyên nhân cái chết của nguyên chủ.
Cô đã xuyên về thời kỳ khó khăn mà những người già trong căn cứ từng kể.
Gia đình này đang hưởng ứng chính sách "lên núi xuống nông thôn."
Trong nhà có bốn đứa con.
Con cả là con trai, con thứ hai là con gái, còn con thứ ba và thứ tư là một cặp sinh đôi.
Cô hiện tại chính là cô chị trong cặp sinh đôi đó.

Theo chính sách, những gia đình có nhiều con chỉ cần để lại một người, những người khác sẽ phải đi.

Gia đình có bốn đứa con, tất nhiên sẽ có người phải đi.
Nguyên chủ có anh trai, chị gái và em trai, theo lẽ thường thì đến lượt cô là không lớn.
Nhất là sau khi anh trai và chị gái tốt nghiệp cấp ba, bố mẹ tìm cách lo cho họ một công việc ổn định.
Dù chỉ là công việc tạm thời nhưng chỉ cần có đơn vị nhận, họ sẽ không phải đi xuống nông thôn làm thanh niên tri thức.
Đến lượt nguyên chủ, lẽ ra cũng là như vậy nhưng cô quên mất rằng mình có một người em trai sinh đôi.

Việc tìm việc làm không dễ dàng, bố mẹ đã tốn không ít công sức mới tìm được một công việc tạm thời cho cậu ta.
Nhà có hai đứa con mà chỉ có một công việc, vậy chắc chắn sẽ có một người phải đi xuống nông thôn.
Theo ý của gia đình, họ muốn cô đi.

Nhưng nguyên chủ lại không đồng ý cho nên mới có câu chuyện, vì quá kích động ‘Nguyên chủ’ ngã từ cầu thang xuống, đập đầu và mất mạng.
Nghĩ đến đây, Chu Duệ không khỏi đưa tay ấn vào trán.

Cô đến đây, chẳng lẽ nguyên chủ đã đến thế giới tận thế?
Nếu đúng vậy thì thật phiền phức.
Khi cô đến là lúc đại dịch thây ma bùng nổ.

Nếu nguyên chủ đến đó, kết cục chắc cũng không tốt đẹp gì.
Tấm rèm bỗng bị vén lên, ánh sáng tràn vào làm chói mắt cô.
Chu Duệ đã lâu lắm rồi không thấy ánh sáng như vậy, vì trong tận thế ngay cả mặt trời cũng mờ mịt xám xịt.
Ánh sáng chiếu lên mặt cô, trông cô yếu ớt vô cùng.

Nhưng người bước vào là cha Chu (mọi người thích Chu cha hay cha Chu), chẳng mấy bận tâm đến vẻ ngoài của cô, mở miệng đầy giận dữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận