Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu


"Ta đâu có nghe lén, rõ ràng là! " Mã Quế Phương đảo mắt, nhìn chằm chằm vào Chu Duệ bên cạnh.

"Chẳng phải tôi nghe nói cháu không muốn xuống nông thôn, nên mới qua khuyên nhủ.


“Bác nói Duệ này, cháu như thế là không được.

Dù sao cháu cũng là học sinh cấp ba, lại còn con nhà cán bộ, sao có thể không chịu đi xuống nông thôn? Nhìn con trai nhà bác này, Chu Hào, vừa nghe tin đã lập tức đăng ký ngay thấy không.

"
Bà ta càng nói, sắc mặt cha Chu càng đen.

Là cán bộ mà không đi đầu làm gương, lần sau có còn được làm trưởng phòng nữa hay không cũng chưa biết.

Nghĩ đến đó, ông liền đứng phắt dậy, định bước về phía Chu Duệ nhưng không ngờ cô lại lên tiếng.

"Bác gái, ai nói với bác là cháu không muốn xuống nông thôn?"

"Để bác nói cho cháu nghe, việc xuống nông thôn là! "
Bà Mã Quế Phương đột ngột dừng lại, nhìn chằm chằm vào Chu Duệ:
"Ủa không phải lúc trước cháu không chịu xuống nông thôn cơ mà?"
"Ai nói với bà là tôi không muốn xuống nông thôn?" Chu Duệ hỏi lại.

Bà cụ nhà họ Chu lập tức phản ứng, chuyện nhà mình thì đóng cửa bảo nhau, làm sao có thể để người ngoài cười chê.

Thấy Chu Duệ nói vậy, bà cụ liền quay sang phản bác Mã Quế Phương:
"Mã Quế Phương, bà có ý gì đây? Chu Thủ Dân nhà tôi, dù gì cũng là cán bộ, làm sao có chuyện không để con cái xuống nông thôn?"
Bị bà cụ và Chu Duệ chất vấn, Mã Quế Phương cũng lờ mờ, đôi mắt bắt đầu đảo qua đảo lại đột nhiên bà ta nghĩ ra một chuyện.

"Nếu đã muốn đi, sao còn chưa đi đến văn phòng thanh niên trí thức đăng ký? Con trai tôi, Chu Hào vừa nhận bằng tốt nghiệp là đi đăng ký ngay kìa.

"
"Chuyện này! " Bà cụ nhà họ Chu nhất thời không nói nên lời.

"Đó là vì nhà chúng tôi không nỡ để em út đi, nên mới kéo dài tới giờ, chứ bây giờ đang bàn bạc việc đăng ký cho em ấy mà.


Nói thật, bác Mã à, bác quan tâm đến nhà cháu làm gì vậy?"
Chu Mai bước tới nói.

"Là hàng xóm với nhau, bác quan tâm thì có sao đâu, con bé này, còn không vui à.

Chu Duệ này, cháu tính bao giờ đi đăng ký đây?"
"Chút nữa đi luôn.

"
"Ồ, vậy thì cháu phải nhanh lên, kẻo người ta nghỉ làm rồi.

"
Đợi khi Mã Quế Phương rời đi, Chu Duệ quét mắt nhìn quanh một vòng mấy người ngoài kia hóng chuyện cũng vội vàng lẩn đi.

Sau khi mọi người rời khỏi, Chu Duệ đóng cửa lại ngồi xuống ghế.

"Chẳng phải em nói sẽ đi đăng ký sao?" Chu Mai thấy cô ngồi đó, không khỏi nhíu mày.

"Em đã nói rồi, chẳng phải là để giữ thể diện cho cha hay sao? Em đang giúp bố lấy lại danh dự đấy.

Các người thấy không, giờ ai cũng biết em sẽ xuống nông thôn.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận