Nhổ cỏ cũng không dễ dàng như mọi người vẫn nghĩ, có mấy loại cỏ dại cắm rễ rất sâu, muốn bỏ ra không ít sức lực mới có thể nhổ lên được.
Chưa trải qua việc nặng, nhóm thanh niên trí thức mới tay bị đau đến nóng rát, lòng bàn tay còn bị mài ra bọt nước, mồ hôi từng giọt từng giọt rơi xuống, khi mồ hôi chảy qua hai mắt còn sinh đau.
Hơn nữa bọn họ còn phải nghe lời bất mãn của các thím đang làm việc xung quanh, “Mấy cô cậu có thể làm xong chỗ này được hay không? Đừng chậm trễ thời gian tôi tan tầm về nhà nấu cơm a.
”Nhiệm vụ hôm nay của bọn họ chính là đem chỗ cỏ dại của một miếng đất nhổ xong, nếu làm xong sớm một chút sẽ không bị người khác nói thêm cái gì, nhưng ngược lại, nếu không làm xong, vậy thì bọn họ không thể về trước được.
Lúc này đây, chẳng sợ nghe không hiểu những người này đang nói cái gì thì mấy người Triệu Hữu Dân cũng có thể đoán được ra.
Tô Duyệt Hoa nhìn một màn này, giống như thấy được chính mình hai năm trước, không khỏi an ủi, “Vừa mới bắt đầu không thích ứng là bình thường, chậm rãi thì tốt rồi.
” Cô ta hiện tại không dám nói nhiều, một ngày năm sáu cái công điểm vẫn có thể bắt được.
Việc nhà nông là có thể rèn luyện ra tới, tựa như bọt nước trong lòng bàn tay, mài ra thành kén, liền sẽ không còn khó chịu như vậy.
Bốn người nghe xong cũng không ai nói chuyện, vùi đầu yên lặng làm việc, một hồi lâu, Giản Trăn Trăn ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút, cô thở hổn hển một chút, lau mồ hôi, khi nhìn xung quanh cô nhìn thấy có thím mặc một chiếc áo ngắn tay mát mẻ, lộ ra làn da bị nắng phơi đến đen nhẻm, cô không khỏi lộ ra ánh mắt hâm mộ.
Bên cạnh Tống Tiểu Vân thấy thế hỏi một câu: “Cô có khỏe không?”Tốc độ của bốn người bọn họ rõ ràng bị lạc hậu với những người khác, mà trong nhóm người lạc hậu bọn họ thì Giản Trăn Trăn là người chậm nhất.
Giản Trăn Trăn kéo kéo khóe miệng, thật ra tình trạng cô không được tốt lắm, ngày qua cô đã hạ sốt không sai, nhưng một hồi bị sốt cao rõ ràng chính xác đã đem nguyên chủ đưa đến quỷ môn quan, chính vì vậy hiện tại cô rất suy yếu.
.