Mấy ngày gần đây, cuộc sống của Từ Thư Thừa và Trì Tiêu cực kỳ ngọt ngào, còn dính nhau hơn cả khi mới cưới.
Khi mới kết hôn, Từ Thư Thừa là người chủ động hơn, Trì Tiêu thì lại phối hợp một cách bị động.
Bây giờ Trì Tiêu đã biết đáp lại, còn đáp lại cực kỳ nhiệt tình.
Đôi khi hai người ở trong phòng sách với nhau, vốn dĩ đang việc ai người ấy làm thì không hiểu sao lại tự dưng dính vào nhau, khó mà chia lìa.
Lúc bị dì Lưu vô tình trông thấy, dì còn lặng lẽ cảm thán nói với Trì Tiêu rằng tình cảm của hai người bọn họ hình như còn tốt hơn cả khi trước.
Đó là một cảm giác rất khó diễn tả, trước kia dì Lưu cũng nhìn ra được tình cảm vợ chồng của họ rất tốt, nhưng lại lờ mờ cảm thấy thiếu chút gì đó, đến giờ mới là gắn bó keo sơn thật.
Đời sống hôn nhân như cá gặp nước, sự nghiệp cũng coi như lên như diều gặp gió.
Tiểu thuyết của Trì Tiêu đã ký hợp đồng điện ảnh và truyền hình với Hải Châu thành công.
Theo hợp đồng ban đầu, trang web sẽ đại diện toàn quyền, nhưng vẫn cần chữ ký của chính bản thân cô.
Bây giờ không cần phải gửi hợp đồng rắc rối như xưa nữa, chỉ cần ký hợp đồng trực tuyến và gửi nó qua là được.
Ban đầu cô còn nghĩ rằng bên phía truyền thông Hải Châu có thể sẽ phát hiện ra manh mối gì đó, nhưng cho đến giờ cô vẫn chưa nhận được tin tức gì.
Ngẫm lại thấy cũng phải, truyền thông Hải Châu là một công ty lớn vậy cơ mà, công việc phức tạp, bộ phận sản xuất phải xử lý vô số IP kịch bản mỗi ngày.
Mỗi một bộ phận sao có thể để nhóm quản lý cấp cao xem qua từng cái một chứ.
Ký hợp đồng thì cứ ký thôi, nhưng việc sản xuất dự án đã được duyệt thì phỏng chừng phải chờ đến sang năm.
Thời gian chậm rãi trôi, lại qua đi một năm.
Nguyên Đán năm nay bọn họ vẫn đón chung tại nhà cũ của nhà họ Từ.
Trì gia không có người già cần con cháu phải cố gắng hiếu thuận, mà từ nhỏ cha Trì lại gọi ông nội Từ một tiếng “bác”, nên vào đêm giao thừa này bọn họ cũng nhận lời mời của ông nội Từ bà nội Từ, cùng đón năm mới với nhau tại Từ trạch.
Liên hoan cả họ cực kỳ náo nhiệt, người nên đến và có thể đến thì đều có mặt đông đủ, chỉ tiếc là không gặp được gia đình chú hai.
Đến bữa tối, ông nội Từ còn đặc biệt cầm Ipad lên gọi video qua, hai ông bà già nói chuyện với gia đình chú hai một hồi lâu.
Không lâu sau bữa ăn, cha Trì mẹ Trì và Trì Trạm đều chào tạm biệt rồi trở về.
Đêm nay Trì Tiêu vâng lời ông nội Từ bà nội Từ, muốn ở lại qua đêm với Từ Thư Thừa, phòng đều có sẵn.
Vốn dĩ đám con cháu của chi thứ hai nhà họ Từ đều qua đêm ở đây theo lệ cũ, nhưng người Trì gia vừa đi chân trước đi, sau lưng Từ Thư Ngạn nhận cuộc điện thoại cũng đi rồi, chỉ để lại vợ và con trai, nên cũng không ai quan tâm đến anh ta lắm.
Vào một ngày nọ sau tiết Nguyên Đán, Trì Tiêu bỗng nhiên nhận được tin nhắn WeChat từ Trương Linh Lợi.
Kì thi nghiên cứu sinh vừa kết thúc vào cuối tháng trước, dạo gần đây Trương Linh Lợi cũng thả lỏng hơn, khó tránh khỏi sẽ nghịch điện thoại lướt mạng.
Cô ấy là cán bộ trong khoa, có quan hệ rộng rãi trong trường và cũng tham gia nhiều nhóm của trường, cô ấy không ngờ là hôm nay lại thấy cùng một tin đồn trong mấy nhóm liền.
Tin đồn này vốn là một bài đăng xả tức, hiện tại nó được lan truyền giữa các nhóm lớn trong trường dưới dạng ảnh chụp màn hình và tóm tắt.
Trương Linh Lợi đọc được một nửa thì lập tức gửi cho Trì Tiêu, hỏi cô chuyện gì đang xảy ra vậy.
Không có lý do gì khác, là vì khi Trương Linh Lợi nhìn thấy bức ảnh bị đối tượng tung tin chụp lén, cô ấy liếc mắt một cái đã nhận ra đó là Trì Tiêu.
Bài viết được đăng trên diễn đàn trường đại học Ninh vào sáng sớm ngày hôm qua, chỉ trong một ngày ngắn ngủi nó đã trở thành bài hot, tiêu đề là “Thời nay chỉ cần có tiền là có thể muốn làm gì thì làm à”.
Chủ post giấu tên đã viết trong bài rằng bạn của cô ta có một người chị họ cực kỳ ưu tú, tốt nghiệp tiến sĩ từ một trong các trường thuộc Ivy League danh giá ở nước ngoài.
Dạo gần đây sau khi chị ấy về nước đã được mời thẳng đến đại học Ninh đảm nhiệm một chức vị quan trọng.
Chị họ có một người bạn trai ở nước ngoài, đối phương không chỉ ưu tú hơn chị họ mà cả gia thế bối cảnh gì đó cũng rất cứng.
Mối tình của hai người từng được các bạn trong trường ca ngợi hết mực.
Tiếc là tới lúc chị ấy gần tốt nghiệp, người nhà trai biết đến sự tồn tại của chị họ.
Bởi vì chị họ xuất thân nhà họ Từ đình bình thường nên bọn họ không đồng ý cho hai người tiếp tục yêu đương, bởi vậy đã cầm gậy đánh uyên ương, còn trở về sắp đặt một cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối cho anh trai kia.
Tuy rằng chị họ rất đau buồn nhưng cũng không thể làm gì khác được, chỉ có thể ngậm ngùi chia tay với người bạn trai vẫn còn yêu.
Vấn đề là, khoảng thời gian trước thiên kim nhà giàu đã kết hôn với anh trai kia lại tình cờ gặp được bạn mình ở trong trường, không ngờ đối phương cũng là sinh viên của trường.
Thiên kim nhà giàu kia hình như cũng biết về quá khứ của chị họ và bạn trai, cô ta không phân xanh đỏ đen trắng làm cho bạn của chủ post xấu hổ trước mặt mọi người thì cũng thôi đi, đằng này sau khi biết chị họ nhậm chức trong trường, bèn lợi dụng thế lực trong nhà đổi lại chức vụ của chị ấy, để một sinh viên tốt nghiệp từ một trường danh giá như chị họ của bạn mình chỉ có thể ngồi ở phòng hậu cần làm việc lặt vặt.
Cuối cùng thông qua thông tin che giấu không rõ ràng của chủ post, không ít sinh viên đang theo dõi bài viết để hóng hớt đã cẩn thận thăm dò và lần ra được thân phận thật sự của “thiên kim nhà giàu muốn làm gì thì làm” kia.
Cả bài không đề cập đến tên họ thật, nhưng từ đầu tới cuối đều quanh quẩn một cảm giác rằng “ai cũng hiểu”.
Còn có người trả lời trong bài: Nếu “thiên kim nhà giàu” là người mà tôi đang nghĩ tới, chủ thớt vẫn nên xóa bài càng sớm càng tốt rồi trốn đi.
Ba năm trước trong cuộc bình chọn “Tân sinh viên xinh đẹp nhất của đại học Ninh”, “thiên kim” lẽ ra đã giành được vị trí cao nhất với nhan sắc siêu đỉnh, nhưng ai mà ngờ rằng tất cả ảnh của cô ấy đã biến mất chỉ trong một đêm, chủ thớt hiểu ý tôi chứ?
Khi tham gia buổi họp lớp, nhiều người trong lớp đã biết thân phận của Trì Tiêu.
Khoảng thời gian trước cô có đăng một bài công khai trong vòng bạn bè chúc Từ Thư Thừa sinh nhật vui vẻ, chiếc nhẫn kim cương hồng trên ngón áp út cô lóe mù mắt người xem, lại được mấy bạn cùng lớp có add WeChat lan truyền đi nên giờ cả lớp đều biết chuyện cô đã kết hôn.
Thông qua nhiều câu bóng gió công khai tầng tầng lớp lớp của lầu dưới và cả trong bài viết, khiến những người quen Trì Tiêu gần như đều khẳng định được rằng “thiên kim nhà giàu muốn làm gì thì làm” được đề cập trong bài chính là cô.
Trình lần thông tin thậm chí còn chính xác tới tận sinh viên năm 4 khoa văn, đáp án quá rõ rồi.
Hơn nữa trong lúc đó còn có một ID giấu tên đã đăng kèm mấy tấm ảnh vào bài viết.
Trong ảnh chính là cảnh Trì Tiêu ngồi vào ghế sau của một chiếc ô tô màu đen sau khi tan học vào một buổi tối nào đó, chỉ cần là bạn cùng lớp, không ai là không nhận ra được.
ID giầu tên kia đồng thời cũng nói trong bài viết: Có lẽ thiên kim đã được nuông chiều từ bé, được tâng bốc quen rồi, không thể chung sống được với những người thường như chúng ta, ngày thường toàn mang cái vẻ cao cao tại thượng, thật là không ưa nổi mà.
Bài viết gốc đã bị xóa ngay khi nó trở nên hot, nhưng một số cư dân mạng thích ăn dưa đã chú ý và còn đặc biệt chụp ảnh màn hình để lưu lại.
Bức ảnh tóm tắt hiện giờ đã lan truyền ra khắp các nhóm lớn của trường, thậm chí còn có người bình luận dưới bài viết kêu chủ post lên Weibo tìm một blogger nổi tiếng về việc moi móc bí mật trong các trường đại học để gửi bài, để cho “thiên kim nhà giàu muốn làm gì thì làm” kia nổi tiếng.
Khi Trì Tiêu đọc xong nội dung trong ảnh dài, trong đầu cô thoáng mờ mịt.
Sau đó cô cũng không hoảng hốt lo sợ vì mấy lời chế giễu chửi rủa được cắt ra từ trong ảnh, mà cô lại cảm thấy ghê tởm không thể giải thích được.
Cô không biết ai là người khởi xướng bài đăng này, nhưng chỉ với việc đối phương luôn mồm dùng cái danh “bạn trai cũ” của người khác khi nhắc tới Từ Thư Thừa thì đã khiến cô hoàn toàn cảm thấy ghê tởm rồi.
Con người có thể không biết xấu hổ đến mức độ nào chứ?
Có lẽ là như bây giờ.
Trì Tiêu lẳng lặng ngồi mình suy nghĩ một lát, gọi điện thoại cho dì Nghiêm.
Bài viết gốc đã bị xóa, vậy thì chắc là bên phía dì Nghiêm cũng có biết chuyện này.
Tính bà ấy luôn là kiểu làm mọi việc một cách âm thầm mà không cần ghi công, nên không phải chuyện gì bà ấy cũng sẽ báo cáo lại cho Trì Tiêu.
Nhưng mà câu trả lời của dì Nghiêm lại nằm ngoài dự đoán của cô —
“Chuyện này tổng giám đốc Từ đã biết, Nhân Nhân con đừng lo lắng, là bên bà không xử lý sạch sẽ.
Tổng giám đốc Từ có nói rằng chuyện tiếp theo cứ giao cho cậu ấy xử lý là được.”
Trì Tiêu ngơ ngẩn nói: “Anh Thư Thừa? Sao anh ấy lại biết được?”
“Chuyện này thì bà không rõ lắm.”
Lúc Trì Tiêu đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Từ Thư Thừa, cô bỗng nhiên nghe thấy tiếng còi ô tô vang lên bên ngoài, biết là anh đã về, cô vội vàng xỏ dép lê đi xuống lầu.
Còn chưa chạy đến sân cổng, Từ Thư Thừa đã vào rồi, thuận tay đặt cặp công văn trên tay xuống.
Trì Tiêu bước tới cởi khăn quàng cổ và áo khoác cho anh, bị anh thuận thế vòng lấy eo, cúi đầu mổ một phát lên môi cô.
“Sao hôm nay anh về sớm vậy?” Trì Tiêu ngoắc cổ anh rồi hỏi.
Thật ra trong lòng cô đã đoán ra được đáp án rồi.
Từ Thư Thừa mang theo cô vào thang máy đi lên lầu, đồng thời dịu giọng đáp: “Sợ em ở nhà một mình chán nên anh về sớm một chút với em.”
Trì Tiêu dựa vào anh, yên tâm thoải mái dồn toàn lực áp vào lồng ngực anh.
Đầu ngón tay cô khẽ khàng moi móc hoa văn trên áo len của anh, giọng nói còn nhỏ hơn cả ban nãy: “Có phải anh sợ em nhìn thấy thứ gì không tốt, ở một mình sẽ nghĩ ngợi lung tung đúng không?”
“Biết rồi à?” Từ Thư Thừa nhướng mày, rũ mắt nhìn cô.
Trì Tiêu gật đầu, “Em vừa gọi cho dì Nghiêm, bà ấy đã kể hết mọi chuyện cho em nghe rồi.”.