Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi



Lục Tam Phong gọi điện cho Trương Phượng Tiên để nói về chuyện này, bảo cô ta thời gian này phải vững vàng, phía bên thị trường cơ bản đã ổn định rồi, sau trận đại chiến chỉ còn lại yên bình thôi.

Thời gian trước mắt sẽ không có quá nhiều việc nên anh sẽ không quay về bây giờ.

Trương Phượng Tiên ở đầu dây bên kia thở dài một hơi, nói: “Sao vậy? Chị Hiểu Nghi cuốn lấy anh rồi sao? Hai ba tháng? Anh chắc chắn đến lúc đó sẽ không gầy như cái que đấy chứ?”
Lục Tam Phong nghe cô trêu chọc, cười cười đáp: “Anh muốn giúp cô ấy tìm việc làm, trước đây không phải luôn nói muốn lập một công ty mỹ phẩm sao, nhân thời gian này giúp cô ấy thành lập, có việc để làm, bớt được một ngày từ sáng đến tối chỉ lo nghĩ đến việc mang thai.

“ Mời đọc truyện trên truyen99.vip
“Đúng rồi, tôi cũng cảm thấy trạng thái của chị ấy không đúng lắm, sắp trở nên quỷ dị rồi, gọi điện thoại cho tôi cũng nói cái này, mấy hôm trước em gái chị ấy mang thai, lúc nói với tôi càng nói càng khóc to."
Trương Phượng Tiên thở dài một hơi, cô ta có một cảm giác khó nói thành lời với Giang Hiểu Nghi, cảnh ngộ của Giang Hiểu Nghi luôn khiến cô ta đồng tình, nhưng sâu trong nội tâm lại có một loại kì vọng gì đó.

Lục Tam Phong dặn dò không ít chuyện, đặc biệt là chuyện quản lí nội bộ, bảo cô ta làm một chút trước, sau khi quay về anh cũng sẽ dứt khoát một đao làm cho xong.

Ngắt điện thoại rồi anh lại gọi cho Chu Hoài Đông, dặn dò anh ta không nên đánh tiếng gì trên thị trường hiện nay, chủ yếu là để thu hồi lại tài chính là chính, đương nhiên rồi, có thể đi công tác nhiều một chút, đi đến những thị trường ở địa phương khách để tìm hiểu tình hình.

Sau đó làm một số công việc chuẩn bị sơ bộ cho thị trường, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng tiến công.

Hơn nữa yêu cầu bộ phận tiếp thị tổ chức lại nội bộ, các công ty quản lí bán hàng ở các tỉnh đều là công ty con, toàn bộ những công ty này đều chịu sự quản lý của bộ phận tiếp thị, nhưng khi mô hình nghiệp vụ thay đổi, những công ty con này cũng cần thay đổi theo.

Lục Tam Phong biết một điểm, bây giờ nhân lực rẻ rúng, trước cửa những gian hàng điện máy đều có vài cô gái trẻ đứng đó chào hàng, nhân viên cũng rất rắc rối, chủ yếu nhất là những công ty con này đều chỉ mà hợp tác mà thôi.

Điều khoản buộc phải làm thật rõ ràng, nếu không, bị lừa đến chết có khi còn chẳng biết, Lục Tam Phong cũng rất quan tâm đến vấn đề tài chính, mười mấy ngày trước, bên tài vụ xảy ra việc không khớp tài khoản, tài khoản ở hai nơi Bảo Định, Thạch Gia Trang của Hà Bắc thiếu mất hơn 90 triệu.

Sau khi điều tra phát hiện ra các đại lí hợp tác đầu óc gian trá, không chỉ động tay chân lên đơn mua hàng, còn liên kết với những đại lí khách trong tỉnh làm giả tài khoản.

Vấn đề này do bộ tiếp thị phối hợp điều tra, nếu Chu Hoài Đông không hợp tác điều tra tài chính, vậy thì chỉ biết bên Hà Bắc có một lỗ hổng, cụ thể là vấn đề như thế nào thì lại hoàn toàn không biết gì.

Lục Tam Phong hiểu vô cùng rõ những sai lầm cực đoan trong quản lí của các công ty lớn, đó chính là sự tuyết đối của quyền lực, một khi tạo nên tổn thất không thể cứu chữa nổi cho công ty, thì cho dù bắn chết anh ta cũng chẳng có tác dụng gì.

Mời đọc truyện trên truyen99.vip
Cần phải triệt bỏ.

Đây cũng là cơ hội cho hai người bọn họ, để bọn họ tự tách ra trước, đến lúc đó Lục Tam Phong sẽ lại động thủ.

Gọi điện thoại xong Lục Tam Phong bước ra ngoài, Giang Hiểu Nghi trồng rất nhiều hoa trong bồn hoa trước cửa, dưới chân là nơi ngắm cảnh được lát bằng gỗ thật, bên trên còn đặt hai cái ghế nằm cùng một cái bàn ở giữa, bày biện một chút hoa quả cùng nước trà, ngắm nhìn biển lớn gần đó, sẽ cảm thấy vô cùng mãn nguyện.

“Nói xong rồi.” Lục Tam Phong nằm xuống uống một ngụm nước ép dưa hấu, nói: “Coi như đây là kì nghỉ dài nhất tôi tự dành cho mình.”
Giang Hiểu Nghi không ngờ Lục Tam Phong thật sự dự định không quan tâm công ty hai ba tháng liền, cô mở miệng hỏi: “Như vậy có được không? Anh đừng vì em là lại làm ra chuyện gì.”
“Không sao, có Phượng Tiên mà.” Lục Tam Phong nằm xuống, vểnh hai chân lên bắt chéo, thoải mái kêu hai tiếng, trong lòng lại thầm nghĩ, không bị làm việc thật là tốt.

“Vậy...!hay là chúng ta vào nhà đi?” Giang Hiểu Nghi cảm thấy thời gian khá gấp gáp, cần nắm bắt thời gian mới được.

“Hả?” Lục Tam Phong nghẹo đầu trừng mắt nhìn cô, mở miệng nói: “Năm thêm một chút nữa thôi, khi nào Như Lan được nghỉ hè?”
“Sắp rồi, mấy ngày nữa là được nghỉ.”
"Nghỉ hè rồi em đi một chuyến, đưa đứa trẻ cho mẹ em!”
Giang Hiểu Đồng có chút ngượng ngùng gật gật đầu, cô không tin lần này cô không thể mang thai, nhưng giây tiếp theo, Lục Tam Phong lại dội cho cô một gáo nước lạnh.

“Không phải trước đây tôi nói với em chuyện công ty mĩ phẩm sao, chúng ta nhân thời gian này, thành lập công ty đi.” Lục Tam Phong nghĩ nghĩ rồi nói: “Năm nay Như Lan sinh nhật nữa thì đã là đứa trẻ năm tuổi rồi, kì học sau sẽ học lên lớp lớn, ý của tôi, em hiểu chứ?”
“Anh ở lại đây là vì giúp em dựng công ty sao?” Trong giọng nói của Giang Hiểu Nghi chất chứa sự thất vọng, cô mở miệng: “Hay là nói, anh cảm thấy em quá rảnh rỗi rồi? Không xứng đáng với anh?”
“Không có không có, em vĩnh viễn xứng với tôi, nhưng chuyện mang thai này, không phải chỉ là vấn đề sinh lí, còn liên quan đến vấn đề tâm lí nữa, tâm tình em lo lắng, sẽ dẫn đến việc không thụ thai được, đã không làm thì thôi, đã làm thì phải chuẩn thật tốt, em có hiểu không?” Lục Tam Phong nghiêm túc nhìn Giang Hiểu Nghi nói.

Giang Hiểu Nghi nghe xong trong đầu tràn đầy dấu hỏi chấm, Lục Tam Phong nói những thứ này, cô cũng đã nghe được rất nhiều lần từ miệng bác sĩ, nhưng hình như Lục Tam Phong cũng giống với bác sĩ thì phải.

Giang Hiểu Nghi nhìn Lục Tam Phong, lần đầu tiên cô cảm thấy Lục Tam Phong giống một đám mây mù, khiến cô có thể nhìn thấy, lại không bắt được, cảm giác mơ hồ rồi biến mất ấy khiến con người rất không có cảm giác an toàn.

“Sao thế?” Lục Tam Phong hỏi.

“Sao anh lại biết mấy thứ rắc rối này, không phải anh chỉ tốt nghiệp cấp một sao?” Giang Hiểu Nghi bắt đầu nghi hoặc, trước đây cô cảm thấy kiếm tiền rất đơn giản, nhưng trong một số lĩnh vực, biểu hiện của Lục Tam Phong lại vô cùng tốt.

"A?” Lục Tam Phong bị cô nhìn đến phát hoảng, vội vàng đáp: “Đúng thế, đàn ông mà, đều sẽ thảo luận về con gái, anh cũng là nghe người khách nói thôi, thuận theo tự nhiên là được, em tập trung vào việc công ty, tiếp xúc với nhiều người một chút."
Giang Hiểu Nghi nghỉ đến lời Trương Phượng Tiên nói với cô, sự nghiệp của Lục Tam Phong càng ngày càng lớn, một cô vợ nội trợ đối với anh mà nói, không hề có một chút công dụng nào, anh đi làm về nhà muốn nói ra những điều khổ tâm, kết quả vợ anh lại không biết anh đang nói cái gì.

Tình yêu quả thực có thể khiến một người đàn ông bao dung một người phụ nữ, nhưng tình yêu cũng có tuổi thọ, khi tình yêu chết rồi, mọi thứ sẽ kết thúc.

“Ừm, vậy thì làm, gần đây em cũng học nhiều về trang điểm” Giang Hiểu Nghi gật đầu đồng ý.

Lục Tam Phong không ngờ cô lại đồng ý nhanh chóng sảng khoái như thế, ban đầu còn có chút nghi ngờ, sau đó lại rất vui vẻ, không có gì có thể khiến anh vui hơn chuyện này.

Mời đọc truyện trên truyen99.vip
Liễu Ngoạn biết Lục Tam Phong về rồi, việc đầu tiên là gọi điện thoại, báo cáo một chút về tình hình công ty hiện này, phải một số người ra nước ngoài học tập, tốp đầu tiên đã về rồi.

Lục Tam Phong sắp xếp nhiệm vụ cho Liễu Ngoạn là không cần chỉ hạn chế trong phạm vi một loại sản phẩm tivi, có thể khai thác thêm nhiều nhóm, nghiên cứu một chút những thứ mới, giống như máy thu âm, máy ghi âm, nhưng loại sản phẩm có thể mang theo bên người vân vân.

Liễu Ngoạn nghe được những thứu này, trong lòng đã hiểu rõ, điện tử Thủy Hoàn sắp mở rộng tuyến sản phẩm, Lục Tam Phong không muốn chỉ làm về tivi nữa.

Ba ngày liên tục, mỗi ngày chỉ làm cơm, rồi đến bờ biển chơi đùa một chút, dường như trong khoảnh khắc nào đó cuộc sống trừ sự vui vẻ, thì cũng chỉ còn vui vẻ thôi.

Như Lan đã được nghỉ hè, ngày hôm sau đã mua hai vé máy bay, đưa cô bé quay về nhà.

Lục Tam Phong nằm trong nhà, bây giờ chỉ chờ Giang Hiểu Nghi quay lại, chỉ là một công ty mĩ phẩm mà thôi, đối với anh mà nói chỉ là việc cỏn con, trong lòng Lục Tam Phong đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ cần Giang Hiểu Nghi một năm dùng mấy tỷ đến mấy chục tỷ, anh sẽ mặc cho cô làm.

Kiếm nhiều tiền như thế làm cái gì? Không phải là để vợ mình tiêu xài sao.

Lại nói, với mô hình của thời kì ban đầu, nhiều nhất là một 300 triệu, quá 300 triệu cô cũng được coi là “kì tài” của thương nghiệp rồi.

Lục Tam Phong đang nằm trên số pha suy nghĩ về thị trường mĩ phẩm cùng lợi nhuận, điện thoại trên bàn gần số pha bỗng có chuông.

“Alo, ai thế?” Lục Tam Phong có chút lười biếng hỏi.

“Là tổng giám đốc Lục phải không? Còn nhớ tôi không vậy? Hác Triều Nhân, người ở cổng trưởng mẫu giáo đây?” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Hác Triều Nhân.

Lục Tam Phong từ từ ngồi thẳng dậy, anh còn tưởng là điện thoại của Giang Hiểu Nghi, không ngờ lại là anh ta.

“Sao tổng giám đốc Hác tìm được số điện thoại của tôi?”
“Cái này rất đơn giản, nhờ vài người bạn, người này nhờ người kia liên lạc với tổng giám đốc Liễu của công ty anh, tôi không có ý gì khách, chỉ là muốn kết bạn mà thôi, cùng nhau đi ăn một bữa cơm, thế nào?” Tổng giám đốc Hác hỏi.

“Gần đây tôi khá bận, chỉ là gặp mặt
"ke-an-choi-bien-tong-tai-351-0"
"ke-an-choi-bien-tong-tai-351-1"
"ke-an-choi-bien-tong-tai-351-2" .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui