Tác giả: Tuệ Vũ
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: wattpadvn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 13
Tần suất cập nhật: 5 ngày/chương
Ngày đăng: 11 tháng trước
Cập nhật: 9 tháng trước
Trong tiểu thuyết ngôn tình xuyên không, Đan Thục bất ngờ thức dậy trong một thế giới hoàn toàn khác biệt. Cô phát hiện mình đã xuyên không vào một thời đại đầy hỗn loạn và tàn bạo. Những dân cư sống trong nghèo khổ và sợ hãi, đối mặt với kẻ xấu cầm đầu sử dụng tàn độc quyền lực để đàn áp và chiếm đoạt của cải.
Trong trạng thái bối rối, Đan Thục bị một người đàn ông ôm eo từ phía sau. Mùi hương quen thuộc từ cơ thể anh ta khiến cô có chút an toàn. Tuy nhiên, khi lật đôi bàn tay ôm eo thì Đan Thục cảm thấy bất an và nhanh chóng quay trở lại để đối diện với người đàn ông ấy.
"Một ngày nào đó, những kẻ thực dân và bán nước sẽ phải bỏ đi đất Đông Dương, giống như cây liễu bị bật gốc sau trận bão," Đan Thục tuyên bố.
Anh ta đưa tay lên nắm cằm cô và nhếch môi cười, "Bạn nên chỉ nói những điều đẹp, vì đôi môi xinh đẹp của bạn không nên phải để lại những lời xấu xa."
Sự ham muốn kiểm soát của người đàn ông đó khiến Đan Thục không khoan nhượng. Cô nhanh chóng đẩy anh ta ra mạnh và lườm một cái trước khi quay lưng bỏ đi.
Thế Duy - người đàn ông kia - nhìn bóng lưng của vợ mình rời đi. Anh xoay người và chống tay lên lan can nhìn xuống cây liễu bị bật gốc, nhìn chằm chằm như muốn tìm hiểu điều gì đó.
Tác giả : Tuệ Vũ
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: wattpadvn
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 13
Tần suất cập nhật: 5 ngày/chương
Ngày đăng: 11 tháng trước
Cập nhật: 9 tháng trước
Trong tiểu thuyết ngôn tình xuyên không, Đan Thục bất ngờ thức dậy trong một thế giới hoàn toàn khác biệt. Cô phát hiện mình đã xuyên không vào một thời đại đầy hỗn loạn và tàn bạo. Những dân cư sống trong nghèo khổ và sợ hãi, đối mặt với... những kẻ xấu cầm đầu sử dụng tàn độc quyền lực để đàn áp và chiếm đoạt của cải.
Trong trạng thái bối rối, Đan Thục bị một người đàn ông ôm eo từ phía sau. Mùi hương quen thuộc từ cơ thể anh ta khiến cô có chút an toàn. Tuy nhiên, khi lật đôi bàn tay ôm eo thì Đan Thục cảm thấy bất an và nhanh chóng quay trở lại để đối diện với người đàn ông ấy.
"Một ngày nào đó, những kẻ thực dân và bán nước sẽ phải bỏ đi đất Đông Dương, giống như cây liễu bị bật gốc sau trận bão," Đan Thục tuyên bố.
Anh ta đưa tay lên nắm cằm cô và nhếch môi cười, "Bạn nên chỉ nói những điều đẹp, vì đôi môi xinh đẹp của bạn không nên phải để lại những lời xấu xa."
Sự ham muốn kiểm soát của người đàn ông đó khiến Đan Thục không khoan nhượng. Cô nhanh chóng đẩy anh ta ra mạnh và lườm một cái trước khi quay lưng bỏ đi.
Thế Duy - người đàn ông kia - nhìn bóng lưng của vợ mình rời đi. Anh xoay người và chống tay lên lan can nhìn xuống cây liễu bị bật gốc, nhìn chằm chằm như muốn tìm hiểu điều gì đó.