Từ Tổng Tài Bạc Tỷ Thành Kẻ Ăn Chơi


Cao Chí Dũng cũng chỉ chạy bên thị trường, thường xuyên tới tới lui lui các loại tiệc rượu, không giống như Lục Tam Phong, bọn họ trước khi có hợp tác thì sẽ thường liên hệ, dù cho cũng trong dùng một chuyến này, cũng sẽ tiếp tục liên lạc.

Lục Tam Phong khác biệt ở chỗ, anh ta mà để mắt tới một người, thì sẽ ép đến khi nào cạn kiệt lợi ích của người đó, mới bỏ đi không thèm nữa.

Đối với kiểu ông chủ như vậy, nếu nói trong lòng Cao Chí Dũng không sợ là giả, anh ta có đôi khi đặc biệt sợ, có một ngày mình trở nên vô dụng trong mắt Lục Tam Phong.

“Ngày mai tôi sẽ tới sớm một chút, trước tiên dỡ hàng ở trong kho hàng, mấy ngày nay hiệu suất sản xuất cũng thường thường, tôi tìm Hàn Dương bàn chuyện xem, mấy người chỉ biết kiếm ăn qua ngày kia thì để cút hết đi, khi nào bận không xoay sở nổi nữa thì mới tìm người thêm.” Đầu thuốc lá của Lục Tam Phong bay theo gió, nhìn Cao Chí Dũng mà nói: “Chúng ta chỉ có thời gian là một tháng, những chuyện trên thị trường, cậu để ý nhiều một chút.” “Yên tâm đi!”

“Đi thôi, tôi chạy xe chậm một chút, trời hơi lạnh rồi!” Lục Tam Phong cưỡi trên xe gắn máy, đạp chân ga phóng về phía nhà máy.

Hôm sau trời vừa sáng, sắc trời mới vừa hửng lên, Lục Tam Phong đã rón rén dậy mặc quần áo tử tế, sợ quấy rầy tới giấc ngủ của Giang Hiểu Nghi.

Sau khi đến nhà máy, một chiếc xe hàng lớn đã đứng ở cổng, cánh cổng cũng đã mở ra, Cao Chí Dũng phất tay với người lái xe, Lục Tam Phong cưỡi xe gắn máy theo sát ở phía sau, nói: “Đến cũng rất sớm đấy nhỉ.”

“Cả đêm không ngủ ngon được, hiện tại đang là thời điểm then chốt, tôi đã nghĩ, lỡ như không vượt qua được Vạn Nguyên chúng ta phải làm sao bây giờ?” Cao Chí Dũng có chút rầu rĩ, xoa xoa đôi bàn tay lạnh tê tái, nói: “Cũng không thể bán Đầu To đi được?”

“Cũng chỉ là một tên Nhậm Thiên Bác mà thôi.” Lục Tam Phong đạp chân ga, tiến vào nhà máy, không nói thêm lời nào nữa.

Sau khi ký hóa đơn, trước kia mỗi ngày hai ngàn khối nguyên vật liệu, hôm nay khoảng chừng năm mươi ngàn khối, những nguyên vật liệu gia công thành sản phẩm này, đủ để cung cấp cho ba thành phố lân cận trong một ngày.

Nửa giờ sau, công nhân tới làm, nhìn thấy một cái xe nguyên vật liệu to lớn như thế, không ngừng nói nhỏ với nhau, Hàn Dương cũng muốn ngơ luôn, mấy ngày nay tinh thần của anh ta cùng Đầu To rất sa sút, cảm thấy nhà máy không xong rồi, trong khoảng thời gian này chẳng qua chỉ là kéo dài chút hơi tàn mà thôi, mà theo Đầu To nói, trên sổ sách chỉ còn có mấy đồng mà thôi.

Tiền nhập hàng mỗi ngày đều do chính Lục Tam Phong bỏ tiền túi ra, thế nhưng sao hôm nay bỗng nhiên nhập vào nhiều hàng như vậy?

“Trước tiên dỡ hàng xuống đi đã!” Lục Tam Phong hồ lên với đám người.

“Xưởng trưởng, chúng ta nhập hàng này từ đầu ra vậy?” Hàn Dương chạy đến bên cạnh hỏi Lục Tam Phong.

“Hàn Dương à, vốn dĩ cũng không có tiền nữa, đêm qua nằm mơ thấy thần tài, còn là một nữ thần tài nữa kia, muốn dáng người có dáng người, trước sau lồi lõm, còn ăn mặc vô cùng gợi cảm, cô ấy coi trọng tôi, chỉ cần tôi theo cô ấy, cô ấy liền cho tôi tiền của, thế cho nên, hôm nay chúng ta có tiền rồi.” Lục Tam Phong nói xong còn nhíu nhíu lông mày.

Những dấu chấm hỏi chất đầy trong đầu Hàn Dương, sau khi nghe xong sau khi nghe xong trong miệng còn thốt ra một câu: “Anh chém gió với tôi vậy hả?”

“ít nói nhảm thôi, nhanh lại bảo mọi người dỡ hàng đi.” Lục Tam Phong nói chuyện đến đó, lại nhìn thấy tổng giám đốc Tả đã đến, mới cất bước đi tới.

“Ông chủ Lục tới sớm quá nhỉ, kho hàng nhà tôi lúc này đã bị cậu vét cho gần rỗng luôn rồi, nếu mỗi ngày đều lấy một xe lớn như vậy, bên Vạn Nguyên chắc sẽ cạn lương thực mất.”

“Sản nghiệp của ông lớn như thế, chỉ chút hàng này mà không cấp nổi sao, ông đùa tôi rồi.” Lục Tam Phong mở miệng nói: “Vào nhà vào nhà, tôi tính tiền cho ông” Tiến vào văn phòng, tổng giám đốc Tả nhìn thấy trên bàn làm việc bày một đống tiền lớn, thì cũng hốt hoảng, kinh ngạc nói: “Làm sao lại thả tiền trên mặt bàn vậy? Cho dù két sắt có chứa không nổi thì cũng phải tìm ngăn tủ mà bỏ vào chứ!”

“Hai ngăn tủ trong bàn làm việc đều đã chất đầy, hôm qua đã thiếu mười lăm triệu, hôm nay còn nhập hàng thêm mười lăm triệu nữa đúng không!” Lục Tam Phong lấy từ trong đống tiền ra hai cục lớn, đưa ra, nói: “Vừa tròn ba mươi triệu, ông có muốn đếm thử xem không?”

Tổng tài sản của tổng giám đốc Tả còn nhiều hơn con số này nhiều lắm, thế nhưng là nhìn thấy tình hình ngang tàng như thế trước mắt, vẫn là bị khiếp sợ hết sức, Lục Tam Phong tựa như một nhà giàu mới nổi vậy, ngồi ở trên bàn làm việc, bên cạnh chất đống tiền mặt mấy tỷ vậy.

“Sếp Lục, nói thật với anh, tôi ghen tị đến độ mắt của tôi đã đỏ lên rồi.” Hai mắt Tả Hướng Quân cứ nhìn chằm chằm đống tiền kia, cảm thán nói: “Quả nhiên, những chuyện kiếm lợi nhiều nhất, đều nằm trong luật cả rồi, tôi đi trước đây, nếu không tôi sợ mình sẽ không nhịn được cướp của cậu mất.”

Lục Tam Phong nở nụ cười, tiễn Tả Hướng Quân ra ngoài.

Sau khi ăn xong bữa sáng ở căn tin, hôm nay hạ nhiệt độ, cho nên còn lạnh hơn một chút so với hôm qua, cũng đã sắp xuống tới không độ rồi, trong ký túc xá của Cao Chí Dũng đã đốt lò sưởi lên, Lục Tam Phong đang ăn cơm nói ra: “Cơm nước xong xuôi đến ký túc xá của sếp Cao triển khai cuộc họp.”

Đầu To nhìn Lục Tam Phong một chút, nói ra: “Anh Phong, em cảm thấy gần đây anh giấu giếm em rất nhiều chuyện.”

“Sau này sẽ giải thích cho cậu, yên tâm đi!”

Không khí trong ký túc xá ấm áp như ngày xuân, sau khi bỏ thêm chút than vào trong lò, Lục Tam Phong ngồi xuống ghế, đưa mắt nhìn hết mọi người xung quanh, nói: “Nhà máy đã thành lập được gần hai mươi ngày, mà chỉ trong khoảng thời gian ngắn hai mươi ngày này, đã chập trùng lên xuống trải qua không ít sự việc, hiện tại đã đến bước ngoặt nguy hiểm, sẽ đứng trên mọi người, trở thành đối tượng được người người ngưỡng mộ, hay là giống như ngôi sao băng vụt qua, chỉ để lại hào quang trong phút chốc, phải dựa vào lúc này.”

“Anh Phong, chúng ta hết tiền rồi.” Đầu To nhỏ giọng nói.

“Cái chúng ta có là tiền, mấy ngày nay tôi cũng đã nghe thấy, một vài lời lung ta lung tung bịa đặt nhảm nhí truyền đi trong xưởng, từ hôm nay trở đi, ở trong phòng sản xuất, đúng giờ thì vào làm, cấm tiệt chuyện hút thuốc, nếu ai không nghe, thì cứ chốt lương đuổi việc cho tôi.” Lục Tam Phong nhìn chằm chằm Hàn Dương trầm giọng nói:” Nếu như không quản được, tôi sẽ để cậu rời đi.”

Hàn Dương nghe nói như thế, lập tức nghiêm mặt nói: “Sếp Lục, anh yên tâm, chắc chắn có thể quản được.”

“Tăng cường sản xuất, nâng hiệu suất lên cho tôi, người không đủ liền đi thuê thêm người, mỗi ngày năm mươi ngàn khối nguyên vật liệu, sản xuất không ra đủ, tôi sẽ hỏi thăm cậu.” Lục Tam Phong dùng tay chỉ Hàn Dương nói: “Thời gian dài như vậy, ở dưới tay cậu cũng đã có được mấy người quản lý rồi nhỉ, đều làm cho họ thuận theo nghe lời đi, nếu như xảy ra chuyện lần nữa, cậu cút đi cho tôi, đã hiểu chưa.”

“Đã hiểu!” “Còn có vấn đề bán hàng.” Lục Tam Phong nhìn về phía Cao Chí Dũng, dáng vẻ rất nghiêm túc nói: “Thị trường cũng phải đẩy mạnh tiêu thụ, không cần phải nói với tôi là dùng cách thức nào, cái tôi có thể cho cậu là lợi nhuận tuyệt đối có thể bằng không, tôi không kiếm tiền, về phần cậu chào hàng làm sao, đó là chuyện của cậu, thị trường là ba thành phố, hàng trong kho hàng, nếu như chủ nhiệm Vương quản lý nhà kho nói với tôi, không còn chỗ chất hàng nữa, vậy thì cậu cũng xéo đi cho tôi.”

“Tôi biết rồi!”

“Đầu To, thời gian mấy ngày còn lại, nên phát tiền lương rồi, sổ sách đều phải làm rõ, hiện tại cũng có bảy người làm thư ký, đừng để bị ăn chặn đâu đó, cân đối tốt các phương diện, lát nữa tôi lấy ra cho cậu chín mươi tỷ nhập sổ, tạm thời khoản nhập hàng sẽ do tôi quản lý.”

Đầu To gật gật đầu, bọn họ rõ ràng cảm giác được, Lục Tam Phong rất nghiêm túc, bầu không khí trong phòng có chút áp lực, đây tuyệt đối là chiến đấu đến cùng, không thành công thì thành nhân.

“Cuối cùng, tôi lại nói thêm vài câu, con người của tôi ngày bình thường có thể nói cười toe toét với các cậu, cũng không có đối xử với mọi người như tôi là ông chủ, cũng chưa từng lên mặt làm cao với các cậu, đùa giỡn ra mặt, thế nhưng trong khoảng thời gian này, nếu như có ai khiến cho tôi như xe tuột xích, đừng trách tôi không khách khí, tôi nói với các cậu như thế, trống trận đã nổi lên rồi, tiền bạc cũng đã bắt đầu tiêu tốn đi rồi, chúng ta không còn đường lui nữa!”

“Tan họp!” Lục Tam Phong đứng lên nói: “Trở về tổ chức họp với phòng ban của mình, đã rõ chưa?”

Đám người gật gật đầu, rối rít đi ra ngoài.

Tin tức lan truyền đi nhanh chóng, bộ nghiệp vụ trước tiên thông báo đến nhà buôn, nhà buôn vội vã điều chỉnh, thị trường bán buôn thậm chỉ có người chủ động chạy riết chạy ráo, tuyên truyền những sản phẩm này, đảm nhiệm vị trí chuyên viên.

Đơn đặt hàng giống như là hoa tuyết bay tới, trước đó thị trường đã lâm vào tình trạng đói khát, hiện tại đã đủ sức sản xuất rồi, vừa giữa trưa, đã sa thải sáu người, ngay lập tức chỉnh đốn được trạng thái tư tưởng của đám người lười biếng.

Từng đống hàng hóa một được đóng gói tiến vào nhà kho, sau đó được quản kho kiểm hàng, bộ nghiệp vụ ký đơn, thư ký ký tên xác nhận, quản kho ký tên, xuất hàng, toàn bộ là một quá trình kín kẽ.

Mãi cho đến buổi chiều, lượt hàng đầu tiên của Giai Mỹ đã tiến vào thị trường, lúc mà bọn họ đã đánh chiếm đồng loạt khắp nơi rôi, Nhậm Thiên Bác mới phản ứng được, trước tiên tăng chiết khấu cho bên thị trường, đáng tiếc lúc này đã trễ, chiết khấu quá nhỏ, những ông chủ bán lẻ kia quả nhiên căn bản xem thường chút lợi nhuận nho nhỏ ấy.

Vạn Nguyên được ở số lượng nhiều, trước đó đã chịu hao tổn mất chừng ba mươi triệu để chiết khấu cho bên bán lẻ, đây đều là tiên của cả, khiến cho Nhậm Thiên Bác đau lòng gần chết, nhìn sổ sách mà trong lòng có chút do dự.

“Anh ta chịu lỗ nổi sao?” Ánh mắt Nhậm Thiên Bác nhìn chằm chằm Lưu Vượng nói: “Chú cảm thấy anh ta chịu lỗ nổi sao?”

Lưu Vượng thở dài, con đường đi vào nghề này của sếp Nhậm vẫn quá trơn tru, quá dễ dàng, dựa vào ba vợ của anh ta đã diệt trừ được đối thủ không tốn sức chút nào, có thể nói là nằm cũng kiếm ra tiên, đối mặt với động vật hoang dã như Lục Tam Phong, anh ta hoàn toàn không đủ sức chiến đấu, Nhậm Thiên Bác không dám thua thiệt tiền của, chỉ là muốn dựa vào thủ đoạn, quan hệ mà đè chết đối thủ, nhưng hiện tại anh ta lại đang do do dự dự.

Nhậm Thiên Bác lật xem sổ sách một lượt, trái tim như đang chảy máu ra vậy, một khi thị trường bị chiếm cứ, muốn cướp trở về rất khó, đến lúc đó vẫn phải đốt tiền, cho nên lúc này vẫn nên nện tiên của chúng ta vào.” Lưu Vượng đề nghị.

Nhậm Thiên Bác thở dài nói: “Hạ lợi nhuận xuống đến mười phần trăm!”
.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui