Lam Ngọc nhìn nữ tử ngã xuống trước mặt mình, đứng thẳng dậy muốn rút đao.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hai tên hộ vệ bên cạnh hắn cũng lập tức đứng dậy, tuy rằng bọn họ chán ghét nữ tử ban nãy kia, thế nhưng công tử chuẩn bị ra tay, bọn họ sao có thể làm ngơ được.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Ngươi...!͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc giận dữ chỉ vào Chương Kính, người trước mặt này chẳng những không nể mặt hắn, mà còn dám tát thẳng vào mặt của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thủ hạ của Chương Kính trông thấy tình hình như vậy, ồn ào rút đao r.a ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ánh mắt của Chương Kính bình tĩnh nhìn Lam Ngọc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thủ hạ ở lầu dưới như đã nghe được động tĩnh, ồn ào đi lên, khiến cho cầu thang chật ních người.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chưởng quỹ trông thấy vậy thì cũng không dám đi lên, chỉ có thể trốn ở dưới quần, không dám lên tiếng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc nhìn thấy một đám người xông lên, sắc mặt lập tức sa sầm lại.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không ngờ rằng ở phía dưới còn có nhiều người như vậy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nếu như bản thân ra tay vừa bãi, nói không chừng sẽ ngã xuống ở đây.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Liễu Thanh Thanh chết tiệt này cũng này không nhìn xem đây là đâu, rước đến cho mình nhiều chuyện như vậy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Biết được lần này mang nàng đi theo rõ thật là sai lần, bình thường diễu võ dương oai ở địa giới của Hảo Hữu bang đã quen, ỷ vào mình sủng ái nàng ta mà tưởng chừng coi trời bằng vung.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không nhìn xem đây là nơi đây, là địa bảo của Hảo Hữu bang sao! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Rõ thật là ngu xuẩn mà.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thế nhưng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nếu như mình đến cả rắm cũng không dám thả, truyền tới tai Hảo Hữu bang, bản thân mình sao còn chỗ đứng được chứ, có mà mất hết người.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Chương huynh, ngươi có ý gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lý trí của Lam Ngọc vẫn thắng cơn tức giận, đây không phải là địa bàn của mình, nếu như ra tay bừa bãi, e rằng lần này...!͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Lam huynh, đây là do nữ tử bên cạnh ngươi ra tay trước đó nhé.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính hơi híp mắt nhìn Lam Ngọc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Vậy thì tội của nàng cũng không đáng chết chứ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Ha ha, ta nhỡ tay mà thôi, không ngờ rằng nàng ta chẳng tránh nổi một chiêu.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Sau khi Chương Kính nói xong, bầu không khí bên trong khách điểm thoáng chốc yên tĩnh lại.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc khẽ cau mày, hắn chưa bao giờ bị áp bức và lăng nhục như vậy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc vốn không hề phản ứng kịp khi Chương Kính ra tay ban nãy, hắn đã biết, mình chắc chắn không phải là đối thủ của đối phương.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Còn đối với Chương Kính mà nói, thân phận của người trước mắt này quả thật là hơi phiền toái, nhi tử của trưởng lão Hảo Hữu bang, đúng là quan uy thật lớn mà! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đáng tiếc, nơi này là địa giới Hắc Thủy thành, nếu thật sự là ở Hảo Hữu bang, Chương Kính tuyệt đối sẽ nằm sấp làm lẽ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Thế nhưng quan hệ giữ Hắc Thủy thành và hai thế lực lớn còn lại, trước giờ luôn bằng mặt không bằng lòng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính chắc chắn sẽ không cho phép người của Hảo Hữu bang phái người đến địa bàn của mình.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Sự an toàn của Chương Kính đương nhiên có một ít đảm bảo.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hơn nữa hiện giờ Chương Kính đã sắp đột phá Nhị lưu, chuyện như vậy đương nhiên cũng giống như Tuần Dương thành.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là do Chương Kính không muốn nhịn với thứ người như vậy, người nào cũng muốn giẫm lên đầu mình một cái.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vậy thì ta cố gắng trở nên mạnh mẽ là vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chẳng phải là vì để một ngày có chỗ đứng ở cái thế giới xa lạ này sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Vậy nên, hiện giờ Chương Kính không muốn nhịn nữa! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Giết chết Lam Ngọc, tránh sau này rước lấy phiền toái vào mình.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính là một người cực kỳ không thích phiền toái! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc suy nghĩ một hồi, phát hiện ra mình kiểu gì cũng không phải là đối thủ của đối phương, theo như thủ đoạn mới vừa rồi mà Chương Kính để lộ ra, ba người mình chắc chắc không phải là đối thủ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đáng hận là bản thân mình ban đầu không luyện võ cho tốt, chỉ lo ham chơi hưởng lạc, bây giờ mới chỉ đả thông tam quan của chân khí.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hai nên hộ vệ bên cạnh thì càng không phải bàn tới, mới bước vào chân khí cảnh giới mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Chuyện này là lỗi của chúng ta, Chương huynh bỏ quá cho, nàng đúng là quá đáng, Chương huynh dạy cho một bài học là phải.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Sắc mặt u ám của Lam Ngọc chuyển đổi, dường như ban nãy chỉ xảy ra một chuyện nhỏ không đáng nhắc tới mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính gật đầu, lại chuyển đề tài: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Vậy các ngươi bồi thường tổn thất của ta mới vừa rồi như thế nào đây? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc suýt chút nữa không nhịn được mà nổi giận, ngươi giết người của chúng ta, lại còn muốn được bồi thường? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Tại sao lại có người vô liêm sỉ đến vậy! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Vậy Chương huynh muốn bồi thường gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lam Ngọc thầm siết chặt nắm đấm dưới ông tay áo.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Sợ mình nén không được lửa giận.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hai mắt của Chương Kính nhìn chằm chằm Lam Ngọc, gằn từng chữ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Muốn mạng của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nếu như đã quyết định kết thù, Chương Kính sẽ không để lại bất kỳ hậu hoạn nào cho mình.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ngộ nhỡ người này khi quay về hô một tiếng phải bảo vệ thấy thiếu niên, lấy được bản mẫu diễn viên chính thì phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Mình chẳng phải là muốn giống như tình tiết trong tiểu thuyết hay sao, bị hắn chọc giận mà quyết chí tự cường, sau khi võ công thăng tiến nhanh thì giết chết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏.