Tú Sắc - Thất Tú

“Chờ một chút, Xavier là có ý gì?” Garfield bỗng nhiên mở miệng.

Lúc này Diệp Lâm mới phát hiện y nói sai… Kia cái gì, nghĩ cần phải gọi tên gì cùng với gọi tên gì là hai chuyện khác nhau, sau khi y đến thế giới này gọi tên Xavier này nhiều năm như vậy đã sớm quen miệng, mỗi lần gọi Sal đều phải vô cùng cố gắng nhớ không được gọi sai, mà lúc này không phải là nhất thời lơi lỏng nên quên sao!

Tuy rằng giật mình nhưng trên mặt y lại không hề lộ ra mảy may nửa điểm.

Xavier phản ứng cực nhanh, hắn nhìn về phía Garfield, “Ngươi không biết?”

Garfield sửng sốt, “Biết cái gì?”

“Ta cùng Lâm từ nhỏ bị người bắt cóc, lưu lạc bên ngoài, vì trốn tránh người nọ đuổi bắt, ở thành nhỏ hoang vắng cách xa đô thành như vậy là căn bản không dám dùng tên ban đầu, năm đó cũng bởi vì gọi tên đối phương mà bị người đuổi bắt chúng ta phát hiện tung tích, cho nên từ đó về sau, ta gọi Lind cho tới bây giờ chỉ gọi Lâm(1), mà bản thân ta thì hoàn toàn đổi tên.” Xavier chậm rãi nói, “Đương nhiên, có lẽ với các ngươi mà nói là không thể tưởng tượng, ta cùng Lâm quả thật có bốn năm phải sống trốn đông trốn tây.”

Garfield bị giọng điệu nghiêm túc tang thương của hắn làm cho có chút ngại ngùng, “Thì ra là như vậy.”

Diệp Lâm tỏ vẻ, ngay cả y cũng có chút tin tưởng loại giải thích này, Xavier, ngươi quả nhiên là cấp bậc ảnh đế!

“Garfield, ngươi muốn cùng ta hợp tác kiếm tiền?”

Nói đến kiếm tiền, ánh mắt Garfield hoàn toàn sáng, “Đúng!”

“Về sau kết quả luyện kim ngươi bán ta làm, tiền lời ta tám ngươi hai!”

Garfield đã hoàn toàn ném cái gì mà tên với chẳng không tên ra sau đầu, “Không được, như vậy quá ít, ta bốn ngươi sáu!”

Diệp Lâm mỉm cười, “Bỏ đi, nể mặt ngươi ở cùng một nhà với ta, ta bảy ngươi ba, không thể ít hơn!”

“Thành giao!” Garfield hớn hở gõ thước tay.

Có lẽ vị Lind đồng học trước mặt này còn chưa ý thức được ngay tiết học đầu tiên đã luyện ra một phần nước thuốc nâng cao tinh thần cấp thấp phẩm chất cao có ý nghĩa gì, Garfield lại từ nhỏ mưa dầm thấm đất gặp qua không ít chuyện buôn bán, cũng do đó mà được gặp rất nhiều luyện kim thuật sư hợp tác với thương hội, hắn biết rõ, thiên phú như vậy là quá hiếm có, ít nhất bản thân hắn cũng chưa từng thấy qua, thậm chí ngay cả nghe cũng chưa nghe qua, những người được gọi là thiên tài học tập thuật luyện kim kia, so với vị trước mắt hắn này đều phải yếu hơn một bậc.

Thuận tiện ký luôn khế ước, Garfield giống như nhìn thấy một con đường thênh thang lóng lánh ánh vàng đang vẫy tay với mình.


Vì thế, từ hôm nay trở đi, Lind chính là báu vật trong lòng hắn a! Lợi ích của Lind chính là lợi ích của hắn ngao~!

“Lind, ngươi yên tâm, kể từ hôm nay ta sẽ dùng tính mạng mình bảo vệ an toàn cho ngươi!” Garfield nắm tay nói.

Khóe môi Diệp Lâm giật một chút, “Ngươi cút đi!”

Xavier xách tờ khế ước kia nhìn thật lâu mới không chút để ý mà nói, “Tin tức của ngươi tới cũng rất nhanh.”

Garfield cười hắc hắc, kiêu ngạo nói, “Đó là đương nhiên, ta tự nhiên có nguồn tin của mình.”

“Một khi đã như vậy, vậy vì Lâm, ngươi còn không mau đi hỏi thăm chút tin tức của Ian sau đó triệt để giải quyết hắn? Ngươi phải biết, bảo vệ Lâm an toàn cũng không phải chỉ là nói trên miệng.” Xavier mỉm cười, kéo Diệp Lâm đi lên tầng trên, “Trông cậy vào ngươi, Garfield.”

Garfield trừng mắt nhìn hai người đang thản nhiên đi lên, hừ lạnh một cái, huýt tiếng sao, “Trốn đông trốn tây đổi tên cái gì, loại viện cớ nát vụn tầm thường này ai sẽ tin chứ! Chẳng qua, chuyện lại không liên quan đến ta, chỉ cần có ánh vàng rực rỡ tuyệt vời, ta quản hắn là ai đâu~” Nói xong đầy sức sống mà đi ra ngoài, “Ah, nhưng mà Ian kia ngược lại đúng là phải giải quyết, không thể để cho tiểu đáng yêu có thể phun ra ánh vàng rực rỡ xảy ra chuyện a…”

Hai người lập tức đi lên tầng năm, tâm tình Diệp Lâm không tệ, “… Phải mua nhiều một chút, nhưng mà Chapman lão sư nói ngày mai muốn dẫn ta đi gặp đại sư luyện kim thuật sư, luyện kim thuật sư cao cấp rất ít ghẻ lạnh người… A, đúng rồi, Chapman lão sư nói hắn sẽ xin một phòng luyện kim riêng cho ta dùng…”

Nhìn Diệp Lâm thao thao bất tuyệt, Xavier cũng không có không kiên nhẫn, hắn mang theo nụ cười ngồi nghe, trong lòng thì càng ngày càng nhẹ nhõm, bởi vì hôm nay hắn nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, bản thân chọn lớp dày đặc tràn đầy như vậy, thời gian rảnh của Diệp Lâm lại rất nhiều, nếu tiếp tục như vậy rất có khả năng Diệp Lâm sẽ kết giao rất nhiều bằng hữu, có lẽ sẽ có người càng quan trọng hơn mình và vân vân ——

Xavier kiên quyết không thể chịu đựng loại tình huống này biến thành sự thật.

Thuật luyện kim là một môn tri thức tương đối hao phí thời gian, Xavier vô cùng vui vẻ nhìn thấy hiện thực Diệp Lâm trầm mê trong thuật luyện kim, ít nhất như vậy có thể chiếm phần lớn thời gian của y, không đến mức làm cho y dần dần xa lánh mình không phải sao?

Khụ, tuy rằng bởi vì có khế ước sinh mệnh kia, bọn họ trên bản chất là không thể xa lánh, dù sao liên quan đến sinh mạng và vân vân…

“Ngày mai để Garfield đi theo giúp ta là được, có cậu ta ở sẽ không đến mức bị lừa, dù sao ta cũng không biết rất rõ giá cả tài liệu.” Diệp Lâm còn đang tính toán đã nhìn thấy nụ cười của Xavier ở bên cạnh bị giấu đi, “Làm sao vậy?”

Xavier đề nghị, “Không bằng để tối mai đi.”

“Không cần, ngày mai ngươi cả ngày đều phải học, ta tìm Garfield là được, cậu ta hẳn sẽ rất vui.”


Hắn rất vui nhưng ta thì không. Xavier lạnh lùng nghĩ.

“Ban ngày không phải ngươi còn phải theo Chapman lão sư đi gặp luyện kim thuật sư sao?”

“A, có lẽ sẽ không quá lâu.” Diệp Lâm một chút cũng không nhận thấy có cái gì không đúng.

Trong lòng Xavier rầu rĩ, nhưng biết mình thật sự không có cách nào ngăn cản Diệp Lâm, hơn nữa Diệp Lâm nói đúng, ở chuyện mua đồ này Garfield quả thật rất có giá trị lợ dụng. Vì thế Diệp Lâm chỉ có thể lui mà cầu tiếp theo, nhíu mày nói: “Garfield này rất khôn khéo, nhưng tất cả chỉ để ý đến tiền, hiện tại cũng chưa thể nói là một người hoàn toàn có thể tín nhiệm, không bằng gọi Casimir hoặc Auckland đi cùng, bọn họ là quý tộc lớn lên ở trong đô thành này, một số tài liệu đắt một chút có lẽ bọn họ sẽ hỏi thăm được mối tốt hơn.”

Diệp Lâm gật gật đầu, “Casimir có lẽ sẽ đồng ý, Auckland lại chưa biết chừng.”

“Hiện tại hắn đang nợ nhân tình chúng ta, hẳn là sẽ không từ chối.”

Vì thế hai người thương lượng quyết định xong người ngày mai được chọn đi ra ngoài, thậm chí vào buổi tối Xavier còn tự mình đi mời Casimir cùng Auckland, bởi vì Xavier khí tràng rất mạnh, ngay cả Casimir ngày mai vốn đã có kế hoạch cũng nói đồng ý ——

Tuy rằng sau đó hắn vuốt nghi ngờ, vì sao lúc ấy trong lòng lại căng thẳng mà đồng ý theo bản năng nhỉ?

Chẳng qua Casimir luôn lấy tinh thần kỵ sĩ làm nguyên tắc, nếu đã đồng ý sẽ không có chuyện đổi ý.

Đêm đó Diệp Lâm ngủ tương đối ngon, cho dù Ian may mắn không vì vậy mà bị đuổi học y cũng không để bụng nửa điểm.

Y đã nghĩ rất rõ ràng, tiêu điểm y nhìn vào đã sai ngay từ ban đầu, quan trọng nhất cho tới bây giờ không phải là Ngạo Thiên lại càng không phải Ian, quan trọng là… bản thân y cùng Xavier, mỗi ngày Xavier học hơn mười tiết, bổ sung bản thân giống như hạn hán chờ mưa, đây mới là con đường chính xác nhất, vốn chỉ cần một mình Xavier cũng kém chút nữa là có thể xử lý Ngạo Thiên, hiện tại thêm một người nữa là mình, không lý nào bọn họ lại vẫn không thắng được.

Diệp Lâm biết, trước kia y rất coi nhẹ bản thân mình.

Chính bởi vì từ khi y xuyên qua đến nơi này, hệ thống game đã không chỉ không có bao nhiêu nghịch thiên, ngược lại còn yếu đến khiến y thất vọng nên y mới có thể để ý nhân vật chính có được bàn tay vàng như vậy, mới có thể vì giữ gìn mạng sống của mình mà lo được lo mất như vậy, mà hiện giờ y vào Berysford, quan hệ giữa y và Amity cũng không tệ, cho dù kỹ năng game cũng không nghịch thiên, ít nhất vẫn có thể ngày càng lớn mạnh theo đấu khí tăng trưởng, hơn nữa y còn có thiên phú luyện kim vượt xa người bình thường.

Nếu ngay từ đầu câu chuyện đã thay đổi mà nói, có lẽ hướng đi của toàn bộ câu chuyện cũng sẽ chỉ đúng ở mặt ngoài?


Ngày hôm sau, quả nhiên mới sáng sớm Chapman đã tìm Diệp Lâm, mà lúc này Casimir cùng Auckland mới biết được một màn làm người ta kinh ngạc của Diệp Lâm trong chương trình học luyện kim ngày hôm qua.

“Berysford chúng ta có luyện kim thuật sư cực kỳ ưu tú, nhưng bọn họ bình thường chỉ là cố vấn, rất ít đến trường lên lớp.” Dọc theo đường đi Chapman vô cùng nhiệt tình, “Nhưng Berysford cung cấp cho bọn họ địa điểm tốt nhất cùng các loại tài liệu quý hiếm, bọn họ tự nhiên rất vui vẻ cống hiến cho trường học, hầu như mỗi năm đều sẽ thu một số học sinh ưu tú trong trường làm đệ tử, chẳng qua đại đa số đều là học sinh năm thứ tư thứ năm, Lind, ngươi tuyệt đối là nhỏ tuổi nhất trong những năm gần đây!”

Diệp Lâm đi theo bước chân Chapman, “Đi theo đạo sư riêng học thuật luyện kim mà nói, sẽ không làm lỡ thời gian ta học chương trình học đấu khí chứ?”

Chapman kinh ngạc nhìn y, “Đương nhiên sẽ không, nhưng mà lấy thiên phú của ngươi, vì cái gì nhất định phải cố chấp với học đấu khí chứ? Mỗi một vị luyện kim thuật sư đều vô cùng đáng quý và có giá trị, về sau tự nhiên sẽ có người đặc biệt đi theo bảo vệ ngươi, hơn nữa luyện kim thuật sư cũng không dễ chọc, các loại quyển trục(2) cùng phù chú cho phép luyện kim thuật sư dù sức lực nhỏ yếu cũng có thể có hy vọng chiến thắng đại ma pháp sư mạnh mẽ!”

Diệp Lâm biết Chapman là đang khuyên y dùng càng nhiều tâm tư vào thuật luyện kim, nhưng y lại không nghĩ như vậy, sức mạnh bản thân nắm giữ mới là thứ làm cho y yên tâm.

Trên đường Chapman vẫn tận tình khuyên nhủ, thái độ của Diệp Lâm rất kính cẩn, Chapman lại vẫn đoán được y cũng không rất đồng ý với ý nghĩ của mình, không khỏi có chút bất đắc dĩ, nhưng mà lại nghĩ chờ sau khi y biết được thế giới luyện kim tinh thâm nhường nào, lúc đó đương nhiên sẽ không nghĩ nổi càng nhiều thứ khác, cũng an tâm hơn nhiều.

Nơi ở của luyện kim thuật sư cũng không phải ở rất sâu dưới lòng đất như Diệp Lâm vẫn nghĩ, mà ngược lại ở một nơi rất dễ đi có phong cảnh xinh đẹp có rừng cây hồ nước, đẩy cánh cửa cấm đi vào kia ra, lần đầu tiên Diệp Lâm bước vào khu vực cấm của Berysford này.

“Vị này chính là Lindberg đồng học đúng không?” Một ông lão mặt mũi hiền lành râu bạc đi lên đón, áo choàng màu tím đậm trên người siết chặt vóc người mập mạp của hắn, khụ, cho dù trên tay hắn đeo vài chiếc nhẫn đá quý, trên cổ còn treo mấy cái vòng cổ lại vẫn cứ không cứu vớt được cái thẩm mỹ thô tục bi kịch này, phía sau hắn còn có một thanh niên đi theo, người này ngược lại cao lớn mày rậm mắt to, nhìn tương đối anh tuấn.

Chapman lại cúi đầu thật sâu, “Crison lão sư, không ngờ ngài lại tự mình đến.”

“Ha ha, nhiều năm chưa từng thấy đứa trẻ nào có thiên phú tốt như vậy, không tự mình đến xem sao được!” Crison cười, còn muốn lại nói cái gì, đột nhiên một âm thanh âm u lạnh lẽo truyền đến, “Lão già kia, ngươi đã có bảy tám học sinh rồi còn không thỏa mãn? Xem bảy tám học sinh kia của ngươi, người nào cũng có thiên phú không kém, nhưng nhiều năm như vậy lại không có lấy một người đột phá trung cấp, đừng lãng phí vô ích thiên phú tốt của tiểu Lind!”

Lời này vừa nói xong, sắc mặt thanh niên anh tuấn phía sau Crison nhất thời có chút khó coi, bởi vì hắn cũng là một trong bảy tám người chưa đột phá trung cấp kia.

Người đến là một người trung niên cao gầy, sắc mặt vàng như nến, ngay cả móng tay cũng có chút biến thành màu đen, nếu như nói Crison là từ trong ra ngoài đều tràn ngập mùi vị khoe khoang dung tục, như vậy vị này chính là quá mức đơn giản, rõ ràng là một vị điên cuồng nghiên cứu, ngay cả tóc cũng lộn xộn như vậy, thật sự là…

“Hồ Đức, ngươi thì tốt hơn ta chỗ nào,” Crison châm chọc nói, “Ba học sinh kia của ngươi, trừ tiểu thư Julia xinh đẹp thì có vị nào thăng cấp được coi là nhanh?”

Mẹ nó, đây là đang châm chọc Hồ Đức cùng đệ tử của mình có quan hệ không chính đáng?

“Ha ha~ Crison, Hồ Đức, các ngươi tranh cái này có ý nghĩa sao? Tiểu Lind, không bằng cứ đi cùng tỷ tỷ ta đi, đồ đệ của ta đều là đại tỷ trẻ tuổi xinh đẹp a~” Một nữ nhân dáng vẻ thướt tha trang điểm giống như một quý phu nhân bọc một làn gió thơm đi tới, chỉ là nếp nhăn thật sâu trên khóe mắt lại bán đứng tuổi thật của nàng.



Diệp Lâm thật sự là không còn lời nào để nói, trong một khoảng thời gian ngắn liền xuất hiện sáu bảy vị luyện kim thuật sư, tất cả đều tuyên bố muốn làm đạo sư của y.

Chapman hiển nhiên không dự kiến đến tình huống này, không khỏi gấp đến độ mồ hôi đầy mặt, bởi vì hắn là người nhiều tuổi nhất trong bảy tám học sinh không đột phá trung cấp kia của Crison, cho nên đối với Diệp Lâm nhiệt tình như vậy cũng là xuất phát từ mục đích muốn thu y vào môn hạ lão sư mình, không ngờ tiếng gió lại lộ nhanh như vậy.


“Lindberg Anbridge.” Lúc này, một thanh âm dễ nghe như suối chảy vang lên, người đến cuối cùng, là một nữ tử vô cùng trẻ tuổi, nhìn sẽ tuyệt đối không vượt quá ba mươi tuổi, dáng người cao gầy, khuôn mặt diễm lệ, chỉ là không có nửa phần biểu tình dư thừa giống như một ngọn núi băng, “Ta là Nathaly Reynolds, luyện kim thuật sư cao cấp, không có đệ tử, nếu ngươi bằng lòng theo ta học tập, ta nhất định tuyệt không giấu giếm, chỉ bảo cho ngươi thật tốt.”

So với những vị khác tranh nhau hạ thấp đối phương, thậm chí là cố gắng đối Diệp Lâm vô cùng hữu hảo nhiệt tình, vị Nathaly này giọng điệu cực kỳ bình thản, ngay cả lúc nói chuyện trên mặt vẫn là lạnh như băng, nhưng Diệp Lâm lại nghe ra nàng nghiêm túc.

Tim của y đập rất nhanh!

Mẹ nó đương nhiên không phải bởi vì Nathaly này là một mỹ nhân, mà là bởi vì y biết Nathaly Reynolds là ai!

Mẹ kiếp, vị đại mỹ nhân trước mắt này đúng chuẩn là mẹ của hậu cung tương lai của Ngạo Thiên! Không giống với mẹ vợ sau này sẽ bị hy sinh rụng giống như Amity, vị trước mắt này chính là nhạc mẫu(3) đại nhân cho đến cuối cùng Ngạo Thiên cũng không dám có nửa phần bất kính! Chính bởi vì nàng cho nên đại vị của con gái nàng ở trong một đám nữ nhân bên cạnh Ngạo Thiên cũng là tương đối cách biệt.

Tông sư luyện kim tương lai, đại nhân vật ngay cả hoàng thất đế quốc cũng không thể không cho nàng vài phần mặt mũi, hơn nữa, từ hướng đi của câu chuyện đến xem, Nathaly đúng là một đạo sư thuật luyện kim vô cùng ưu tú, đám ô hợp trước mắt này căn bản không thể so với nàng.

Nếu như là vài ngày trước, Diệp Lâm có lẽ sẽ bởi vì vị này cũng là một trong những bàn tay vàng của Ngạo Thiên mà cố gắng tránh đi cũng tâm tồn cảnh giác, thậm chí là liệt nàng vào danh sách quân địch, hiện tại y lại sẽ không.

Suy sét từ góc độ có lợi với bản thân nhất, không thể nghi ngờ Nathaly mới là lựa chọn tốt nhất của y.

Gần như không có do dự, Diệp Lâm đặt tay trái trước ngực phải, cung kính cúi đầu với Nathaly, “Ta nguyện ý đi theo ngài học tập thuật luyện kim, Nathaly đạo sư.”

Giọng điệu của y cũng bình tĩnh giống như Nathaly lúc trước.

Nathaly mỉm cười, thong dong mở miệng, “Như vậy, đi theo ta.”

“Vâng, đạo sư.”

Thời gian từ từ trôi qua, sau khi Diệp Lâm đến thế giới này, tới một năm này trái tim mới thật sự yên ổn lại, một bước một dấu chân, đi cực kỳ ổn định.

Y không biết tương lai phải đối mặt sẽ như thế nào, y chỉ biết là, chỉ cần bản thân làm tốt nhất, y cùng với Xavier, tuyệt, sẽ, không, thua!

(1) Lâm: Tên Lind phiên âm ra là Lâm Đức, nên boss gọi bé Lâm là Lâm ko cũng ko ai nghi ngờ gì, chỉ nghĩ là rút gọn đi thôi

(2) Quyển trục: Một loại cuộn tranh dùng để “chứa” ma pháp, chỉ dùng được một lần (vì khi dùng thì phải xé quyển trục)

(3) Nhạc mẫu: Mẹ vợ


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận