Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương FULL


Giờ ngọ hai khắc, giữa trưa.

Trên công trường mọi người đều bị phơi không có tinh thần gì, nhưng vẫn vùi đầu làm việc chăm chỉ.

Tạ thẩm nhìn những công nhân kia không nhịn được thở dài, “Cái này nhìn thật mệt mỏi, chúng ta ở nhà làm ruộng cũng là khi bị phơi liền đổi chỗ râm mát làm a, cứ phơi như vậy đâu chịu nổi.


“May mắn đương gia làm việc bên kia có bóng cây, nếu không nhưng không biết làm sao.


“Thẩm nhi, dựa vào Thanh Giang xem như còn tốt, thỉnh thoảng có gió sông thổi qua.

” Tống Tân Đồng cầm cây quạt phe phẩy, “Hoàn hảo thẩm nghĩ chu đáo để Tạ thúc bọn họ giúp đắp cái lều cỏ này.


“Đắp cái lều cũng không mất bao nhiêu công phu.

” Tạ thẩm nói xong nhìn sang bãi đất trên cạnh, “Hôm nay lại thêm mấy sạp.


Dừng một chút lại quay sang bên cạnh chép miệng hai cái, “Ngươi xem mấy bà nương bên kia có phải trong thôn chúng ta?”
Hà nhị thẩm nhìn nhìn, “Cũng không phải sao, các nàng cũng tới bán thức ăn?”
Tạ thẩm ‘xuy’ một tiếng, “Đám đỏ mắt, lúc trước còn nói Tân Đồng xuất đầu lộ diện là kỳ cục, giờ các nàng cũng chạy tới, thế nào liền không biết xấu hổ như vậy.

” Nói rồi lau mồ tay, “Ta đi xem các nàng bán cái gì đi.


Tống Tân Đồng cũng nhìn sáng bên kia, chẳng qua không để ý, quay người nhìn cặp song sinh ngồi trên tảng đá lớn ở bên kia gặm chân gà kho, “Có muốn ăn cơm hay không? Tỷ múc cho hai đứa hai chén cơm?”
Cặp song sinh lắc đầu, “Giữ lại cho Tạ thúc bọn họ.


Bởi vì trên công trường đều ăn màn thầu các loại lương khô, có vài người muốn ăn cơm cho nên Tống Tân Đồng nấu chừng mười cân, mỗi ngày hạn chế cũng ứng, năm văn tiền có thể thêm ba bát cơm.

Tống Tân Đồng cũng không ép cặp song sinh ăn, hai cậu đói bụng thì sẽ lên tiếng, quay người lại nhìn bên kia thì thấy sắc mặt Tạ thẩm cực kỳ khó coi, nổi giận đùng đùng trở về.

“Thẩm, thế nào?” Tống Tân Đồng lập tức hỏi.

Tạ thẩm nhổ trên đất một cái, “Phi, một đám cái đồ không biết xấu hổ!”
“Thế nào?” Hà nhị thẩm cũng hỏi theo, “Thế nào lại tức giận đến như vậy?”
“Những người này cũng không biết xấu hổ, chúng ta bán  món lạ, các nàng toàn bộ cũng bán món cay, thực sự là quá không biết xấu hổ!” Tạ thẩm dương cao âm điệu, “Vẫn là cùng một cái thôn đấy? Ngươi nói ngươi làm cái này, nàng làm một món khác cũng có thể, đằng này lại không biết xấu hổ làm món giống Tân Đồng đến cướp sinh ý.


Hà nhị thẩm vừa nghe, mày nhăn lại, lo lắng nhìn Tống Tân Đồng, “Tân Đồng, bây giờ nên làm gì?”
Tống Tân Đồng kỳ thực đã sớm đoán sẽ có những người khác làm thức ăn giống mình nhưng không nghĩ đến sẽ là người trong thôn, chẳng qua suy nghĩ một chút thì làm ăn chính là như vậy, mọi người đều làm món giống nhau cũng không có gì, cuối cùng ai thua ai thắng còn không biết đâu.

Tống Tân Đồng liếc mắt nhìn hai người một cái, “Chúng ta cũng không thể bắt người ta không bán đi.


“Nhưng đều cùng trong một thôn, các nàng làm như vậy cũng quá không biết xấu hổ.

” Tạ thẩm nói.

“Không có chuyện gì, các nàng không làm sau này sẽ có người làm, có cạnh tranh mới có áp lực.

” Tống Tân Đồng an ủi hai người, “Ta cũng muốn nhìn xem các nàng làm tốt được bao nhiêu, sinh ý có thật sẽ tốt không.


Tạ thẩm vội nói: “Tân Đồng ngươi cũng đừng lo lắng, ta liếc mắt nhìn, của các nàng rất ít thịt, không thế nào coi được, ta xem sợ là không có mấy người mua.


Tống Tân Đồng sờ sờ mí mắt có chút nhảy lên, trực giác thấy hôm nay sinh ý có thể bị hao tổn, chẳng qua nàng không nói ra mà lật vung nồi, “Thẩm, thời gian không sai biệt lắm, chúng ta cũng bắt đầu nấu đi.


“Được được được, ta liền thêm lửa.

” Tạ thẩm vội đem củi lửa đã chuẩn bị tốt bỏ vào toàn bộ, thế lửa thoáng cái xông lên, đem vây chảo sắt lại, không tới một hồi nước gia vị nấu món cay liền bắt đầu lục bục nổi bọt khí.

Tống Tân Đồng vẫn giống thường ngày nấu hai nồi, lòng cùng thịt đều bỏ rất nhiều, một thìa ăn xuống thịt cùng rau xanh các loại chiếm hơn nửa.

Hai thùng sắt vừa mới nấu xong, tiếng chiêng tan tầm liền gõ.

Các công nhân bận rộn đều thả việc trong tay xuống, khiêng cái cuốc hoặc là cái rìu thả xuống công trường, có chút khách quen cũ vẫn là trực tiếp tới quầy hàng của Tống Tân Đồng, mấy người mua chung một bát món lạ, chạy đến một bên bóng râm trong rừng ăn.

“Ăn rất ngon cay đây, có thịt có một chén lớn đây, chỉ cần hai văn tiền.


“Hai văn tiền một bát, rất hời đây.


Không ít các công nhân vừa nghe thì vội vây quanh qua đó, nhìn món cay đỏ đỏ trong nồi, nhìn qua không sai biệt lắm cùng món lạ tám văn bên kia, “Của ngươi cùng món lạ tám văn bên kia không khác lắm a?”
“Không khác lắm, không khác lắm, chính là ít thịt hơn chút, cho nên chỉ bán hai văn tiền, rất hời, các ngươi nếm thử a?” Phụ nhân chào hàng.

“Vậy được, cho ta một bát.


“Nghe cũng cay xè, cũng cho ta một bát.


“Ta cũng muốn một bát.


Các công nhân vốn vây quanh chỗ Tống Tân Đồng bên này đều nha nhao đi sang bên kia, muốn đi ăn đồ ăn hai văn một bát.

Không bao lâu, quầy hàng liền ít đi không ít người, chỉ có thưa thớt mấy quản sự bộ dáng chỉn chu, “Ta đi xem xem, vẫn cảm thấy bên này được.


“Cũng không phải, ở đây một thìa xuống hơn nửa là thịt, hơn nữa còn không có nước canh gì, bên kia một bát to hơn nửa là nước canh.

” Một công nhân khác vẫn cảm thấy chỗ Tống Tân Đồng tốt, mặc dù đắt một ít nhưng vật đều có giá a.

Tạ thẩm cùng Hà nhị thẩm cũng không nhịn được cười, lúc múc món lạ còn múc nhiều thịt hơn một chút cho bọn hắn, “Các ngươi yên tâm, chúng ta đây nấu tại chỗ bán tại chỗ, đồ ăn đều được rửa sạch sẽ, cũng tuyệt đối không cố ý làm rớt thịt xuống.


“Ha ha ha….

” Người nghe đều không nhịn được bật cười lên.

Tống Tân Đồng đem dầu gia vị cấp một chén lớn cho vào đảo, phát ra tiếng vang ‘tư tư tư’, mùi thơm tươi ngon cấp tốc tản ra.

“Thìa dầu cuối cùng này xối lên thật là thơm.

” Tiểu quản sự không nhịn được khịt khịt mũi.

“Bên trong còn có thêm vừng cùng lạc, có thể không thơm sao?” Hà nhị thẩm rải hành vào món lạ đưa cho mấy người, “Buổi tối ngày mai chúng ta cũng bán, chủ yếu bán một ít đồ nhắm, đến lúc đó các người nhớ lại tới chiếu cố sinh ý của chúng ta a.


Quản sự hỏi: “Bán những thứ gì đấy?”
“Ngày mai sẽ biết, đến lúc đó ta làm tại chỗ bán tại chỗ, các ngươi đến lúc đó qua đây xem một cái xem có thích ăn hay không.

” Tống Tân Đồng nói.

“Đi, đến lúc đó chúng ta sẽ tới nhìn một cái.

” Quản sự nói xong cũng quay người rời đi.

“Tân Đồng, sao vẫn làm tại chỗ bán tại chỗ đâu? Xào cái kia rất phiền phức.

” Hà nhị thẩm nói.

“Làm tại chỗ mới ăn ngon, để lâu hương vị liền không tốt lắm.

” Tống Tân Đồng giải thích, “Ngày mai liền nhờ hai vị thẩm tử, buổi tối cũng phải đến giúp đỡ một chút.


“Được a, ta cảm thấy buổi tối sinh ý hẳn sẽ tốt hơn, ngươi xem bên kia chính là chỗ các công nhân nghỉ ngơi, ban ngày những công nhân ấy đều cặm cụi làm việc ở khe núi khác hoặc là bờ bên kia, chỉ có buổi tối mới trở về, đến lúc đó chúng ta có thể làm nhiều hơn chút không?” Hà nhị thẩm càng nghĩ càng kích động, hoàn toàn quên mất chuyện bị sinh ý làm món cay.

“Hay là ngày mai trước xem xem rồi lại nói đi.

” Đáy lòng Tống Tân Đồng không chắc chắn lắm, nhìn tài liệu còn dư lại hơn nửa, đáy lòng có chút tích tụ.

“Tân Đồng nói đúng, ngươi cũng đừng có nghĩ quá tốt, vạn nhất lúc sau mấy bà nương kia lại cùng đến làm thì sao?” Tạ thẩm nhìn theo tầm mắt của Tống Tân Đồng, “Tân Đồng, hôm nay còn lạ nhiều như vậy, nên làm sao?”
“Không có gì, lấy về để vào giếng nước ngày mai còn dùng được.

” Tống Tân Đồng nhìn hình như đã không còn người đến mua món lạ nữa nên chậm rãi thu lại dụng cụ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui