Dụ Lục 23 tuổi, Tôn Lạc Tư 17 tuổi.
Lạc Tư đến thăm anh hai của cô là Tôn Trạch ở trại Trung Á, sau đấy lại tiếp tục đi Ireland để thăm Dụ Lục, vì Dụ Lục đang phải xử lí công việc ở bên đó. Tình hình hiện tại lac Lạc Tư đang mang theo một bụng giận dỗi để đi tìm Dụ Lục. Lúc còn ở trại Trung Á, Lạc Tư vô tình nghe được một đám người đàn ông tụ tập nói chuyện, bảo rằng dạo này xuất hiện một mỹ nữ ở trại, thường hay lui lại với Dụ Lục, bị mọi người đồn đoán rằng hai người đang hẹn hò.
Lạc Tư không biết được rằng, chuyện của cô và Dụ Lục chỉ rõ như ban ngày với đồng đội của Dụ Lục mà thôi, còn những anh em bên ngoài, chả ai hay biết gì cả. Thế nên mới rộ lên những đồn đại của Dụ Lục và cô gái kia, để bây giờ Lạc Tư lại nghe thấy được. Quả thật vô cùng tức giận.
Lúc này Dụ Lục đang tham dự một bữa tiệc tại một lâu đài cổ ở Dublin. Lạc Tư cứ thế ngang nhiên bước vào sảnh tìm người. Khiến cho mọi người có một chút ngạc nhiên, và tất nhiên không ngoại trừ Dụ Lục. Anh nhanh chóng bỏ lại vị khách đang nói chuyện, đi đến gần Lạc Tư rồi nắm tay dẫn Lạc Tư ra ngoài.
Dụ Lục dẫn Lạc Tư ra khu vườn cỏ phía sau, vô cùng vắng vẻ người, chỉ có ánh đèn cùng sương đêm bao quanh. Dụ Lục từ tốn cởi áo khoác, khoác lên người Lạc Tư sau đó mới lên tiếng hỏi.
"Sao lại chạy đến đây? Có ai bắt nạt sao?"
Lạc Tư một bụng giận trước hành động của anh liền trở nên ỉu xìu, nhưng giọng cô có chút làm nũng cùng hờn dỗi.
"Có!" Chỉ một từ, nhưng lại vô cùng khó chịu.
Dụ Lục nhếch mép, dùng một tay áp lên cái má ửng hồng của Lạc Tư. Anh trầm giọng hỏi.
"Là ai?"
Lạc Tư cau mày nhìn Dụ Lục, cho hai chữ "Là anh!"
Dụ Lục có một chút bất ngờ, nhưng cũng không thể hiện gì trên khuôn mặt, chỉ nhẹ giọng với Lạc Tư.
"Anh đã làm gì đắc tội với em?"
"Anh không làm gì, chẳng qua ở trại Trung Á nghe được bạn gái của anh rất xinh đẹp."
Dụ Lục nhướng mày "Ồ!" một tiếng.
Lạc Tư nhìn phản ứng của anh lại càng khó chịu hơn.
"Quả thật em rất xinh đẹp!" Anh chậm rãi nói.
Lạc Tư nhíu mày, khó hiểu trước câu trả lời của Dụ Lục "Anh là có ý gì?"
"Là đang bày tỏ với em!"
Kết quả là Lạc Tư không thể tiếp tục giận, cùng Dụ Lục rời khỏi lâu đài về lại khách sạn.
- xxihabin-