Buổi trưa, Vân Mộng tông.Sau khi tu luyện xong, Lý Mệnh chậm rãi mở mắt, đồng tử trong mắt mang theo một màn ánh sáng từ từ tiêu tán.Hắn xuyên không đến nơi này đã năm năm.Lúc ấy hắn mười hai tuổi, bị lừa bởi một đạo sĩ toàn thân nhuốm máu, nói hắn giữa trán đầy đặn, gân cốt xuất chúng, là tư chất để tu tiên tốt nhất, hỏi hắn có nguyện ý bái sư hay không, làm người thừa kế duy nhất của Vân Mộng tông.Lý Mệnh đương nhiên nguyện ý, không chút do dự, bái sư ngay tại chỗ.Thế là đạo sĩ sư phụ liền cho hắn một tấm bảng gỗ có hoa văn rồng chứng minh thân phận tông môn.Sau đó đem hắn đưa đến Vân Mộng tông.
Thế nhưng vừa mới tiến vào trong Vân Mộng tông, đạo sĩ liền chết, hiện tại cỏ trên mộ đã mọc cao một thước.Lúc này hắn mới biết rõ, Vân Mộng tông chính là một cú lừa, bên trong không có bất kỳ ai, chỉ có một con chó bị mất trí.Lúc ấy hắn liền muốn chạy trốn, kết quả phát hiện làm cách nào cũng không ra được, chỉ có thể hoạt động ở một số khu vực của Vân Mộng tông, còn nhiều nơi như Tàng Thư các cùng kho vũ khí các loại thì không thể tiến vào.Đạo sĩ sư phụ còn chưa kịp dạy hắn cách tiến vào.Lục lọi nửa ngày, cũng không vào được.Thường ngày, hắn chỉ có thể hoạt động ở lâu các trên không trung.May mắn, tại gian phòng của đạo sĩ sư phụ, hắn tìm được một bộ tiên pháp có thể tu luyện «Luyện Khí Quyết».Tu luyện ba năm, đột phá tầng thứ chín, thế nhưng về sau tu luyện thế nào cũng không có bất kỳ tiến triển nào.Tự mình tìm tòi tu luyện quả thật quá khó khăn.Hôm nay, như mọi ngày, hắn ngồi tu luyện trên một tảng đá, hoa văn rồng trên tấm bảng gỗ mang theo bên hông bỗng nhiên lấp lóe một cái.Thứ đồ chơi này năm năm không có phản ứng, làm sao đột nhiên lại có dị tượng?Chẳng lẽ đây là kim thủ chỉ được kích hoạt?"Ầm!"Lý Mệnh nghe thấy tiếng động, tựa như là có đồ vật rơi xuống nơi này.Phương hướng chính là rừng hoa đào của Vân Mộng tông."Gâu gâu gâu.
.
."Con chó mực to lớn mất trí không ngừng gầm gừ.Con chó mực này đến một điểm linh tính đều không có, mỗi ngày rũ cụp lấy lỗ tai, như sống dở chết dở, cảm giác như bị mất trí, dáng vẻ không có linh hồn.Nhưng đột nhiên truyền tới tiếng vang, khiến tinh thần nó phấn chấn hơn, mười phần cảnh giác, sủa loạn rồi lao vào rừng hoa đào.Lý Mệnh cũng tiến lên đi theo.Khi hắn đuổi tới rừng hoa đào, chó mực đã ở bên cạnh đào hố, một bên đào hố, một bên lắc đầu.Chó nhìn hố và lắc đầu, cái gì thế này?Lý Mệnh nhìn lại hướng trước mặt, thấy rõ ràng có một nữ tử nằm trên mặt đất.Nữ tử bị một tấm lụa mỏng che mặt, da thịt trắng như tuyết, trời sinh lệ chất, nổi sóng chập trùng, tiên tư tuyệt sắc, giống như tiên nữ từ chín tầng trời.Nhưng đôi mắt của nàng lại bị bịt kín bởi một miếng vải màu đen.
Nàng nằm trên mặt đất không cách nào động đậy..
.
.Mùi thơm hoa đào nồng đậm xộc vào mũi.Tiểu Long Nữ nhăn mày, cảm thấy rất rất kỳ quái, nàng cảm thấy hoàn cảnh chung quanh bỗng nhiên thay đổi .Vừa rồi, ước chừng là lúc ban đêm.Nàng cùng Âu Dương Phong điên điên khùng khùng đánh một trận ở Chung Nam sơn.
Về sau Dương Quá xuất hiện ngăn cản, nàng mới biết Âu Dương Phong là nghĩa phụ của hắn, hai người này gặp nhau vui vô cùng.Sau đó Âu Dương Phong muốn dạy Dương Quá võ công.Âu Dương Phong sợ nàng lén học tuyệt thế võ công của hắn, liền dặn nàng không được nghe lén.Tiểu Long Nữ yên lặng đi xa, đến dưới một gốc cây.Âu Dương Phong vẫn sợ nàng nghe lén, âm thầm xuất thủ điểm huyệt đạo sau lưng nàng, sau đó nàng liền ngã trên mặt đất, rốt cuộc không cách nào động đậy.Bất quá, nàng cũng không vội, trước đó Lý Mạc Sầu một lòng muốn đoạt «Ngọc Nữ Tâm Kinh», đã từng giao đấu qua.Nàng cùng Dương Quá dưới cơ duyên xảo hợp tìm được một mật thất, không ngờ lại phát hiện ra chuyện của Vương Trùng Dương và Lâm Triều Anh.Đồng thời, bọn họ còn tìm được Cửu Âm Chân Kinh mà Vương Trùng Dương khắc vào vách đá, còn tùy cơ ứng biến học xong giải huyệt đại pháp bên trong Cửu Âm Chân Kinh trên vách đá.Cửu Âm Chân Kinh là thiên hạ đệ nhất võ công, giải huyệt của kẻ địch vô cùng dễ dàng, căn bản sẽ không bị người khác khống chế.Thế là, Tiểu Long Nữ bắt đầu xung kích huyệt vị, kết quả.
.
.
Phát hiện trong thời gian ngắn căn bản không xung kích được.Ngay lúc này, nàng nghe được tiếng bước chân rất nhẹ xuất hiện.Nàng tập trung, cẩn thận lắng nghe.Tiếng bước chân sột soạt.Có thể xác định là người.Người này đi về phía nàng.Nàng muốn nhìn rõ là ai, nhưng bây giờ là ban đêm, lại thêm gió mát phất phơ, đưa làn lụa mỏng màu trắng của nàng thổi lên, che khuất tầm mắt, càng không thấy rõ người tới.Một lát sau, tiếng bước chân càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng vang lên ở bên tai."Sột soạt."Tiểu Long Nữ ngừng thở, rất muốn nhìn thấy người tới là ai, thế nhưng không thể nhìn thấy, đêm đã tối lại thêm lụa mỏng còn che khuất mắt, nhìn không thấy bất cứ thứ gì.Làm cho nàng có chút hoảng.Nàng tiếp tục xung kích huyệt đạo, thế nhưng căn bản không cách nào giải được.Rất nhanh, tiếng bước chân người tới liền dừng lại.Tiểu Long Nữ nghe được thanh âm ừng ực ừng ực của nam nhân, tựa như là đang nuốt nước miếng.Tiểu Long Nữ kinh hãi không thôi, muốn há miệng kêu lên, nhưng lại không thể cử động được đầu lưỡi.‘Đây đúng là một cơ hội tốt!'Nam tử nuốt nước bọt, không dám nói lời nào, vừa rồi hắn trốn ở sau cây thấy được Âu Dương Phong cùng Dương Quá rời đi, đoán chừng trong thời gian ngắn sẽ không quay trở lại ngay được.Mà Tiểu Long Nữ lại bị điểm huyệt.Hắn kích động âm thầm đi tới.Lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Long Nữ, đã bị dung mạo của nàng hấp dẫn sâu sắc..Nàng băng cơ ngọc cốt, da thịt trắng như tuyết, con ngươi linh hoạt kỳ ảo, đường cong hoàn mỹ, dung mạo thanh tú vô cùng, quanh thân giống như bao phủ một tầng khói nhẹ sương mù, như thật như ảo, thật không phải người trần thế, đẹp đến mức lạ thường, giống như thiên tiên trong truyền thuyết.Chỉ trong một cái nhìn, hắn liền say mê vị thiên tiên nữ tử xinh đẹp này.Ban đêm có nằm mơ cũng sẽ mơ thấy nàng..Mơ thấy nàng triền miên ở trong ngực của mình.Hiện tại Tiểu Long Nữ bị Âu Dương Phong điểm trụ huyệt đạo, mất đi hành động, đây là cơ hội ngàn năm có một, hắn làm sao có thể bỏ qua.Hắn đi từng bước một hướng tới vị tiên nữ này.Thật vừa đúng lúc, khi hắn vừa bước tới một bước, gió nhẹ thổi tới, làn lụa mỏng của Tiểu Long Nữ vừa vặn phủ lên mặt nàng, thế là hắn nuốt nước miếng một cái, ngồi xổm xuống.Hắn khẩn trương, kích thích, cái trán chảy ra mồ hôi.Không ngừng liếm môi.“Thật sự là trời cũng giúp ta.”Hắn lập tức lấy ra một mảnh vải đen, chậm rãi bịt kín con mắt Tiểu Long Nữ, để nàng không nhìn thấy gì.Sau đó có thể phất tay áo rời đi, thần không biết quỷ không hay.Kỳ thật, tay của hắn có chút run rẩy, đây không phải là khẩn trương, mà là kích động, kích động đến mức run tay.Đây chính là tiên nữ ngày nhớ đêm mong.Hắn cố gắng hết sức để kìm nén sự kích động trong lòng và cố gắng trấn an lòng mình, nhưng mồ hôi trên trán vẫn chậm rãi chảy xuống.Đem mồ hôi trán lau đi, hắn lên kế hoạch hành động, dự định chiếm hoàn toàn vị nữ thần trong mộng ngày nhớ đêm mong này.Khóe miệng hắn nở một nụ cười nhàn nhạt.“Đêm nay thỏa lòng bấy lâu!”Hai tay từ từ chạm đến thắt lưng quanh eo nàng.Đúng lúc này, không gian sinh ra một tia ba động, tựa như là có lực lượng thần bí xuất hiện, nam tử bắt hụt.Cứ như vậy, Tiểu Long Nữ nằm trên mặt đất biến mất giữa hư không.“Làm gì vậy, sắp cởi được quần rồi, người sao lại biến mất?”.