“Pháp quan! Đối phương đang chính miệng thừa nhận bản thân sao chép sản phẩm của tôi, có lẽ ngài cũng nghe được rồi chứ, anh ta chính miệng nói ra." Tổng giám đốc Tôn vội vàng hướng về phía mấy vị pháp quan kêu lên.
Những người ở hiện trường đều không nghĩ đến tình cảnh này, chuyện này dù sao cũng qua rồi, Lục Tam Phong tại sao lại đi thừa nhận vậy?
“Trước thái độ kiêu ngạo của đối phương và hành vi coi thường pháp luật, chúng tôi từ chối hòa giải.”
“Đúng! Quá kiêu căng rồi, chưa thấy ai kiêu căng như vậy.”
“Đứng trước mặt pháp quan mà dám nói chuyện như vậy, có phải cảm thấy chúng tôi rất dễ bắt nạt đúng không?”
“Yên lặng! Yên lặng!” Pháp quan vội vàng cho mọi người trở nên yên tĩnh, nhìn Lục Tam Phong thấy có chút đau đầu, đây không phải là muốn kiếm chuyện sao!
Sao chép hay là không sao chép, bây giờ cũng không có ý nghĩa gì rồi.
Đám người Cao Chí Dũng không hiểu lời Lục Tam Phong nói có ý gì, nhưng mà bọn họ cảm thấy tổng giám đốc Lục nhất định có cách nghĩ riêng của anh.
“Anh chắc chắn những lời anh nói lúc nãy?” Âm điệu của pháp quan mang theo vài phần ám thị.
Lục Tam Phong giống như nghe không hiểu vậy, gật gật đầu: “Tôi có thể ở hiện trường pha chế đúng lúc giám đốc của sản phẩm bọn họ cũng ở đây, tôi phải chứng minh chúng tôi không có sao chép, khẩu vị giống nhau nhưng không đồng nghĩa công thức giống nhau, chúng tôi trước đây đã so sánh hai công thức với nhau, nhưng đối phương vẫn cứ nói chúng tôi đụng hàng về mùi vị, bao bì, doanh thu, tiếp thị thị trường...
“Nếu như tổng giám đốc Lục đã thể hiện một chút, vậy chúng tôi cũng tình nguyện xem.”
“Vậy thì thể hiện một chút đi, cũng coi như cho chuyện này một hồi kết, làm ăn mà kiếm tiền trong hòa thuận, có cần những thứ gì không?" Pháp quan hỏi.
“Một số loại nước trái cây, phụ gia,...
Lục Tam Phong nói.
“Tôi kêu giám đốc sản xuất đi lấy.” Tổng giám đốc Tôn nói xong liền phân phó vài câu cho người đàn ông trung niên kế bên, đối phương lập tức đứng dậy ra khỏi phòng.
“Tôi cảm thấy, hành vi của cả hai bên đều không được, đối với Wahaha yêu cầu bồi thường, chúng tôi không ủng hộ, đồng thời ở phương diện sáng chế, thực phẩm Phong Giai không hề vi phạm”
“Đối với các sản phẩm của thực phẩm Phong Giai đã được báo cáo trước đây là có vấn đề về an toàn, Cục Giám Sát thị trường đã niêm phong nhiều sản phẩm, và các sản phẩm đó đã qua kiểm tra và đạt tiêu chuẩn.
Tổng giám đốc Lục có thể thông báo cho người đến lấy một số sản phẩm đã niêm phong trước đó và thanh toán một số phí lưu trữ tạm thời.”
Lục Tam Phong quay đầu lại nhỏ giọng nói với Đỗ Lam Minh: “Bao nhiêu hàng?”
“Trăm bảy triệu, giá thành gốc của sản phẩm.
“Vậy số hàng đó không có vấn đề, tặng cho cục giám sát và pháp viện xem như quà mùa hè đi, cũng coi như chút lòng thành của chúng ta.
Lục Tam Phong vô cùng khách khí nói, anh biết số hàng này nếu như muốn lấy về, phí bảo quản, phí xuất kho, phí người gác cổng, mắc quá rồi.
“Nếu như hôm nay là một buổi hòa giải, hy vọng hai bên có thể bắt tay làm hòa, các anh có thể đi đến trước cổng pháp viện nhìn xem, phía trước có hai chữ, viết là nhân dân, không phải nơi mà các anh dồn án, các anh đều phải rút đơn, thế nào?”
“Tôi thay mặt cho toàn bộ cổ đông của thực phẩm Phong Giai, chúng tôi đồng ý” Lục Tam Phong mở miệng nói.
“Còn các anh thì sao?”
“Tôi cảm thấy nên xem tổng giám đốc Lục thể hiện đã.”
“Anh vẫn cảm thấy bọn họ sao chép tác phẩm của anh, đúng không?” Một vị pháp quan từ kế bên lấy ra một xấp tư liệu nói: “Đây là công thức của cả hai bên, tỷ lệ công thức, phân tích chi tiết kết cấu sản phẩm, còn có bao bì, thị trường tiêu thụ, vv hàng loạt kết quả tổng hợp, kết quả phán đoán không phù hợp quyền vi phạm.
“Tại sao không bác bỏ tố cáo trước khi không vi phạm? Các anh cái gì cũng biết hết sao?” Trương Phượng Tiên không nhịn được nói.
“Im miệng!” Lục Tam Phong hướng về phía cô ta nói hai câu, quay đầu nói: “Cô nhóc còn chưa hiểu chuyện, để các vị chê cười rồi.”
Tất cả mọi người đều xem phần tài liệu này, hiện trường không ai dám lên tiếng, hai sản phẩm chỉ là mùi vị giống nhau mà thôi, lần uống thử đầu tiên Lục Tam Phong không nhìn bảng thành phần, chỉ nhớ mỗi mùi vị, một chút thử nghiệm mà thôi.
Lục Tam Phong quay đầu nói với một vị giám đốc bên cạnh: “Đưa cô ta ra ngoài.”
Khuôn mặt của Trương Phượng Tiên khó chịu, mang mấy phần tính khí tiểu thư đi ra ngoài.
Sau thời gian hai tiếng đồng hồ, tất cả các chi tiết liên quan đều đã bàn xong, giấy hòa giải hai bên cũng xem mấy lần, liên quan đến vấn đề tranh chấp giữa hai bên, cũng đã ký giấy hòa giải, chuyện này cũng chính thức kết thúc.
Giám đốc sản xuất của Wahaha quay lại, đồng thời đem nửa phòng thí nghiệm chuyển qua đây, hiện trường có rất nhiều lon và khuôn, không ít người vây lại xem.
Lục Tam Phong cười nói: “Tiếp theo nên thể hiện cho mọi người cùng xem, bí mật cốt lõi của thực phẩm Phong Giai, và quá trình chúng tôi khai thác sản phẩm.”
“Tổng giám đốc Lục bây giờ có thể đường đường chính chính đem chuyện này làm công bố trước mặt rồi, tôi thật muốn mở mang tầm mắt, chỉ không ngờ anh lấy được số liệu và bảng thành phần của sản phẩm mới, xem ra lúc quay về tôi phải nghiêm khắc điều tra bộ phận khai thác rồi.” Tổng giám đốc Tôn nói xong ảnh mắt hướng về phía Cao Chí Dũng.
“Lúc nãy pháp quản cũng đã nói, không tồn tại việc sao chép, nếu như đã ký giấy hòa giải, thì đừng có ăn nói lung tung.
Cao Chí Dũng mở miệng nói.
“Giám đốc Cao thực sự uy phong, lúc đầu tôi thật sự không nhìn nhầm người nha.”
"Cảm ơn tổng giám đốc Tôn đã khen.”
Hai người cứ anh tới tôi lui, ngữ khí ngày càng sặc mùi chống đổi, anh ta chính là hoài nghi Cao Chí Dũng giúp cho thực phẩm Phong Giai hoàn thành những chuyện này, Cao Chí Dũng là nhân viên cũ của Wahaha, người quen cũng rất nhiều.
“Được rồi! Đừng cãi nữa!” Lục Tam Phong ngắt đoạn lời hai người, hướng về phía giám đốc sản xuất Wahaha nói: “Thêm một chút nước cam, chất tạo nhớt, chất tạo màu cam, đường hóa học, chút chua, cuối cùng là vài miếng trái cây, đổi đi."
Giám đốc sản xuất thứ trong tay mình, đầu tiên không biết mùi vị như thế nào, nhưng màu sắc, trạng thái nổi của trái cây giống hệt nhau.
Chỉ có thành phần của bọn họ pha chế khác nhau.
Đám người tổng giám đốc Tôn xem đến mắt trừng mồm mở, chuyện này có chút thần kì quá, đám người Đỗ Lam Minh lại càng ngây ngốc hơn, bọn họ biết rõ hơn ai hết bản thân không hề sao chép, càng không có việc bỏ tiền đi mua công thức.
Nghiên cứu và phát triển là bí mật cao cấp nhất, đừng nói là Đỗ Lam Minh, ngay cả Cao Chí Dũng cũng ít khi đụng đến, sau đó một màn biểu diễn trước mặt mọi người, thực sự khiến mọi người vô cùng sửng sốt.
Một mình anh ta gánh hết cả đoàn đội khai thác và phát triển?
“Tôi thử một ngụm!” Lục Tam Phong lấy ống hút hút một ngụm, sờ cằm nói: “Chua quá, lại chỉnh một chút, đừng cho đường hóa học, mùi vị không ngon, cho đường mía, vị chua cũng bớt chút đi."
Pha chế lại lần nữa, Lục Tam Phong nếm xong gật gật đầu, giám đốc sản xuất của đối phương uống một ngụm nói: “Mẹ ơi! Chính là cái vị này.”
Sản phẩm mới đã được lên dây chuyền sản xuất, tháng tám sẽ tung ra thị trường, mọi người ở hiện trường đều uống thử, bọn họ uống hết lỵ của Lục Tam Phong pha chế, đều im lặng không nói.
Có hai vị pháp quan cau mày nói: “Trong đây không hẳn đều là cam tươi? Nhà tôi mua trên bao bì có ghi là nước cam tươi, sao mà cho nhiều chất phụ gia vậy?”
“Đó là tuyên truyền, ngài tìm trên bao bì, có thể tìm được dòng tuyên bố từ chối trách nhiệm, một hàng nhỏ viết, lấy sản phẩm thực tế làm chuẩn.” Lục Tam Phong giải thích nói.
“Tất cả đều là hóa chất sao?” Pháp quan không nhịn được kêu lên: “Thật trục lợi!”
Lời này nói ra, không chỉ là bên Wahaha, mà cả thực phẩm Phong Giai đồng nhất cuối đầu họ liên tục, các nhân viên khác của tòa án cũng lần lượt nhắc nhở họ.
“Tổng giám đốc Tôn có phải vẫn cảm thấy tôi sao chép anh, vậy tôi sẽ cho anh lộ nghề." Lục Tam Phong tự tin cười nói: “Anh có hứng với sữa tươi không? Tôi pha sữa tươi cho anh?”
“Nước, đường, bột sữa, chất làm đặc, hương vị thực phẩm, maltol, acesulfame kali, và các loại vitamin đều đưa vào.” Lục Tam Phong pha chế mười bảy ống, uống thử một chút, chọn ra một ống, dựa theo ống này mà pha thêm vài ống cho mọi người uống thử.
Tổng giám đốc Tôn uống xong hai mắt sáng lên, trừng mắt nhìn Lục Tam Phong, hận không thể đẩy anh ra khỏi đây, người này thực sự quá đáng sợ rồi, một người làm còn nhanh hơn cả một đoàn đội làm.
Đây là gì?
Con mẹ nó đây chính là thiên tài nha!
Giám đốc sản xuất ngồi trên ghế hai mắt ngây ngốc, anh ta vẫn luôn cảm thấy bản thân là một người sản xuất nước uống lớn nhất, khẳng định bản thân là giám đốc sản xuất xuất sắc nhất cả nước, anh ta thu nhận đoàn đội giỏi nhất, để có thể sản xuất ra sản phẩm hoàn mỹ nhất.
Nhưng mà ở trước mặt Lục Tam Phong anh ta không là gì cả.
Lục Tam Phong nhìn ra được, bọn họ đối với sản phẩm này đã động lòng, thực ra sản phẩm này đều là của bọn họ, năm 2005 Wahaha ra hàng loạt sản phẩm dinh dưỡng, vì vậy Lục Tam Phong không muốn thực phẩm Phong Giai sản xuất ra, bởi vì giá thành quá cao, bán quá mắc vì vậy không có ai mua.
“Các anh còn cảm thấy tôi sao chép của các anh không?” Lục Tam Phong cười nhẹ nói: “Chỉ cần tôi bằng lòng, trong thời gian vài ngày tôi có thể làm ra rất nhiều sản phẩm."
Lời này cũng quá kiêu căng rồi, không có ai kiêu căng hơn anh ta, đừng nói là người của Wahaha, đến Đỗ Lam Minh nhìn Lục Tam Phong giống như đang nhìn một con quái vật.
Bọn họ không thể nào tưởng tượng được, một người trong thời gian ngắn có thể điều chế ra được nhiều sản phẩm như vậy, Lục Tam Phong không hiểu thành phần, chỉ biết uống, nguyên nhân duy nhất mà họ nghĩ đến được là lúc trước Lục Tam Phong uống rất nhiều đồ
.