Sáng hôm sau!
Nazi*tỉnh dậy*
Nazi:(Ngài ấy chắc đã dậy sớm đi làm! )
!.
Poland:Đỡ mệt hơn chưa,Nazi?
Nazi:Đỡ hơn hôm qua rồi!.
Dù ta vẫn còn thấy mệt!
Poland:Rồi,nếu cố gắng ăn uống với giữ ấm thì chỉ 2 ngày thôi là khỏi.
Nazi*gật đầu*
Quản gia:Giáng Sinh về!Chuẩn bị cây thông!
Poland: \=)?
Nazi:Nhanh vậy sao?!!
Quản gia:Thật ra là đến 1 tuần nữa,nhưng ngài USSR năm nay đã cho trang trí sớm.
Quản gia:Mà cây thông lần này đẹp lắm đó!Ra xem ko?:D
Poland:Nazi,bà vẫn còn mệt thì vào nghỉ thôi ha!.
Poland:Hả?!!.
Nazi*tự đẩy xe ra đại sảnh*
Poland:! !.
!.
Quản gia:Mọi người,ông sao sẽ để trên cùng nhé!
Quản gia:Chỗ này còn thiếu,mau trang trí thêm.
Nazi:(Đẹp quá!.
)
Poland:Nazi!Đừng quên uống thuốc!*đi đến*
Nazi:À!.
ta quên!.
Poland:Tin này vui nè,Nazi.
Poland:USSR sẽ đi công tác đến năm sau mới về,hahaha:))))
Poland:Noel nay bà được tự do rồi đó!
Nazi:Thật sao?!
Poland:Chiều nay,bọn mình sẽ đi chơi dưới tuyết,nghen!
Nazi:Nhưng mà ta đang bị ốm ;-;
Poland:Oh!.
!.
Vài ngày sau!
Nazi:(Phải thử!.
)
Nazi*đẩy ngã xe*
Quản gia:Ủa?!?
Nazi:Ah!
Nazi:Ta ko sao!
Quản gia:Để tôi đỡ cô!.
Nazi:Ko cần!.
Nazi*bám tay vào thành xe*
Chân phải của cô,là chân lành lặn,giờ đã có thể tự cử động được.
Nazi đã cố gắng rất nhiều,để có thể tự mình lấy lại được chân.
Nazi bám chặt tay vào thành xe,dùng một lực mạnh đẩy cả người cô từ từ có thể di chuyển lên xe.
Cuối cùng,cô cũng đã làm được!
Nazi*thở phào*
Quản gia:Nazi!.
Nazi*vui sướng*
!.
Poland*kiểm tra*
Poland:Nazi!Bà lấy lại được chân phải rồi!
Poland:Nếu như chân trái có dụng cụ hỗ trợ,thì ko lâu nữa thôi,bà sẽ đi lại được!!!
Nazi*xúc động*
Giáng Sinh quả thật là trôi qua đầy êm đềm với Nazi.
Cô ko còn cô đơn nữa,vì đã có Poland bầu bạn.
Giáng Sinh năm nay còn mang đến cho cô một bất ngờ lớn,vì từ nay,cô đã được "tự do"!.
Buổi sáng tháng 1,sau đêm giao thừa ko lâu.
USSR trở về với một món đồ kì lạ!
USSR*đi vào*
Poland:Chúc mừng năm mới!
USSR:!.
.
Poland:Ta chúc ngươi đó!
USSR:?!.
Xi:Năm mới may mắn,ngài Poland!
USSR:Nazi!.
Poland:Bả đang sửa soạn gì đó,cũng khá lâu rồi.
Poland:Nhưng ngươi phải thấy điều này!
USSR:???
Nazi:Poland!Ngài ấy về chưa?
Poland:Rồi!
Poland:Ra ngoài thì từ từ thôi nha!
USSR:Hả?!.
Xi:?!
Nazi bên mình là gậy chống,khập khiễng đi ra.
USSR bất ngờ trước bộ dạng của cô,một bộ dạng mà!.
rất rất lâu rồi ngài mới thấy lại!
Nazi:Ngài! USSR!!
USSR:!.
.
Poland:Ta-da!!:D
Nazi*có chút ngại*
USSR:Ngươi!.
*tiến lại gần Nazi*
Nazi:Em chỉ cần tập luyện thêm nữa,là sẽ đi được liền!
Nazi:Khó khăn!.
nhưng em sẽ cố!.
USSR:! !
USSR:Ngồi xuống đi.
*dìu Nazi xuống ghế*
Poland:!!!!.
.
Xi:(!.
.
Ảo thật đấy!.
)
USSR:Quà.
*đưa cho Nazi*
Nazi:Cho em?!.
USSR:Poland,giúp Nazi.
Poland:Quà!.
quà gì?*mở hộp quà*
USSR:Ta đã nhờ UN chế tạo cho ngươi cái này đó.
Poland:!!!!.
.
Nazi:Hả?!.
Poland:M!.
Một cái chân giả?!
USSR:! !.
USSR:Thiết bị hỗ trợ!.
Quản gia+Xi*\=)*
Nazi được lắp thêm vào chân trái một dụng cụ chứa thiết bị hỗ trợ dành cho người khuyết tật.
Quả nhiên,sau khi lắp xong,Nazi đã có thể điều khiển nốt bên chân còn lại.
Cô chậm rãi đi từng bước một,sau đó là chạy,cuối cùng là nhảy.
Niềm vui trên khuôn mặt của cô,cũng như của Poland và Xi,hiện lên đầy hạnh phúc.
USSR,cũng có phần kinh ngạc,trước nụ cười của Nazi.
Và còn hơn thế nữa,khi ngài quyết định!.
USSR:Sau một vài ngày làm quen,Nazi sẽ được chuyển đến nhà tù giam giữ dành cho tù nhân cấp thường.
USSR:Gỡ bỏ chế độ lao động tuyệt đối.
Được sống chung với các tù nhân bình thường.
Xi:Nazi!Nghe thấy chứ?!
Xi:Tự do rồi đó!!!
Nazi:Em!.
em!.
*xúc động*
USSR:Ko được khóc.
Nazi:Em!.
cảm ơn!Cảm ơn ngài!!!
!.
.
Cuộc sống sau đó của Nazi thật sự rất ổn.
Cô được sống chung với các tù nhân cấp thường khác.
Được ăn no,có áo ấm mặc và còn được đi ra khỏi căn cứ.
Cuộc sống này có lẽ đã là quá tốt so với trước đây.
Nazi lần nữa lại có thể mỉm cười,dù là tù nhân.
.