Phát ra một tiếng vang thật lớn, dọa cho Trần Khải và một đám thủ hạ giật cả mình.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Đại, đại hiệp tha mạng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trần Khải vội vàng dập đầu.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Những người đi theo cũng cùng cầu xin tha mạng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Hừ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính hừ lạnh một tiếng, đứng dậy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Mục đích của các ngươi là gì, đừng tưởng ta không biết, không phải là muốn lợi dụng sau khi ta càn quét Hắc Phong trại xong, đến để kiếm lời hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đầu của Trần Khải lại cúi xuống thấp hơn, miệng vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Không dám, không dám.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Nếu như đến vào lúc đó, hiện giờ các ngươi đã là một đống thi thể rồi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Thế nhưng, bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội, mặc kệ lúc trước các ngươi có mục đích gì, ta sẽ không để ý đến.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Bây giờ, ta muốn dừng chân ở đây, các ngươi có nguyện ý quy thuận ra không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính đang nói thì dừng lại, ánh mắt nhìn thẳng đám người trước mặt.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tám người bên cạnh chia thành hai hàng, đứng ở ngay cạnh Chương Kính.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tâm tình của đám người Trần Khải có thể nói là như xe vượt núi, gập ghềnh trắc trở.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Bây giờ nghe thấy lời nói của Chương Kính, đâu còn dám có ý kiến phản đối nào, ai nấy cũng vội vã gật đầu, chỉ sợ lạc mất một nhịp của người ta.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính thấy vậy, hài lòng gật đầu một cái.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Đứng lên cả đi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đám người bên cạnh Trần Khải bấy giờ mới run rẩy đứng thẳng lên.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Qua quá trình Chương Kính để bọn họ tự giới thiệu về bản thân một lượt, Chương Kính đại khái đã biết thực lực của bọn họ ra sao.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Cũng biết được Trần Khải trước mặt này có một chút thực lực, mấy người còn lại đều là lâu la bình thường, không đáng nhắc tới.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Trần Khải, trên tay ngươi còn đại dược không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Hồi bẩm Đại đương gia, ở trong trại của ta còn vài cây.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trần Khải cung kính trả lời.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thực lực của vị Đại đương gia trước mặt này thực sự mạnh hơn Quá Giang Long, mặc dù Quá Giang Long đã cho mình một ghế tam đương gia, thế nhưng không phải hiện giờ hắn đã chết ngắc rồi sao.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vị Đại đương gia hiện giờ này, thực lực thâm sâu không lường được, muốn lập sơn trại ở đây, bản thân mình là đệ nhất cao thủ dưới Đại đương gia, địa vị chẳng phải là cao hơn Quá Giang Long hay sao.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vậy nên bây giờ Trần Khải vô cùng vui mừng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Có một lão đại mạnh mẽ như vậy bảo bọc, đương nhiên là vô cùng an toàn rồi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính vung tay lên, nói với đám sơn phỉ ở phía dưới: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Ta muốn thống nhất đất trăm dặm xung quanh đây, các ngươi chỉ cần có công, võ học bí tịch gì đó, ta tất nhiên sẽ không keo kiệt.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Có uy tất phải có ân, ân uy tương hỗ mới là chính đạo.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ánh mẳt của mọi người tràn đầy sự kinh hãi, xen lẫn trong đó còn có sự vui sướng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Mọi người sôi nổi cùng hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Tạ ơn Đại đương gia.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thanh âm đều đặn hơn so với trước, cũng vang dội hơn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vị Đại đương gia vừa mới biết đến này chẳng những có thực lực cường đại, hơn nữa lòng dạ còn mênh mông, vậy mà lại sẵn lòng truyền thụ võ công cho mấy tên sơn phỉ cắc cái như bọn họ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tuy rằng vẫn có người không khỏi lo lắng, có chỗ tốt lớn như vậy, thương vong hiểm nguy chắc chắn vô cùng to lớn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thế nhưng, sự vui sướng và cuồng nhiệt vẫn áp đỏa.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đây là một cơ hội để có thể bò về phía trước, phần lớn người đều vô cùng bằng lòng bất chấp sự hiểm nguy này.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Những người này vốn theo con đường lưu vong, không thì cũng không theo làm sơn phỉ cướp bóc khắp nơi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tuy rằng bọn họ cũng rất sợ chết, thế nhưng lợi ích nhiều như vậy mà.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hoàn toàn có thể trung hòa được một bộ phận.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trong lúc đó, Trần Khải càng lúc càng thêm hưng phấn, đó giờ hắn vẫn chưa đột phá được chân khí, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là do không có nội công tâm pháp.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nguyên nhân chủ yếu của việc trước đó đáp ứng với Quá Giang Long sẽ quy thuận Hắc Phong trại, đó chính là Quá Giang Long bằng lòng dạy cho hắn nội công tâm pháp.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Bằng không thì hắn cũng là thủ lĩnh một phương, hà cớ gì phải đến nằm sấp làm thiếp cơ chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Mà hiện giờ Chương Kính cho hắn cơ hội này, nội tâm hắn vui sướng biết bao nhiêu thì khỏi phải bàn tới.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trước đó còn hối hận lần này mình giao du với kẻ xấu, bây giờ lại vui mừng không gì sánh nổi, hận không thể lập được đại công ngay lập tức để được truyền thụ nội công tâm pháp.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thực lực của vị Đại đương gia này cường đại như vậy, nội công tất nhiên phải là công pháp đỉnh cấp, nếu như mình có thể được truyền thần công, chẳng phải cũng có thể trở thành cao thủ giống như Chương Kính hay sao.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thực sự là nghĩ một chút thôi mà cũng phấn chấn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thực ra thì, Trần Khải vẫn nghĩ nhiều rồi, hiện giờ Chương Kính vẫn chưa cho phép truyền nội công tâm pháp, ít nhất cũng phải chờ hắn đột phá Nhị lưu cảnh giới, mới có thể cho phép thủ hạ có người đạt tới chân khí cảnh giới.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hắn phải luôn luôn đảm bảo thực lực của mình phải dẫn đầu.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏.