Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa

" Báoooo… tin chiến thắng, một nhóm Yêu Thú cánh rừng phía đông đã bị tiêu diệt "

" Báoooo…tin chiến thắng, một nhóm Yêu Thú gần Thị Trấn Hulen đã bị tiêu diệt"

" Báo…

Tin chiến thắng lần lượt truyền đến làm cho Bevis và những người khác đứng trên tường thành thần sắc đều trở nên vui mừng.

Cứ như thế thời gian trôi nhanh, vài ngài sau, trời đêm tuyết lớn

Trong thành, nhiều ngôi nhà lúc này đã phủ một mùa trắng, những cành cây xung quanh cũng được lắp đầy tuyết cứ theo tình hình này chắc phải đến sáng mai tuyết mới ngừng rơi.

Trên nền đất bông tuyết phủ khắp nơi tạo cho người ta một cảm giác hoang sơ, thứ ấm áp duy nhất chỉ là những ánh đèn chặm chờn phát ra từ những ngôi nhà xung quanh.

Lãnh dân lúc này đều đang ở trong nhà trú đông, do sản lượng năm nay tăng cao nên mọi người cũng không cần phải lo về việc lo ấm nữa

Trong một ngôi nhà, nhiệt lượng từ lò sưởi phát ra làm cho người ta cảm giác được sự ấm cúng

Một người phụ nữ lúc này ngồi trên cái ghế, tay liên tục không ngừng đan các sợi len lại với nhau, nhìn sơ có thể thấy được hình dạng ban đầu của một cái mũ.

Đột nhiên một bé gái khuôn mặt có chút xinh xắn tầm khoảng 5,6 tuổi chạy lại ôm lấy bả thân thể người phụ nử, co bé nũng nịu hỏi.

" Mẹ ơi mẹ ơi, ba đâu rồi con muốn ngủ với ba"

Người phụ nữ nhẹ nhàng xoa đầu bé gái


" Con ngoan, ba không thể ngủ cùng mẹ con mình được "

Bé gái khuôn mặt buồn bả muốn khóc

" Vậy ba ở đâu vậy mẹ, con nhớ ba, nhớ ba huhu "

" Con của mẹ ngoan nào, đi ngủ đi nha tỉnh lại rồi ba sẽ về "

Người phụ nữ liên tục vỗ về con mình, một lát sau đứa bé cũng ngoan ngoãn đi vào giấc ngủ, một tên đàn ông có khuôn mặt đen xạm tiến đến vỗ vai cô gái, ánh mắt cô lộ vẻ mến thương nhìn con gái nhưng trong đó cũng chất chứa nhiều sự lo âu.

" Em dâu, yên tâm đi Paty sẽ không sao đâu "

" Anh rể "

Một người phụ nữ khác thân hình gầy gò cũng đi đến an ủi

" Đúng đấy, thần sẽ phù hộ em ấy, nào đưa con đi ngủ đi, để cái này chị làm cho "

Người phụ nữ lúc này ngoan ngoãn đưa vải lên cho cô chị

" Vâng thưa chị "

Tuy nhiên thần sắc vẫn rất lo lắng bế đứa con gái của mình vào trong phòng, còn hai vợ chồng lúc này nhìn ra cửa sổ ánh mắt hướng về tường thành.

" Anh à, Paty sẽ không sao chứ? "

" Nó sẽ không sao đâu, thần sẽ phù hộ cho nó, haiza"

Người chồng lúc này ôm lấy bả vai cô vợ không biết nói gì mà chỉ lẵng lặng ngồi đấy, tiếng lạch cạch phát ra từ lò sưởi tạo nên cho người ta một khung cảnh rất ấm áp nhưng lại chất chứa trong đó là một sự lo lắng bao trùm.

Lâu đài, trong thư phòng

" Lãnh quá Laelia, qua đây cho ôm một cái "

" Cút "

"Thôi nào cho ôm một cái đi "

Bevis lúc này khuôn mặt lộ vẻ bỉ ổi không ngừng trêu chọc Lealia bên cạnh, hai người lúc này ngồi trên ghế sofa ngồi thưởng thức cảnh đêm, làn khói mờ mờ bay ra từ ly trà làm cho người ta cảm giác được sự ấm áp.

Laelia bên cạnh nghe vậy mặt vẫn lạnh như cũ không nói gì mà nhìn chằm chằm Bevis như muốn ăn tươi nuốt sống hả

Bevis được nước tiến tới xích lại gần ôm chầm lấy thân thể Laelia, thân thể cô run lên liên tục phản kháng nhưng vô dụng


Bevis càn quấy không ngừng hít lấy mùi hương làm hắn say đắm này nhưng chưa được bao lâu thì, "bùm "tiếng cửa mở toang đột nhiên vang lên làm hai người giật hết cả mình.

" Landry sao vào phòng mà không gõ cửa? "

Hắn giả bộ bộ trách nhưng ánh mắt vẫn nhìn xem phản ứng Laelia, cô lúc này đã tức đến đỏ mặt, thấy thế Bevis liên tục lấy tay sờ sờ mặt cô, cô tức giận tát một cái “bạc” làm cánh tay hắn văn ra một bên.

Landry thấy cảnh tượng trước mắt riết thành quen, hắn cũng không để ý hai người, giọng nói phát ra ngưng trọng làm Bevis cũng phải ngừng động tác lại.

" Bọn chúng, tới rồi "

Bevis lúc này không nói một lời nhanh chóng khoác lên người áo giáp, giật lấy thanh kiếm treo trên tường, ba người lúc này nhanh chóng chạy vội ra khỏi lâu đài.

" Những người khác đâu?"

" Bọn họ đang ở trên đường, đại ca Bevis chúng ta cần phải nhanh lên không còn nhiều thời gian nữa đâu "

Hí hí, ba người lúc này không ngừng quất roi lên mông ngựa, ngựa đau đớn hí một cái bước chân không ngừng tăng tốc đi đến tường thành.

Vừa mới chạy tới vài tới binh sĩ chạy lại cầm lấy dây cương còn ba người nhanh chóng đi lên, những người khác cũng từ đằng sau chạy lại theo sau.

Trên đầu tường lúc này bó đuốc khắp nơi, binh sĩ đứng theo trật tự rải điều trên tường, vũ khí, giáp da, áo đông điều đả trang bị đầy đủ, mọi người cũng đều đã vào vị trí.

Liam và Saint lúc này cũng đang đứng ở đây chờ, bọn hắn thần sắc đều rất sốt ruột.

Thấy mọi người tới hắn lập tức lập tức kéo đám người đi tới chỉ về đằng xa

" Mọi người nhìn"

Bevis lập tức hướng mắt về phía trước nhưng cảnh tượng lúc này làm hắn có chút sởn tay gai ốc.


Hàng trăm cặp mắt lít nha lít nhít sáng bừng cả đêm đen, từ trong đó có thể thấy được Hổ, Báo, Cáo, Trâu, Hưu, …vân vân rất đông, bọn chúng lúc này tụ tập bên dưới tường thành đứng trên những lớp tuyết dày.

Lão Gunn thế thế lập tức mắng

" Chết tiệt, sao lại đông như vậy không phải chúng ta vừa mới tiêu diệt rất nhiều sao, bọn chúng từ đâu ra "

Saint lúc này thở dài nói

" Lãnh địa của chúng ta rất lớn, lại giáp nhiều với Hắc Ám Đại Xâm Lâm nửa nên chúng ta dù có giết được kha khá cũng chẳng thấm thía vào đâu "

"Tất cả đều là tại tên William chết thiệt đó hắn đúng là chơi khăm chúng ta mà, cho chúng ta Lãnh Địa kiểu này làm sao mà thủ "

" Thằng không có não "

" Thằng c h I…"



Mọi người lúc này không ngừng dùng những từ ngữ thô tục chửi mắng William, Bevis thấy thế hắn cho mọi người phát tiết một phen sau đó hắn nhanh chóng lên tiếng chủ trì cục diện.

" Được rồi, chửi cũng vô ích thôi, không phải tràng diện kiểu này chúng ta đều đã đoán trước được rồi sao, cứ theo kế hoạch mà làm là được "

Bọn họ lúc này tuy chửi như thế nhưng trong lòng ai cũng rất lo lắng, nghe được Bevis lên tiếng sau đám người lúc này tìm được chủ tâm cốt.

Hết Chương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận