Lạc Vũ nhìn vào cự đỉnh chỉ thấy đống huyết dịch sôi sục, tạo thành những cánh tay như muốn thò lên, kéo người ta vào trong đó, cảm thấy kinh hãi tột độ.
Đám trẻ bên cạnh cũng sợ xanh mặt như Lạc Vũ.
Lạc Thông nói với đám trẻ bên cạnh: “Nhanh nào, đừng đứng đó mất thời giờ nữa”.
Nói xong, Lạc Thông túm lấy 1 đứa bé bỏ vào cự đỉnh, động tác vô cùng nhanh nhẹn, dứt khoát, khiến cả đám đều bất ngờ.
Đứa trẻ kia tên là Lạc An, lớn hơn Lạc Vũ đúng 1 tuổi.
Lạc An cảm thấy thân người như có ngàn vạn mũi kim đâm vào, một cảm giác đau đớn thấu tới xương tủy trỗi dậy khiến nó hét lên: “Aaaa! Đau quá.
Mẹ ơi cứu con”.
Trong khi Lạc An còn đang kêu gào thì Lạc Thông ném thêm mấy đứa nữa vào trong cự đỉnh.
Lão vừa ném người, vừa cười nói: “Khà khà, các ngươi chịu khó một tí rồi sẽ quen thôi.
Để huyết dịch này tôi luyện nhục thân thì phải trải qua cảm giác đau đớn, có như vậy mới thoát thai chuyển cốt, thay da đổi thịt”.
Chẳng mấy chốc Lạc Vũ cũng ném vào cự đỉnh.
Có điều nó bị câm nên không thể hét to như mấy đứa bên cạnh, chỉ có thể ú ớ kêu lên.
Lạc Vũ cảm thấy nhiệt độ trong cự đỉnh cực nóng, huyết dịch như muốn nướng cháy thân thể nó.
Lạc Vũ cố gắng vùng vẫy giống mấy đứa trẻ bên cạnh nhưng vẫn không thể thoát khỏi huyết dịch.
Lạc Thông nhìn đám trẻ trong cự đỉnh rồi lấy ra một nắm linh thạch trong tay áo.
Lão cười hề hề rồi nói: “Hôm nay có đồ tốt cho các ngươi đây.
Ngũ sắc thạch này khó kiếm lắm, có tác dụng tăng cường kinh mạch, phủ tạng của các ngươi, giúp ích cho việc luyện Thiên Lạc Thần Công sau này”.
Lạc Thông nói xong liền ném nắm linh thạch vào trong huyết dịch, khiến âm thanh uâng uâng trong cửu đỉnh càng to hơn.
Hiển nhiên huyết dịch có phản ứng cực mạnh với Ngũ sắc thạch này.
Lạc Vũ cảm thấy xương cốt, phủ tạng bên trong cơ thể nhưng đang bốc cháy, cảm giác đau đớn vô cùng, khiến nó ngất lịm đi rồi từ từ chìm xuống đống huyết dịch.
Trong lúc hôn mê, Lạc Vũ lờ mờ bước vào một không gian rộng lớn tràn ngập sắc đỏ, ở giữa là một khối cầu sáng lấp lánh đang bay vòng vòng.
Khối cầu đó thấy Lạc Vũ xuất hiện thì liền bay lại gần.
Lạc Vũ cảm thấy khối cầu này có vẻ thân thiện nên đưa tay chạm vào nó, lập tức một luồng sáng chói lóa bao trùm cả không gian.
Kế đó, ánh vàng từ cơ thể Lạc Vũ bắn ra ngoài, khiến cơ thể nó từ từ bay lên.
Lạc Vũ cảm thấy một cảm giác dễ chịu, thoải mái tràn ngập khắp cơ thể.
Từ lúc sinh ra tới giờ, e rằng nó chưa trải qua cảm giác này bao giờ.
Tuy nhiên sau đó, Lạc Vũ bỗng nhận thấy cơ thể của mình bỗng nhiên từ từ nứt toác ra.
Nó thầm nghĩ không ổn nhưng không biết phải làm thế nào.
Vết nứt ngày càng lan rộng khắp thân hình của Lạc Vũ.
Chớp mắt, Lạc Vũ đã tan thành hàng ngàn mảnh vụn nhưng dù vậy nó vẫn không đánh mất đi ý thức.
“Quái lạ, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với mình thế này”, Lạc Vũ nghĩ bụng.
Khối cầu sáng lấp lánh kia lập tức rực sáng lần nữa, chiếu vào những mảnh vụn cơ thể của Lạc Vũ.
Dần dần, những mảnh vụn này ghép lại, tạo thành cơ thể của Lạc Vũ.
“A! Ta hiểu rồi.
Đây chính là cái mà Lạc Thông đại thúc đã nói, chính là thoát thai chuyển cốt, thay da đổi thịt”, Lạc Vũ nghĩ bụng.
Có điều lúc cơ thể mới của Lạc Vũ được tạo thành, nó bỗng thấy một sự tình kỳ quái.
Nguyên lai Lạc Vũ mới chỉ là một đứa bé 10 tuổi mà thôi, nhưng cơ thể mới tạo thành này lại lớn hơn rất nhiều, phải cỡ 15-16 tuổi.
Không những thế, cơ thể này còn ẩn tàng một loại hoa văn trên ngực, thỉnh thoảng phát sáng.
Lạc Vũ không biết rằng đây chính là “nghi lễ tẩy rửa” chính là bí quyết khiến người trong Lạc Tộc có thể chất cường tráng hơn người bình thường.
Còn hoa văn trước ngực nó vốn là một loại chiến văn được truyền thừa trong huyết mạch của Lạc tộc, chỉ có nhờ “nghi lễ tẩy rửa” mới có thể đánh thức.
Khi Lạc Vũ tỉnh lại, nó đã nằm bên ngoài cự đỉnh từ lúc nào.
Đám trẻ khác trong Lạc Tộc sau khi trải qua “nghi lễ tẩy rửa” đã lồm cồm bò dậy.
Chúng cũng rất kinh ngạc trước sự thay đổi của bản thân.
“Oa, ta cao thêm mấy chục phân rồi nè”, “Cơ thể cường tráng này là của ta sao”, “Trời ơi, như thế này thì cha mẹ không nhận ra mình mất”… cả lũ hoảng loạn kêu lên.