[TỪ TỪ - TRẦN VỊ MÃN] -EDIT
Hai ngày này Lý Nhiễm tạm thời không muốn suy nghĩ đến chuyện kia, chuyên tâm mà chăm sóc Cao Quý Đồng. Quý Đồng cũng không dính mẹ, mỗi ngày chủ yếu là chơi cùng chó con.
Người giúp việc ở Lý gia còn nói với cậu, giờ chú chó nhỏ đang mang thai, chờ khi nào con của nó sinh ra sẽ đem cho Quý Đồng nuôi một con.
Quý Đồng nói không muốn, ''Khi chó con sinh ra sẽ không muốn rời xa mẹ nó, hãy để chúng ở bên nhau đi.''
Người giúp việc lại nói: ''Chó con sẽ không con người như chúng ta, nó không có nhiều cảm xúc như con người, cháu chỉ cần đối xử tốt với nó, nó sẽ nhanh chóng quên đi mẹ mình. Cháu nhìn xem, mẹ nó cũng từng là chó con phải tách khỏi mẹ, nhưng hiện tại nó vẫn hạnh phúc đó thôi.''
Quý Đồng suy nghĩ chốc lát nói, ''Nhưng thời điểm chó con phải tách mẹ sẽ rất khổ sở.''
Người kia nói: ''Nhưng nó vẫn phải rời xa, nó không có khả năng cứ sống mãi bên mẹ nó.''
Quý Đồng nghiêm túc tự hỏi, đúng là chưa bao giờ cậu được thấy chó con sống bên mẹ đến khi lớn. Ở điểm này chó con với cậu giống nhau đi, đến một thời điểm nào đó sẽ phải lớn lên, rời khỏi cuộc sống có mẹ ở bên. Quý Đồng suy nghĩ thông suốt liền đi tìm Lý Nhiễm nói chờ khi nào chó mẹ sinh con, cậu muốn mang một chó nhỏ về, nhất định sẽ chăm sóc thật tốt, không làm chó nhỏ vì phải rời xa mẹ mà cảm thấy bi thương.
Sau đó nó sẽ cùng cậu lớn lên.