Lạc Cửu Công và vị trung niên nam nhân mặc áo cùng đám trẻ kéo tới nhà Lạc Hoa đại nương.
Khi tới nơi, chỉ thấy một đứa bé trai sơ sinh đang ngủ ngon trong lòng Lạc Hoa đại nương.
Thấy Lạc Cửu Công xuất hiện, Lạc Hoa đại nương toan ngồi dậy chào.
Lạc Hoa vừa mới trải qua cơn sinh nở, đầu tóc vẫn còn rối bù, mồ hôi nhễ nhại.
Bà chỉ cuốn tạm đứa con vào một mảnh vải thô.
Gương mặt của Lạc Hoa trông khá mệt mỏi nhưng vẫn ánh lên niềm vui sau khi hạ sinh đứa con mà mình mang nặng đẻ đau.
Lạc Cửu Công biết vừa rồi Lạc Hoa tự mình sinh con, không có ai ở bên chăm sóc, hỗ trợ, phải nói rằng quá nguy hiểm.
Nghĩ vậy, Lạc Cửu Công liền ngăn cản và ân cần hỏi thăm sức khỏe và tình hình gia cảnh nhà Lạc Hoa.
Hóa ra chồng của Lạc Hoa là Lạc Thiên Thành đi săn hung thú với đám trai trong tộc từ sáng sớm nên không có ở nhà.
Vừa nãy là lúc Lạc Hoa chuyển dạ, sinh ra đứa con đầu lòng.
Cần biết rằng Lạc Hoa và chồng đã lớn tuổi, mãi mới có 1 đứa con này để nối dõi tông đường.
Lạc Cửu Công thấy đứa bé mặt mũi sáng sủa, liền nói với Lạc Hoa: “Bà đã đặt tên cho đứa bé chưa?”.
Lạc Hoa cho biết vẫn chưa đặt tên cho đứa bé này.
Chồng bà nghĩ nửa tháng cũng không biết phải đặt tên gì cho đứa bé.
Lạc Hoa nhìn đứa con mới chào đời rồi quay sang nói với Lạc Cửu Công: “Chúng tôi là người ít học, hy vọng tộc trưởng đại nhân có thể đặt tên cho đứa con này của chúng tôi.
Đây có lẽ lại là phúc phận của nó”.
Lạc Cửu Công đưa tay sờ vào làn da mềm mại của đứa bé, cảm nhận thấy sinh lực trong người nó rất dồi dào, cùng với đó là một khung xương rắn chắc, tin rằng sau này đứa bé sẽ trở thành một nhân vật vũ dũng hiên ngang, mang lại vinh quang cho Lạc tộc.
Nghĩ đoạn, Lạc Cửu Công nói với Lạc Hoa: “Vậy đặt tên nó là là Lạc Vũ đi.
Hy vọng sau này nó sẽ trở thành một chiến binh vũ dũng của Lạc tộc”.
Thế là đứa bé về sau được gọi bằng cái tên Lạc Vũ.
Có điều không ai ngờ sau này, Lạc Vũ sẽ là người thay đổi lịch sử Lạc tộc vĩnh viễn.
Tuy nhiên đó là câu chuyện của thì tương lai.
Còn hiện tại, không ai hay biết chỗ gốc cây cổ thụ bị sét đánh cháy sém lúc nãy đã tạo thành hình một con hắc long bồ loằng ngoằng trong, cháy rừng rực cho tới khi thành than đen.
Đó chưa phải là điềm lạ duy nhất khi Lạc Vũ sinh ra.
Cách xa nơi ở của Lạc Tộc, tại Tử Cốt Lâm, nơi tập trung nhiều hung thú nhất của Bình Nguyên, dị tượng cũng xảy ra.
Đợt sấm sét vừa rồi cũng giáng xuống Tử Cốt Lâm khiến các hung thú tại đây chấn kinh, bỏ chạy toán loạn, tạo nên cảnh tượng kinh dị.
Sau một hồi, nhiều hung thú yếu ớt bị các hung thú cao cấp giẫm đạp đã phải bỏ mạng.
Những hung thú cấp cao hơn thì hướng về vùng núi cao để ẩn nấp, tránh sấm sét.
Lạc Thiên Thành và đám trai tráng của Lạc tộc mạo hiểm tới đây săn bắn thì phát hiện vụ việc này.
Ban đầu họ rất hoảng sợ khi thấy xác thịt bầy nhầy của các hung thú yếu ớt.
Nhưng sau khi phát hiện những hung thú cấp cao đã bỏ chạy, họ liền tỏ ra mừng rỡ, thu hoạch xác thịt của các hung thú đã chết mang về thôn.
“Chưa bao giờ chúng ta đi săn lại gặp cảnh tượng này.
Cứ như là trời giúp chúng ta vậy”, một người trong đám trai tráng của Lạc tộc cười nói.
Dù không thu hoạch được thú đan bởi những hung thú vừa chết đều là những con có phẩm chất thấp, tuy nhiên lượng thịt của chúng cũng để để cung cấp cho người trong Lạc tộc trong 1 thời gian dài.
Còn lượng xương của chúng có thể bán lấy tiền hoặc nghiền nhỏ làm thuốc, nhìn chung có nhiều công dụng.
Trong khi đó, Lạc Thiên Thành phát hiện một chiếc răng nanh của hung thú dài hơn 10 phân nằm trên mặt đất phát ra tia sáng màu vàng nhàn nhạt.
Có lẽ sau đợt giẫm đạp của đám hung thú trong Tử Cốt Lâm, chiếc răng này đã rơi ra.
Cũng không rõ đây ra răng của hung thú nào nhưng dựa vào vẻ bề ngoài thì có thể khẳng định đây là vật ẩn tàng sức mạnh của hung thú, hoặc chí ít cũng có lợi cho việc tu luyện.
Lạc Thiên Thành nghĩ bụng đây có thể là kỳ bảo nên nhặt lấy, muốn đem làm quà tặng cho đứa con đầu lòng của mình.