Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi


Sau khi nghe thấy lời nói này, Lý Thiên Na đứng ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm Lục Tam Phong, trong lòng chỉ vang lên một âm thanh: Chết tiệt, không được tích sự gì cả!

Giám đốc Mã suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tổng giám đốc Lục, chủ tịch Lý không hiểu rõ về công ty, vậy chuyện hợp tác lần này của chúng ta..." “Hợp đồng đã được ký!” Lục Tam Phong đặt đũa xuống nói: “Cô yên tâm, gia đình tôi có thể đảm bảo hoạt động của công ty anh, tình hình này sẽ không kéo dài trong bao lâu, bây giờ nghề nghiệp đã tiến tới trạng thái đang lo ngại" "Vậy khoản tiền..." "Theo hợp đồng, có thể quyết toán ba tháng một lần hoặc giao hàng có sẵn và trả tiền mặt luôn, ngân quỹ của chúng tôi rất dồi dào."

Lý Thiên Na lúc này mới thầm thở phào nhẹ nhõm, cầm đũa lên nói: "Mau ăn cơm thôi!"

Bầu không khí trên bàn ăn bắt đầu tốt lên, nhưng giám đốc Mã vẫn không yên tâm, liên tục bắt lỗi Lục Tam Phong, còn không ngừng ám chỉ, sau khi nhận được đơn đặt hàng của Điện tử Thủy Hoàn, những đơn hàng khác lại biến mất, lượng hàng tiêu thụ của Waypod không tốt, còn rất dễ trà trộn vào các mặt hàng khác.

Sau khi ăn no, lúc xuống tầng, Lý Thiên Na nói với giám đốc Mã: "Chị về trước đi.
Công ty có nhiều chuyện như vậy, tôi cũng không biết nhiều lắm, nên đều phải dựa vào chị rồi." "Không sao, chuyện nên làm mà, tôi trước đưa cô về trước." "Không cần, không cần, tôi có thể tự về được."

Sau khi giám đốc Mã rời đi, Lý Thiên Na nhìn Lục Tam Phong nói: "Chúng ta sang bên đó nói chuyện được không?"

Lục Tam Phong kêu Lý Thành đi trước, anh cùng Lý Thiên Na đi dạo ven đường, lúc này đã có bóng cây che mát, ban đêm gió nhẹ mang đến cho người ta cảm giác thoải mái.
"Nói chuyện gì cơ?" "Anh làm ở công ty lớn, tôi muốn hỏi anh một chút, tôi không hiểu biết gì về công ty cho lắm, có thể khiến cho nhà máy hoạt động tốt không?" "Không!” Lục Tam Phong không chút do dự nói.
"Một chút cơ hội cũng không có sao?" "Với tính cách của cô thì một cơ hội cũng không có, chồng cô không nói với cô điều gì sao?" "Cũng không giấu gì anh, anh ấy bảo tôi phải cần thận với giám đốc Mã.
Nếu quả thực không được thì anh ấy sẽ bán công ty.
"Có thể thấy tổng giám đốc Điền luôn là một người thông minh sáng suốt, công ty nhỏ lẻ không thể tiến hành quản lý theo quy hoạch.
Có quá nhiều thứ phải động tay động chân." Lục Tam Phong vừa chậm rãi đi vừa nói: “Nếu như cô muốn bản, tôi có thể cân nhắc, đương nhiên không phải là mua lại toàn bộ cổ phần, chỉ mua khoảng 51% thôi." "Anh ấy thừa kế công ty này từ cha anh ấy, cha vợ tôi là nhân viên của công ty khai thác mỏ Tiêu Sơn.
Sau đó ông ấy nghỉ việc, và thành lập lên công ty này.
Mong muốn của ông ấy chính là biến công ty này thành công ty lớn nhất trong tỉnh, nhưng không ngờ rằng...

Thấy cô có chút nghẹn ngào, Lục Tam Phong đưa tay ra vỗ lưng an ủi, quả thực Lý Thiên Na bây giờ rất khó khăn.
"Tôi mồ côi cha mẹ lại còn là một góa phụ...
"Không sao, tôi có thể giúp cô thì sẽ giúp hết mức có thể.” Lục Tam Phong dừng lại nhìn cô nói: “Lần này tôi đưa ra cho cô một cái gia, cũng là giá tiêu chuẩn trên thị trường, cô ổn định sản xuất trước và cung cấp hàng như bình thường rồi đến lúc đó xem tình hình cụ thể ra sao.

Lý Thiên Na gật đầu, mấy ngày nay đối với cô ta như là địa ngục trần gian, không biết tại sao, nhưng ở trước mặt Lục Tam Phong, cô ta có thể thoải mái nói vài câu từ sâu trong thăm thẳm trái tim, cô ta không biết rằng một người không biết gì về giới kinh doanh như cô đã bị cuốn vào vòng xoáy của cuộc tranh giành.

Sau khi trở về nhà, Lục Tam Phong đã gọi điện cho Trương Phượng Tiên và yêu cầu cô nhanh chóng liên lạc với Công nghiệp đồng Văn Nam.
Quá trình sản xuất có thể tiến hành như bình thường và anh vài ngày sau anh sẽ quay lại.

Dưới màn đêm yên, Tiêu Nhất Bính gọi điện cho giám đốc Mã, đêm khuya không một bóng người, trong phòng cũng vô cùng yên tĩnh, có lẽ là vì cắn rứt lương tâm, tiếng gọi điện thoại trong phòng cũng rất nhỏ.
"Chủ tịch Mã, quy mô hoạt động trong ngành như thế nào Ông là một người thông minh nên là người hiểu rõ hơn tôi mới đúng...
"Giám đốc Tiêu, bây giờ hợp đồng đã được ký kết, tôi cũng không còn cách nào nữa.
Vợ anh ta còn đề phòng tôi, tôi đã làm việc cho gia đình anh ấy nhiều năm như vậy, tôi thật sự rất đau lòng" "Anh Mã, anh cũng có cổ phần phải không?" "Vâng, tôi có bảy phần trăm!" "Vậy sở hữu thêm cổ phần không?"

Hôm sau, có nhiều cuộc thảo luận trong ngành hơn về Công nghiệp đồng Văn Nam, công ty nhỏ bé này không thể nào ngóc đầu lên được.

Khi Lục Tam Phong nghe thấy một số tin tức về Công nghiệp đồng Văn Nam từ Liễu Ngoạn, anh lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Mặc dù trong hia ngày qua Thủy Hoàn có chút cứng rắn với mấy người của Tiêu Nhất Bính, cũng đã có những cuộc thảo luận trong ngành nhưng muốn dìu dắt một công ty nhỏ như vậy trở thành một công ty lớn.

Lục Tam Phong cảm thấy mình không có năng lực này, điều duy nhất có thể lí giải là nhóm người của Tiêu Nhất Bính đã để mắt đến công ty này và đã có những động thái nhất định.

Sau khi gọi liên tám bảy tám cuộc điện thoại, phân tích đơn giản từ tất cả các phương diện, Lục Tam Phong đoán rằng nhóm này muốn thôn tính Công nghiệp đồng Văn Nam.

Công ty này không lớn, giá thị trường khoảng ba mươi năm tỷ đồng, nếu một mình Tiêu Nhất Bính thì chắc chắn không thể mua được, nhưng nếu như hợp tác với các công ty khác để lấy công ty nhỏ bé này thì hả chẳng phải là chuyện dễ dàng sao?

Lục Tam Phong tắt điện thoại, ngồi trên ghế sô pha bất lực thở dài một tiếng, sự tranh giành chuỗi cung ứng trên thị trường, nếu không khiến cho vài công ty phải chịu thiệt hại thì trận chiến khốc liệt này sẽ không bao giờ kết thúc.
“Sao thế? Giang Hiểu Nghi thở dài một tiếng bước tới, ngồi xuống rót cho Lục Tam Phong một chén trà rồi nói: "Em cũng không biết anh đang gặp chuyện gì, em có thể giúp gì được cho anh không?” "Em cứ yên tâm làm việc đi là được rồi.
Mọi việc khởi đầu đều sẽ gặp khó khăn.
Khó khăn lớn nhất đã qua.
Bây giờ phải đối mặt với khó khăn thứ hai.” Lục Tam Phong cầm tách trà lên uống hai ngụm: "Ngày mai...
anh sẽ đi.” "Có cần gấp như vậy không?"

Lục Tam Phong thấy cô có chút không nỡ, đưa tay ra ôm cô vào lòng, trầm giọng nói: "Không sao, có lẽ mấy ngày nữa anh sẽ về."

Chập tối, Như Lan phụng phịu đi mẫu giáo về, Lục Tam Phong nhận được mấy cuộc gọi của Tổng giám đốc Hồng, chẳng qua cũng chỉ là cái gọi là tình nghĩa anh em, mười vật liệu bằng đồng trước đây không còn được nhắc tới nữa, bây giờ bọn họ có thể được cung cấp với giá gốc, nhưng Lục Tam Phong từ chối.

Điện thoại trên bàn lại vang lên, Như Lan đứng dậy hét lên: "Ba, có chuông điện thoại." "Mang ra đây cho ba!"

Như Lan mang điện thoại đến cho Lục Tam Phong.
"Alo, xin hỏi ai vậy?" “Là Tổng giám đốc Lục phải không?” Giọng của Lý Thiên Na vang lên qua điện thoại.
"Là tôi, sao cô lại gọi vào số điện thoại nhà tôi?" "Tôi đã gọi cho anh nhưng anh không trả lời, nên đã gọi cho Tổng giám đốc Liễu, anh ấy cho tôi số này!" "Sao vậy? Có chuyện gì à?" Lục Tam Phong có dự cảm không tốt.
"Hôm nay giám đốc Mã nói với tôi, bảo tôi đi g quỹ.
Cô ấy có một công ty phù hợp có thể rút ra một khoản tiền, hơn nữa lại còn rất tốt với công ty.
Cô ấy còn cho tôi xem bản báo cáo thu mua cổ phần có chữ ký của lão Điền.
Tôi muốn hỏi bản báo cáo thu mua cổ phần này là như thế nào? " “Đừng!” Lục Tam Phong vội vàng nói: “Đây không phải là lúc thu mua cổ phần, chỉ cần một tháo tác sai thì cô sẽ mất quyền kiểm soát công ty.
Tôi khuyên cô là bây giờ không nên làm gì, càng không được nghe lời giám đốc Mã." "Cô ấy nói đó là nguyện vọng cuối cùng của lão Điền.
Nếu tôi không ký, cô ấy sẽ rời đi." “Đi, cho dù để cô ta đi, một mình cô cũng có thể kiểm soát tốt bộ phận nhân sự và bộ phận tài vụ.
Đừng để quá nhiều người trong bộ phần này, đừng để cái gì cũng do bộ phận tài vụ thanh toán, mọi thứ phải ổn định về mặt tài chính” nói xong Lục Tam Phong bắt đầu do dự.
Một lúc lâu sau mới nói: "Trước tiên cứ như vậy đã, giám đốc Mã này có ý đồ xấu, cô nên cẩn thận hơn." "Được, vậy tôi có gì sẽ hỏi anh!" "Không vấn đề, tôi cho cô số điện thoại văn phòng của tôi, ngày mai tôi sẽ về."

Sau khi cúp điện thoại, mọi chuyện quá rắc rối khiến đầu Lục Tam Phong như muốn nổ tung, anh ta rất muốn mua lại Công nghiệp đồng Văn Nam, vấn đề là anh có thể cảm nhận rõ ràng là Lý Thiên Na không tin anh, gọi điện cho anh cũng là vì Lý Thiên Na thực sự không biết gọi cho ai.

Bây giờ cô ta cũng cảm thấy rất mông lung, giám đốc Mã không có lợi gì với cô ta là chuyện chắc như đình đóng cột, điều một người phụ nữ sợ hãi nhất chính là trước có sói sau có hổ, nếu Lục Tam Phong giúp đỡ cô, Lý Thiên Na nhất định sẽ đứng về phía Lục Tam Phong.

Nếu chủ động quá sẽ bị người ta nghi ngờ, còn nếu không chủ động thì sẽ dễ dàng bị giám đốc Mã thâu tóm, sau khi Công nghiệp đồng Văn Nam bị khống chế, Lục Tam Phong thực sự đang bị rơi vào tình thế bị động.

Cho dù là tiến hay lùi cũng đều không được nên cần phải nắm bắt rõ tình hình.

Sáng hôm sau, Lục Tam Phong cầm bản vẽ thiết kế của hai chiếc ti vi lên máy bay, khoảng mười giờ máy bay hạ cánh xuống sân bay Vô Tích, xe của công ty đã chờ sẵn, một chiếc Toyota Crown mới tinh.

Khi đến nhà máy, Trương Phượng Tiên vừa đi xuống lầu sau khi họp xong, thấy Lục Tam Phong đã về, cô bước tới, mở cửa xe nói: "Sao anh về sớm vậy? Không ở lại với chị Hiểu Nghi thêm vài ngày nữa à? " “Xảy ra quá nhiều chuyện rồi, cầm lấy vali!” Lục Tam Phong đặt chiếc vali vào tay cô.

Trương Phượng Tiên vội vàng gọi hai người đi tới cầm đồ giúp, bối rối nói: "Không phải rất thuận lợi sao? Vật liệu bằng đồng cũng đã giải quyết xong!" "Giải quyết được một nửa!" "Một nửa?" "Lên tầng nói chuyện, Tổng giám đốc Chu có nhà không?" "Đi công tác rồi, có lẽ bây giờ đang ở Sơn Đông."

Lục Tam Phong gật gật đầu, đi về phía văn phòng, vừa đi vừa nói: "Hai sản phẩm này phải nhanh chóng đưa vào sản xuất, quảng cáo tuyên truyền phải tương ứng với sản phẩm, toàn bộ xưởng sản xuất phải hoạt động, có ba sản phầm này cũng khá ổn rồi, Chu Hoài Đông bên đó thế nào rồi?" "Nghe nói đã có rất nhiều đại lý rồi, ông ấy cũng được coi là người có kinh ngiệm trong lĩnh vực này.
Dù sao, lần trước tôi đã gọi cho ông ấy và nói rằng mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp, vật liệu bằng đồng đó có vấn đề gì vậy?" "Chuyện dài lắm..."

Lục Tam Phong kể lại những chi tiết quan trọng, mọi người đã ngồi đối diện bàn làm việc, nhìn thấy Trương Phượng Tiên đang chăm chăm nhìn mình, bối rồi hỏi: "Có chuyện gì vậy?" "Góa phụ?" "Tôi nói với cô nhiều như vậy, cô chỉ đọng lại hai chữ này sao?" "Sao anh lại có duyên với góa phụ như vậy? Trước là Tô Ái Linh, bây giờ lại đến Lý Thiên Na!" Trương Phượng Tiên cười nói: "Anh có chắc là cô ấy không thích anh không?" “Ý cô là sao?” Lục Tam Phong nghiêm mặt nói: “Chồng người ta vừa mới chết! "Sau đó thì sao? Đem hết tài sản tái hôn với anh.
Người phụ nữ như tôi suy nghĩ đều rất kích động.
Không phải anh nói không biết nói chuyện giao tiếp với người khác như thế nào sao? Một người phụ nữ mất đi người đàn ông, bây giờ chính là là lúc thiếu đi sự an ủi vỗ về!" Trương Phượng Tiên ngồi vắt chéo chân chép miệng nói: "Anh có thể hóa thân thành một cậu em trai biết điều hiểu rõ lòng người, đến lúc đó đừng nói đến vật liệu bằng đồng, đến người cũng đều là của anh!”
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui