Ngay khi cung cùng tên hợp lại làm một, bởi có cùng ý chí 'trung thành' mà sinh ra cộng hưởng mãnh liệt, tựa như là bạn hữu gặp lại nhau.
Trương Bá Luân vì người mình yêu mến mà nhẫn nhịn cầu toàn, ở mặt ngoài là đi đầu hàng phe địch, nhưng trái tim không lúc nào không hướng về với Quang Minh, trung thành với liên minh Quang Minh. Mà Hưu Bá Đặc thì trung thành với Trương Bá Luân, biết rõ sẽ phải nhận đủ thóa mạ khuất nhục, nhưng một lòng theo sát không rời.
Trung thành, không phân lớn nhỏ!
Vưu Thản chứng kiến Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung cùng Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn trong tay Dương An, trên mặt lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng chỉ chốc lát đã hóa thành oán hận đố kỵ.
- Trường cung cùng mũi tên này… Hóa ra các ngươi là người của liên minh Quang Minh, vì hai tên ngu xuẩn kia mà tới giết ta hả!
Lấy thực lực Vưu Thản còn không thấu hiệu quả ngụy trang của Hỗn Độn dược tề, bởi vậy mãi đến giờ vẫn chưa biết là người chơi liên minh Quang Minh muốn ám sát hắn.
- Đúng vậy, hôm nay ta sẽ muốn dùng Trương Bá Luân cung cùng Hưu Bá Đặc tiễn để tiêu diệt tiểu nhân đê tiện như ngươi!
Trong lòng Dương An xuất hiện lửa giận chưa từng có, hắn thống hận nhất là loại tiểu nhân đê tiện như thế này.
- Ha ha ha, thật sự là quá ngây thơ rồi, thắng chính là thắng, thua thì thua, không có gì là đê tiện với không đê tiện.
Vưu Thản khinh thường cười ha hả.
- Đúng vậy, thắng chính là thắng, thua thì thua, nhưng thắng thua đều phải đường chính chính, cho dù tài nghệ không bằng người, cũng phải dùng bản lĩnh của mình mà tự bước lên, cố gắng phấn đấu, đói mới là thắng lợi có nghĩa.
Dương An vẻ mặt chính khí nói, mà cung tên trong tay đã kéo sẵn sàng. Text được lấy tại
"Sưu ~ "
Mũi tên màu bạc bắn ra, một luồng sáng bạc nhanh như thiểm điện cắt qua không gian, đột ngột hóa thành một con Phi Điểu màu bạc giương cánh bay lượn.
- Kiuuu~
Một tiếng chim hót kiêu hãnh vang lên, Phi Điểu màu bạc hóa thành lưu quang hối hả đánh về phía Vưu Thản.
Nói thì chậm, tất cả xảy ra chỉ vừa chớp mắt…
Vưu Thản còn đang cuồng tiếu, Phi Điểu màu bạc đã bay nhanh xuống, xé tan ngọn lửa xám tro vô địch, 'Phanh ~' một tiếng, mũi tên màu bạc xuyên thủng cái đầu ác ma của hắn.
Vưu Thản ngưng bặt tiếng cười, một con số sát thương cực lớn dâng lên, kết thúc sinh mệnh của hắn.
Vưu Thản còn chưa thể biến thành ác ma 7x, thời khắc cuối cùng, Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung cùng Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn hợp lại làm một xử lý tiểu nhân đê tiện này. Thi thể hắn vô lực đổ rạp trên mặt đất, đến chết cũng không nhắm mắt, một bộ không cam lòng, có thể thấy được hắn đến chết cũng không biết hối cải.
Sợ Vưu Thản sẽ có kỹ năng hồi sinh, Dương An ngay một kích cuối cùng kia cũng đồng thời phát động kỹ năng phong ấn linh hồn.
Dương An cảm giác một thân vô lực, một kích vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ mana của hắn, lại thêm Ám Nguyệt Phá trước đó. Có điều tất cả đều xứng đáng, chẳng những hoàn thành xong nhiệm vụ đầu tiên, còn có lĩnh ngộ mới về tốc độ công kích, khiến hắn tựa như bước vào một cánh cửa hoàn toàn rộng mở.
"Đinh ~ "
Một âm thanh trong trẻo vang lên, tựa như có gì đó rơi vào trong ống tên sau lưng Dương An. Dương An vừa nhìn, nguyên bản ống tên chỉ có 12 mũi Lạc Nguyệt Tiễn giờ lại nhiều thêm một mũi tên màu bạc. Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn sau khi bắn chết Vưu Thản lại trở lại ống tên của hắn.
Dương An rút mũi tên màu bạc ra, phát hiện thuộc tính Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn đã phát sinh biến hóa, vốn là vật phẩm nhiệm vụ, giờ lại gia tăng thuộc tính biến thành trang bị hắn có thể sử dụng.
Hưu Bá Đặc Trung Thành Chi Tiễn: vật phẩm đặc thù, có tỷ lệ nhất định bài trừ trạng thái vô địch, mỗi 100 giây có thể sử dụng một lần, mũi tên tự động thu về.
- Tỷ lệ nhất định bài trừ trạng thái vô địch, đây tuyệt đối là khắc tinh của đạo tặc cùng thuẫn giáp chiến sĩ!
Dương An thỏa mãn cất lại vào ống tên, sau đó lấy một bình mana uống vào, hồi phục chỗ đã hao hụt.
- Đồ rơi ra đã nhặt hết, một tấm bản đồ, một khối lệnh bài, còn có một chiếc vòng tay.
Rất nhanh, Phá Nha liền thu thập xong chiến lợi phẩm từ thi thể Vưu Thản.
- Bản đồ? Chẳng lẽ là bản đồ Hắc Phong thành?
Dương An trong lòng vui vẻ, bọn hắn mặc dù có bản đồ con đường nước ngầm lấy từ Hưu Bá Đặc, nhưng hiển thị với Hắc Phong thành ở mặt trên lại rất sơ sài, chỉ có vài kiến trúc chủ yếu để định vị, bởi vậy bọn hắn cũng không biết vị trí thiên lao giam cầm Trương Bá Luân cùng Giang Tiểu Ngư.
- Đúng vậy, là bản đồ chi tiết Hắc Phong thành!
Phá Nha trả lời.
- Bản đồ giao cho Ám Luân, chúng ta rời khỏi nơi này rồi nói sau.
Dương An ý thức được nơi này không phải địa phương an toàn, không thích hợp ở lâu.
Ám Luân tiếp nhận bản đồ, cũng hiểu Dương An muốn hắn tìm ra vị trí thiên lao.
Mọi người không có nghỉ ngơi, dưới dẫn dắt của Dương An xông ra khỏi hoa viên.
Nhưng mà, bọn hắn vừa rời đi không lâu, một đội tuần tra NPC hộ vệ vừa vặn hướng bên này đi tới.
- Đứng lại, tiểu nhân lớn mật, lại dám xông vào phủ tử tước, mau mau thúc thủ chịu trói!
Một gã NPC cầm đầu quát lớn, mang theo một đội mười hộ vệ chạy lại vây bắt.
- Mọi người bình tĩnh, không cần hành động thiếu suy nghĩ.
Dương An lập tức hô trong kênh tổ đội. Tiểu đội NPC hộ vệ này không thể nhìn thấu bọn họ là người chơi liên minh Quang Minh ngụy trang, bằng không đã không nói hai lời mà lập tức công kích. Thêm nữa vừa mới toàn lực chiến đấu, toàn bộ đội viên đều tiêu hao nghiêm trọng, nếu lại khai chiến thì phiền toán rất lớn.
Thấy NPC hộ vệ trước tiên cảnh cáo, không có lập tức triển khai công kích, ánh mắt Dương An lóe lên, nghĩ ra một kế.
- Các vị trưởng quan, chúng ta là tiếp nhận nhiệm vụ truy tung thích khách liên minh Quang Minh mới xông lầm vào phủ tử tước, hơn nữa lúc chúng ta đuổi tới đây phát hiện tử tước đại nhân đã bị ám sát bỏ mình, thỉnh các vị trưởng quan mau chóng thông báo, bắt gã thích khách liên minh Quang Minh trà trộn.
Dương An vẻ mặt đứng đắn nói, không có lộ ra nửa điểm kích động.
Hộ vệ đội trưởng cầm đầu hoài nghi đánh giá đám người Dương An, muốn tìm ra sơ hở, đồng thời chỉ thị hai gã hộ vệ lập tức tiến vào hoa viên xem xét.
Hiệu quả của hỗn Độn dược tề ngay cả Vưu Thản cũng không nhìn ra, sao những hộ vệ này có thể biết, hơn nữa vẻ mặt Dương An quá "thật".
Hộ vệ đội trưởng không thấy bất cứ sơ hở nào, mà hai gã hộ vệ cũng kích động chạy về báo cáo tước đại nhân chứng thật là gặp chuyện bỏ mình.
- Trưởng quan đại nhân, thỉnh mau chóng phái người triển khai truy bắt, bằng không bị thích khách liên minh Quang Minh chạy trốn, phía trên nhất định sẽ trách móc xuống, chúng ta đều không có kết quả tốt!
Dương An tức thời nói chuyện giật gân, đồng thời cường điệu là 'chúng ta', mãnh liệt tỏ rõ bọn họ là người cùng phe cánh.
Nghe Dương An nói, hộ vệ đội trưởng cũng biết tính chất nghiêm trọng của chuyện này, ở tử tước phủ phát sinh sự kiện ám sát, bọn hắn sẽ không thoát một phần trách nhiệm. Trong bối rối hộ vệ đội trưởng cũng không còn thời gian tiếp tục hoài nghi đám Dương An, lập tức truyền lệnh thủ hạ triệu tập toàn bộ hộ vệ trong phủ tiến hành lùng bắt thích khách, cũng lấy tốc độ nhanh nhất đưa sự tình thông báo lên.
Dương An lập tức lấy cớ tham gia lùng bắt thích khách mang theo đội viên rời đi, sau đó trở lại đình viện hoang phế kia, tiến vào trong bí đạo.
Vừa mới chiến đấu xong, bọn hắn cần nghỉ ngơi khôi phục thật tốt, hơn nữa cũng muốn có thêm thời gian tìm ra vị trí thiên lao, thương lượng đối sách kế tiếp.