Tự Phấn Đầu Thành Ảnh hậu

Editor: L.N.H.T

Sự khác biệt giữa đi thảm đỏ lúc khai mạc và đi thảm đỏ lúc bế mạc, là khán giả có thể nhìn thấy thiếu đi rất nhiều ngôi sao lớn. Nhưng trên thực tế, đi thảm đỏ bế mạc là để truyền tải tin tức. Ý nghĩ của nó chỉ cần là đoàn làm phim đi trên thảm đỏ lúc bế mạc, cho dù là giải thưởng lớn hay nhỏ nhất định sẽ có thu hoạch.

Không biết có phải là liên quan đến biểu diễn kịch sân khấu hay không, Dư Uyển Uyển đột nhiên phát hiện lúc cô đi thảm đỏ lễ bế mạc cũng không khẩn trương lắm. Hoặc là do có thể cô và Hoắc Lỗi thật sự quá mới, ngay cả phóng viên trong nước cũng lười chụp bọn họ. Bọn họ thật sự yên tĩnh đi hết thảm đỏ.

Huống chi, ở thời đại này, trong nước Hoa không đến mười năm sau, mới chú ý đến Liên hoan phim quốc tế.

Ngược lại, đôi mẹ con trên màn ảnh là anh Anh với bộ âu phục thẳng thớm, dáng vẻ cool ngầu cùng chị Cốc mặc lễ phục màu đen, lộ rõ khí chất cao quý thì bị đèn flash của các phóng viên đến từ nước Hoa mưu sát.

Vóc người chị Cốc rất tốt, từ sau khi nổi tiếng từ “Vạn Trinh Nhi”, chị Cốc mặc cổ trang không chỉ không thấy già, ngược lại lộ vẻ ung dung hoa quý, áp chế cả đại tân sinh tiểu hoa đán Tiểu Nhã nổi tiếng hai năm gần đây.

Sau khi chị Cốc đóng hai bộ phim bộ nào bộ nấy đều nổi tiếng, rất nhiều fan phái diễn xuất đều gọi chị Cốc là nương nương, hoặc (nữ hoàng) bệ ha.

Bệ hạ lúc bốn mươi tuổi mới bắt đầu gặp may trên màn ảnh, hai năm qua luôn tập kích vào các vai diễn mới trong giới truyền hình, luôn không ngừng mang đến niềm vui bất ngờ mới cho khán giả.

Rất nhiều fan đều nói bệ hạ đang phấn đấu ở trong giới điện ảnh và truyền hình, là một bách khoa toàn thư dốc lòng cho nhân sinh.

Cái giới này rất táo bạo, hiện tại diễn viên trẻ tuổi đều dựa vào khuôn mặt, đều tranh nhau muốn làm thần tượng lớn. Các hoa đán tiểu sinh đang nổi có rất ít người có diễn xuất tốt. Dường như đã không còn ngôi sao cần cù tôi luyện diễn xuất hơn mười năm như chị Cốc nữa rồi.

Đặc biệt sau khi quay xong “Gia đình mới”, Cốc Tuyết Hàm có chồng làm bạn đồng hành, tham gia chương trình phỏng vấn phụ nữ “Có hẹn với giai nhân” của Tinh Á vệ thị.

Trong chương trình phỏng vấn, chị Cốc rất bình thản kể về cuộc hành trình nhập giới trong mười mấy năm qua.

Chồng của chị cũng nói, lúc chị còn trẻ luôn phấn đấu vì sự nghiệp, tình cảm của bọn họ luôn gặp khó khăn, chị lâm vào mê chướng của sự nghiệp không có cách nào tự thoát khỏi được.

Mà chồng của chị thì không muốn chị sống cuộc sống mệt mỏi như vậy, bèn hết lời khuyên can diễn xuất không phải là toàn bộ cuộc sống của chị, bọn họ nên hưởng thụ cuộc sống nhiều hơn. Năm năm trước, hôn nhân của bọn họ vẫn luôn trong chế độ đèn đỏ.

Rõ ràng rất yêu nhau, nhưng kết cục cuối cùng lại chia tay nhau. Không phải không yêu, mà là không thể tiếp tục tranh chấp nhau nữa. Anh ta cho rằng chị không nên quá cố chấp. Chị lại hiếu thắng hy sinh tất cả vì sự nghiệp diễn xuất, kể cả gia đình.

Chị như con thiêu thân lao vào lửa, liều mạng đóng phim nhưng vẫn không nắm chắc, từ từ ngã vào thung lũng cuộc sống. Hai năm trước, lúc chị quay “Nhà có một người già”, chị đột nhiên hiểu ra chân lý của cuộc sống. Mà chồng của chị vẫn luôn chờ đợi chị, quan tâm đến chị. Rốt cuộc chị cũng tìm về vị trí của mình một lần nữa, quay về với gia đình. Một lần nữa xuất phát sự nghiệp của mình.

Cốc Tuyết Hàm kể về quá khứ của mình, rơi lệ vài lần, bày tỏ lúc còn trẻ cực kỳ có lỗi với chồng và con của mình, cũng may hai cha con vẫn yêu thương chị, chịu thu nhận chị một lần nữa. Cuối cùng ở trong chương trình chị Cốc nói, “Làm người cũng được, diễn xuất cũng được. Đều không thể quá cưỡng cầu. Quan trọng là làm tốt chính mình, mở rộng tấm lòng.”

Xem chương trình kỳ này, khán giả cũng vì kinh nghiệm truyền kỳ của “bệ hạ” mà cảm động không thôi. Ở trong nước, uy vọng của chị Cốc lại lên một tầng cao mới.

Cho nên, lần đầu tiên “bệ hạ” bước đi thảm đỏ, khán giả trong nước hoàn toàn rất mong đợi. Các phóng viên liều mạng mưu sát lên phim ảnh của chị Cốc.


Về phần anh Anh, đoàn fan cực đông, cho dù anh Anh có làm gì, cho dù là đi ngang qua thảm đỏ, cũng là tiêu điểm chú ý của mọi người.

Còn Dư Uyển Uyển búi tóc bánh bao cài hồ điệp, mặc sườn xám màu hồng nhạt, các phóng viên chỉ cảm thấy cô là một người mới có dáng dấp rất tốt, rất mềm mại trong sáng. Nhìn kỹ lại, đây không phải là người mới Dư Uyển Uyển từng tham diễn “Nhà có một người già” được chị Cốc tán thưởng dìu dắt sao?

Dư Uyển Uyển đã một năm rưỡi không có tác phẩm mới, cho dù lúc trước nổi tiếng thế nào thì bây giờ cũng như một ngôi sao bay qua, gần như bị khán giả lãng quên. Nhưng nghe nói, chị Cốc dìu dắt cô tham gia diễn phim mới, có lẽ sẽ cá mặn xoay người. Phóng viên có lòng không nhịn được chụp Dư Uyển Uyển mấy tấm.

Còn về bộ phim “Đường Về” và đạo diễn Trang Hiểu Bân nổi tiếng một thời của mấy năm trước hoàn toàn bị bỏ quên.

Phim nghệ thuật nhất định là cao siêu quá ít người hiểu, dân chúng thưởng thức không được. Cho dù Trang Hiểu Bân có nhận được bao nhiêu giải thưởng lớn nhỏ cũng giống như nhau.

Về phần Hoắc Lỗi kia, nghe nói là người mới được đạo diễn Tống tiến cử. Diễn vai nam phụ trong phim điện ảnh võ hiệp “Đúc Kiếm” của đạo diễn Tống, cực kỳ được đạo diễn Tống tôn sùng. Còn từng diễn vai nam phụ trong phim của anh Anh. Thế nhưng, vậy thì thế nào, cũng chỉ là một con tôm nhỏ ở trong giới mà thôi. Thật ra khán giả cũng không chú ý đến anh nên các phóng viên cũng lười lãng phí phim chụp hình cho anh.

Vì vậy Dư Uyển Uyển và Hoắc Lỗi cực kỳ vô tội bị các phóng viên quên lãng. Ngược lại có phóng viên nước ngoài cảm thấy trang phục của Dư Uyển Uyển cực kỳ mới lạ, rất có phong vận phương Đông, là kiểu thiếu nữ ngây thơ như nụ hoa chớm nở có phong cách rất đẹp, vì vậy chụp cô thêm mấy tấm.

Chờ đến khi bước vào buổi lễ trao giải, cả đoàn làm phim “Đường Về” ai cũng không ôm nhiều mong đợi.

Hoắc Lỗi được đề cử Ảnh đế vẫn còn tâm tình trêu chọc Dư Uyển Uyển, “Em không được đề cử thì khẩn trương cái gì? Lúc này sẽ không co giật tứ chi, bắp chân chuột rút đấy chứ? Nếu anh Bân lên nhận giải thì dẫn theo cô nhóc này đi cùng đi. Đáng thương cho cô nhóc chưa trải chuyện đời. Anh cũng nên cho em gái chút cơ hội nhỉ?”

“…” Dư Uyển Uyển sắp bị tên khốn kiếp Hoắc Lỗi này giày vò đến điên rồi. Không biết lúc này cô nguyền rủa cho cái loại mặt hàng này không được làm Ảnh đế có còn kịp không nhỉ?

Bên kia Trang Hiểu Bân vẫn không tim không phổi nhìn hai bọn họ cười, “Được, đợi lát nữa anh dẫn cả hai đứa lên luôn. Nhưng nếu Đại Nam giành giải, anh cũng hết cách hà.”

“Tôi mà nhận giải cũng xách theo hai đứa nó đi.” Anh Đại Nam còn ở một bên giễu cợt cười đùa hai người.

Thật ra, nhìn chung trong lịch sử của tất cả Liên hoan phim, có thể khiến cho mọi người nhớ kỹ cũng chỉ có Ảnh đế Ảnh hậu. Về phần quay phim, biên tập, lồng tiếng, cắt nối biên tập cộng thêm đạo diễn, có thể cũng chỉ có người trong giới cảm thấy bọn họ rất tốt, ít nhất có thực lực. Lúc đầu tư cũng thuận tiện hơn chút. Nhưng khán giả thì không nhớ diện mạo của bọn họ. Trừ phi là cưới ngôi sao nữ làm vợ, hoặc bản thân đạo diễn đó có đặc điểm khiến người ta chú ý. Nghiện cờ bạc ma túy, uống rượu điều khiển xe gây tai nạn xe cộ, một khi truyền thông đưa tin, khán giả cả nước cho dù không nhớ được tên của bạn thì cũng có thể khiến tên của bạn vang dội.

Nói cho cùng, Dư Uyển Uyển suy nghĩ cả buổi cũng chỉ nhớ Hoắc Lỗi làm Ảnh đế thôi. Về phần tên phim, giải thưởng được nhận cô thật sự không nhớ rõ. Cô nhớ Trang Hiểu Bân là vì đạo diễn Trang không ngừng nhận được giải, mỗi một bộ phim của đạo diễn Trang dù lớn hay nhỏ đều nhận được giải.

Vài năm sau, fan của đạo diễn Trang bái lạy đại thần trên diễn đàn Hải Giác, khiến cho vạn người vây xem.

Chị Cốc ngồi ở một bên cực kỳ thư giãn, nhìn đám người trẻ tuổi đùa giỡn cũng cong môi cười. Tổng giám đốc Anh vẻ mặt nghiêm túc, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều cool ngầu. Còn chú Đới vì sức khỏe không tốt, không thích hợp ngồi máy bay nên trước khi bọn họ đi, còn cố ý đến tiễn bọn họ, cổ vũ mấy người trẻ tuổi bọn họ, ra nước ngoài phải nhìn nhiều, học nhiều một chút.

Dáng vẻ chú Đới trịnh trọng như thế, tựa như trịnh trọng phó thác giấc mộng phim điện ảnh của mình cho những người trẻ tuổi này.

Nghĩ đến đây, Dư Uyển Uyển không khỏi bùi ngùi. Cô đột nhiên vô cùng hy vọng bộ phim này có thể nhận được một giải thưởng lớn. Tiếp đó làm chấn kinh Trung Hoa không chỉ là Hoắc Lỗi – Ảnh đế trẻ tuổi nhất này.


Trước lúc trao giải bọn họ đều không có việc gì, tất cả mọi người thả lỏng thư giãn. Không nhận được giải Quay phim xuất sắc nhất, vẻ mặt anh Đại Nam vẫn yên lặng bình tĩnh.

Đợi đến lúc trao giải cho khách mời, trao tặng giải Gấu Bạc cho Nam chính xuất sắc nhất, MC nói một tràng tiếng Anh, lúc gọi tên Hoắc Lỗi, tất cả mọi người đều không có phản ứng. Vẫn là anh Lượng tập trung tinh thần, thái độ đáng tin. Lập tức dùng sức vỗ vào lưng Hoắc Lỗi một cái. (Đây chính là lực chưởng của bàn chân gấu, ORZ…)

Thành viên trong đoàn làm phim lập tức tỉnh táo từ trong cơn chấn kinh, nguyên một đám đứng dậy dùng sức ôm lấy Hoắc Lỗi, vỗ mạnh vào lưng anh.

Năm nay Hoắc Lỗi mới hai mươi tuổi, hoàn toàn bị vỗ đến mức không biết làm sao, giống như một thằng ngốc bị mọi người đẩy ra ngoài nhận thưởng.

Nhận xét của bên ban giám khảo với Hoắc Lỗi chính là, người đến từ đại dương Bỉ Ngạn, chàng trai hai mươi tuổi, là kinh hỉ lớn nhất của Liên hoa phim Berlin năm nay. Anh còn trẻ như thế, mà đã có diễn xuất chinh phục tất cả ban giám khảo. Tương lai của anh sẽ có vô số khả năng. Cho nên ban giám khảo nhất trí quyết định chấp nhận chàng trai trẻ tuổi này.

Hoắc Lỗi ngu ngơ đi lên sân khấu nhận giải, cầm tượng Gấu Bạch bắt đầu điên cuồng hôn nó. Sau đó chàng trai trẻ này có làm thế nào cũng không bình tĩnh nổi nữa, bắt đầu phát biểu cảm tưởng sau khi giành được giải thưởng.

“Chú Đới, chú Đới, cháu hy vọng chú có thể nhìn thấy cháu trên ti vi. Giải thưởng này không nên là của cháu, mà giải thưởng này phải nên là của chú. Lúc quay bộ phim này, chú đã dạy cho cháu rất nhiều thứ, khiến cháu càng hiểu sâu thêm diễn xuất là cái gì. Chị Cốc chị Cốc, giải thưởng này cũng nên có phần của chị, em học được rất nhiều thứ từ chị. Sự cố chấp với nghệ thuật của chị đã làm cảm động tất cả mọi người. Anh Anh, anh là nơi để em học hỏi, làm một diễn viên thật ra điều quan trọng không phải là thiên phú, mà là nghiêm túc chăm chỉ. Dư Uyển Uyển, em… thật ra cũng khá tốt. Cách hai năm, anh thấy được nhiệt huyết biểu diễn từ trên người em. Em cũng là thiên tài, em biết không? Anh Bân, anh có còn nhớ, ba năm trước anh đã nói với các anh em những gì? Anh nói, các anh em, giấc mộng làm phim của chúng ta bắt đầu rồi. Hôm nay em muốn nói, giấc mộng làm phim của anh em chúng ta sẽ luôn tiếp tục. Cuối cùng, cảm ơn tất cả các tiền bồi trong những bộ phim em tham gia đã chỉ bảo em, giúp đỡ em. Cảm ơn anh Lượng đã tìm cơ hội cho em. Cảm ơn tất cả các anh em đã đi theo em suốt hai năm qua, anh Bân, anh Bảo, anh Nam, Uyển Uyển. Cảm ơn Viện Viện – người yêu của anh. Cảm ơn ba mẹ của con. Cảm ơn Liên hoan phim cho cho em giải thưởng này.”

Hoắc Lỗi nói xong, nước mắt đã tràn mi mà ra. Là một người da mặt dày thích trêu chọc, đây là cảnh tượng quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Anh còn lảm nhảm một tràng dài, không hề giống đàn ông chút nào.

Nhưng ở dưới khán đài lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt cho chàng trai hai mươi tuổi ấy.

Các thành viên trong đoàn làm phim ở dưới sân khấu bị giải thưởng Gấu Bạch cho Nam diễn viên xuất sắc nhất của Hoắc Lỗi làm bạo phát, sau đó khóc đến chấn động cả khán đài. Mặc dù Hoắc Lỗi đã xuống đài, nhưng cảm xúc lại tựa như hoàn toàn hỏng bét. Trang Hiểu Bân vẫn luôn đứng ở một bên ôm lấy anh, dỗ dành anh, xoa xoa đầu anh nói ra những lời từ tận đáy lòng. Thành viên trong đoàn làm phim bao vây Hoắc Lỗi trong nháy mắt rơi lệ, cả buổi lễ sau đó đều không xem nổi.

Chị Cốc nhìn Hoắc Lỗi, ánh mắt vô cùng hiền lành, dịu dàng. Vẻ cool ngầu của Tổng giám đốc anh Anh cũng không duy trì nổi nữa. Dư Uyển Uyển không ngờ Hoắc Lỗi còn cảm ơn cô. Thật ra Dư Uyển Uyển rất buồn bực, người khác Hoắc Lỗi đều chân thành cảm ơn, đến phiên cô thì lại khá tốt. Mọi người còn có thể cùng nhau vui đùa không vậy hả?

Có lẽ chỉ có Cố Lượng là cười đến mức như hoa nở, hiển nhiên đối với Apple mà nói, không có gì tốt hơn giải thưởng Gấu Bạc cho Nam diễn viên xuất sắc nhất này. Ít nhất sau lễ trao giải này, bộ phim này có thể bán được giá tốt ở Châu Âu. Chi phí hồi vốn hoàn toàn không thành vấn đề.

Hồi lâu mọi người vẫn không thể bình tĩnh lại, giải Gấu Bạc cho mọi người một kết cục cực kỳ huyền ảo, cực kỳ tuyệt vời.

Sau đó, đợi đến khi buổi lẽ trao giải Gấu Vàng – Phim điện ảnh xuất sắc nhất cho “Đường Về”, tất cả mọi người đều điên hết lên. Có lẽ bởi vì Hoắc Lỗi thật sự có chút ngu ngơ, Trang Hiểu Bân lộ ra vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh đặc biệt của anh.

Trang Hiểu Bân phát biểu lời mở đầu, để tất cả thành viên trong đoàn làm phim đều lên sân khấu nhận giải.

Vừa rồi Trang Hiểu Bân đã bị vui sướng tập kích vào đại não, cuối cùng vẫn không ngu ngốc giống Hoắc Lỗi.

“Cảm ơn Liên hoa phim Berlin đã trao giải thường này cho đám thanh niên trẻ tuổi chúng tôi. Xin cho phép tôi giới thiệu với mọi người.” Nói qua chỉ thành viên trong đoàn làm phim ở phía sau anh, “Đây là đoàn đội tốt nhất, người thân tốt nhất của tôi. Không có sự ủng hộ của bọn họ sẽ không có “Đường Về”. Tại đây, tôi muốn đặc biệt cảm ơn một người, bởi vì thân thể nên không thể tới Berlin – ngài Đới Chí Trạch. Không có người ấy, bộ phim này sẽ thất sắc phần nào. Cảm ơn.”


Bất luận là Hoắc Lỗi cũng được, Trang Hiểu Bân cũng được, sau khi giành giải đều chủ động nhắc tới chú Đới. Sự thật Chú Đới khiến đám trẻ chưa lớn này thấy khổ sở lại tiếc nuối.

Ảnh đế Trung Hoa nên bước vào cánh cửa nước ngoài, phải là chú Đới tha thiết với sự nghiệp điện ảnh, liều mạng cả đời. Tuy nhiên, chú Đới đã không tới được nữa rồi. Còn trao hy vọng mộng tưởng lên người bọn họ.

Anh hay là đám thanh niên trong đoàn làm phim, dù là anh Anh có diễn xuất kém, chú Đới đều sẵn lòng chỉ bảo bọn họ. Chứ đừng nói chi là thiên tài Hoắc Lỗi. Hoắc Lỗi nói, chú Đới dạy cho anh rất nhiều không phải là nói bậy. Chú Đới thật sự rất thích Hoắc Lỗi vừa trẻ tuổi lại giỏi giang.

Ngay cả khi chú Đới quay phim xong, cũng gọi là Hoắc Lỗi cùng đi ăn cơm. Chú Đới nói với Hoắc Lỗi, trong cái giới này nâng người rất dễ dàng. Nếu có một ngày, thằng nhóc cậu được giới truyền thông nâng lên thật cao, cậu vẫn có thể tìm được trái tim ban sơ của mình ở trước màn ảnh không?

Lần trò chuyện đó giúp đỡ Hoắc Lỗi rất nhiều, thậm chí chú Đới còn nói với anh, sau này có cái gì không nghĩ ra có thể tới tìm chú.

Ở trong tiếng vỗ tay kịch liệt, cuộc hành trình đi Berlin lần này của bọn họ nhận được kinh hỉ lớn khiến người ta khó mà tin nổi.

Sau đó có bình luận viên nước ngoài bình luận nói, “Diễn xuất trong bộ phim này tồn tại như một cuốn sách giáo khoa. Mỗi một diễn viên đều rất tuyệt, ngay cả diễn xuất của cô gái nhỏ nhất kia cũng khiến người xem bất ngờ. Tất cả mọi người nên xem phim chiếu rạp Trung Hoa này. Bạn sẽ bừng tỉnh phát hiện diễn viên đóng phim điện ảnh Trung Hoa có diễn xuất không kém diễn viên Châu Âu. Ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử giải Gấu Bạc, thật sự rất xứng.”

Còn có bình luận viên đánh giá: “Đường Về” là niềm vui ngoài ý muốn của Liên hoa phim Berlin năm nay, tất cả vai diễn trong phim đều rất tươi sáng, cho dù chỉ là một vai phụ (Hạo Cường) cũng làm cho người xem khắc cốt ghi tâm. Đạo diễn trẻ tuổi Trang Hiểu Bân thông qua cảnh sắc duy mỹ, một góc tốt đẹp trong thành thị, thể hiện tình cảm chân thành lại ngây thơ của đôi nam nữ trẻ tuổi, đồng thời đây cũng là điểm bắt đầu xung đột. Từ đầu đến cuối bộ phim này tập trung ánh mắt về mâu thuẫn gia đình và mâu thuẫn tình cảm, dùng thủ pháp đối lập mạnh mẽ, thảo luận mối quan hệ giữa người với người, tình yêu và hôn nhân. Dung hợp trao đổi giao tiếp giữa một cá nhân và người nhà. Đồng thời cũng phản ánh sự phát triển của xã hội, ngăn cách giữa người với người. Một đề tài thực tế được Trang Hiểu Bân quay cực kỳ duy mỹ, cả cuộn phim đều tràn ngập ánh mặt trời. Cuộn phim này càng giống như truyện thiếu nhi trộn đủ loại ý vị.

*

Sau buổi lễ trao giải, vừa về tới trong nước, dù là Trang Hiểu Bân hay Hoắc Lỗi đều nổi tiếng. Tiêu đề là “Ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử Trung Hoa” “Trang Hiểu Bân: Cách hai năm, đạo diễn thiên tài anh dũng bắt gấu.” “Đới Chí Trạch là diễn viên đứng sau lưng gấu”.

Sau khi Hoắc Lỗi nhận được giải thưởng, lúc đồng ý tham gia phỏng vấn của đài truyền hình thì đột nhiên kéo theo Dư Uyển Uyển. Vì vậy, lúc Hoắc Lỗi nói xằng nói bậy ăn bò đánh rắm trên TV, Dư Uyển Uyển chỉ mỉm cười cướp ống kính, trở thành một bối cảnh nhỏ.

Đợi đến lúc Trang Hiểu Bân tham gia talk show ở trong nước, nói đến diễn viên trong đoàn làm phim, nói Hoắc Lỗi là diễn viên trời sinh, xứng đáng giành được ngôi Ảnh đế. Thế nhưng, ở trong đoàn làm phim, kinh hỉ lớn nhất dành cho anh thật ra là Dư Uyển Uyển. Cô bé này luôn luôn tiến bộ, cách hai năm, diễn xuất thành thục không ít.

Sau kỳ phỏng vấn đó, Dư Uyển Uyển xem như nổi tiếng một phen. Bởi vì có người lục ra Dư Uyển Uyển chính là nữ chính trong “Lạc Đường”, trong “Đường Về” Dư Uyển Uyển cũng là nữ chính. Trong lúc nhất thời, truyền thông bắt đầu gọi Dư Uyển Uyển là ‘Nữ lang đệ nhất nhâm Bân’.

“…” Cái quái gì vậy? Cái tên khó nghe chết người!

Ngay cả chị Cốc cũng lóng lánh ở trên báo chí Berlin. Bản tin đưa tin, ở trong phim chị Cốc diễn vai người mẹ cực kỳ xuất sắc, vì “Đường Về” bắt được gấu là một đóng góp rất lớn, ở trong góc trang báo đưa tin chị Cốc, còn có một tấm hình chị Cốc ôm lấy Dư Uyển Uyển.

Lại nói tiếp, anh Anh ngoại trừ tấm hình chụp chung với chị Cốc, còn có tấm hình chụp chung với Dư Uyển Uyển, cũng được đăng lên báo.

Sau đó lại có fan “tám” trong diễn đàn Hải Giác. “Cô gái cameo ống kính nhất lịch sử, ở đâu cũng có mặt cô nàng!”

“Cô ấy thật đáng yêu, đã mười tám tuổi chưa? Cầu mở bài tám.” Sau đó không biết phòng viên nào quăng một bức ảnh lên, Dư Uyển Uyển và Hoắc Lỗi cùng đi thảm đỏ, ngẩng đầu ưỡn ngực, vẻ mặt kiêu hãnh. Giống như một đứa bé mang vẻ mặt hiếu kỳ mới lạ đi theo người lớn tham gia tụ họp. Còn ghi caption “Rất đáng yêu có phải không?”

Phía dưới còn có hình chị Cốc ôm cô giống như ôm con gái. Caption là “Bệ hạ thật sự rất thích cô ấy.”

Sau đó là hình Hoắc Lỗi tiếp nhận phỏng vấn ở trên ti vi, cô đứng ở một bên ra vẻ rất vô tội. “Cô rất muốn bất cẩn mà đi lộn chỗ.”

Sau đó là Trang Hiểu Bân lúc giới thiệu đoàn làm phim, không hiểu sao lại che mất nửa người cô. Cô đang nước mắt lưng tròng nhìn anh, suýt chút nữa thì kích động khóc lên. “Đạo diễn Trang thật đáng ghét, cướp mất ống kính của cô ấy khiến cô ấy thật muốn khóc, có phải không?” Trên thực tế, là cô cảm động có được không? Hừ.


Còn có bức ảnh cô ngoan ngoãn đứng bên cạnh chụp chung với anh Anh, khoảng cách giữa hai người bằng cái nắm tay. Vẻ mặt cậu Anh cực kỳ bất lực. “Em gái thật sự cực kỳ không muốn đứng cùng với cậu Anh? Sợ bị soi scandal là bạn gái của ảnh?”

Sau đó không biết cao thủ bàn phím nào lục lại ảnh hai năm trước, tham gia giải Phi Tiên, nhận được giải thưởng Người mới xuất sắc nhất, mặc trang phục trẻ em size người lớn. “Năm đó em ấy mười chín tuổi, giám định hoàn tất.”

Sau đó nữa, chính là một đống comt nhảy ra, “Mạ ơi, đây không phải là em gái Lục Anh nhà tôi sao? Chủ thớt muốn làm gì em ấy?”

Có người nói: “Đây là Miêu Miêu nhà tôi, nhưng đã rất lâu rồi không có tác phẩm mới. Hóa ra là đi quay phim điện ảnh của đạo diễn Trang?”

Tiếp đó thì có chàng trai rất ngay thẳng post một tấm hình có hơi mờ nhạt, Dư Uyển Uyển mặc quần áo cổ điển, ở trên sâu khấu diễn vai phu nhân Linde. “Em gái Lục Anh chạy đi biểu diễn kịch nói rồi, còn tới trường học của tôi biểu diễn nữa đấy!”

“Ghen tỵ với lầu trên, muốn ném chết cậu nhưng lại không được, tôi cũng muốn nhìn em gái Lục Anh.”

“1”, “2”, “Số thẻ căn cước”…

Comt trong bài post này cực dài, thậm chí có người phát lại đoạn quảng cáo thuốc nhỏ mắt khi Dư Uyển Uyển mới xuất đạo. “Em gái nhà tôi xinh đẹp như vậy đấy. Xem cho kỹ, mười lăm mười sáu tuổi em ấy đã xinh như thế rồi, chẳng hề chỉnh sửa chỗ nào cả. Không như mấy ngôi sao nữ bây giờ, động một chút là sửa chỗ này sửa chỗ kia.”

Dư Uyển Uyển vừa nhìn thấy topic hot trên diễn đàn này, lập tức vội vã tìm Cố Lượng. “Anh, sao anh có thể làm vậy với em gái của mình chứ?” Cô thật sự không muốn tìm thủy quân nâng mình lên tới mức độ này.

Kết quả Cố Lượng bị cô nói cho câm nín. Sau khi biết rõ nguyên nhân hậu quả, vô cùng bất đắc dĩ nhìn Dư Uyển Uyển nói, “Lần này thật sự không phải do anh làm. Anh đang chuẩn bị chiếu “Đường Về” ở trong nước đây! Anh làm gì có thời gian bày mấy chuyện đó. Anh của em sắp bận đến điên rồi đây, thật sự không còn tâm trạng lăng xê nữa. Hơn nữa muốn lăng xê cũng sẽ không đến phiên em. Em gái của anh!”

“…” Dư Uyển Uyển im lặng nhìn anh của mình. Thì ra trong diễn đàn Hải Giác cũng có fan mến mộ mình sao?

Nói cho cùng, Cố Lượng đang điên cuồng vội vàng các hạng mục công việc.

“Đường Về” nhờ ánh sáng của giải Gấu Vàng, cuối cùng cũng bàn bạc được với rạp chiếu phim. Chỉ có điều các rạp chiếu lớn không ôm hy vọng quá lớn về phim nghệ thuật này. Chỉ sắp xếp một ngày có ba xuất chiếu, hơn nữa đều chiếu vào buổi chiều.

Chỉ có chú Vi hợp tác cực tốt với Hoắc Lỗi bằng lòng sắp xếp giờ vàng trong mười sáu rạp chiếu phim của nhà mình để chiếu “Đường Về”. Đây cũng coi như là mạo hiểm một phen rồi.

Có điều không ngờ, không biết là đoàn fan của anh Anh quá mạnh mẽ, hay khán giả yêu thích chị Cốc nguyện ý vì bệ hạ “xuất huyết”. Ba ngày đầu tiên phòng vé của “Đường Về” đã bán đến 120 vạn vé. Đến cuối tháng Hai thì bắt đầu hot lên.

Trên mạng, những khán giả đi xem phim về cho hay, “Bộ phim này quay tạm được. Ít nhất diễn xuất cấp Ảnh đế khiến người ta xem rất đã ghiền, câu chuyện lại mang theo chút sắc thái hiềm nghi, rất hấp dẫn người xem. Đến cuối cùng mới biết, thì ra hai người mẹ là cùng một người.”

Có khán giả nói, “Lúc xem phim, thấy Đới gia ngăn một quyền kia cho Hoắc Lỗi, tôi chợt nhớ tới cha già ở quê nhà. Tôi đột nhiên rất muốn mau chóng về quê thăm người nhà!”

Phái cấp tiến nói: “Bộ phim này chỉ có cậu Anh của tôi là đáng để xem. Đạo diễn X ngốc kia đã làm gì cậu Anh của tôi? Cho dù cậu Anh của tôi diễn lưu manh, cũng đáng được xem, tôi like vì cậu Anh.” Bài post này còn được like điên cuồng. QAQ

Cũng có người không thích bày tỏ, “Bộ phim này cực nhàm chán. Ngoại trừ chú Đới trở thành thợ săn, Cốc Tuyết Hàm diễn mẹ kế buộc lòng phải làm như thế, hai thanh niên yêu đương thì tôi không nhìn ra được gì cả.”

Kết quả người phản đối này bị một đống thanh niên văn nghệ công kích. Thanh niên văn nghệ vẫn giữ truyền thống trước sau như một cho phim điện ảnh văn nghệ này, khai quật ra rất nhiều thâm ý.

“Từ nông thôn đến thành phố lớn, từ chàng trai trẻ tuổi nhà nghèo đến cô gái có gia cảnh bậc trung, cả bộ phim tràn ngập đối lập mới lạ. Đạo diễn tiến hành xâm nhập mổ xẻ một mặt ích kỷ của con người. Đồng thời, thông qua hiện tượng biểu hiện ra bản lĩnh nào đó, bạn cho rằng thứ đó xinh đẹp, nhưng thực tế lại chẳng phải là thứ tốt nhất đối với bạn. Bạn sẽ vì cái gọi là siêu sao. Bạn ghét bỏ nó, hay đó mới là thứ thích hợp nhất với bạn. Phim của đạo diễn Trang Hiểu Bân thật sự không khiến người ta thất vọng. Tôi không thể không like cho bộ phim này, phim điện ảnh tốt như vậy, có đồ ngốc mới xem không hiểu.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận