Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi


Trở lại phòng, Tô Ái Linh quan sát anh, hỏi: “Sắp xếp xong rồi?”

Lục Tam Phong gật đầu không nói chuyện.
“Đi thôi!” Cô ta đứng lên đi ra ngoài cửa.

Tô Ái Linh cố ý đi cùng Lục Tam Phong đi ngang qua cửa chỗ Trương Phượng Tiên, Trương Phượng Tiên thấy cảnh như vậy thì hơi kinh ngạc, cả người sững sờ tại chỗ, khi phản ứng kịp mới đi ra nhìn hai người.
“Không phải anh ta ăn với bạn sao?" "Đúng vậy!” Lục Tam Phong gãi đầu, trong lòng thầm mắng một tiếng độc nhất lòng dạ đàn bà.
“Cùng cô ấy?" “Anh cứ tiếp tục làm việc, đừng để mệt mỏi quá, đi thôi, hai chúng ta về nhà đi.” Tô Ái Linh kéo tay Lục Tam Phong đi.

Trương Phượng Tiên dựa ở trên cửa, cả người đều ngu ngơ, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Trở lại phòng của cô ta, Tô Ái Linh ngồi xuống hỏi: “Làm sao vậy? Không vui à?” “Không có, sao lại thế được.
“Ôi, có phải vừa rồi tôi làm không đúng lắm hay không? Sẽ không mang gì xấu đến cho anh chứ?” Tô Ái Linh ra vẻ giờ mới phản ứng được.

Lục Tam Phong ngồi bên cạnh cô ta, cầm lấy tay cô ta nói: “Giám đốc Tô, cô cũng đừng trêu chọc tôi.” “Tôi không có!” Tô Ái Linh nhẹ nhàng hôn một cái ở trên mặt anh, dịu dàng nói: “Tôi yêu anh còn không kịp đây, đi tắm đi.” “Tôi muốn thảo luận một chút, trước tôi nói với anh...
“Thảo luận trên giường!”

Mười một giờ đêm, Trương Phượng Tiên đứng ở hành lang vẫn không thấy Lục Tam Phong đi ra, thì trong lòng sắp bốc hỏa, chuẩn bị gọi điện thoại cho Giang Hiểu Nghi.

Nhưng nghĩ một chút, bởi vì chút chuyện này mà khiến vợ con ly tán cũng không quá đáng giá, nếu mình không nói, Giang Hiểu Nghi cũng không biết, hơn nữa, tính cách của Giang Hiểu Nghi mềm lòng, chỉ sợ Lục Tam Phong nói mấy câu cả hai lại hòa hợp, đến lúc đó còn trách tội mình.

Trương Phượng Tiên trong thế khó xử, cô ta tức giận đi tới cửa, nhấc chân đạp cửa rời đi, một lúc sau Tô Ái Linh mặc đồ ngủ ra mở cửa, cả người tóc tại bù xù kêu lên: “Con mẹ nó đứa nào đá cửa bà mày?”

Sáng sớm ngày hôm sau, tin tức về việc khai trừ quản lý quy mô lớn của thực phẩm Phong Giai trở thành tiêu đề trên các tờ báo lớn trong thành phố lần nữa, hơn nữa mấy người Vương Hữu Cảnh cũng nhận một vài cuộc phỏng vấn, một đám người Lục Tam Phong, Cao Chí Dũng phẫn nộ nhà tư bản ở cuộc trong phỏng vấn.

Cũng ngay tại lúc này, những năm trước đây, bốn chữ này đã đủ bắn chết rồi.

Bên trong phòng trà dưới lầu, Lục Tam Phong đang lật xem báo, ngày hôm nay Tô Ái Linh thay một chiếc áo khoác len màu xanh nhạt, nửa người dưới là quần skinny màu trắng cùng một đôi giày cao gót, cả người ngồi ở đó trông rất ưu nhã.

Sắc mặt hồng hào làm cả người cô phần thoát tục, lộng lẫy hơn rất nhiều.
tăng thêm vài “Anh nói anh ấy, hành động theo tình cảm, khai trừ quản lý quy mô lớn như vậy sẽ rất dễ dàng đổ nát, đúng là còn quá non trẻ.” Tô Ái Linh đặt tờ báo xuống, khuấy cà phê trước mặt anh.
“Phải giết gà dọa khỉ, nếu không sẽ hậu hoạn vô cùng, anh cho tầng lớp thấp nhất cơ hội, giết chết những quản lý tầng lớp trung lưu này, chỉ cần tầng lớp thấp nhất không hỗn loạn, thì bổ sung quản lý tầng lớp trung chỉ là vấn đề thời gian mà thôi” Lục Tam Phong gấp tờ báo trong tay rồi cúi đầu ăn.
“Tổng giám đốc Lục đúng là ý chí kiên cường, cũng không phải tôi làm khó anh, chỉ là tôi đã nói là không tính “Công ty của cô mà cô nói không tính? Khi đó cô nói với tôi, chỉ cần tôi đáp ứng giao nhà xưởng cho cô, một năm ba trăm tỷ là được, thậm chí còn có thể trả trước ba nghìn tỷ, sao cô lại nói không tính? Cô nói không tính cô ở qua đêm với tôi?” “Đây là sao? Không phải ở qua đêm với tôi là bởi vì anh yêu tôi à? Anh dùng cái này làm điều kiện? Anh đang buôn bán à?” “Cô!” Lục Tam Phong xem như là hoàn toàn hiểu rõ cái gì gọi là mặt mũi rồi.
“Tôi cái gì mà tôi? Tôi phải xin bên trên, còn như phê chuẩn hay không cũng không biết, trong khoảng thời gian này anh đến thường xuyên làm tôi rất vui, xác suất trả lời sẽ lớn hơn nhiều, dĩ nhiên, anh cũng đừng chậm trễ chuyện của anh.” Tô Ái Linh ngả người nói: “Tôi đi nghỉ ngơi một lát “Giám đốc Tô nói phải, trước cuối năm phải có số tiền này, không thể làm lỡ chuyện nhà máy điện tử, chỉ cần tôi có thể làm thì đều dễ thương lượng” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Tô Ái Linh bưng cốc cà phê uống một ngụm, gật đầu không nói chuyện.

Lục Tam Phong đến nhà máy sau khi ăn xong, Tô Ái Linh tình cờ gặp Trương Phượng Tiên khi cô ta lên lầu, hai người bốn mắt nhìn nhau đầy tức giận.
“Tối hôm qua là cô đá vào cửa nhà tôi phải không? Du học sinh như cô cũng có chút tiền đồ này nhỉ?” Tô Ái Linh híp mắt, ra vẻ từ trên cao nhìn xuống nói: “Tôi không không chấp nhặt với cô gái hiểu biết hạn hẹp.
“Cô có thể nói cho tôi, làm sao cô làm được vậy, trước đây đúng là anh ta xem thường” “Ai mà không có lúc xin người khác giúp đỡ? Trước kia là tôi xin anh ta, hiện tại thời thể thay đổi.
Tô Ái Linh nói xong đi ra khỏi phòng.

Về đến phòng, cô ta gọi điện thoại tới cho công ty bên kia trước tiên: “Chuyện bảo các anh tra thế nào rồi?” “Không tra được, bên Hùng Miêu tôi cũng không biết ai, tuy nhiên có người biết, gần đây Lục Tam Phong vẫn qua bên Hoàng Hữu Danh ở nhà máy điện tử Hùng Miêu, hết hạn độc quyền cũng là thật, chúng tôi tổng hợp lại rồi phán đoán, lúc này anh ta thực sự gặp khó khăn, tình cảnh của thực phẩm Phong Giai không tốt lắm, nhà máy điện tử cũng không ổn, rất nhiều người đều nói anh ta cứ tiếp tục làm tiếp như thế, có khả năng làm hỏng thực phẩm Phong Giai.” “Tôi cần sự thực, không phải suy đoán của người ngoài.
“Giám đốc Tô, những chuyện này không dễ tra được, nếu đ có lợi cho chúng ta thì bắt tay vào làm thôi, chẳng lẽ anh ta còn có thể gài bẫy? Hợp đồng đã ký thì đến lúc đó sẽ là châu chấu trên dây cót”

Nếu ngay từ đầu Lục Tam Phong đã bằng lòng sảng khoái như vậy, quả thực cô ta không có gì nghi ngờ, nhưng sau khi tiếp xúc thời gian dài như vậy, cô ta cảm thấy mọi chuyện không thích hợp.

Lộ ra một đống thứ không chính đáng, chuyện xảy ra khác thường tất có gian ác, chỉ là không biết có ở đâu, Tô Ái Linh làm việc đã nhiều năm như vậy, cô ta luôn cẩn thận chặt chẽ, dù sao điều cô ta muốn làm trong công việc kinh doanh của mình là sự an toàn.
“Tra cẩn thận một chút, nên dùng tiền thì dùng tiền, biết không!”

Đầu bên kia điện thoại đồng ý, Tô Ái Linh cúp điện thoại, tựa ở trên đầu giường mà cả người hơi có ngẩn ngơ, cô ta vốn cho là việc cầm cự cổ phần đã thất bại, ai có thể nghĩ lại có hi vọng?

Lục Tam Phong đến nhà máy, anh cảm thấy rõ ràng toàn bộ nhà máy càng lúc càng bận rộn, vô số người nộp đơn, từ hôm qua đến nay đã có một nhóm người được đề bạt, tình huống về cơ bản là ổn định.

Lúc đi ngang qua phòng tài vụ thấy tổng giám đốc Lý tới, Lục Tam Phong đi vào, mở miệng nói: “Tổng giám đốc Lý, nghỉ ngơi rất thoải mái à?” “A? Ha ha ha ha, làm một chút việc cho công ty mà thôi” Tổng giám đốc Lý thuận miệng nói.
“Công ty đã cải tổ rồi, ông cũng bị đưa đến phía đổi tác, ngày hôm nay mang theo con dấu đến ngân hàng, để mở tài khoản công ty, có mấy nhà máy sắp phát tiền lương, còn lại là mang các báo cáo tài chính mới nhất vào văn phòng của tôi.” Lục Tam Phong phân phó nói.

Tổng giám đốc Lý lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc, rồi vui mừng khôn xiết, không ngờ một người đã gần bảy mươi tuổi lại có cuộc đời và sự nghiệp thứ hai nên mở miệng nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Lục, tôi chắc chắn sẽ làm rất tốt!” “Ông khách khí rồi.” Lục Tam Phong nói xong thì rời đi.
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Trở lại phòng làm việc, anh gọi Cao Chí Dũng tới để hỏi tình hình ở các nhà máy lớn, có mấy nhà máy xuất hiện rối loạn ngắn ngủi, cũng may đã ổn định.

Cách tốt nhất để ổn định mọi người là có một mức lương cao, về điểm này Lục Tam Phong làm rất tốt.
“Dự tính đến cuối năm, nhân sự sẽ gần như khôi phục lại.
Việc luân chuyển nhân sự trong nhà máy của chúng ta rất nhanh, cũng chính vì nguyên nhân này cho nên các vị trí đều thích ứng tốt, chủ yếu vẫn là các quản đốc, chủ nhiệm, tổng giám đốc của nhà máy, những người nồng cốt này không chạy hết” “Tôi đối xử với họ không tệ, không có lý do mà theo những người đó gây lại!” “Đúng đúng đúng!” Cao Chí Dũng trầm ngâm trong chốc lát nói: “Tổng giám đốc Lục, có chuyện này tôi cần nói cho anh, không phải anh không muốn tiếp tục đầu tư bỏ vốn sao, tôi biết một ông chủ, người ta gọi điện thoại cho tôi, nói có hứng thú, anh ta đồng ý đầu tư một trăm năm mươi tỷ, dĩ nhiên, mối quan hệ giữa tôi với anh ta rất nông cạn...

Cao Chí Dũng vội vàng giải thích, dù sao lần này Lục Tam Phong chắc chắn không hy vọng tình huống bị ban giám đốc soán quyền tái xuất hiện, cổ đông và tổng giám đốc có quen biết, đây vốn rất nguy hiểm.
“Không có chuyện gì, thay đổi điều khoản đầu tư bỏ vốn và hợp đồng mới.
Các cổ đông mới bị cấm thành lập ban giám đốc trong vòng một năm, cấm sử dụng quyền sở hữu, cẩm bán thảo cổ quyền trong tay, đồng thời chúng ta sẽ bảo đảm tiền lời cho bọn họ khi thấp hơn giá thu mua 50%." “Gần đây tôi tìm vài luật sư soạn hợp đồng mới, tôi sẽ cho người ta một lời khẳng định?” “À!” Lục Tam Phong chợt nhớ tới cái gì, mở miệng nói: “Đúng rồi, năm nay tỉnh có thể cho chúng ta cải danh doanh nghiệp hàng đầu không? Hay là công ty nổi tiếng gì đó." “Thật ra tôi không hỏi vấn đề này, tuy nhiên bây giờ chúng ta là một doanh nghiệp phúc lợi công cộng.
"Có ích lợi gì?” Lục Tam Phong khoát tay nói: "Quên đi, đến lúc đó tôi đến tỉnh lý hỏi một chút, có thể lấy được cái danh như thế rồi đề lên sản phẩm, thì hiệu quả tuyệt đối sẽ tốt

Cao Chí Dũng suy nghĩ, đúng là biết dùng người mới có thể thành sự, mình chưa từng nghĩ tới kiểu kinh doanh này.

Gần đây không ít tin tức về thực phẩm Phong Giai, người đến phỏng vấn nối liền không dứt, Lục Tam Phong giao toàn bộ cho Cao Chí Dũng, sau này mình sẽ nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn nào, mà khiêm tốn làm người.

Cao Chí Dũng không giúp được, nên thẳng thần giao cho bộ phận quảng cáo.

Mặc dù Lục Tam Phong không muốn quản nhiều, nhưng cũng xem các loại báo cáo trên bàn, nhất báo cáo tài chính, nếu không có tiền thì anh đi đầu cướp đoạt?

Lật xem hồi lâu, thấy một kế hoạch quảng cáo liên quan tới đài trung ương, trong đó có một số kế hoạch quảng cáo, đồng thời còn có báo giá, từ hàng tỷ đến hàng chục tỷ một năm.

Trong đó cũng viết Wahaha đang chuẩn bị quảng cáo vào năm ngoái, bởi vì thực phẩm Phong Giai đánh trở tay không kịp mới dẫn đến kế hoạch bị sinh non, sang năm sẽ ngóc đầu trở lại lần nữa.

Sau khi đọc kỹ khẩu hiệu, thời lượng, báo giá của một số mẫu quảng cáo, Lục Tam Phong chọn một cái trong đó khá có lợi để ký tên, với giá tiền là hai mươi sáu tỷ

Buổi sáng có mấy cuộc họp, hiện tại vấn đề chính là ổn định nội bộ quản lý, đồng thời Lục Tam Phong cũng đang báo tin cho các nhà máy dành chỗ

Trong lòng anh hiểu rõ hơn ai, thực ra Tô Ái Linh gấp hơn mình, nếu chuyện này thành công, cô ta mới là người hưởng lợi lớn nhất
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui