Tu Tiên Đá Thần

Trong Ly Phù Các, Đá Quý đang vẽ vài tấm Linh Phù.

Huyền Vệ nhìn chăm chú mở lời:

- Đá Quý, tại sao ngươi lại vẽ tấm phù nào cũng giống cục đá vậy?

Nữa giờ trước, cậu bỏ ra bốn mươi sáu viên trung phẩm Tinh Thạch mua tám tấm Linh Phù và học chế Linh Phù.

Vừa mới học xong chế Linh Phù, dùng Linh Khí để vẽ ra những thứ mình muốn, nào ngờ cậu lại vẽ ra thứ này.

Vẽ đi vẽ lại nữa giờ, Đá Quý chỉ biết vẽ mỗi hình cục đá trên tấm Linh Phù cười khổ nói:

- Huyền Vệ huynh, ta cũng nào có biết vẽ hình nào khác ngoài cục đá đâu.

Kiểm tra lại những tấm Linh Phù cậu đã vẽ, tổng có tám tấm.

Đập Đá Linh Phù ba tấm, Sắc Đá Linh ba tấm, uy lực của cả hai loại này tương đương Nguyên Anh sơ kỳ.

Đại Đá Linh Phù hai tấm uy lực tương đương Nguyên Anh trung kỳ.

Cảm giác thật tuyệt khi cậu vẽ một tấm phù, nó như có thứ gì đang chạy trên tay, đường nét rất chân thật như một hòn đá thật chứ không phải là Linh Phù.

Đá Quý rất muốn thử uy lực của nó nhưng lại thôi. Bởi, cậu rất nghèo, bản thân còn phải đánh thắng đại hội để lấy tiền trả lại cho Huyền Vệ.

Cả hai ngồi nói chuyện với nhau:

- Đá Quý, ngươi Huyết Mạch là gì vậy?

- Huyết Mạch của Ta là Khối Đá.

- Hả? Khối Đá? sao ngươi lại tu luyện qua cảnh giới Nguyên Anh được vậy?

- Cái này ta cũng không biết? Có lẽ do may mắn.

Nghe xong Huyền Vệ lại than vãn về chuyện tu luyện rất chậm chạp của mình:

- Ngươi phế Huyết Mạch còn tu luyện lên Nguyên Anh được, ta thấy mình thật yếu kém, cha ta đầu tư bao nhiêu tài nguyên cho ta, nhưng một năm nay ta vẫn chưa tấn cấp lên Nguyên Anh được. Hằng ngày ta đều bị mọi người khinh thường, đến cả ca ca cũng xem ta là phế vật. À đúng rồi trận đấu ba ngày sau ngươi đại diện cho ta được không?

Đá Quý cũng đang muốn tham gia, rất khó để đăng ký, bây giờ có người mời ngu gì không nhận, kèm theo phần thưởng rất hậu hĩnh đáp lời:

- Ta sẽ tham gia bên phía huynh để báo đáp trận đổ vỡ khi nãy.

Huyền Vệ nghe xong vui vẻ tươi cười:

- Ha Ha! Ngươi mạnh thế này chắc chắn sau trận chiến sẽ nổi danh ở Thành Tây Huyền. Còn nữa ta sẽ đưa cho ngươi thêm năm mươi trăm viên trung phẩm Tinh Thạch xem như là tiền công đi.

Hai người cười nói vui vẻ hết một ngày trời, màn đêm dần kéo tới, bọn họ kéo nhau ra khỏi Ly Phù Các vừa đi vừa nói:

- Đá Quý, hôm nay ngươi có chỗ nghỉ ngơi chưa, chưa thì sang phủ ta đi ở đó rộng lắm.

- Huyền Vệ huynh, thật ra ta cũng chỉ mới đến đây, chưa hề có chỗ ngủ, huynh đã mở lời mời ta nào dám từ.

Đi theo Huyền Vệ về Phủ Huyền Vũ, giới thiệu bên trong phủ rộng lớn thế nào.

Phủ Huyền Vũ nơi đây đều là người của Thành Chủ Huyền Bá.

Thành Chủ Huyền Bá có hai đứa con là Huyền Đích hai mươi sáu tuổi, tu vi Kim Hóa Đan trung kỳ, Huyết Mạch Song Phong Truyền thuyết, ngộ tính Thất đẳng, tính khí nóng nảy, ham tu luyện nên rất ít khi ra ngoài.

Huyền Diệu nữ mười lăm tuổi, tu vi Nguyên Anh trung kỳ, Huyết Mạch Tinh Sư cao cấp, ngộ tính Ngũ đẳng.

Phó Thành Chủ Huyền Lục em trai của Huyền Bá có ba người con.

Huyền Bí hai mươi ba tuổi, tu vi Kim hóa sơ kỳ, Huyết Mạch Ngưu Vương cao cấp, ngộ tính Lục đẳng, tính khí hung hăng, ham quyết đấu rồi hằng ngày hay đi Đại Lâm Các đánh nhau - Huyền Vệ(...)

Huyền Liên nữ mười hai tuổi, tu vi Khí Luyện cảnh tầng chín, Huyết Mạch Thổ Thố cao cấp, ngộ tính Lục đẳng.

Hai người họ đã đến trước Phủ Huyền Vũ, Đá Quý ngước nhìn lên cách cổng to lớn, trên cửa có một con Huyền Vũ, thấy nó như sắp lao đến, sống động và chân thật như tấm lệnh bài mà Huyền Thiết đưa.

Chuẩn bị bước vào thì bị chặn lại, trước mặt họ là một cô gái vẻ mặt tức tối nói:

- Vệ ca, Huynh lại đi Ly Phù Các gây chuyện nữa à? Tại sao bây giờ huynh mới chịu về còn không lo tu luyện đi. Người bên ngoài toàn nói xấu huynh nhiều lắm đấy biết không? Muội nghe xong mà còn bực mình, muội sắp vược qua huynh rồi.

Huyền Vệ bị cô gái chặn lời nói tới tấp, quay sang Đá Quý cười khổ, than khổ với muội muội:

- Muội à, ta cố hết sức rồi mà vẫn không lên được Nguyên Anh đấy thôi. Thời gian rảnh ta đi chế phù giải trí thôi, người ta nói gì kệ họ đi, ta không quan tâm. Còn nữa hôm nay có bằng hữu của ta đến chơi, muội ít nói lại tí đi.

Nghe xong cô bé tức tối chạy đến đuổi đánh cậu ta.

- Nhị ca... Huynh đứng lại cho muội, huynh dám nói xấu muội.

Hai người chạy quanh cả phủ la lối ôm sòm, Đá Quý buồn bã bước theo vào trong, thấy họ vui vẻ làm cho cậu liên tưởng đến chuyện lúc trước.

Bọn họ sắp xếp cho cậu ở trong một phòng, mặt trăng đã lên cao, cạnh cửa sổ Đá Quý ngắm nhìn bầu trời và tự nói với bản thân mình.

- Đời này ai hiểu được ta, sự cô đơn, lạnh giá trong lòng mấy ai cảm thông, Tình Yêu là gì, hạnh phúc là gì? Ta cũng chỉ muốn một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc như bao người, nhưng tại sao mọi thứ vừa đến tay đều bị lấy đi, chỉ để lại mỗi nỗi đau cho ta thế này?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui