Trương Ma Tử bật cười lớn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính cũng phát hiện thân ảnh của Trương Ma Tử từ phía xa, phi tiêu bay được một lúc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Khi còn ở giữa không trung đã bị Chương Kính phát giác ra.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Khi phi tiêu chỉ cách bản thân khoảng một ngón tay, Chương Kính vươn hai ngón tay ra kẹp lại.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đến mà vô lễ vô cùng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính tay cầm phi tiêu, dùng toàn lực ném một cái, nhắm thẳng vào Trương Ma Tử.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Đáng tiếc là, bắn lệch.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lực lượng của Chương Kính đã đạt tới, chỉ là độ chính xác chưa đủ.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trực tiếp cắm vào miệng một thủ hạ bên cạnh Trương Ma Tử.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Phi tiêu xuyên thẳng qua miệng của hắn, găm vào thân cây.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Gương mặt của Trương Ma Tử âm trầm, lần này mất mặt rồi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính thì chắt lưỡi một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Thứ đồ chơi này bắn vẫn chưa chuẩn xác lắm nhỉ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nếu như có thể trực tiếp bắn chết Trương Ma Tử, sự việc sẽ càng đơn giản hơn một chút.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Trương đại ca, sao lại thế này vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính biết rõ còn hỏi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Chương Kính, ta muốn thống nhất toàn bộ sơn trại ở trăm dặm xung quanh đây, nếu như ngươi thức thời thì nhanh chóng đầu hàng, ta có thể phong cho ngươi làm đệ nhị Đại đương gia trong trại, địa vị chỉ ở ngay dưới ta! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử hét lớn một tiếng, khí thế mười phần.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trần Khải nhận ra mấy người phía sau Trương Ma Tử, hơi hốt hoảng nói với Chương Kính: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Trại chủ, mấy người phía sau Trương Ma Tử đều là cao thủ chân khí cảnh giới.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Hai người bên trái là huynh đệ của Trương Ma Tử, Lý Tứ và Dương Khai.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Ba người bên phải là ba thủ lĩnh sơn phỉ xung quanh đây, người lớn tuổi hơn kia là Vu Thuật của Tiểu Hồi sơn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Người gầy gầy kia là Nhạn Đãng sơn Lý Khuê.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Người để lọn tóc ở phía sau kia là Tam Đao trại Giang Tín! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trần Khải nhận biết được những người này.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Nhất là tên Giang Tín kia, nghe đâu thực lực chỉ dưới Trương Ma Tử, cực kỳ không dễ đối phó.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Ừm, đã biết! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính không mặn không lạt gật đầu một cái.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nhìn bộ dáng có phần không yên lòng của đại đương gia, trong lòng Trần Khải vô cùng sốt ruột.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hắn cũng chưa biết rằng Chương Kính đã đột phá nhị lưu, thứ đồ chơi này cũng không có đặc trưng gì rõ rệt, bản thân mình không nói thì cũng không có ai biết.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử trông thấy bên cạnh Chương Kính có người xì xào bàn tán, liền bật cười lớn vài tiếng.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Chương Kính, thế nào? Hiện giờ đại thế đã nằm trong tay ta, ngươi có biết rằng kẻ thức thời là trang tuấn kiệt hay không.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Thế sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính ngoáy ngoáy lỗ tai, không hề để ý mà hỏi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trông thấy bộ dáng này, Trương Ma Tử tức đến nỗi hận không thể đánh đến.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hoàn toàn không để mình vào trong mắt, điều này hoàn toàn là miệt thị.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Nếu ta không theo thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính cảm giác hơi buồn cười.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử trước đây không hề tự đại như vậy, sao đột nhiên lại tự tin như vậy, đã quyết định Chương Kính hắn rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Không theo? Không theo thì ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Đại ca, đừng nhiều lời với tiểu tử này, chúng ta cùng tiến lên, giết hắn.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Dương Khai không hề có kiên nhẫn ở đây mà nói nhảm như vậy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lên thẳng không phải tốt hơn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử gật đầu, chuẩn bị xuất thủ, tên Chương Kính này đúng là không hiểu tốt xấu là gì! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Chờ một chút! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính nâng tay lên.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Ngươi còn có lời gì muốn nói? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Dương Khai cau mày.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Tiếp một chưởng của ta, nếu thắng thì sau này ta sẽ làm Nhị đương gia của ngươi.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Mấy người Trương Ma Tử liếc nhìn nhau, xem ra tiểu tử này vẫn biết điều.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Dù sao thì người còn sống ai mà muốn chết chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Bọn họ xem điều này là Chương Kính tự hạ cho mình một bậc thang, nói như thế nào thì cũng là một cường giả! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Có thể hiểu được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Vậy ta đây có thể lên rồi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính lắc lắc cổ tay.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏-͏ Đến đây đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử xuống ngựa đứng thẳng, vận chân khí kình lực toàn thân.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chương Kính khẽ bật cười, trong cơ thể vang lên một tiếng long ngâm.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Kình lực tập hợp vào song chươnr.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hồi Long Chưởng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử vừa nhìn thấy tình cảnh này đã biết rằng không thể lơ là, bằng không thì sẽ lật thuyền trong mương.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Lập tức xuất ra toàn lực.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏"Rầm!" ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Hai bên đụng vào nhau.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Ánh mắt của Trương Ma Tử lộ ra vẻ kinh ngạc.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Điều này sao có thể được? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏Chỉ trong thoáng chốc giao kích, Trương Ma Tử cảm thấy có phần không đúng, chân khí của Chương Kính sao lại có thể mạnh mẽ đến vậy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Bản thân mình chẳng khác nào trứng gà đụng phải tảng đá cả.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Không biết lượng sức mình.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Trương Ma Tử bay ra ngoài hơi mười mấy thước, hai cánh tay buông thõng, hiển nhiên là đã gãy.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Nằm trên mặt đất chẳng khác nào một con chó chết, không hề nhúc nhích.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả tiếng thở dốc của Trương Ma Tử cũng có thể nghe thấy được.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏Dễ dàng nhận ra Trương Ma Tử vẫn chưa chết, còn thoi thóp một hơi thở.
͏ ͏ ͏ ͏ ͏.