Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đường Mật Mật càng bám chặt hơn: "không muốn! Lâu lắm rồi người ta không được nhìn thấy cậu, cậu có thể tưởng tượng được không! Đúng rồi Cửu Cửu, cuối cùng mình cũng gặp được quy tắc ngầm trong truyền thuyết, ha ha, ai nha, đối phương đúng là tinh mắt, chỉ là quá xấu, nếu anh ta đẹp trai hơn, nói không chừng mình sẽ theo luôn đấy!"
Diệp An Cửu lười quan tâm đến cô ấy, khẽ dịch người, tay đụng vào làn da ấm áp, Diệp An Cửu nhanh chóng mở mắt ra: "Cậu lại không mặc quần áo?"
Đường Mật Mật nở nụ cười xấu xa, đưa tay mò về phía áo ngủ của Diệp An Cửu: "Ngủ trần truồng mới tốt, Cửu Cửu, lại đây nào, để chúng ta cùng tương thân tương ái!"
"Đường Mật Mật!"
Cuối cùng, Diệp An Cửu bị cô gái loli không biết xấu hổ chạm vào ngực, cố tình đối phương còn chê bai, kiêu ngạo ưỡn hai hai ngọn núi nhỏ của mình lên: "Cửu Cửu à! Cậu đừng quá tự ti, cậu phải vui vẻ lên, mình có thể cho cậu sờ à!"
"Cút!"
Một trong những vết nhơ trong cuộc đời của Diệp An Cửu là năm mười ba tuổi cô gặp được một cô gái đang xem phim nóng, cô hiếm khi thiện tâm bộc phát muốn cải chính tam quan của đối phương, kết quả bị đối phương dây dưa, làm tam quan nát hết!
Diệp An Cửu nghĩ lý do lớn nhất làm đến bây giờ mình vẫn còn nụ hôn đầu là do có khuê mật đen tối háo sắc như Đường Mật Mật, làm cô mất một thời gian dài nghi ngờ không biết mình có bị cong hay không.
Vất vả lắm lắm mới dậy được khỏi giường, Diệp An Cửu lại cảm thấy choáng váng đầu vì không thức dậy một cách tự nhiên, chết tiệt.
Mà chuyện xấu không chỉ có thế này.
Đường Mật Mật nhận được cát xê, cố tình giữ lại chờ trở về mời cô ăn cơm, hai người thay đồ đôi đi ra ngoài, sau khi ăn trưa xong thì đi dạo trung tâm mua sắm, đang đi dạo Diệp An Cửu đột nhiên nhìn thấy có hai người ngồi bên cửa sổ trong quán cà phê phía đối diện, dù chỉ nhìn một bên mặt cô cũng có thể chắc chắn người đàn ông anh tuấn đó là Tư Dận Diễn, mà ngồi đối diện anh là một người phụ nữ quyến rũ ăn mặc thanh lịch.
Tư Dận Diễn không rỏ rõ thái độ vui hay buồn, nhưng thẳng thắn mà nói, anh tỏ vẻ ưu nhã lịch sự; người phụ nữ đối diện hơi cúi đầu cười nở nụ cười có má lúm đồng tiền như hoa.
Nhớ tới ánh mắt lạnh lùng của anh sáng sớm hôm qua, Diệp An Cửu chợt cảm thấy ngực như bị nghẹn lại, rõ ràng là anh muốn kết hôn với cô, cũng là anh muốn cô chuyển nhà qua, dựa vào cái gì cô phải nhìn anh mặt nặng mày nhẹ?
"Cửu Cửu! Sao vậy?" Đường Mật Mật đang cầm một xiên kẹo hồ lô ăn nhạy cảm phát hiện ra.
Diệp An Cửu thu hồi tầm mắt, ánh mắt trở nên thâm thúy: "Mật Mật! Cậu nghĩ mình ngủ với Tư Dận Diễn thì thế nào?"
"Tư Dận Diễn? Tổng giám đốc của quốc tế Hoa Tư đó á?" Đường Mật Mật há to cái miệng nhỏ, mắt dần mở to ra, phấn khích gật đầu: "Ý tưởng này của cậu hay đấy, cậu có có vóc người, có sắc đẹp, có thân phận, ngủ một lần đáng giá, ngủ hai lần kiếm được, Cửu Cửu, cố gắng lên! Chờ cậu thoát kiếp xử nữ, nhớ phải nói mười ngàn chữ cảm tưởng cho mình đấy!"
Diệp An Cửu bật cười, theo như lời cô ấy nói, cô gả cho Tư Dận Diễn là kiếm được món hời?.